Chap 28: Lật bài (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Los Angeles về đêm.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời, Alex Andrew lãnh đạm đưa mắt nhìn xuống dòng đường tấp nập. Khăn quấn ngang hông lộ rõ những cơ bụng săn chắc, hơi nước ẩm ướt còn đọng lại trên thân thể cường tráng của gã. Sau một trận hoan ái đầy thỏa mãn, gã tao nhã thưởng thức một ly whisky ngon lành say đắm. Nhưng so với thứ chất cồn làm con người ta mộng mị, gã say Điền Chung Quốc hơn. Đứa nhỏ giống như mật ngọt dấy lên trong gã cơn chiếm hữu chưa từng có, một loại cảm giác nôn nao khó kiểm soát. Gã không muốn cậu tổn thương, nhưng những kẻ xung quanh cậu thì cần phải diệt trừ.

"Thiếu gia, bọn họ đến rồi."
Nhận được thông báo từ đàn em, gã cười một tiếng. Hạng mục kinh doanh bất động sản kia có tên của tứ gia tộc, gã đoán chắc bọn họ sẽ đến Los Angeles. Gã cũng tin bọn họ sẽ đưa đứa nhỏ đến nơi này, Las Vegas - khu khách sạn cao cấp dành riêng cho giới thượng lưu.

Tắt điện thoại, Alex Andrew thu lại nét mặt toan tính, lôi người phụ nữ trên giường ném xuống sàn gạch sáng bóng. Đỗ Vân Hy mê man tỉnh dậy khi cảm nhận được sự đau đớn, những vết roi lằn hiện rõ trên lưng trần trắng bóc quyến rũ. Sự tàn bạo biến thái của Alex Andrew quả nhiên không phải lời đồn. Gã bóp chặt lấy cằm cô gái, liếc mắt nhìn cơ thể nude toàn phần của Đỗ Vân Hy lạnh lùng:
"Bằng mọi giá cô phải leo lên giường được với đám người kia. Rõ chưa?"

Người dưới đất miễn cưỡng gật đầu với đôi mắt ngập ngụa cay cú căm phẫn không thể phản kháng.
Gã hài lòng buông tay, từ từ cởi áo choàng tắm. Đỗ Vân Hy không dám chậm trễ nhanh chóng bò lại mơn trớn cơ đùi rắn chắc của người đàn ông. Tiếng thở rít hồng hộc vang lên, cuộc chơi dục vọng vốn dĩ vẫn chưa bao giờ chấm dứt.

***

Thời tiết Los Angeles vào tháng tư ôn hòa khá dễ chịu. Sau một giấc ngủ dài và liền mạch, Chung Quốc tỉnh dậy khi mặt trời vừa mới nhú. Cậu vươn tay kéo một góc tấm rèm cửa, đủ để cảm nhận hết khung cảnh nơi kinh đô của ánh sáng qua tấm kính trong suốt.

Sờ soạng phần giường bên cạnh, trống không, người đàn ông lập tức mở mắt ngồi dậy. Đường cong quyến rũ của người nhỏ sau lớp sơ mi trắng vừa vặn che được qua kẽ mông đập vào mắt, hắn nuốt ực một tiếng, yết hầu chuyển động khô nóng. Rời khỏi giường, đôi chân từ từ di chuyển đến chỗ cậu, vòng tay ôm lấy chiếc eo mềm mại nhỏ nhắn, không kiềm được dục hỏa liếm láp vào phần gáy xinh đẹp nõn nà.

"Hmm.. Hạo Thạc, hôm qua không phải đã..."
Chung Quốc không nhịn được rên rỉ vài tiếng. Người phía sau vẫn kiên trì gặm nhấm cần cổ trắng mởn, hắn từ từ xoay người cậu lại, hôn lên môi một cái rồi khàn giọng:
"Đó là chuyện của ngày hôm qua, không tính."

Câu ngây người, theo thói quen liếm liếm môi trên. Phút chốc nhiệt độ tăng dần, Trịnh Hạo Thạc không nhịn được nữa, hắn siết eo cậu ngậm mút lấy cánh môi mọng nước giải quyết sự khô khan mắc nghẹn trong cổ họng. Cả hai buông nhau ra khi lồng ngực cạn kiệt khí oxi. Chung Quốc ngây dại há miệng, người đàn ông lập tức chạm lên chiếc lưỡi non mềm và hai má hây hây ửng hồng của cậu.

Bàn tay giật sạch đứt một hàng cúc áo, hắn vùi đầu vào hai điểm nhỏ xinh xắn. Chung Quốc mím chặt môi ngăn tiếng rên rỉ, Trịnh Hạo Thạc tàn ác ray cắn đầu ngực làm cậu ngả đầu về sau. Không còn quan tâm đến chuyện gì nữa, đứa nhỏ kêu hừ rên rẩm, tay túm lấy tóc của người đàn ông, bám víu vào lưng hắn vò nhàu lớp áo ngoài. Chiếc sơ mi trắng rơi xuống sàn gạch, Trịnh Hạo Thạc nhấc Chung Quốc trở về giường, tận hưởng bữa sáng ngon miệng nhất trong cuộc đời của hắn.

