(4) II. Warning: sm nhẹ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jimin có thể cảm nhận được tiếng lóc bóc trên vùng da đầu đang mỗi lúc tê rần khi sợi xích sắt leng keng kéo lê trên người, và ống nghiệm được đặc cảnh Jeon cố định ở giữa hai bắp đùi nhóc. Sự di chuyển của thứ bên trong ống nghiệm chốc chốc lại trở nên bất thường, da thịt cậu nhóc cũng bất giác run run.

Con rắn có vẻ không thích Eva. Adam cũng vậy?

Đầu của vài ngón tay thon dài chậm rãi lướt trên lớp da mềm run rẩy, vẽ lên đùi cậu nhóc vài vòng tròn vô nghĩa, Jungkook bình thản nhả ra một câu trước khi dùng ngón cái và trỏ nhéo siết trên đùi Jimin tạo ra một vết máu bầm.

"Chớ kẹp chặt, anh đâu nói với cưng thứ này vô hại"

Nhóc nuốt khan, nỗi sợ căng phồng ép dạ dày đến co thắt. Từ khi nào Park Jimin đã xem trọng cái mạng quèn này đến thế? Bản chất cũ không cho phép nhóc được quyền chạm đến sự sợ hãi, ít nhất là ngay lúc này. Là nhiệm vụ. Nhiệm vụ của Jimin.

Jimin hoàn toàn rõ, Jeon Jungkook cậu ta không bình thường. Kim Namjoon luôn đúng.

Jungkook đổi tư thế, cậu ngồi thẳng lên phần bụng mỏng dính lòi cả xương sườn đang cực lực hóp lại phồng ra theo nhịp hô hấp gấp rút của cậu nhóc dưới thân, có chút nhổm dậy trên hai đầu gối để chắc chắn rằng cậu ta không đặt hết trọng lượng cơ thể lên nhóc. Đặc cảnh Jeon tươi cười, hai chiếc răng thỏ theo đó hiện ra một cách ngọt ngào đầy thuyết phục.

"Cưng muốn thử chút khoan khoái chứ?"

Không chờ Jimin đáp, Jungkook một tay bóp chặt cổ cậu nhóc, một tay lắc lắc cây ống tiêm nhỏ gọn tiện dụng từ lúc nào đã xuất hiện trên tay. Nhóc có chút cau mày, khoé miệng khẽ giật, không còn đủ không gian trong cổ họng cho một tiếng kêu ra trò, âm thanh bị chặn tại gốc lưỡi, tiếng ư ử khó khăn vang lên.

Kim tiêm nhọn hoắt loé sáng dưới ánh đèn phòng dễ dàng chôn đầu vào thứ đỏ hồng nho nhỏ trên khuôn ngực trắng tuyết ảo diệu của cậu nhóc. Trước khi tấm lưng nhỏ kịp còng ra sau trốn tránh với sự cố gắng vô dụng, Jungkook ngọt ngào mỉm cười, tay chậm rãi ấn pít tông, bàn tay trên cổ nhóc theo lượng chất lỏng bị đẩy đi dần thả lỏng, cho đến khi xi lanh hoàn toàn rỗng tuếch.

Park Jimin toàn thân nóng ran, nhóc có cái ảo giác như toàn bộ mạch máu trong cơ thể đang dần thắt lại với nhau, sau đó đứt phăng. Bụng dưới lại có cảm giác tựa như có một con chuột lớn đang đào ổ, hết co thắt rồi lại trướng đau, da cậu nhóc như trở nên trong suốt, nhuộm một màu đỏ ửng trông thật bắt mắt.

Ngón trỏ và giữa của Jungkook song song nhẹ nhàng lướt qua đôi môi Jimin mọng nước đang mím chặt, chậm rãi tách ra, chui thỏm vào trong. Kẹp lấy cái lưỡi trơn mềm trong khoang miệng nhỏ, lôi nó ra, kim tiêm cũng nhẹ nhàng đâm vào đầu lưỡi nhóc, cậu ta tiếp tục ấn rỗng cả xi lanh.

Park Jimin cả người co thắt, quằn quại dưới sự gọng kìm của một Jeon Jungkook cường tráng đang yên vị trên bụng mình. Nhóc cuối cùng cũng mở to miệng nhỏ, sụt sùi rên rỉ trong khi uốn éo thắt lưng.

"A...hức hức"

Nhũ hoa đỏ ửng vừa rồi tiêm thuốc đột nhiên bị chàng đặc cảnh nọ bóp nhéo không thôi, Jimin như nín thở mà khóc toáng lên, cả người run bần bật, quắn quéo điên cuồng nhưng đầu nhũ vẫn bị ai kia siết chặt. Nước dãi chảy ra đầy cằm, cậu nhóc thở hồng hộc, cố gắng nói với kẻ trước mắt.

"Làm...làm tình...hức...daddy"

Chát.

Jimin bên má hằn rõ một bàn tay đỏ lừ, vẫn nức nở van nài.

"Bên dưới...hức...đâm...đâm vào"

Chát.

Sau cái tát điếng người, Jungkook trong miệng gầm gừ vài từ thô tục, mạnh bạo nắm lấy cặp đùi thon gầy của Jimin mà nhấc bổng lên. Miệng phun ra một bãi nước bọt trong suốt lên cúc huyệt mấp máy của nhóc, qua loa sục lấy phần dương vật tím đen đã cương đến nổi đầy gân guốc của mình, lại vung tay tát thêm một cái lên ngực nhóc trước khi chôn sâu hạ bộ vào trong Jimin.

Dù đang bị kẹp lấy chặt chẽ, Jungkook trên mặt lại tỏ ra bình tĩnh không mảy may biến sắc, vừa đẩy mạnh hông, vừa nhìn sợi xích sắt và ống nghiệm chứa rắn với vẻ đầy tiếc nuối.

Không biết có phải là vì thuốc kích thích quá mạnh hay không mà cậu nhóc không ngừng rên la đến lạc cả giọng, ấn móng tay cào loạn vào lưng chàng đặc cảnh chằng chịt toàn những vết đỏ dài ngoằn rướm máu.

Triền miên đến lúc hừng Đông, đúng thật là một đêm không ngủ, như Jungkook đã nói.

<TBC>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net