Chap 29: Thế lực ẩn (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay khi nhìn thấy sự xuất hiện của những người đàn ông cùng dàn lính đánh thuê trải dài khắp khu đất trống, Chung Quốc mới buông lỏng tâm tình. Cậu hít thở một cách nhẹ nhõm, bàn tay bám chặt vào nam nhân bên cạnh khẽ giọng:
- Anh ơi.

- Anh ở đây, bé của anh.
Kim Tại Hưởng nhanh chóng đáp lời, ánh mắt thập phần ôn nhu cưng chiều nhìn cậu. Ngón tay thon dài mơn trớn trên bầu má núng nính của Chung Quốc thật lâu, đến khi Alex Adrew đứng ở đối diện bàng hoàng mới dần hạ xuống.

- Không thể nào, bọn mày làm sao có thể...

- Làm sao có thể đến nhanh như vậy? Làm sao biết vị trí của Chung Quốc ở trạm B? Làm sao thoát khỏi Đỗ Vân Hy? Mày muốn hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn này đến bao giờ Alex Andrew?
Kim Tại Hưởng nhàn nhạt, mày bén ý tứ nhếch lên khiêu khích. So với vẻ nhu hòa ban đầu, gương mặt hiện tại đầy nghiêm nghị và lạnh lẽo. Kim Tại Hưởng chỉ dịu dàng với bé nhà hắn mà thôi.

- Tại Hưởng, đủ rồi.
Kim Thạc Trấn lãnh đạm gõ cây gậy ấn kí rồng trên tay xuống mặt đường. Hắn không tính toán chuyện em trai mình thị uy, nhưng hắn cần đứa nhỏ an toàn:
- Đưa em ấy lại đây.

"Người anh trai khó tính này thật là..." Kim Tại Hưởng chép miệng qua loa, nhưng không vì thế mà ngoan cố làm trái ý nam nhân, "hộ tống" tiểu gia hỏa "về nước" an toàn.

Kim Thạc Trấn sau khi xác thực trên người Chung Quốc không bị thương mới thả lỏng cơ mặt. Gã Alex cố tình sắp xếp hắn và Hạo Thạc đến cuộc hội thảo ở Tổng bộ, dùng Đỗ Vân Hy "cản chân" Mân Doãn Khởi. Đáng tiếc, gã sai lầm. Kim gia đời trước đã kiên cố ở trong quân đội, nếu không muốn nói là một tay che trời. Từ nhỏ Kim Thạc Trấn đã được đem đi huấn luyện ở quân chủng, tuổi 18 hắn vừa làm chủ Kim thị, vừa trở thành thiếu tướng trẻ nhất của lục quân Hàn Quốc. Nhưng chỉ sau một tháng, hắn từ chức, toàn tâm toàn ý dốc sức đưa Kim thị lên đỉnh cao.

Ngay lúc ấy, Mân Doãn Khởi tăng quân hàm lên thiếu tướng với đôi mắt lạnh băng cùng tiếng cười nhạt nhẽo. Bởi hắn cho rằng vị trí này hắn có được là ăn may từ Kim Thạc Trấn. Cũng vì đó, sự đối nghịch giữa hai người thừa kế gia tộc Mân - Kim hình thành. Nếu Chung Quốc không xuất hiện, làm gì có chuyện tên Alex Andrew kia làm loạn cào móng mèo ở đây. Cộng thêm sự ngu dốt khi lựa chọn "người bị Đỗ Vân Hy mê hoặc của gã"- Mân Doãn Khởi. Trên thương trường hay thế giới ngầm, người ta chỉ biết Mân Doãn Khởi là tay lừa đảo trêu chọc, chứ chưa từng nghe hắn bị đánh lén đâm lưng. Một ngón tay của cô ta chưa kịp chạm vào cổ áo, hắn đã nhẹ nhàng hất người, ly rượu pha thuốc mê vỡ tan tành. Kim Nam Tuấn vừa trở về từ công ty, bình thản cho đàn em kéo lê người phụ nữ trong bộ váy của nhân viên phục vụ rời đi giúp hắn. Mọi thứ đều được xử lí nhanh chóng và hoàn hảo, ngoại trừ việc cậu và Tại Hưởng bị tập kích.