Căn phòng nhanh chóng truyền đến âm thanh thở dốc và rên rỉ. Chung Quốc lúc này ngồi trên người Trịnh Hạo Thạc, cánh mông nuốt chửng dương vật phía dưới trượt lên trượt xuống mướt mát dễ dàng. Mị thịt đỏ ửng bị kéo căng bởi độ dày và to của trụ thịt,  tuyến tiền liệt đột ngột bị khai phá đâm chọc làm đứa nhỏ nức nở.

"Hạo Thạc, anh xấu. Hmm.."

"Kẻ xấu này chỉ yêu mình cưng thôi. Mạnh lên nào, thỏ con ướt át."

Người phía dưới giữ lấy thắt eo của cậu, hắn đẩy hông, để cho trụ thịt nóng bỏng nghiền nát điểm G nhạy cảm. Chung Quốc rên rỉ dùng lực, cậu bẻ hai má mông thuận tiện cho dương vật ra vào sâu hơn. Đôi chân mỏi nhừ nhún nhảy trên thân trần nam nhân. Lỗ huyệt co bóp giãn nở đều đặn, ăn trọn côn thịt cong và dài, siết chặt đến nỗi muốn ép vật to lớn kia cao trào.

Trịnh Hạo Thạc thở phê pha, hắn nhàn rỗi xoa nắn đầu vú căng cứng rồi lại chơi đùa dương vật nhỏ của Chung Quốc. Lúc cậu chuẩn bị giải phóng, hắn nhanh chóng lật người cậu lại, đẩy hai tay cậu lên đỉnh đầu, dương vật chèn ép vách huyệt mềm mại bắt đầu ra vào như vũ bão. Không được thỏa mãn, cậu muốn đưa tay sờ đến vật nhỏ phía dưới, nhưng người đàn ông xấu xa không cho phép. Hắn ngậm mút chiếc lưỡi đỏ au, cắn cắn xuống hõm cổ trơn láng nước bọt của cậu trầm giọng:
"Tôi muốn em bắn vì thằng nhỏ của tôi. Cục cưng, gọi tên tôi.."

"Hạo Thạc, nhanh quá... aaa.. ưm. Hmm.. Em muốn bắn.."

"Con thỏ háu ăn nhà em, phía dưới đã chảy nước lênh láng, siết chặt tôi như vậy mà muốn ra trước tôi. Hửm?"
Hắn nói, nói xong liền bóp mông đào mơn mởn ức hiếp đứa nhỏ. Lực đâm dã như chày cối, hoàn toàn không có ý định dừng lại khi dương vật chui sâu vào trong làm bụng cậu phình lên trông thấy. Chung Quốc không nói nổi nữa ngoài việc nằm im hưởng thụ và rên rỉ. Móng vuốt cào lên lưng trần nam nhân khi người kia bắt đầu chơi trò chín nông một sâu. Cả cơ thể cậu nảy lên, hai má kiều diễm mờ mờ sương mù.
"Hạo Thạc, ưm..sướng quá.. Chỗ đó... Ha..sâu, sướng..hưm.."

"Cục cưng đáng yêu, tôi đút em ăn no mỗi ngày, muốn không?"
Trịnh Hạo Thạc hôn lên mí mắt của cậu rồi dụ dỗ.

"Muốn..a..không được, đầy quá rồi, dương vật nhồi đầy.. Em..ư.."

Luân động phía dưới đi vào những nước cuối cùng. Trịnh Hạo Thạc thúc một cú thật mạnh, cậu trợn mắt điếng người, chim nhỏ cao trào dựng thẳng bắn ra chất lỏng trắng đục. Tinh dịch của người đàn ông phun lên hậu huyệt vẫn còn co bóp, dương vật rút ra giật giật vài cái rồi vương vãi chất nhầy lên bụng và ngực cậu. Đôi môi xinh đẹp há thật lớn làm hắn rít lên giận dữ. Đứa nhỏ quá sức quyến rũ và nóng bỏng. Đẩy trụ thịt vào khuôn miệng ướt át còn dính tinh ở đỉnh quy đầu, hắn tiếp tục công việc dụ dỗ con thỏ ngây thơ:
"Ăn nó đi. Dùng chiếc lưỡi của em mút dương vật và làm sạch nó. Cục cưng."

Chung Quốc ngây ngốc động đậy khóe môi, ngậm lấy dương vật bằng chiếc lưỡi non mềm bóng bẩy rồi hút sạch hết dịch bạch. Hắn đẩy hông long sọc khoang miệng cậu lần nữa rồi cuối cùng cũng kết thúc dục vọng triền miên với dịch nhờn từ dương vật cả hai.

Tinh thần sảng khoái, Trịnh Hạo Thạc thỏa mãn đặt cậu nằm xuống giường. Chung Quốc mệt mỏi nhắm nghiền mắt, môi đỏ ưm ưm vài tiếng nũng nịu muốn được dỗ dành yêu chiều. Người đàn ông nhếch môi nhu hòa, hôn lên vùng trán xinh xắn dịu dàng:
- Yên nào, bé cưng.
Lau sạch đống tinh dịch còn sót lại trên người đứa nhỏ, Trịnh Hạo Thạc ngả lưng, hắn nằm xuống vòng tay ôm cậu vào lòng khẽ giọng sủng nịnh:
"Ngủ thêm chút nữa."

