Chap 49 - 3 ( Seulrene )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seulgi rồi suy ngẫm trong phòng làm việc tay cầm bút rõ rõ lên bàn , rốt cuộc nữ nhân đêm đó là ai , cô nhớ sau khi tỉnh lại thì không còn thấy nữ nhân đó nữ ban đầu cô cứ nghĩ đích chỉ là những cô gái bao được Lisa đưa đến để phục vụ , cứ thế cô cũng chẳng quan tâm những mỗi khi cô nhắm mắt lại thì luôn nhớ về hình ảnh đêm đó , nó cứ luôn hiện rõ trong đầu cô mãi không thôi

" Dù em là ai tôi cũng phải tìm em cho bằng được " Seulgi nói một câu rồi nhìn về chiếc lắc tay mà nữ nhân đó đánh rơi

" Trưởng khoa Kang tôi vào được không "

" Được , cửa không khóa " Seulgi đem chiếc lắc tay cất đi rồi lên tiếng

" Trưởng khoa Kang đây là những thứ mà chị cần "

" Ừm cảm ơn em , Yeri " Cô nhận lấy tập tài liệu rồi mỉn cười nói

" Chị Seulgi mẹ chị lại tìm đối tượng mới cho chị kìa " Yeri vừa nói vừa cười

" Mặc kệ chị không đi "

" Mà chị à lần có lẽ rất quyết liệt đó chị không đi không được "

" Haizz chị còn không hiểu mẹ chị sao , chị không muốn có ép chị cũng vô dụng "

" Chị à lần này em đây không giúp chị được rồi , lần này có bác gái theo nên em không thể diễn làm cô bạn gái nhỏ của chị rồi chị tự mà lo liệu đi " Yeri nhìn bà chị họ của mình ngao ngán lắc đầu , đây lần thứ 29 rồi , Haizz khi nào mới kết thúc màn xem mắt này đây

" Chị đây có tính toán " Seulgi gật đầu đáp

" Vậy em đi làm việc đây "

" Được "

Yeri gật đầu một cái rồi rời khỏi phòng , Seulgi ngã người ra phía sâu nhắm mắt dưỡng thần vì chút nữa lại có cả phẫu thuật .

Đến khi Seulgi hoàn thành xong ca mỗ thì cũng đã khuya , lúc này điện thoại cô reo lên , cô nhắc máy lên nhìn rồi ấn nghe

" Là con , mẹ có chuyện gì sao "

" Bộ bà bà già này có chuyện mới gọi cho cô được sao " mẹ Kang trách móc

" Không có , ý con là đã khuya rồi sao mẹ không nghĩ ngơi sớm mà còn gọi con vào giờ này "

" Ta gọi con chỉ để nói cho con biết ngày mai cùng ta và cha con đi gặp mặt "

" Mẹ à con còn có rất nhiều người cần còn khám bệnh còn có việc ở bệnh việc rất nhiều , còn thật sự không rảnh " Chưa để mẹ Kang nói hết câu cô đã cắt ngang lời bà nói

" Cô cô được lắm , không nói nhiều ngày mai cô mà không đến thì đừng gọi bà già này một tiếng mẹ " nói xong bà liền cút máy

" Bà thật là có gì cứ từ từ có cần tức giận như vậy chỉ làm tồn hại sức khỏe "

" Hừm , ông nhìn xem người ta như tôi đã có đến máy đứa cháu chạy lung tung khắp nhà , chỉ có tôi là bất hạnh tới giờ vẫn chưa có cháu bồng mà mỗi lần bảo nó đi xem mắt là liền diện lí do này lí do kia để tránh né , Hừm càng nói càng tức "

" Ai ya được rồi đừng có giận nữa mau đi ngủ sớm mới tốt cho sức khỏe "

" Thôi được "

Còn lúc này thì Seulgi đang điên đầu vì chuyện xem mắt mà nữ nhân kia nữa , một lúc sau thì liền mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ .

Sáng hôm sau Seulgi được người tới rước đi nói trắng ra là bị bắt đi , đúng là chỉ có mẹ cô mới dám làm , khi đến nơi thì còn bị bà mắng hết một trận nếu không có cha cô ngăn cản thì chắc là cô vẫn không biết mẹ cô mắng đến khi nào

Từ xa nhìn thấy có người đi tới bà Kang vui mừng đứng dậy chào đón

" Mei , ây ya lâu quá không gặp " Mẹ Kang vội nắm tay người bạn thân của mình

" Nahyun, lâu quá không gặp bà khỏe chứ "

" Khỏe , rất khỏe còn bà "

" Tôi cũng vậy " Hai người gặp nhau liền vui mừng mà bỏ mặc hai ông chồng đang đen mặt

" Ông nhìn xem hai người bọn họ vẫn như vậy " Ba Kang lên tiếng nói

" Ha ha cũng lâu rồi mới gặp nhau cứ để họ nói chuyện "

" À đây là " Người đàn ông trung niên liền nhìn sang kế bên

" Ha ha đây là con con gái tôi " Ba Kang cười nói

" Chào bác cháu tên Seulgi , rất vui được gặp " Cô cúi đầu sau khi giới thiệu tên , người nam nhận kia cũng gật đầu mỉn cười nhẹ

" Nào ngồi đi chắc là mọi người đói rồi " Mẹ Kang cười nói

" Được , nào cùng ngồi " Ba Kang cũng lên tiếng

" À đây là Seulgi còn gái của tôi" Mẹ Kang giới thiệu

" Cháu chào bác " Cô cúi đầu chào

" Chào con "

" À mà con bé nhà chị không tới sao " Mẹ Kang hỏi

" Haizz con bé còn bận việc lát nữa sẽ tới sau , thật xin lỗi "

" Không sao , còn bé Seul nhà tôi cũng thường hay vậy lắm "

" Nào nào , mau dùng cơm " Ba Kang cười nói .

---------------------^---^-------------------------

Từ bên ngoài có một nữ nhân đang đi tới , trên người tỏa ra một khí tức thanh thuần , trên người nàng là chiếc váy trắng dài tới đầu gối , chân mang một đôi dày cao rót trắng tóc xõa tự nhiên càng làm nổi bật sự xinh đẹp của gương mặt , làm nhiều người nhìn mãi không rời mắt

" Xin hỏi tiểu thư cần gì " Cô gái tiếp tân cười nói

" Tôi có hẹn ở đây " nàng cười nhẹ nhàng rồi lên tiếng

" À vậy tiểu thư chờ trông chút lát để tôi xem "

'' Được "
_______________________^_^___

" Sao giờ này còn chưa tới ông gọi con bé thử coi "

" Bà không còn gấp còn bé nói tới là sẽ tới "

__________^_^___________

Mọi người nghe tiếng mở cửa thì liền quay lại xem

" Xin lỗi cháu tới trễ "

" Không sao , không sao " Mẹ Kang cười nói còn đi tới nắm lấy tay nàng đưa đến bàn ăn

" À con bé tên là Joohyun , anh chị gọi con bé là Irene cũng được " Mẹ Myoui cười nói

" Cháu chào hai bác , xin lỗi vì bắt mọi người phải đợi " Irene lên tiếng xin lỗi

" Đã bảo là không sao rồi mà , cháu đừng khách sáo " " Mei bà quả là có phúc a nhìn xem con bé vừa xinh đẹp lại lễ phép như vậy " Mẹ Kang cứ nắm lấy tay nàng nhìn hướng mẹ Myoui nói

Còn Seulgi từ nãy tới giờ thì luôn nhìn nàng mãi , từ lúc nàng bước vào thì cô đã nhận ra không ngờ rằng đối tượng xem mắt lại là nàng , nghĩ đi nghĩ lại xem ra hôm này cô gặp may mắn rồi . Không chỉ Seulgi nhận ra mà chính Irene cũng nhận ra là mình không phải cùng nữ nhân kia làm tình sao , nàng có chút chọt dạ mặt liền đỏ lên khi nghĩ tới chuyện đêm đó