Phác Chí Mẫn, quân át chủ chốt trong ván cờ này cuối cùng cũng xuất hiện. Trịnh Hạo Thạc mở cửa xe đi xuống, nhìn nam nhân bên cạnh một thân phục cao cấp nhất trong quân đội khẽ cười giễu: "Tên họ Phác láu cá này, hắn ẩn mình bao lâu rồi."

"Trung tướng!"
Dàn người theo sau lập tức nghiêm chỉnh giơ tay. Phác Chí Mẫn mặt không biến sắc, hắn bình thản bước đến chỗ của Chung Quốc, bàn tay bao bởi gang tay trắng dịu dàng nắm lấy tay của cậu rồi đặt ngay trên ấy một nụ hôn sủng nịnh.
"Xin lỗi vì đã đến muộn, bé con."

Chung Quốc cắn cắn môi mềm, cậu không phản ứng kịp, cũng không biết biểu lộ kiểu gì. Thế lực của những người đàn ông này lớn, cậu biết, nhưng từ trong ra ngoài nước, ngành giải trí, kinh doanh, đến cả quân đội, bọn họ đều nắm vị trí cao nhất, cậu ôm đầu choáng váng. Suy nghĩ muốn bỏ chạy của lúc trước trào về, không phải cậu sợ bọn họ, mà cậu sợ những thứ trước mặt, hào nhoáng, quá đỗi quyền lực nhưng đầy sự cô đơn.

"Mít ướt quá đi."
Nhìn thấy đôi mắt ngập nước của cục nhỏ, Phác Chí Mẫn lắc đầu trêu chọc, nhưng ngay sau đó, hắn lập tức đón cậu vào lòng vỗ về. Hắn thương bé con của hắn lắm.

"Mày hạ lệnh gấp, lại tập trung số lượng lớn quân đội như vậy. Đây là không sợ bị cấp trên tránh phạt?"
Kim Tại Hưởng vừa cởi áo vest khoác lên người Chung Quốc vừa nói.

"Nguyên soái Phác nói cháu dâu bị bắt nạt thì phải đánh, Đại tướng Phác bảo con dâu không an toàn thì Phác Chí Mẫn khỏi về nhà."
Trịnh Hạo Thạc tốt bụng trả lời thay người nọ. Ở Los Angeles, Phác gia mới là con sư tử đáng gờm.

Alex Andrew không ngờ đến bọn họ triệu tập được cả quân đội Mỹ - Hàn, gã mang dòng máu hoàng gia, nhưng quyền lực của gã ít nhiều phụ thuộc vào người trong tộc. Nhưng bọn hắn thì không, bọn hắn có quyền lực riêng, có luôn cả sự chống lưng từ người trong tộc. Chỉ cần một người, Alex Andrew đã hoàn toàn thất thế chứ đừng nói đến sáu. Thành phố này gã là kẻ lạ mặt, nhưng không phải để chờ đợi Chung Quốc, thành phố này chờ đợi gã mắc câu, từ những con quỷ dữ đích thực - người thừa kế tứ gia tộc.

Alex Andrew bị trục xuất về nước với phần vai và bụng nhuốm máu tươi. Đỗ Vân Hy biệt tăm biệt tích trong lúc cuộc chạm trán hỗn loạn giữa những người đàn ông. Bản hợp đồng quan trọng ở LA tứ gia tộc thuận lợi giành được. Kịch bản hoàn hảo trong câu chuyện tổng tài tiểu bạch ngốc, chỉ khác rằng kết cục của vai phản diện đã thay đổi.

Miệt mài gõ từng dòng chữ trên máy tính với mảng sáng vừa đủ, Chung Quốc hạ kính khi An quản gia gõ cửa gọi người xuống dùng bước. Phía sau màn hình công nghệ số cao cấp, dấu ba chấm lặng lẽ xuất hiện ở trang cuối cùng...