Mặt trời tại Los Angeles bây giờ mới bắt đầu lên cao.

***

Khi tỉnh dậy lần hai, Chung Quốc phát hiện ra mình đang nằm gọn trong lòng Kim Tại Hưởng, trên con xe Rolls - Royce màu đen giới hạn. Cậu mè nheo cào móng thỏ lên lưng người đàn ông vì cơn ngái ngủ vẫn còn quấn quýt đâu đó.
"Hưmm..."

"Mua hay không mua?"

"Khu đất đó tiềm năng, nhưng tao còn một mảnh đắc địa hơn."
Mặc kệ ai kia đang làm loạn trên người mình, Kim Tại Hưởng vẫn chỉnh chu đáp lại lời Phác Chí Mẫn bên đầu dây điện thoại.

"Rầm!"
Chiếc xe đột ngột phanh gấp khiến cả hai lảo đảo. Người đàn ông lập tức giữ chặt lấy thắt eo của đứa nhỏ, đôi mắt màu hổ phách chớp nhoáng sát khí giận dữ.

"Có chuyện?" Phác Chí Mẫn không điếc, hắn nghe thấy âm thanh va chạm, và cả tiếng súng giảm thanh.

"Trạm B." Kim Tại Hưởng nhàn nhạt một câu rồi tắt máy.

"Này, Tại Hưởng.. Tít tít.." Phác Chí Mẫn hừ lạnh ném chiếc điện thoại xuống mặt bàn.

°°°

Con đường trạm B vắng vẻ xuất hiện nườm nượp những chiếc xe đen lạ mặt cùng kẻ đi đầu Alex Andrew. Gã vươn tay tháo kính, tao nhã nhìn thế trận mình bày ra:
"Kim tổng chủ quan."

Người được nhắc tới không biểu lộ gì nhiều. Gã nói không sai, Kim Tại Hưởng hắn thực sự đã chủ quan. Nhìn dàn người bao quanh mình không một kẽ hở, hắn siết chặt khẩu súng trên tay "lũ chó".

Chung Quốc lúc này vẫn đang ngồi yên vị trên xe, Tại Hưởng không cho cậu xuống. Thời điểm chiếc xe lạ mặt chắn ngang xe của cậu và hắn, cậu đã nhanh chóng tỉnh dậy. Túi quần rỗng tuếch không có một thứ gì hết, hỏng rồi, cậu để quên điện thoại ở khách sạn.

"Tiểu Quốc, tôi biết em đang ở trên xe."
Alex Andrew nhếch môi cất lời. Để tách đám người kia ra khỏi đứa nhỏ, quả là có chút khó khăn. Bất quá, ngày hôm nay, gã đã hoàn toàn chiếm thế. Muốn đến trạm B còn phải qua một tuyến đường dài. Nước cờ này, gã thắng chắc rồi.

Kim Tại Hưởng lạnh lùng đá lưỡi về một bên, người của hắn, một ngón tay cũng không được phép chạm đến.
"Alex Andrew, để đứa nhỏ yên."

"Chậc. Yêu cầu này, Alex tao không làm được."
Nói xong, gã phất tay ra hiệu cho đàn em giơ súng.

Chung Quốc há miệng kinh hãi khi nhìn thấy hàng chục khẩu súng đang chĩa vào người Kim Tại Hưởng. "Không!"
Cậu gấp gáp mở cửa xe đứng xuống, hai tay ghì chặt lấy vòng eo của người đàn ông, mắt trừng lớn giận dữ:
"Để chúng tôi đi."

Nhìn hình ảnh mật ngọt của cậu và tên họ Kim, Alex Andrew càng bị làm cho điên máu, gã gừ rú vài tiếng:
"Em buông thằng đó ra, đi theo tôi, tôi tha cho hắn một mạng."

Cậu chần chừ nhìn ngược nhìn xuôi, Kim Tại Hưởng lập tức nắm lấy tay đứa nhỏ trấn an:
"Đừng sợ, bé con."
Hắn hôn lên trán Chung Quốc, giọng nói vẫn trầm ấm quyến rũ và đầy chắc nịch. Khóe môi cong thành một đường hoàn hảo khiêu khích:
"Xin lỗi, ván cờ này, người thắng là bọn tao."
Khẩu súng trên tay Kim Tại Hưởng chĩa thẳng vào người Alex Andrew. Viên đạn ghim vào vai trái khiến gã đau đớn lùi bước. Cùng lúc đó, những chiếc trực thăng bay vù vù trong gió lộng từ từ hạ cánh xuống vùng đất trống. Mân Doãn Khởi một thân vest đen xuất hiện, bên cạnh là Kim Thạc Trấn lãnh đạm cất lời:
"Nam Tuấn, kéo Đỗ Vân Hy xuống."

--------------------------------------------------

Thời gian này khó có thể ra truyện cho mn, để mn đợi lâu rồi😢🥺


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net