(4) I. Sắc dục.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jungkook nghĩ bản thân cậu mất trí thật rồi. Vội vàng vứt đi khẩu súng trong tay, đặc cảnh Jeon run rẩy lùi về sau mấy bước, ngồi thụp xuống trên sàn trong khi hai tay bóp chặt lấy đầu chính mình, như cái cách cậu ta ra sức vớt vát mớ hào quang giả tạo còn lại trong phần linh hồn mục rữa.

Nhưng không thể.

Jeon Jungkook, kẻ thua cuộc thấp hèn và nhát cáy, nhưng chỉ duy nhất với mình nhóc. Park Jimin, cậu nhóc với bộ cánh thiên sứ đáng ra trắng muốt nhưng sự thật lại nhơ nhuốc vết bẩn, và điều đó lại chẳng khiến Jungkook mảy may bỏ xuống sự tôn sùng.

Như một cậu bé phạm lỗi, Jungkook run rẩy ngồi siết chặt tóc mình như một cách khống chế. Đừng hỏi vì sao chàng tội đồ lại khiếp sợ, nó có hoặc không có nguyên nhân, nhưng tuyệt không xứng để tìm hiểu.

Jungkook cậu đã đặt nghi vấn về sự tồn tại của đấng tối cao chưa nhỉ? Dẫu sao, hiện tại đáp án đã rõ ràng như thế. Vòng tay gầy gò nhưng đủ ấm áp để khiến Jungkook nhận ra nó đang choàng qua cổ cậu. Thật chói mắt. Nhưng nhóc lại không ngừng toả sáng mặc dù cái cơ thể mỏng dính đã lọt thỏm vào trong lồng cậu ta, với đôi cánh cáu bẩn.

Jimin bình thản ngẩn đầu, chậm rãi áp đôi môi mọng nước mềm mại lên môi Jungkook, nhẹ nhàng phủ lên hai cánh môi đang dần buông lỏng tách ra một lớp dịch vị ngọt lịm óng ánh. Cậu nhóc thong thả gặm lấy phím môi dưới, day day nó trong khoang miệng trước khi dùng răng cố định kéo ra, khiến hàm dưới trắng tinh cùng lợi răng Jungkook cùng lúc tiếp xúc với hơi thở ấm áp phả ra từ nhóc.

Đến khi bị Jungkook mạnh mẽ túm lấy gáy, thô bạo luồn đầu lưỡi cạ vào lợi răng, Jimin mới dứt khoát tránh đi, chỉ để lại cho cậu một chút ngọt ngào tuông chảy đọng lại nơi khoé môi, tựa một liều thuốc mê, ngấm dần vào các dây thần kinh cậu ta, khiến cho Jungkook cảm thấy linh hồn cậu chẳng còn phụ thuộc bởi thân xác này nữa.

Và rồi Jimin lột bỏ lớp vải mỏng cuối cùng trên cơ thể, dưới màn sáng sạch sẽ trong căn phòng, từng đường nét mị hoặc tinh tế phô bày rành rành trước mắt Jungkook, rõ cả từng vết xanh tím, cả vết hôn đỏ bầm chồng chất dày đặc trên thân thể trắng tuyết non mềm.

Jungkook chẳng phải là một quý ngài thanh lịch hay sang trọng trong các cung điện hoàng gia Anh thuở xưa, tất nhiên cậu luôn xem hình tượng chẳng là cái quái gì cả, và kiềm nén không phải là con người cậu ta.

Bị sắc dục làm cho điên cuồng, từng tế bào máu trong cơ thể đặc cảnh Jeon không kiểm soát cứ thế sục sôi không ngừng, cổ họng khô khan đến đau rát, tầm mắt càng trở nên mờ ảo, sót lại duy nhất thân thể trần trụi đang vểnh mông nằm yên trên giường. Eva?

Jeon Jungkook trong cơn hứng tình tột độ, vừa lảo đảo bước chân đến bên giường, lại vừa lung tung cởi bỏ nếu không muốn nói là cậu ta đang xé nát quần áo trên người mình.

Sẽ không ai cầu nguyện cho một tên tội đồ.

Bên trong căn phòng sáng sủa nhưng bừa bộn. Dưới sàn, mớ quần áo vương vãi khắp nơi như cái xác mỏng. Trên giường là hai cậu trai, một lớn một nhỏ đang dán chặt vào nhau không chút kẽ hở. Gặm cắn cái cổ trắng ngần đến in toàn dấu răng đỏ ửng rướm máu, Jungkook kề môi sát bên tai Jimin, thều thào với chất giọng khản đặc trong khi mắt nhóc nhắm nghiền.

"Sẽ là một đêm không ngủ, cưng à"

Lạy Chúa. Jungkook sẽ chẳng biết lời cậu ta có bao nhiêu là gợi cảm đâu, nó vô tình dậy lên thứ cảm xúc tò mò lẫn chút lạ lẫm và cái sự khát tình từ tận sâu trong cơ thể Jimin nhóc đây.

Anh chàng Jeon Jungkook có vẻ rất ngọt ngào và dịu dàng, tựa như các chàng soái ca bước ra từ thứ phim ngôn tình mà đám con gái vẫn thường hay dán mắt vào.

Xin lỗi. Nhưng đó chỉ là nếu cậu ta không đột ngột ngồi phắt dậy, chồm người hướng đến cái ngăn tủ đầu giường và rồi lấy ra số thứ kì quái, một sợi dây xích dài ngoằn mới tinh, cùng một thứ tựa như một cái ống nghiệm to dài trong suốt được đậy kín miệng, và đặc biệt hơn, bên trong đó, chứa một con rắn.

<TBC>

Và rồi đòn bánh tét lại nhạt nhẽo như chính cái thứ nước đã luộc chín nó vậy. (:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net