57. Seigaku có hai trụ cột

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tiếng đồng hồ. Đã trôi qua, Atobe vẫn tiếp tục trận đấu ở nhịp độ nhanh nhất. Theo dự đoán của anh, Tezuka cũng chỉ có thể chịu đựng trong vòng một tiếng.

Cũng y như suy nghĩ của Ryoma, các tiền bối sau lưng cậu cũng đã nhận ra sự thật không thể chối cãi này

"Atobe muốn ép hỏng vai trái của Tezuka..." Fuji lầm bầm

"Nếu như không kịp thời dừng lại, sự nghiệp tennis của Tezuka trong tương lai sẽ sụp đổ." Inui chỉnh kính

Nhưng không như suy nghĩ của mọi người, Tezuka không có ngừng lại việc đọ sức với Atobe mà  vẫn sử dụng cánh tay mình đến cực hạn

"Ý chí này....quả nhiên là Tezuka." Sanada kéo vành nón, anh cũng đã bị Tezuka kéo lên đấu chí hừng hực

"Trận đấu quá đặc sắc rồi!! May mắn chúng ta đấu xong sớm để kịp đến xem! "Sengoku vui vẻ

Atobe cũng bị tình hình này làm cho ngẩn người, tên này điên rồi? Liều mạng như vậy mặc kệ sau này tay mình sẽ phế bỏ sao

Nhưng mà trong lúc mọi người trầm trồ,cảm phục hay là sợ hãi trước ý chí của Tezuka, thì Ryoma âm trầm không vui. Cậu chỉ cúi đầu ngồi đó, hai tay nắm chặt.

Dưới thân phận đội viên chính tuyển, cậu không muốn Tezuka bị thương nhưng sẽ lấy đại cục làm trọng, tôn trọng những gì anh quyết định, nhất là vì hi sinh cho Seigaku.

Nhưng bây giờ Tezuka không chỉ là đội trưởng mà còn là anh trai cậu, tuy không phải ruột thịt đi nữa,không ai muốn người thân của mình tự đâm đầu vào chỗ chết.

Con người là một loài động vật mâu thuẫn như vậy và Ryoma tất nhiên không ngoại lệ.

Tuy trong lòng ầm ầm sóng dậy, cậu vẫn im lặng mím môi không có hành động. Bởi vì cậu biết trừ khi Tezuka tự mình từ bỏ, còn không thì cậu không có quyền xen vào trận đấu. Lời hứa vừa rồi cũng giống như là để bản thân có gì đó bám víu bình tĩnh mà thôi

Trận đấu dài đến những phút cuối cùng, tỷ số hiện tại là 6-5 nghiêng về Seigaku. Một điểm nữa và Seigaku sẽ chiến thắng.

"Tezuka...cậu điên rồi." Atobe mồ hôi nhễ nhại, không cam lòng nhìn đối thủ của mình

Lúc này vợt tuột ra khỏi tay của Tezuka, anh đau đớn ôm vai gục xuống sân

"Đội trưởng!"

Seigaku bên này náo loạn cả lên, Tezuka được dìu về băng ghế. Mọi người lo lắng hỏi thăm anh, nhưng chỉ có cậu nhóc ngồi ngay bên cạnh là giấu  đi cảm xúc sau vành nón, không mở miệng nói bất cứ thứ gì.

Bên kia Hyotei mừng như được mùa, mặc dù vui vẻ vì người ta bị chấn thương là hơi quá đáng nhưng bọn họ hiện tại vớt được một điểm liền không thể không mừng.

Duy nhất không vui vẻ là Atobe vẫn còn đứng yên trên sân. Vẻ mặt của anh âm trầm có chút đáng sợ.

"Thi đấu trong tình trạng vai trái không ổn định, kết quả thua là không thể nghi ngờ." Yanagi bên cạnh Sanada thở dài "Đáng tiếc, một đối thủ tốt như vậy ..."

"Cậu ta sẽ không từ bỏ đâu." Sanada đáp lại, không ai hiểu rõ Tezuka hơn vị đối thủ lâu đời này.

"Hm.. vậy tiếp theo có gì đáng coi nữa..." Kirihara gãi đầu, sau đó tự nhiên vui vẻ "Ah, nếu trận này Tezuka tiền bối thua thì  Ryoma sẽ ra sân!"

Mấy người Rikkaidai đồng loạt lườm Kirihara một cái, chê Seigaku chưa đủ táo bạo sao? Nói nữa có tin là bọn họ xúm lại đây hội đồng cả đám mình không?

