13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Chianti và Korn, hai tay bắn tỉa của tổ chức dừng xe trên cầu chìa hai họng súng ra ngoài, tinh chuẩn mà bắn thủng hai lốp xe của Takagi và Sato, mục đích của chúng là ngăn cản cảnh sát đến điều tra về nghi phạm thứ hai. Cảnh sát Sato ở hiện trường có chút nghi ngờ nhìn hai bánh xe bị bể, liếc mắt thấy chiếc xe bất chợt di chuyển trên chiếc cầu vượt gần đó, ánh mắt nghi hoặc càng sâu.

Tiến sĩ Agasa lái xe chở theo Haibara đến đón Conan, trên xe nữ khoa học gia đã có chút không bình tĩnh. "Đừng nhúng tay vào vụ này nữa, nếu Irish giả dạng nhân viên điều tra, vậy hắn sẽ nghi ngờ cậu, cậu cũng đã tìm Vermouth nữa." Thấy thiếu niên lạnh nhạt, một cỗ lo lắng bùng phát thành sự tức giận, Haibara nói gần như hét lên: "Cậu càng phá án thì càng chứng tỏ cậu là Kudo Shinichi, nếu cứ tiếp tục cậu sẽ gặp nguy hiểm đấy." Nhận ra bản thân đã lỡ lời, cô bé im lặng, không gian trong xe trở nên căng thẳng.

"Tớ biết cậu lo lắng... Nhưng tớ không thể dừng lại được. Tính mạng của người mà Irish giả dạng sẽ gặp nguy hiểm, tớ cần tìm ra người đó và bắt được hung thủ trước bọn chúng, cùng với cái thẻ nhớ đó." Conan trầm giọng nói, ánh mắt mang theo chút lo lắng và kiên cường, vì cái thẻ nhớ đó, vì mạng sống của người kia, cũng vì chân tướng sự thật, cậu buộc phải mạo hiểm.

Ban đêm, Irish so sánh hai vân tay từ trên chiếc mũ giáp mà Kudo Shinichi từng dùng, cùng với dấu vân tay trên cái vây cá heo, khóe miệng nở nụ cười nguy hiểm khi giám định hai dấu vân tay là của cùng một người. Lúc Gin gọi đến, không biết lý do vì sao Irish lại không báo cáo chuyện này cho Gin biết.

Ran đang rửa bát, bỗng nhiên chiếc bát của Conan rơi xuống đất vỡ tan, thiếu nữ ngồi xuống nhặt từng mảnh vỡ lên, trong đầu nhảy lên từng sợi bất an.

Sáng hôm sau, Conan đến lớp cùng Haibara phát hiện ra con cá heo nặn bằng đất sét bị ai đó lấy mất cái vây, Haibara có chút lo lắng muốn nói gì đó nhưng đã bị Conan lên tiếng trấn an, lúc thiếu niên quay đi, ở góc độ không ai nhìn thấy, sắc mặt trầm xuống.

Conan nhận được tin nhắn từ Ran báo rằng, chiếc mũ Kudo Shinichi từng đội trong lễ hội trường đã biến mất, lo lắng giống như muốn tràn ra khỏi khóe mắt. "Nếu không tìm ra kế sách thì sự an toàn của mọi người... Mình phải tìm ra cái thẻ nhớ đó trước chúng." Cắn răng, vẻ mặt của Conan dần trở nên nghiêm trọng, bóp chặt lấy chiếc điện thoại như muốn dựa vào đó để trở nên mạnh mẽ. Chợt ánh mắt Conan liếc sang tấm biển quảng cáo, sực nhận ra gì đó, bấm điện thoại gọi cho Hattori Heiji.

"Alo, Kudou, cậu gọi cho tớ có chuyện gì sao?" Chỉ sau một tiếng chuông, đầu dây bên kia đã bắt máy, thanh âm vui vẻ đặc sệt giọng Osaka vang lên.