" Joohyun con sao vậy , không khỏe " Mẹ Myoui nhìn Irene lỗ lắng khi thấy mặt nàng đỏ lên

" Con không sao , mẹ đừng lo " Irene trấn an mẹ mình

" À ta gọi con là Joohyun được không " Mẹ Kang hỏi

" Dạ được ạ "

" Thế con đã có ý với ai chưa , ý bác là có có bạn trai chưa "

" Dạ chưa " Irene lắc đầu nói

" Thật vậy sao , thế thì tốt quá " Mẹ Kang nói

" Nếu vậy thì tôi tính thế này Seul nhà tôi cũng chưa có để để ý ai hay là chúng ta kết thành thông gia thế nào " " Anh chị thấy thế nào "

" Tôi thì không có ý kiến , còn ông thì sao " Mẹ Myoui cười nói , nãy giờ bà vẫn luôn để ý đến Seulgi , cả người toát ra khí tức hòa nhã lại rất biết nghe lời người lớn a

" Tùy theo bà " Ông Myoui nhìn vợ đáp

" Seul con có ý kiến gì không " Mẹ Kang quay qua hỏi

" Seulgi " " Seulgi " ( khúc này đang bận ngắm vợ rồi )

" À dạ con không có ý kiến tùy theo mọi người quyết định " Bà nghe vậy thì cười tươi hơn hoa rồi nhìn Irene hỏi

" Vậy Joohyun à con thì sao "

" Dạ con "

" Ta biết nói đến chuyện này có hơi đột ngột nhưng con yên tâm ta sẽ không để con thiệt hồi khi làm con dâu ta đâu "

Irene nghe vậy thì hơi chần trừ " cho con thời gian suy nghĩ đã "

" Được , con cứ suy nghĩ rồi cho ta câu trả lời " Bà Kang nói

" Dạ " Nàng gật đầu trả lời

" Vậy mọi người dùng bữa đi " Mẹ Myoui lên tiếng .

Khoảng một tiếng sau thì mọi người chào tạm biệt nhau

'' Mei hay là để con bé Seulgi nhà tôi đưa con bé về đi " Bà Kang nói

" Cũng được nha , Joohyun hay con để Seulgi đưa con về đi " Mẹ Myoui hiểu ý cười nói

" Không sao đâu Seulgi nhờ con vậy " Mẹ Myoui không cho nàng lời phản bác

" Chị đừng ngại , để em đưa chị về " Seulgi mừng thầm hướng nàng nói

" Dạ được " Nàng đành đồng ý

Thế là Seulgi đưa nàng trở về nhà trên đường đi không ai nói với ai lời nào cho đến khi Seulgi đánh lái vào bên đường rồi nhìn quay qua nhìn

" Tìm chị vất vả thật "

Irene nghe vậy thì ngước nhìn nữ nhân đang tựa lưng ra sau mà ngắm nhìn mình

" Chúng ta mới chỉ gặp nhau lần đầu , chắc là cô đây nhằm người rồi "

" À chắc là em nhằm người rồi " cô nở nụ cười

" Á " "em em làm gì vậy " Irene hoản hốt khi người kia trực tiếp kéo nàng lên trên đùi mình ngồi

" Hiện giờ khách sạn trước kia cũng không xa hay là em và chị đến đó ôn lại chút thời gian đi " Seulgi nụ cười đểu của mình , hai tay của nàng bị cô nắm chặt lại bầng một tay kia thì nhéo một bên má của nàng , Seulgi cười tà khi thấy nàng hoảng loạn

" Tránh ra , cô bị bệnh à " Irene mắng xong thì giãy dụa , nhưng nàng càng vùng giãy thì càng bị người kia ôm chặt hơn

" Ah chị đừng nhúc nhích , em sắp chịu không nổi rồi " cô thở rên lên một tiếng tiến tới tai nàng mà nói

Irene giờ mới hiểu ra , sao mình lại ngốc như vậy chứ . Thầm mắng mình một câu nói thật ra mặt nàng giờ đỏ hơn cả tôm luộc vì phía dưới váy nàng có thứ kia , nó rất nóng cách tới tận mấy lớp vải mà nàng vẩn có thể cảm nhận được . Đang suy nghĩ thì Seulgi cắn lấy vành tai nàng , Irene giật mình , đầu cúi càng thấp nói