"Tôi vẫn có thể thi đấu." Tezuka nghỉ một lúc rồi đứng dậy

"Nguy hiểm lắm đó Tezuka. Cưỡng ép đánh sẽ gây chấn thương nặng hơn nữa cậu sẽ mất đi khả năng chơi tennis." Fuji lên tiếng

"Đúng vậy, quá nguy hiểm!" Kikumaru cũng can ngăn

"Anh làm vậy là đủ rồi. Đừng có liều mạng nữa đội trưởng." Momoshiro nhăn mặt

Tuy mọi người can ngăn, Tezuka vẫn đứng dậy tiến ra sân. Lúc này Oishi xuất hiện chặn lại đường đi của Tezuka.

"Tezuka...cậu muốn giữ lời hứa với Yamato tiền bối đúng chứ?"

Tezuka gật đầu, lách qua Oishi, tiếp tục đi về sân bóng. Oishi cũng không đi theo ngăn lại nữa. Kawamura trên khán đài lúc này kêu gọi mọi người hô hào trợ trận cho Tezuka.

"Nếu đó là lựa chọn của anh. Thì cố đừng để thua đó, đội trưởng."

Giọng nói của thiếu niên vẫn im lặng nãy giờ vang lên, Tezuka quay lại liền thấy Ryoma xách giỏ vợt đứng dậy muốn rời khỏi.

Qua cách xưng hô thay đổi Tezuka biết, cậu nhóc nổi giận rồi. Nhưng anh không thể vì bản thân mình mà từ bỏ trận đấu. Tezuka không tiếp tục nhìn theo Ryoma, anh ra sân không quên để lại một câu trả lời.

"Anh sẽ không thua."

Thấy Ryoma xách giỏ vợt đi ra ngoài,Momoshiro lập tức chạy đi theo

"Echizen! Nếu em muốn khởi động thì anh giúp em!"

Momoshiro muốn hỗ trợ cậu nhóc khởi động, nhưng anh có vẻ chọn nhầm lúc rồi. Đứa nhỏ này hiện tại đang rất ức chế, và Momoshiro đã tự trở thành đối tượng để Ryoma giải tỏa căng thẳng.

Suốt 10 phút đó Momoshiro nhận ra, trình độ của em út nhà bọn họ không chỉ có như bình thường cậu nhóc vẫn thể hiện.

"Chibisuke...em ác quá đó... Để cho các tiền bối có mặt mũi chút đi chứ!"

Tiếng ai đó vang lên ngoài sân tập, Ryoma quay lại liền thấy Ryoga dẫn theo ba người bạn của mình đang đứng ngoài hướng cậu vẫn tay.

"Gặp lại rồi nè bé cưng!" Irie mỉm cười xuân về hoa nở "Đội trưởng của em không phải đang đánh sao? Không ở lại cổ vũ cho đội trưởng à?"

Ryoma liếc mấy người bên kia một cái, tiện tay dứt điểm một trái bóng cuối cùng. Momoshiro thở hồng hộc, sắc mặt có chút sinh không thể luyến. Không ngờ có một ngày anh lại bại 6-0 dưới tay một đứa nhóc năm nhất. May mà đứa nhỏ này vẫn ở Seigaku. Nếu phải làm đối thủ của cậu thì thật sự là quá đáng sợ.

"Mấy anh tới đây làm gì?"

"Là đến cổ vũ em." Tokugawa nói

"Đến trễ vậy mà cũng đến?" Ryoma bĩu môi

"Không phải là vì anh trai nhóc dẫn bọn này đi lạc đường sao?" Byodoin khoanh tay thở dài "Có cái công viên cũng lạc, thật là sợ tên này."

Ryoma không nói gì, đem vợt nhét vào giỏ. Momoshiro nhìn chăm chăm mấy người này, ngoài Ryoga nhìn giống y Ryoma lúc lớn thì những người còn lại ai cũng có vẻ quen quen.

Cùng nhau đi trở lại sân đấu,nghe tiếng kinh hô thì Momoshiro mới nhớ ra đây là những người nào. Cái tên tóc dài cao to đi đầu là  Byodoin Houo, tóc vàng đeo kính mặt xin đẹp là Irie Kanata và người mặt liệt ít nói kia là Tokugawa Kazuya

Cả ba đều là thành viên tham dự giải tennis world cup U-17 dưới tư cách đại diện Nhật Bản. Byodoin còn là đội trưởng nữa đây.

Tuy không rõ thực lực của Ryoga những xem anh ta đi với ba người này thì cũng cảm giác được kĩ thuật không tệ.