Toyama Kazuha đột nhiên xuất hiện, nghe thấy hai người thiếu niên trò chuyện liên quan đến thất tịch kinh thì đưa ra gợi ý về lễ hội Yunjing, còn mong muốn Heiji cùng mình tới đó chơi. Hattori Heiji chán nản phất tay nói cô đi một mình đi, rồi quay sang hỏi Shinichi đã nghe thấy chưa. Bên nặng bên nhẹ vừa nhìn nhận ra ngay.

Sau đó, Kazuha cùng thám tử Osaka nhắc đến vụ hỏa hoạn tại khách sạn lớn vào năm ngoái, Conan nhạy cảm bắt được vài thứ then chốt, vội vã hỏi lại. Nghe đến sự kiện cùng thời gian có chút liên hệ với vụ án cùng với vụ hỏa hoạn đó có hai người chết. "Hattori, cậu đi điều tra về vụ hảo hoạn đó giúp mình. Gấp lắm." Conan có chút gấp gáp mà nói.

Hiếm khi nhận được sự nhờ vả của Shinichi, nghe thấy vậy Heiji tức tốc thu dọn sách vở và chạy ra khỏi lớp, Kazuha hỏi hắn đi đâu, hắn liền cười nói với cô: "Nhắn với thầy giáo giúp mình, thất tịch này Hattori Heiji đi tìm của mình Chức nữ."

Conan cũng lên mạng tìm hiểu thông tin về vụ hỏa hoạn đó, cậu bé nhanh chóng xác nhận được tên của hai người đã chết, trong đó có một cái tên then chốt Nanako Honjou, Conan còn tra ra thông tin bạn trai của cô gái này: Mizutani Kosuke.

Conan đến tìm anh ta nhưng không có ai ở nhà cả, thiếu niên đành lấy danh nghĩa Mori Kogoro để tìm hiểu chút thông tin từ thanh niên hàng xóm. Cũng biết được anh trai của cô gái đã chết là Kazuki Honjou cùng với địa chỉ của người này.

Hattori Heiji cũng đã điều tra ra chút manh mối, hắn và Conan cùng nghĩ ra vụ án rất có thể liên quan đến thang máy của khách sạn, Nanako chết vì bị 7 người khác đuổi ra khỏi thang máy, hung thủ rất có thể đang thực hiện kế hoạch trả thù.

"Cảm ơn cậu nhiều nhé, Hattori." Im lặng một lúc, Conan nhẹ giọng cảm ơn, thanh âm khiến đầu dây bên kia Heiji lo lắng. "Kudou... Chờ đã, tớ phát hiện ra một quán nướng ngon lắm, lần sau nhất định tớ sẽ dẫn cậu đi ăn, đến đây chơi nhé."

Tựa hồ không nghĩ tới cậu bạn sẽ nói ra điều này, sững sờ trong chốc lát, thiếu niên nhẹ giọng đáp: "Ừ."

"Nhất định phải đến đấy, tớ ở đây chờ cậu." Rõ ràng là đang hẹn nhau đi chơi, nhưng vẻ mặt cùng ngữ khí lại vô cùng nặng nề. Hattori Heiji chính là một trong những người sớm biết thân phận của Conan, cũng hiểu rõ thiếu niên đang đâm đầu vào mạo hiểm, hắn tin đối phương sẽ hiểu ý của hắn: 'Giải quyết tốt vụ án, bình an sống sót trở về.'

Đầu dây bên kia, tiểu thám tử chậm rãi nở nụ cười, đáy mắt chứa đầy lo lắng dần dần tản đi, từng gợn sóng nhu hòa và kiên định lưu chuyển trong lam mâu. "Cứ vậy đi, tạm biệt cậu." Thanh âm thiếu niên vô cùng ôn nhu, giống như một làn suối trong vắt chảy qua khe núi như thế, đưa ngón tay lên chạm vào màn hình tắt đi điện thoại.

"Kudou." Hattori Heiji nhìn chăm chú vào điện thoại, ánh mắt nheo lại, đáy mắt một mảnh lo lắng. "Nhất định phải tới đấy."]