____________________________________

Chờ đợi đến ngày Doãn Nhi và Trịnh Dương đám cưới, Chung Quốc được dịp vui chơi sắm sửa, bận rộn bên Mân gia cả ngày, về đến biệt thự chung, bọn họ còn bắt cậu lăn giường. Chung Quốc chống hông đanh đá nhìn người trước mặt, phụ họa kéo cổ áo xuống như chứng thực điều mình nói hoàn toàn là sự thật.
"Trung tướng, xin ngài mở căng mắt giùm em. Dấu đỏ dày đặc lắm rồi đây này."

"Oh, cục cưng, tôi hiểu ý em rồi, đợi tôi chút nhé."

"Ơ, anh muốn làm cái gì? Này, Phác Chí Mẫn!"
Chung Quốc vội vã gọi người đàn ông vừa nhếch môi lưu manh kia quay trở về. Nhưng hắn đi rồi, cậu sờ sờ môi mềm, cậu chỉ muốn hắn không làm cậu nữa, nhưng hình như hắn đang nghĩ đến thứ gì đó đen tối lắm.

Suy nghĩ vừa nảy ra thì hành động sẽ kế tiếp. Phác Chí Mẫn về phòng với việc vặn chốt khóa cửa thật chặt, hắn nhìn vật nhỏ ngồi trên giường thành một cục đang hoang mang lo lắng đầy ý vị.
"Bảo bối."

Chung Quốc rùng mình khi nghe âm thanh quyến rũ quen thuộc được kéo dài ra một nhịp. Cậu nuốt nước bọt nhìn người nọ, trên tay Phác Chí Mẫn mang theo một bộ quân phục trắng!

"Chí Mẫn, lúc nãy em đùa thôi. Hôm nay em mệt lắm, tha cho em được không?"
Cậu mở mắt tròn làm nũng, nhưng trong lòng không ngừng chửi rủa: Đồ tồi, mấy tên bại não, quần quật từ sáng đến tối, hông đau muốn chết.

Phác Chí Mẫn lặng lẽ bỏ qua sự dối trá của con thỏ kia. Nhắc đến thỏ, hắn đột nhiên muốn sờ, muốn bộ lông của nó trở nên thật ướt át và quấn người. Khóe môi nhếch thành một đường cong hoàn hảo đậm chất phong tình, người đàn ông cởi áo thun trong lúc người nhỏ còn ú ớ không kịp nói gì.
"Này, anh đừng có dở trò.."
"Ưm.."
Hắn bước dài đến chỗ Chung Quốc nhanh đẩy ập cậu xuống giường, đặt lên môi hồng một nụ hôn ngọt lịm làm cậu bất giác ưỡn mình rên rỉ.

Áo sơ mi dài qua mông bị lột bỏ, lưng trần cọ lên tấm áo khoác quân phục rộng thùng thình, Chung Quốc hmm mấy tiếng vì ngứa, lớp quần lót rỉ dịch ướt đẫm và nhớp nháp đầy xấu hổ. Phác Chí Mẫn trườn xuống mang tai của cậu dụ hoặc:
- Ôi cục cưng, em thực sự đã mặc nó, chiếc quần ren trắng tôi mua rất vừa, đúng chứ.
Hắn nói, nói xong liền xoa nắn hai cánh mông đầy đặn của cậu thỏa mãn. Tấm vải mỏng kiên cường bao trọn dương vật nhỏ đã căng cứng của cậu bị kéo lệch sang một bên, hai chân Chung Quốc bị đẩy lên thành tư thế chữ M. Cậu ngượng ngùng ưỡn người khi chiếc lưỡi dài của hắn chạm vào quy đầu yếu ớt. Hắn liếm chim nhỏ, rồi mút mát thật mướt, thật sâu, nhưng lại không cho cậu lên cao trào. Chung Quốc bất mãn rên rỉ:
- Ngứa, Chí Mẫn, cho em..

