Chương 83 : TÂM THẦN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thông báo !!!

Những chương sắp tới .... mang tính chất hơi kinh dị , thím nào dễ bị ám ảnh thì lướt qua vài chỗ nếu cảm thấy nó kinh dị nhé ! Au thông báo rồi mà thím nào xem rồi dị nghị au không chịu trách nhiệm nhé ! Và tất nhiên mỗi chương sau au sẽ thông báo cho từng chương để không mấy thím quên lại kiện au thì chết . OK không làm mất thời gian mấy thím nữa , đọc truyện vui vẻ <33

~~~

Tại một nhà tù nhỏ bị bỏ hoang , tất cả mọi người đều bị khoá tay khoá chân bằng những sợi xích sắt cực kì nặng

Vị Thiên , Diễm An , Sake , GaYong , GaYang , Hani được giam chung một phòng . Còn các anh thì được giam ở phòng đối diện bọn họ

- Ở đâu thì ra đi , đừng lấp ló như ăn trộm - Vị Thiên khó chịu lên tiếng

- Nhạy bén đấy ! - JiCheon đúng thật là bước ra từ một con hẻm - Woa , một cảnh tượng so beautiful , vui chứ ? Mấy tháng rồi mọi người mới có dịp gặp mặt tụ họp đông đủ . Thấy tôi tốt chưa ? Đương nhiên là phải thấy vì tôi một tay giúp các người gặp nhau mà

- Cái con điên này - GaYang hung tợn nghiến răng nhảy dựng lên muốn phá hủy cái cửa sắt mong manh đang giam cầm anh nhưng lại bị 4 dây xích chất lượng cao khoá tứ chi nên không thể tiến tới gần song sắt được

- Ây ya , đừng phí sức nha ~ song sắt có thể rất mỏng manh nhưng xích thì hoàn toàn ngược lại nha ~ . Đừng có cố làm gì chỉ làm cho mình đau thôi - JiCheon ngừng lại một lúc tiến tới nhà giam của Hani , mở cửa bước vào - Lâu rồi không gặp , tôi thật rất muốn tâm sự với từng người . Để xem hôm nay tôi nên tâm sự với ai đây ? Hani nhé ? Hy vọng cậu luôn sẵn lòng

- Cô không được động vào Hani ! - Vị Thiên lo sợ hét toáng lên

- Cứ thử động vào Hani đi , dù có chết tôi cũng sẽ lôi cô theo - Diễm An mặt đầy sát khí nhẹ nhàng như không nhẹ nhàng bảo

- Muốn thì cứ động vào chồng cô ấy trước đã , vợ tôi chưa chuẩn bị tâm lí , nhưng tôi thì chuẩn bị đâu vào đấy rồi - Lịch sự nói là thế , nhưng ai nghe chất giọng cũng nhận ra đó là sát khẩu

GaYang bị trói bên cạnh GaYong mở to mắt ngạc nhiên trong mắt không nén nổi đau thương

- Hani của tôi lạnh lùng là thế mà được nhiều người quan tâm quá . Tôi là chủ đương nhiên sẽ không phật lòng những vị khách còn lại . Yên tâm tôi sẽ tâm sự với Hani thật lâu để hiểu rõ cô ấy hơn . Để có thể tiếp đãi một cái chân thật và không làm phật ý những vị khách còn lại , ok ? - JiCheon nhìn những người còn lại , cười nhẹ một cái , bước đến gần Hani , lôi ra một cây chích điện , nhanh chóng chích một cái vào bụng Hani khiến cô bất tỉnh ngã lăn ra đất - Xin lỗi vì dùng cách mạnh bạo để dạo đầu , yên tâm phần sau tôi sẽ cực kì nhẹ nhàng với cậu , người đâu ! Mau dìu tiểu thư Hani vào phòng trà ! Tạm biệt

JiCheon đi khỏi phòng giam đó , lập tức có hai người áo đen đến lấy khoá mở xích ra rồi mỗi người cầm mỗi bên cánh tay Hani mà lôi đi như lôi lợn , Vị Thiên tức mình định đứng dậy ngăn thì Diễm An đã đi sớm hơn cô một bước , đứng chắn ngay trước mặt hai tên áo đen , nghiến răng ken két buông lời đe dọa

- Thả cô ấy xuống , còn không các người sẽ không yên thân đâu !

- Diễm An , tới nhà chủ chủ đương nhiên phải tiếp đãi một cách nồng nhiệt nhất , tuy nhiên nếu khách không nghe chủ , cứ thích đập phá bừa , chủ đương nhiên sẽ không nương tay nha ~ - JiCheon ló đầu vào hất cầm về phía hai người áo đen , rồi đi tới một căn phòng cách li

2 người nhìn nhau , 1 trong hai tên tiến lại gần không biết hắn nói gì mà khiến cho Diễm An dịu xuống , để họ lôi Hani đi , Vị Thiên ngồi kế bên trợn to mắt , đợi hai người kia đi khuất liền nắm lấy cổ áo của Vị Thiên mà nghiến răng ken két

- Rốt cuộc hắn nói gì ?

Diễm An im lặng không nói một lời nói , nói gì sao ? Một câu thật kinh hoàng , đó là điểm yếu duy nhất mà Diễm An sở hữu

~~~

Tại căn phòng cách li , JiCheon hất tay , cô gái đứng gần đây tát nước lạnh vào người Hani , Hani tỉnh giấc , nhận thức mình bị tách với mọi người và thậm chí .... cơ thể không còn mảnh vải che thân !

- JiCheon , cô điên rồi sao ? - Hani không cảm xúc nói

- Tôi điên sao ? Oh như thế thì còn nhẹ lắm ! Nếu như sau khi tôi làm xong việc này với mọi người , có bị công an bắt được họ kết tội tôi là điên , tôi thật sự cũng mừng . Tuy nhiên , việc sắp tới tôi sẽ làm , không còn là của một tên điên .... mà là một tên bị TÂM THẦN

~~~END~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net