"Fuji tiền bối nói đúng, Ryoma thật sự là quan hệ rộng rãi với người bên ngoài a..." Momoshiro lầm bầm "Lại còn là một đám người quái vật nữa."

Trở về sân đấu, vừa lúc trận đấu kết thúc. Tezuka không thể tiếp tục dùng lực mạnh nên đã mất điểm . Tỷ số hiện tại giữa Seigaku và Hyotei là 2-2. Yêu cầu dự bị ra sân.

Nhìn Tezuka được Oishi dìu về ghế huấn luyện viên. Sau khi kiểm tra thấy vai Tezuka cũng chỉ là hoạt động quá sức và chấn thương nhẹ, giống Kawamura băng bó nghỉ ngơi là ổn. Ryoma thở phào một hơi, kéo kéo vành nón không nói gì xách vợt vào sân.

"Ryoma..xin lỗi." Tezuka nhỏ giọng

"..." Ryoma khựng lại một lúc, nhận ra bản thân rốt cuộc cũng không thể lơ đi người này liền kiêu ngạo cười một tiếng "Nghỉ ngơi đi, ở đây có em rồi. Seigaku có hai trụ cột, một cái cũng không thể thiếu."

Ryoma ra sân, đối thủ của cậu là Hiyoshi.

"Cẩn thận, đừng có coi thường đứa bé đó!" Mukahi ở bên phía Hyotei lên tiếng cảnh báo "Cậu cố mà thắng nghe chưa?"

"Mukahi...cậu đánh không lại Echizen giờ muốn nhờ Hiyoshi gỡ nhục chớ gì?" Shishido cười nhạo

"Muốn đánh nhau hả thằng kia?"

"Em hiểu rồi." Hiyoshi nghiêm túc gật đầu, khóe miệng không kìm được ý cười phấn khích

Anh quan sát Ryoma đấu mấy lần rồi, và thất sự rất ngứa tay muốn cùng cậu nhóc này chính diện tỷ thí một trận.

Rikkaidai ở trên khán đài, Sanada lộ rõ thất vọng. Anh không ngờ đối thủ của mình lại thua, tên này quả nhiên quá lơ là rồi. Kirihara thì không có quan tâm Tezuka nhiều như vậy, chỉ là nghe đội phó nhai đi nhai lại nên tò mò xem thôi, anh vẫn thích xem Ryoma đấu đá thế nào mà dám nhận là Ace của Seigaku

"Rất vui được chính thức đấu với em."

Hiyoshi mỉm cười cùng Ryoma bắt tay, người này đối xử với kẻ mạnh vẫn luôn rất tốt. Chỉ mỗi tội là khi anh đã nhận định ai yếu rồi thì tính kiêu căng ăn vào máu mỗi đội viên Hyotei sẽ phát tác cho mà xem.

"Hiyoshi tiền bối nhỉ? " Ryoma nghiêng đầu cười một tiếng "Chúc may mắn."

Vừa nói nói cười với nhau xong, quay qua một cái Ryoma đã không kiêng nể gì tấn công. Vào hiệp phát bóng Ryoma đã liên tục đánh ra cú phát bóng xoáy. Thậm chí còn đánh bay cả vợt trên tay Hiyoshi

"Quá hung tàn..." Ryoga huýt sáo một tiếng "Đứa nhỏ này ức chế cái gì sao?"

"Anh...anh có quan hệ gì với Ryoma-kun ạ?" Bộ ba năm nhất lấm lét nhìn cái tên học sinh cao trung cà lơ phất phơ này sau đó Kachirou mở miệng tò mò hỏi

"Anh là anh trai của cậu nhóc." Ryoga nhe răng cười giới thiệu bản thân

"Ah? Anh là anh ruột á?" Horio ngạc nhiên

"Xin lỗi ...Tụi em cứ tưởng Ryoma chỉ có chị họ với cả đội trưởng làm anh trai nuôi thôi." Katsuo kéo bạn mình lại, cười hối lỗi

"Lúc nãy đội trưởng muốn hy sinh cánh tay, Ryoma-kun đã giận lắm đó ha? Chắc là cậu ấy vẫn căng thẳng vụ đó..."

Ryoga nghe vậy nụ cười cứng lại. Sau đó anh cùng Tezuka ở dưói ghế huấn luyện viên quay sang đối đầu nhìn nhau.

Đây là tên anh trai kết nghĩa dì Rinko năm đó cho kết nghĩa với Ryoma?

Đây là tên anh trai vô trách nhiệm của Ryoma mà chị Nanako từng kể?

Hai người không hẹn mà cùng lúc nghĩ.