(Không khí rất u tối.)

(Tôi có cảm giác vụ này rất nguy hiểm.)

(Thay vì lo lắng cho bản thân, Kudo-kun lại lo lắng cho những người khác hơn.)

(Tôi đau lòng khi thấy ánh mắt đó của Conan a.)

(Chỉ một cuộc điện thoại, liền bỏ lại hết cuộc hẹn, chạy đi giúp đỡ, Hattori cũng quá tốt đi.)

(Vụ án này có cảm giác rất đau xót.)

(A, coi cách hai người họ nói chuyện, dù không nói rõ, nhưng hai người vẫn hiểu ý tứ của nhau, Hattori-kun rất lo lắng cho Kudo-kun a.)

(Ánh mắt của Conan ôn nhu quá, nhưng cũng rất đau lòng. Tôi khóc...)

(Hai người họ thật sự rất hiểu nhau a. Có chút muốn hai người này hẹn hò.)

"Tổ chức này quá ngang tàng rồi, dám ngang nhiên chĩa súng vào cảnh sát." Các cảnh sát ở đây có chút nghĩ mà sợ, hầu hết các vị thanh tra, cảnh sát ở đây đều có liên quan đến vụ này, họ đã ngờ ngợ ra sự tình tiếp theo rồi.

Hattori Heiji nhìn lên màn ảnh, hoàn toàn bị vẻ mặt và ánh mắt ôn nhu kia cướp đi tâm trí, thì ra lúc đó người trong lòng của hắn đã dùng biểu cảm đó nói chuyện với hắn a. Có chút đắc ý nhìn ba kẻ nào đó, ôn nhu này là dành cho hắn đấy. 

Ba kẻ nào đó trong suy nghĩ của Heiji: 'Mặc dù là tên nhóc Osaka đó đã an ủi Shinichi, nhưng rất muốn người lúc đó là mình a, cái ánh mắt này, sao lại dành cho tên nhóc da đen đó chứ?'

[Thám tử Mori lại làm ra suy luận, dự đoán địa điểm gây án tiếp theo, nhưng rốt cục chỉ có fan hâm mộ Yamamiru Misao đi cùng ông ấy, các thanh tra có chút bất đắc dĩ ở lại tiếp tục điều tra.

Conan cưỡi ván trượt đến gặp Kazuki Honjou, dùng danh nghĩa trợ thủ của thám tử Mori, thu thập tình báo.

Ba đứa trẻ đi chơi về, lại bắt được một con bọ cánh cứng bị dán băng keo trên lưng, trở về nhờ tiến sĩ Agasa gỡ ra, bác tiến sĩ nhắc đến dấu hiệu này làm bác ấy nhớ đến Beatles, một nhóm nhạc từ lâu chỉ những người có tuổi biết đến. Ba đứa trẻ nghe vậy đều suy đoán, rất có thể có người đã dùng cách dán băng keo lên con bọ để cầu cứu.

Các cảnh sát cũng đã tìm ra vụ án này có liên quan đến người chết trong vụ hỏa hoạn, Nanako Honjou, bạn trai của cô ấy là Kosuke cũng đã từng điều tra vụ cháy này một năm trước.

Conan ngồi trên bậc thang của một ngôi đền, suy nghĩ lại các thông tin điều tra, có chút bế tắc khi chưa tìm ra nạn nhân cuối cùng. Bỗng sau lưng có thanh âm, Conan cảnh giác quay đầu lại, thì ra là hai người phụ nữ ngoại quốc tới đền rửa tay cầu an, thiếu niên nở một nụ cười thoải mái vì khung cảnh bình yên, bất chợt một tia sáng lóe lên, cậu đã nắm được điều gì đó.

Conan nhanh chóng gọi cho tiến sĩ, muốn nhờ ông tìm ra vị trí của các ngôi sao Bắc cực và Bắc đẩu, tương ứng đại diện cho 7 vị trí của nạn nhân trong mỗi vụ án. Trợ thủ Haibara không cần nghĩ ngợi ngồi trước máy tính, dò tìm vị trí, sau câu gọi "Haibara" của tiểu thám tử, cô bé cười mỉm trả lời: "Gần công viên Gang Zhiqu."

