4.TaeKook

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong cuộc sống của Jeon Jungkook "gia đình, thần tượng và công việc" là 3 lý tưởng em đặt lên hàng đầu, em không cho phép bất kỳ ai phá vỡ nguyên tắc và sự cân bằng nguyên tắc của riêng em.

Em là một giảng viên của trường Đại học Quốc gia Seoul, em khá nổi tiếng ở trường cho dù em là một chàng trai 26 tuổi nhưng em lại sở hữu ngoại hình ưa nhìn và thuần khiết, đặc biệt em cực ghét những câu tỏ tình sến súa.

Hàng ngày của em chỉ là làm việc và về nhà cứ lặp lại như thế tựa phím ctrl C và ctrl V, đến cả ngày nghỉ em cũng ở nhà soạn tài liệu hoặc đến thư viện của trường để đọc sách, em khác biệt với tất cả mọi người.

Cũng vì ngoại hình và sự khác biệt đã khiến nhiều giảng viên và sinh viên phải lòng em trong đó có Kim Taehyung, một sinh viên em cho vào danh sách cá biệt, cậu ta thật không phải là mẫu người lý tưởng của em nhưng em có ấn tượng rất đặc biệt với cậu trai đó, dù Taehyung tỏ tình em nhiều lần em lại một mực từ chối vì cậu ta là người khác biệt hoàn toàn với mẫu hình của em, không giống một điểm nào dù chỉ một chút.

Giống như ngày chủ nhật hôm nay em rãnh rỗi lại đến thư viện của trường đọc sách, nói không phải khoe chứ thư viện trường em có nhiều sách hay và ý nghĩa lắm.

"Lại gặp nhau rồi thầy Jeon" - Một thân ảnh cao lớn xuất hiện, trông cậu ta đẹp trai dữ thần nhưng em không thích tính cách của cậu ta chút nào.

"Chào em, hôm nay em cũng đến thư viện à?"

Không phải em ghét bỏ gì cậu ta, em thật sự muốn cậu ta nghiêm túc cho việc học cũng sắp tốt nghiệp rồi chứ còn trẻ con gì đâu mà khi có tiết của em cậu ta cứ như con nít lên ba và xem em là một em bé còn nằm trong nôi, đấy cậu ta yêu em kiểu đấy.

"Vâng có thầy Jeon đến mà" -Taehyung lấy đại một cuốn sách, kéo ghế ngồi xuống đối diện em.

"Tôi thì có liên quan gì việc em đến đây"

"Bởi vì có thầy nên em mới có mặt trong thư viện này chăm chú đọc sách thì thử hỏi xem thầy có liên quan hay không?"

Em ngước nhìn khóe môi có phần cong lên của Taehyung rồi lại tiếp tục vùi đầu vào quyển sách còn dang dở trên tay. Em phải công nhận rằng nụ cười của cậu học trò này thật ma mị.

"Hôm nay thời tiết đẹp như vậy không biết thầy Jeon đã có tình cảm với em chưa?" - Taehyung chống cằm ngắm nhìn áng mây bên ngoài cửa sổ vu vơ cất lời.

Jungkook cũng không bất ngờ gì hầu như ngày nào em cũng nghe câu này, nghĩ đến lại thấy Taehyung thật kiên trì trong việc thả thính em. Vậy sao cậu ta không chịu kiên trì trong việc học nhỉ?

"Em nên tập trung vào việc học đi, em không phải mẫu người lý tưởng của tôi"

Jungkook nói mà không để mắt Taehyung, em cẩn thận cầm cuốn sách lật sang trang mới.

"Mẫu người lý tưởng của thầy Jeon là người như thế nào?"

"Có là ai thì cũng không phải em"

"Vậy sao? Trước đây em cũng có mẫu người lý tưởng cho riêng mình nhưng khi được gặp thầy, em mới biết mẫu hình đó không còn quan trọng nữa..."

Taehyung nở nụ cười buồn, trong mắt lúc này chỉ toàn là hình ảnh của em ngồi đối diện mà không một ai thay thế được.

Một vài giây ngưng động em mới ngước lên nhìn cậu ta, lời nói cũng có phần lắp bắp: "Tôi khác....em khác...em lo học hành cho tốt đi sắp tốt nghiệp tới nơi rồi"

"Anh biết rồi, em đừng lo cho anh"

Lúc nào cũng là nụ cười hình hộp đáng ghét đó, em thật sự đã từng vì nụ cười đó mà dao động, có một chút gì đó gọi là xao xuyến.

"Tôi không thích người nhỏ tuổi hơn tôi lại gọi tôi là em"

"Nhưng anh thích"

Đấy chính cái tính ngang ngược này em ghét cay ghét đắng. Em luôn phân biệt rõ ràng nhỏ hơn em thì chính là nhỏ hơn em dù chỉ một tuổi, không bao giờ ngược lại nhưng mà cậu ta luôn thay đổi nó.

Không gian dần chìm vào im lặng chỉ còn nghe được tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường 1 tiếng rồi 2 tiếng. Taehyung nhìn sang thì em đã ngủ gục trên bàn từ lúc nào.