Lúc này trong sân Ryoma làm một việc khiến cả sân oanh động. Cậu nhóc cố tình đánh hỏng cú phát bóng xoáy, lừa Hiyoshi đánh trả và xuất ra cú Zero-shiki tuyệt kĩ của Tezuka.

"Đứa nhỏ này không tệ a!" Yanagi gật gù

"Hóa ra Seigaku còn giữ một lá bài tẩy." Sanada cũng nổi lên hứng thú đánh giá đứa nhóc kiêu ngạo này

"Quả nhiên, Ryoma không làm mình thất vọng mà." Kirihara vui vẻ cười, nhìn chăm chú thân ảnh nhỏ bé trên sân, anh muốn cùng cậu nhóc đấu một trận.

"Haha, Ryoga đáng thương. Xem bé cưng thương anh trai nuôi hơn cả anh trai ruột kìa. Còn lấy tuyệt chiêu của tên kia ra để dằn mặt đội người ta. " Irie ôm bụng khúc khích cười " Ryoga, anh đã làm gì khiến đứa nhỏ thương cảm đến chết tâm như vậy? Cậu nhóc đối xử với anh một trời một vực a!"

Ryoga chỉ có thể cười khổ, anh không cãi được a...cũng tại anh năm xưa bỏ rơi cậu nhóc.

"Vẫn chưa..."Tokugawa lắc đầu

"Ừ, cậu nhóc đang che giấu thực lực thật sự." Byodoin thở dài "So với trận vui đùa tối qua, trận đấu hiện tại chẳng là gì."

Thắng được hiệp phát bóng Ryoma cười híp mắt hướng Hiyoshi khiêu khích

"Hitoshi tiền bối, anh nên tập trung hơn đi. Anh còn cố gắng nhiều lắm."

"Cú phát bóng của nhóc khó chịu quá đó..." Hiyoshi lẩm bẩm "Anh sẽ lấy hạ khắc thượng đánh bại nhóc!"

"Này này, lấy hạ khắc thượng là lấy yếu để lật đổ mạnh. Anh đang tự nhận mình là kẻ yếu sao?"

Trận đấu tiếp tục với nhịp độ cao chưa từng thấy, cả hai vị người mới này đều tung ra những cú đánh tốt nhất của bản thân. Không khí của trận đấu này khiến người xem cũng phấn khích đến run rẩy.

"Hiyoshi năm sau chắc chắn là người dẫn đội của Hyotei. Nhưng so với đứa nhóc kia, tên này còn kém lắm." Yanagi chống cằm "Tuy nhiên xem họ trổ hết tài năng cũng không tệ."

"Anh nói thì hay lắm. Nhưng mà anh có thể thật sự xem khi nhắm mắt như thế á?" Kirihara tò mò

Không ngoài mong đợi, anh chàng đầu rong biển bị ăn một cú đập đau điếng.

Fudoumine vừa kết thúc thi đấu cũng đến xem. Bước vào thấy được tốc độ và không khí áp lực của trận đấu, Mấy người bên Fudoumine rùng mình một cái

"Echizen...nhịp độ của em quá mức rồi." Kamio ở bên ngoài lầm bầm "Với tình hình này em sẽ không chịu nổi tới cuối trận mất"

"Đối thủ của cậu nhóc hình như cũng nhận ra rồi." Shinji lên tiếng

"Ừ, Hiyoshi muốn dùng áp dụng một trận đọ sức chịu đựng." Tachibana gật đầu

"Hả? Nếu cứ đọ sức với tốc độ nhanh như vậy thì khác gì tự sát chứ? Cậu nhóc quá gượng ép!".

Ở trên sân, Ryoma không quan tâm nhiều như vậy. Nụ cười kiêu ngạo không giảm bớt trái lại càng tăng lên. Ryoma liên tục vận dụng Drive B dứt điểm

"Anh muốn đọ sức chịu đựng? Em chiều anh!"

"Ngốc, tưởng có thể chịu đựng áp lực liên tục như vậy sao?" Hiyoshi cười nhạo

"anh nghĩ thế à? Muốn tiếp tục một trăm trận nữa chứ?" Ryoma mỉm cười, lại là một cú Drive B.

Mọi người là quá lo xa, Ryoma làm dự bị từ đầu đến giờ tích rất nhiều năng lượng, lại còn bị trận đấu của Tezuka ức chế căng thẳng. Bắt cậu đấu ở nhịp điệu chậm mới là muốn giết cậu ấy.

Trận đấu kết thúc, kết quả trận đấu 6-2. Seigaku chiến thắng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net