- Gọi trung tướng, tôi là trung tướng của em, là người duy nhất bây giờ có thể thỏa mãn em, hiểu chứ?

- Ưm.. em biết rồi, trung tướng, cầu ngài vào trong em, ngứa, ướt quá...không đủ..

Hắn nhếch môi, ngón tay đảo vòng quanh hậu huyệt e thẹn rồi trực tiếp ra vào.

- Thích, ưm, thích.

- Em yêu, mới chỉ có hai ngón tay thôi.

- Thích nữa, cầu ngài thao em.

Phác Chí Mẫn đỏ mắt kéo cậu ngồi dậy, áp sát cậu vào hạ bộ nóng bỏng sưng tấy qua lớp vải jeans ra lệnh:
- Thứ trụ thịt này sẽ cho em ăn no, nắm lấy nó, tự cho vào cái huyệt động dâm đãng ướt nhẹp kia của em. Được không, bé ngoan?

- Ưm, em ngoan, ngài hôn em, hôn em.
Chung Quốc rướn người muốn hắn yêu chiều. Phác Chí Mẫn nhẹ nhàng vuốt ve bầu má tròn trịa, mặt đứa nhỏ ửng hồng, diễm lệ và hứng tình. Hắn từng chút một gặm nhấm cơ thể xinh đẹp, môi lưỡi hai người chóp chép giao nhau. Ngay cả khi Chung Quốc chủ động nuốt lấy dương vật cong dài bằng lỗ nhỏ chặt chẽ phía dưới, cả hai vẫn không ngừng quấn quýt, va chạm bởi ngôn ngữ yêu riêng.
"Ngài chơi núm vú của Quốc."

"Aaa..sâu. Dương vật đâm sâu quá. Phê lắm..."

"Trung tướng, ngài sẽ thăng chức cho em chứ."

"Bé cưng, em học được mấy câu này từ ai vậy, hửm?"
Người đàn ông nhàn rỗi nhìn đứa nhỏ nhún nhảy cưỡi trên dương vật của mình. Ngón tay xương khớp rõ ràng xoay ráy hai đầu ngực hồng mơn mởn tăng thêm lực, thành công khiến cậu rên một quãng dài ngân nga.
"Không biết, hức, thích Chí Mẫn, ngài vuốt em.."

"Sao em lại đáng yêu thế này, cục nhỏ.."
Hắn cưng nựng cậu, rồi lại mạnh bạo lật cậu xuống, giành thế chủ động đâm sâu vào động nhỏ mềm mại béo mềm.

"To quá, không chịu được, em không chịu được."

"Hút chặt như vậy, còn nói không chịu được."
Hắn nghiến răng thở dốc, tay đánh mạnh vào cánh mông trắng mởn khiến nó nảy lên muốn chọc người. Phác Chí Mẫn cứ thế đưa đấy thứ thô to tím tái ăn sạch sẽ đứa nhỏ. Tinh dịch bắn ra khắp người cậu, chiếc áo quân phục ướt đẫm dịch bạch cùng mồ hôi đầy kích thích. Dương vật chôn sâu vào lỗ huyệt có triệu chứng cương lại lần nữa, Chung Quốc hoảng loạn muốn đẩy người nhưng không đủ lực. Phác Chí Mẫn lần hai ra trận, vừa hay cửa phòng mở ra. Kim Tại Hưởng nhàn nhạt nhìn thẳng vào nơi giao hợp của cậu và nam nhân, mặt không biến sắc, bên tay là chiếc chìa khóa leng keng đang đưa lắc...

____________________________________

Còn tiếp cảnh H

Theo Mono tìm hiểu, Nguyên soái > Đại tướng > Trung tướng > Thiếu tướng....

Au có đọc được cmt, tin nhắn của mn. Nhưng thời gian gần đây au thực sự không có thời gian, mong mn hiểu, au sẽ cố gắng cân bằng mọi thứ cũng như ra chap mới nhanh nhất cho các bộ truyện. Tks🥺


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net