" Tránh ra , tôi muốn xuống xe "

" Được rồi " " Chị đừng cáu " Seulgi cô đưa tay kéo gương mặt ửng đỏ của nàng lên vội hôn lên đôi môi đỏ mộng kia cô cho chiếc lưỡi của mình vào mà tìm kiếm bạn tình , Irene chỉ biết bất động tại chỗ , tại sao mỗi lần người luôn bị khi dễ lại là mình thấy thế nàng liền cắn lấy môi người kia một cái thật mạnh cho hả dạ , Seulgi bị ăn đau liền rút quân ra khỏi môi nàng . Seulgi nhìn thấy con mèo nhỉ xù lông rồi thì đành kiềm chế dục vọng dỗ ngọt nàng

" Joohyun , người đêm đó ở cùng với em là chị phải không "

" Chị có biết em tìm chị cực cực khổ lắm không , đêm nào cứ hỡi em nhắm mắt lại đều là hình ảnh của chị tuy nó rất mờ ảo nhưng nó cứ luôn ở trong tầm trí của em , không thể dứt ra được , không thể dứt ra được " cô ôm chặt nàng hơn sợ đây chỉ là giấc mơ nhưng khi ngửi thấy mùi hương cam thảo hoang hoảng trên người nàng thì cô mới biết đấy là thật không phải mơ hay ảo giác

" Em luôn tìm chị nhưng lại tìm không ra , chị biết không em muốn phát điên lên khi không có tin tức gì của chị " cô đặt cằm lên vai nàng nhìn khuôn mặt xinh đẹp động lòng người kia , người mà cô ngày đêm điên cuồng tìm kiếm

" Chị cho em cơ hội ở bên chị được không "

'' Tôi không biết "

" Không sao từ từ cũng được , em đợi " Seulgi cười nói

" Giờ em đưa chị về nhà "

" Khoan đã , cô định với tư thế này mà lái xe sao "

" Có sao đâu , như vậy em sẽ rất hưng phấn ah " Tay trái cô ôm lấy eo nàng tay kia thì lái xe

" Chị ngồi yên " thấy nàng vẫn còn muốn tránh cô lên tiếng " Em đang lái xe "

Irene nghe vậy thì cũng ngồi yên lặng để cô đưa mình về

" Tới nơi rồi "

" Cảm ơn " Irene nói xong thì liền muốn đi ngay nhưng Seulgi vẫn ôm nàng chặt vào lòng không cho nàng đi

" Cô muốn như thế nào " Irene nhíu mày nhìn cô

" Chị chưa hôn em "

" Mau hôn em đi nếu không em lại trở đi thêm một vòng nữa đó dù gì em cũng đang rãnh " Seulgi cười tà nói

Nàng nghe vậy thì tức giận nhưng cũng chẳng biết làm gì nên đành hôn nhẹ lên má cô một cái như chuồn chuồn lướt qua rồi nhanh chóng rời khỏi

" Hôn như vậy thì không phải hôn đâu để em chỉ cho " Nói xong thì đưa tay ôm lấy cổ nàng kéo lại để bốn cánh môi hợp lại hòa làm một cô mút lấy mỗi nàng như đang mút kẹo ngọt , chiếc lưỡi tỉnh quái của cô quấn lấy lưỡi nàng không cho nàng rút lui Seulgi cứ mút rồi lại cắn làm Irene rên lên một tiếng mê người , nàng bị hôn đến hoa cả mắt cả người mềm nhũng đến khi cả hai dứt ra Irene liền dựa vào người cô mà hớp lấy không khí để thở . Seulgi ôm lấy nàng cưng chiều hôn lên đỉnh đầu nàng tay kia thì vuốt vuốt lưng cho nàng đến khi cô thấy hơi thở nàng đều đều lại mới ngừng

" Nào em đưa chị vào nhà " Seulgi mở cửa xe bế nàng xuống

" Được rồi , giờ chị muốn em bế vào hay là tự đi "

