Chương 106 : Ai cũng có một quá khứ đau thương thầm kín (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


@KSChin_Luv chúc mừng thím đã giành được tem

~~~Flashback~~~

- GaYang đứng lại cho anh ! - GaYong đuổi theo GaYang trong đêm tối thanh tịnh

GaYang khóc nức nở , bỏ mặc những tiếng hét kia ngoài tai , cứ cắm đầu mà chạy , chân trần vì va chạm với mặt đất nhanh mà mạnh nên đã bắt đầu rướm máu

GaYong thở hồn hển tưởng chừng như sắp bỏ cuộc , thì chẳng biết nguồn năng lượng từ đâu mà chạy nhanh hơn

Vốn dĩ chân GaYong dài hơn GaYang nên rất nhanh với tốc đột nhanh chóng đột ngột ấy anh đã bắt được cậu , lấy hai vòng tay siết chặt lấy thân hình nhỏ bé của GaYang

- Anh buông em ra ! Em chịu đủ rồi ! Em không muốn tiếp tục là người thay thế của Hani ! Em không muốn tiếp tục là người dư thừa trong cuộc đời của mẹ ! Em cũng không muốn là món đồ chơi trong cuộc tình này ! Buông em ra , buông em ra !

GaYang đau đớn từ tận đáy lòng dùng hết sức mình cố thoát ra khỏi vòng tay của anh , khổ sở thốt lên những lời từ lâu đã được giấu kín trong tâm tư của cậu , cậu mệt rồi ....

- GaYang ! - GaYong gọi lớn tên GaYang như muốn đánh thức cậu , sau đó xoay người cậu lại mạnh mẽ hôn lên môi của cậu

- Ưm - GaYang bất ngờ vì nụ hôn , nhưng rồi lại cố giãy ra khỏi anh một lần nữa , nhưng dù có cố cách mấy sức của cậu vẫn là không địch nổi lại anh , cậu đành cắn mạnh vào môi của anh rồi nhân cơ hội anh không để ý liền thoát ra khỏi vòng tay của anh

GaYang lấy tay quẹt dòng máu trên môi , thở hổn hển nhìn anh

- Em không biết anh cảm thấy như thế nào . Nhưng em biết anh yêu Hani . Điều gì em cũng có thể chấp nhận được . Nhưng trừ việc phải làm thế thân cho Hani . Em biết em biết em rất nhu nhược suốt 5 năm qua dù em ghét việc đó em khinh bỉ việc đó . Nhưng em vẫn làm , làm thế thân của Hani chỉ để được gần anh

- Giờ em mệt rồi , cầu xin anh buông tha cho em . 5 năm qua , cả trái tim lẫn cơ thể này đều thuộc về anh đều là của anh . Giờ anh có thể vứt bỏ em , về với Hani đi , em không cầu anh điều gì nữa đâu . Vì em mệt rồi , nha anh , quay lại đó đi , xin anh

GaYang từng giọt nước mắt nóng hổi cứ thay nhau mà rơi xuống , thốt ra những lời này cậu đâu lắm chứ . Ai từng yêu một người , từng không đến được với người đó , từng bị xem là kẻ thay thế của người trong lòng người đó . Sẽ hiểu một điều

Những thứ tốt đẹp thuộc về bạn , tất cả đều chỉ là tạm bợ

Vì bạn vốn không phải là chủ nhân thật sự

Để nhận được những điều ấy

Đến cuối cùng bạn chỉ là người thay thế

~~~

Khách sạn gần đó

Nằm trên giường không vải che trên thân , tiếng nước phát ra từ trong phòng tắm không thu hút được sự chú ý của GaYang , cậu nằm trên giường nước mắt lặng lẽ rơi từng giọt

Cậu đến giờ vẫn chưa thể hiểu rõ một điều

Rốt cuộc ai mới là người quan trọng nhất với anh ?

Là cậu hay Hani ?