Anh cầm quyển sách che ánh nắng từ khung cửa sổ đang nhảy múa trên gương mặt em.

"Dù có chuyện gì thì anh vẫn ở phía sau để bảo vệ em, nhớ điều đó nhé Jungkook"

Nắng chiều hôm nay thật dịu dàng.

_______________________

Tiết cuối cùng em dạy Taehyung khi Taehyung chuẩn bị tốt nghiệp, hôm nay cậu ta nghiêm túc đến lạ thường có phải bữa cuối nên cho em một ấn tượng tốt hơn không?

Em nhìn đồng hồ còn 5 phút nữa là hết giờ, cũng định nói gì đó thì Taehyung bỗng đứng lên.

"Thầy Jeon, thầy luôn nói với em thầy không bao giờ tin vào tình yêu sét đánh như những câu chuyện ngôn tình em kể đúng không?"

Em nhìn Taehyung không nói gì nhẹ nhàng gật đầu.

"Em nghĩ đã đến lúc thầy nên tin rồi đó, vì em chính là nạn nhân đầu tiên" - Taehyung đút hai tay vào túi quần tiêu soái bước đến đối diện em cuối người đến khi mặt cậu ta đã sát đến mặt em chỉ cách nhau vài cm.

"Hãy cho anh một cơ hội trở thành mẫu người lý tưởng của em"

Đôi mắt sâu hun hút của Taehyung như chất chứa bao nhiêu tình cảm dành cho em.

Taehyung muốn cho mình cơ hội cuối cùng để nói lời yêu thương với em dù em không đồng ý cũng không sao cả, anh sẽ bỏ cuộc thế thôi. Không phải là do chán nản mới từ bỏ mà là vì anh muốn em được hạnh phúc, khi đã không phải mẫu người em hằng mong ước thì rõ là làm sao khiến em hạnh phúc được đây.

Cả lớp như vỡ òa trước lời tỏ tình của Taehyung. Ai cũng biết Taehyung thương thầy Jeon đã lâu. Ngày cuối cùng lại đem hết lòng mình nói trước lớp, thật không có lý do gì để thầy Jeon gạt bỏ tấm chân tình này cả.

Em mỉm cười xuýt nữa đã rơi lệ nhìn người con trai đứng trước mắt em. Có phải em quá cổ hủ khi luôn áp đặt nguyên tắc chuẩn mực cho bản thân, em nghĩ bản thân phải mở lòng cho chàng trai trước mắt một cơ hội nhưng thời điểm bây giờ không thích hợp Taehyung thật sự phải tốt nghiệp vì em lo cho tương lai của Taehyung, vì em thương cậu ấy.

"Tôi muốn nhìn thấy em tốt nghiệp được chứ?" - Không để Taehyung nói gì em đi đến ôm lấy Taehyung có thể mọi người coi đây là lời động viên cũng được nhưng đối với em cái ôm này là ngoại lệ em chỉ dành cho một mình Taehyung mà thôi.

"Em nhất định đợi anh, Taehyung"

_____________________

Đúng như lời hứa năm đó, Taehyung đậu tốt nghiệp với điểm số cao nhất trường và hiện đang làm việc cho bệnh viện Seoul lớn nhất nhì tại Hàn Quốc.

Hôm nay anh có một cuộc hẹn quan trọng với một người, người đã cho anh động lực, người truyền cho anh cảm hứng và người anh đã theo đuổi những năm tháng qua.

"Taehyung, bên này" - Em đứng dưới tán cây anh đào, khuôn mặt em vui vẻ đến lạ thường vẫy tay với anh.

"Em xin lỗi, tại có cuộc phẩu thuật gấp thầy đợi em có lâu không?"

"Em chỉ mới đến thôi, em đã đợi anh mấy năm rồi so với hôm nay thì có là gì đâu chứ"

Taehyung ngạc nhiên trước âm thanh dịu dàng từ em, em có phải đang tỏ tình với anh không?

Em thật sự đã giữ được lời hứa, em đã không quen bất kỳ ai, em từ chối mọi lời tỏ tình, ai hỏi em vì sao em lại mỉm cười mà nói rằng em đang chờ ngoại lệ của riêng mình, những chuyện này lại chỉ có riêng mình em biết.

"Jungkook....em..."

Chưa để Taehyung nói hết câu em đi đến hôn nhẹ lên môi Taehyung rồi mỉm cười.

"Trên đời này, mỗi người chúng ta ai cũng có luật lệ riêng đúng không? Và em cũng thế những luật lệ của em không ai được phép vi phạm, nhưng Taehyung à anh chính là ngoại lệ duy nhất của em"

Taehyung xúc động đến rơi nước mắt, nhặt cánh hoa anh đào còn vương trên tóc em, cuối cùng vẫn không chịu được mà ôm chầm lấy em, vòng tay anh siết chặt như thể buông ra ai đó sẽ bắt em đi mất.

"Anh yêu em, thật sự đã yêu em từ rất lâu rồi..."

"Anh không phải mẫu hình lý tưởng của em nhưng anh chính là ngoại lệ của Jeon Jungkook đó, Kim Taehyung"

Hôm đó dưới tán cây anh đào, chúng ta đã thuộc về nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net