" Tôi tự vào " Cô đỏ mặt nói

" Em vẫn thấy hay là em bế chị vào là tốt nhất " Cô nói là làm dùng chân mình đóng cửa xe rồi nàng vào trong

" Nè , cô buông tôi xuống "

" Thật sao " Nói rồi Seulgi giả vờ thả tay ra Irene liền ôm chặt lấy cổ cô để tránh bị té

" Cô đáng ghét " Nàng trừng mắt cô , Seulgi thấy vậy thì càng vui phải nói nàng rất đáng yêu nha , chắc cô yêu nàng chết mất

" Cô chủ , cô về rồi " Người quản gia nói

'' Ừm " Cô gật đầu một cái

" Cô chủ đây là " Người quản gia hỏi

" Bác Hwang đang là phu nhân của cháu "

Irene nghe vậy thì hơi ngượng chỉ biết cúi đầu trốn đi

" Cháu lên phòng trước "

" Dạ cô chủ , phu nhân " Bác Hwang cười nói , cô chào Bác Hwang xong thì liền lên phòng

" Ha ha cuối cùng thì cô chủ cũng tìm được người bên cạnh mình rồi " Ông cười tươi nói

Trên phòng Irene liền nổi đóa lên " Ai là phu nhân của cô , tại sao lại đưa tôi đến đây "

Seulgi đứa từ xa cười nói " Em có biết nhà của chị ở đâu với lại em cũng đã ra một quyết định rằng căn nhà này em chỉ cho phu nhân của mình vào thôi , mà chị là nữ nhân đầu tiên được đến đây đó vậy chị chính là phu nhân của nhà này cũng chính là vợ em "

" Cô tôi còn có việc không rãnh chơi với cô tôi , tránh ra " Irene liền bước đến bên cửa choàng tay mở cửa thì bị nhắc bổng lên " Chị lại như vậy rồi "

Cô bế nàng đặt lên giường giữ chặt hai tay nàng sang hai bên " Unnie em muốn ở bên cạnh chị , em biết em có rất nhiều thiếu xót trong tình cảm nhưng em sẽ có gắng để chị thấy được . Trước giờ em không biết yêu là gì chỉ chơi đùa với những cô gái kia nhưng từ khi gặp chị thì em lại rất muốn ở bên cạnh chị , muốn yêu thương chị , muốn chị sẽ luôn hướng ánh mắt về em "

" Cô nói lời này với bao nhiều người rồi " Irene thản nhiên nói

" Em biết chị sẽ không tin em , nhưng em sẽ chứng minh cho chị thấy "

" Thả ra , ba mẹ tôi sẽ lo lắng "

" Chị đừng lo em đã nói với họ rằng hiện giờ chúng ta đang tìm hiểu nhau " Seulgi buông tay nàng ra nằm xuống bên cạnh nói

" Ai muốn sống chung với cô " nàng ngồi dậy nhìn cô trả lời

" Nếu như không sống cùng nhau thì sao chị hiểu rõ em được " Cô chống tay đứng dậy cởi bỏ hai nút áo trên rồi tiến tới rằng nàng , Irene liền lùi về sau nhìn cô bằng ánh mắt cảnh cáo

" Haizzz em có làm gì chị đâu '' Cô cười lên khi thấy biểu hiện của nàng

" Chị mau đi tắm đi đồ đạc em sẽ cho người sắp xếp "

" Ai nói tôi sẽ sống ở đây "

" À vậy sao , em thấy chị có nhiều sức cùng em tranh luận như vậy hay là chúng ta chiến đấu vài hiệp đi " Cô liến kéo chân nàng lại đèm lên người nàng

" Vợ à giờ chị muốn thế nào " Seulgi chơi rộ lên chọc nàng

" Tôi muốn đi tắm , tránh ra " Nàng xô cô ra rồi chạy vào phòng tắm , còn Seulgi thấy nàng như vậy thì càng cười tươi hơn

" Đáng yêu thật , vợ nhỏ à "

THANK YOU ❤

11/5/2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net