Nghe thấy tiếng nước dừng chảy , ánh mắt GaYang liếc đến dĩa trái cây được đặt trên chiếc bàn bên cạnh , ánh mắt chăm chăm nhìn vào chiếc dao được đặt chung với mấy món trái cây

GaYong lúc này bước ra , thấy GaYang định ngồi dậy , liền vứt khăn lông đang lau tóc lên giường , tới chỗ GaYang , nhẹ nhàng quấn cậu trong chăn rồi ẵm lên , đi vào phòng tắm , rút chăn ra khỏi người cậu , trước khi đóng cửa lại anh khẽ nhìn cậu từ phía sau một lúc rồi mới đóng lại

GaYang nhẹ nhàng đi đến trước gương , hình ảnh phản chiếu của cậu trong gương khiến cậu phát tởm . Phát tởm vì chính mình . Nhìn xem , những dấu vết hôn loang lổ khắp người này , lẽ ra không thuộc về cậu . Nhưng cậu lại cứ thích chiếm lấy . Cậu ích kỉ quá nhở ?

Nhưng biết sao được , yêu là thế mà , càng yêu , tính chiếm hữu càng nhiều . Trách cậu được sao ? Nếu có trách hãy trách lí trí cậu dung túng cho trái tim này quá nhiều , để nó làm bừa làm càng nhiều như vậy

Muốn hỏi vì sao cậu lại yêu nhiều như vậy , nó cũng có khác gì vì sao cậu lại yêu anh ? Thật sự khi cậu nhận ra cậu yêu anh , tình cảm vốn đã không thể ngăn chặn lại chứ đừng nói đến vì sao lại yêu anh mà còn yêu nhiều đến thế

Anh rất thông minh , hẳn đã nhìn ra tình cảm đặc biệt này của cậu . Vì sao lại làm ngơ ? Vì sao lại đối tốt với cậu ? Vì sao cứ để cậu ôm hi vọng ? Vì sao lại ban cho cậu hạnh phúc nhiều như vậy ?

Vì là một người anh trai tốt ? Vì muốn chưng chiều người em út ? Hay vì một lí do nào khác ?

Tại sao lại không cho cậu câu trả lời thích đáng ? Để cậu mơ , mơ rất đẹp . Để cậu đoán , có thể đúng . Nhưng đều là vô nghĩa phải không ?

Cuối cùng câu trả lời dành cho cậu , vẫn là dấu chấm hỏi đúng chứ ?

GaYang ánh mắt thẫn thờ , cánh tay từ nãy đến giờ vẫn luôn ép sát con dao vào mình , bỗng bàn tay siết chặt lại , chầm chậm quay đầu nhìn vào bồn tắm đầy nước

Trong đầu cậu giờ đây hiện ra một cảnh tượng tuyệt đẹp

Nếu thuận theo tự nhiên mà mãi chẳng có câu trả lời

Vậy chỉ cần tự cậu thúc đẩy nó .... là được mà nhỉ ?

Đã qua nửa tiếng , bên trong từ đầu đến cuối đều không có tiếng nước chảy . GaYong đứng ngoài ban công hút thuốc , mất kiên nhẫn . Chẳng lẽ cậu tắm lâu vậy sao ? Mà ngâm mình giờ này trong bồn tắm rất dễ sinh bệnh

GaYong dập tắt điếu thuốc , thiết nghĩ ban nãy nên tắm cho cậu mới đúng

Mở cửa ra , như một con dao xẻ đôi tim anh

Cả người cứng đờ

Mắt như rõ như không

Máu như thể ngưng chảy

- GaYang !!!!!

Bồn tắm , chứa đầy chất lỏng màu đỏ thẫm , máu từ tay ngâm trong bồn cứ thế chảy ra hoà nguyện với nước ấm . Người con trai với vẻ đẹp thiếu niên ngày nào , giờ tựa như một thiên thần , rất an tĩnh mà nhắm mắt

~~~End flashback~~~

Hai trái tim

Hoà cùng một nhịp đập

Như nhập thể vào nhau

Như là một

Vì thế

Chỉ cần một trái tim đau , trái tim kia cũng sẽ đau

Khi yêu

Rất khó tìm được người có chung cảm giác

Khi tìm được

Xin hãy nói ra lòng mình

Để cả hai thấu hiểu cho nhau

Xin đừng vì ánh mắt người đời

Đánh mất đi người mình yêu

Làm đau người mình yêu

Đã yêu

Hãy khiến nhau hạnh phúc

Đừng tổn thương nhau

Nếu cảm thấy không thể giữ vững tình yêu này

Xin buông tay

Vì càng níu kéo nhau trong vô vọng

Trái tim càng rỉ nhiều máu

~~~END~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net