Đội thám tử nhí đến rừng rậm Beika. Các thanh tra cũng chia ra đến nhà Mizutani cùng Kazuki, đều ngạc nhiên biết Edogawa Conan đã từng qua đây điều tra.

Conan gọi điện thoại hỏi Mizutani và biết được cặp tình nhân Kosuke và Nanako rất ưa thích ngắm sao, và địa điểm hợp lý nhất có thể ngắm sao là Tháp Tokyo.

"Chị ơi, giữ dùm em cái này một lát được không ạ?" Conan chạy lại gần một nhân viên tiếp đón, đưa ván trượt lên, thanh âm trong suốt. "Em mới đi vệ sinh có một chút, ba và em trai em đã đi trước mất rồi." Đứa bé mở to một đôi mắt ngây thơ, thanh âm tỏ ra ủy khuất, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương. Conan cực kỳ thuần thục lấy ra bộ dạng đáng yêu, thành công lừa gạt nhân viên.]

(Haibara và tiến sĩ rất tự nhiên giúp đỡ tiểu thám tử a.)

(Haibara-san cực kỳ hiểu ý Kudo-kun nha, hai người này đúng là cùng một thế giới.)

(A a a a... Đáng yêu quá, Conan-kun.)

(Ha ha ha, làm nũng đến quen thuộc luôn rồi, không hổ danh con ruột của diễn viên nổi tiếng a.)

"Này, trong mắt con hình tượng ba kém thế sao?" Kudo Yusaku có chút bất đắc dĩ hỏi Shinichi.

Shinichi che mặt, không muốn trả lời, sao đến cái này cũng quay lại được hay vậy, thật xấu hổ mà.

'Đáng yêu quá...' Vài người nào đó không tự chủ thốt lên trong lòng, có chút mặt đỏ nhìn chằm chằm vào màn ảnh.

[Trong rừng rậm Beika, đội thám tử nhí tìm được đến một căn nhà gỗ nhỏ, bên trong lờ mờ ánh đèn cùng với những thanh gỗ được đóng chặt chắc chắn giữ cửa, lúc lũ trẻ đang thì thầm to nhỏ, đằng sau có tiếng bước chân lại gần.

Thám tử Mori cùng fan hâm mộ Misao cùng đến nơi nghi vấn, sau đó Mori Kogoro nhìn lên chòm sao thất tinh Bắc đẩu, cuối cùng cũng nhận ra sự trùng hợp, các cảnh sát cũng đã biết được địa điểm gây án cuối cùng.

Các cảnh sát đang đến tháp Tokyo, Sato và Takagi nhận được điện thoại yêu cầu hỗ trợ từ Tiến sĩ Asaka và đội thám tử nhí, giải cứu thành công thủ trưởng Matsumoto, chứng thực sự việc Sato nghi ngờ có nội gián trà trộn vào cảnh sát.

Mori Ran nhận được điện thoại từ bạn thân Sonoko, biết được Conan cũng đang một mình chạy vào tháp Tokyo, nỗi bất an trong cô càng lúc càng lớn, cô quyết định sẽ đi đến đó.

Trên tháp Tokyo, đài quan sát, Kosuke lẳng lặng đến một mình, ánh mắt anh ta rất buồn, Conan đã tới và đứng sau lưng anh ta từ lúc nào, dùng giọng nói ngây thơ hỏi anh ta vài điều. Conan cũng đưa ra suy luận, hung thủ thực sự là anh trai của Nanako - Kazuki, bởi vì với anh ta, có 8 người anh ta cực hận, trong đó có cả Kosuke, anh ta muốn Kosuke gánh tội thay và tự sát. "Đúng không? Kazuki Honjou?" Từ trong bóng tối bước ra một người, là Kazuki, anh ta nhìn hai người trước mặt, ánh mắt tràn ngập hận thù.

Phía dưới tháp, các cảnh sát bị Irish đánh ngất, bên trên Conan cũng giải thích hành động trả thù này đã sai ngay từ đầu, Kazuki làm vậy chỉ để thỏa mãn tư thù cá nhân của mình thôi, điều này khiến Kazuki rất tức giận, hắn rút con dao ra định tấn công tiểu thám tử, nhưng lại trúng một phát súng mà ngã xuống.

Conan giơ lên súng bắn thuốc mê, định bắn kim về phía 'Matsumoto' nhưng hắn rất nhanh đưa Kosuke ra chặn lại mũi kim, thiếu niên cắn răng, đành nói chuyện với Irish, hòng tìm cơ hội moi thêm thông tin từ gã này.

"Đó là thẻ nhớ chứa thông tin các thành viên NOC sao?" Conan nhìn chiếc thẻ nhớ trong tay Irish, trầm giọng hỏi.

"Đúng. Từ khi nào cậu biết tôi là giả?" 

"Chỉ là đoán thôi. Người cải trang không phải Vermouth, cô ta không thể cải trang giống ngươi, người có thân hình cao to giống thủ trưởng Matsumoto."

"Không hổ danh Kudo Shinichi." Irish rót một ly rượu đỏ, lắc lắc thứ chất lỏng màu đỏ trong đó, cười, hắn ta vẫn đang rất ung dung và tự tại. Tiểu thám tử giật mình, lam mâu mở to, Irish lại nói tiếp: "Tôi đã nghi ngờ từ trước cả khi điều tra hai dấu vân tay của cậu rồi."

"Ông đã báo tin cho tổ chức chưa?" Conan trấn tĩnh lại, lạnh giọng hỏi.

"Chưa, tôi chưa nói với ai cả. Kể cả Gin." Irish lắc đầu, giống như đang chìm vào dòng hồi ức nào đó.

"Tại sao?"

"Trong một lần truy bắt thành viên phản bội, Gin đã bắn chết một thành viên lớn tuổi, vứt xác ông ấy trong căn hầm rượu bị cháy. Tôi từng kính trọng người đó như cha của mình."

Conan nghe thấy có gì đó rất quen thuộc, buột miệng nói ra một biệt danh: "Pisco sao?"

"Ha, đến việc của bọn ta mà cũng biết rõ như thế... Không giết được cậu và không nhận ra thân phận của cậu là sai lầm lớn của hắn. Ta nghĩ ta sẽ bắt cậu đến trước mặt hắn, để chứng minh cho sai lầm của hắn..." 

Edogawa Conan lẳng lặng nghe gã nói, trong lòng có chút thở phào nhẹ nhõm vì hiện tại tổ chức vẫn chưa biết sự thật, cũng đang cố gắng nghĩ ra cách bắt gã này. Liếc nhìn xuống chân của mình, bỗng Irish tiến về phía cậu, một bàn tay đập xuống khiến cơ thể bé nhỏ văng ra ngã xuống mặt đất, Conan hét lên một tiếng đau đớn, chiếc kính bị rơi ra ngoài.

"Yên tâm, ta sẽ không giết cậu, ta chỉ làm cậu bất tỉnh thôi, như vậy mới khiến Gin tin cậu là Kudo Shinichi được."

Run rẩy cơ thể ngồi dậy, Conan nhặt lại kính đeo lên, cái trán túa ra mồ hôi lạnh, cả cơ thể banh chặt lại đề phòng, nhìn gã đàn ông cao lớn đang bước lại gần mình.

Mori Ran chạy đến tháp Tokyo tìm Conan, nghe nhân viên bảo cảnh sát đang truy bắt sát nhân bên trong, cậu bé có lẽ đã về rồi, nhưng nỗi bất an không giảm ngược lại tăng thêm khiến Ran lo lắng. Cô kiên quyết nhờ một nhân viên bảo vệ đi cùng cô lên trên tìm kiếm, nhìn thấy trên mặt đất nằm la liệt các cảnh sát, thở phào nhẹ nhõm vì họ chỉ bị đánh ngất thôi, tiếng động lớn xen với tiếng hét đau đớn phía trên làm cô hoảng hốt. 

Ran vội vàng chạy lên trên, vừa đúng lúc thấy cảnh khiến cô sợ hãi, Conan bị ném mạnh vào cây cột, cơ thể của đứa bé run rẩy. "Conan-kun? Chuyện gì vậy?" Hoảng sợ chạy lại gần, Conan yếu ớt gọi lên tên cô, Irish trong lốt cải trang 'Matsumoto' tiến tới gần hỏi han.

"Ran-neechan... Chạy mau..." Thiếu niên dùng hết sức lực cơ thể tóm lấy chân Ran, cảnh báo cô gái mau chạy đi. Nhân viên đi cùng bị đánh gục, phía sau vang lên tiếng súng lên đạn, Mori Ran chậm rãi đứng dậy xoay người, vẻ mặt nghiêm túc.

"Ran, cậu biết không? Đạn của súng trường bắn ra có tốc độ 1000m/s, còn súng lục thì chậm hơn chỉ bằng 1/3 thôi, khoảng 350m/s." Nhớ đến Kudo Shinichi từng nói với cô điều đó, Ran nở nụ cười, dù không thể giống Kyugoku có thể né đạn súng trường, nhưng súng lục thì cô vẫn tự tin rằng mình có thể thử. Irish bóp cò súng, Ran cúi người thành công né đi viên đạn, đồng thời tung chiêu đánh văng khẩu súng trên tay gã, hai người bắt đầu đấu võ.

Ran và Irish người tới ta đi, bất phân thắng bại, Ran tung người lên đá một cước vào mặt gã, cú đá của cô làm rách đi lớp mặt nạ, vốn là một cô gái rất sợ ma quỷ, nhìn cảnh này Ran giật mình ngây người. Sự chần chờ của cô đã tạo cơ hội cho Irish, cô bị hắn đánh ngã.

"Ran, đừng đứng dậy, mọi việc còn lại để tớ lo." Thanh âm của Kudo Shinichi đầy kiên định và cấp thiết vang lên. Mori Ran bỗng nhiên thấy vô cùng yên tâm, cậu bạn thanh mai trúc mã dường như có thể làm người khác tin cậy và ỷ lại, tựa như chỉ cần có cậu ở đây là mọi thứ sẽ được giải quyết như thế.

Irish quay sang không thấy đáng lẽ ra đang suy yếu ngồi ở góc Conan, đoán ra sự việc, hắn xé bỏ mặt nạ da người, nhặt lên khẩu súng đi tìm tiểu thám tử. "Chạy sao?"

Hắn thấy sau cánh cửa một gian phòng chứa đồ có ánh đèn, nở nụ cười khẩy nã súng bắn liên tiếp, cánh cửa két một tiếng mở ra, chỉ thấy có một chiếc đồng hồ phát sáng nằm trong đó. Một quả bóng đá bay tới, nhưng vì Irish có thân hình quá cao lớn và cường tráng, quả bóng chỉ làm rơi đi đèn pin trên tay hắn. Hắn đưa súng lên bắn hỏng thắt lưng lẫn giày của Conan, mở miệng đầy châm chọc: "Sao hả? Hết trò rồi sao?"

Conan cắn răng rút thắt lưng đang tóe ra từng tia điện ném đi, bỏ chạy sau vài phát súng bắn xuống mặt đất của Irish, đằng sau là tiếng cười tràn ngập thích thú trêu đùa con mồi của thợ săn.

Conan chạy ra ngoài tháp, chạy lên cầu thang thoát hiểm trốn sau góc khuất, chờ đợi đối phương đang bước lên thì nhảy ra, dùng toàn bộ trọng lượng cơ thể, mạnh mẽ đạp hai chân xuống bụng Irish. Gã vậy mà thật sự bị ngã xuống dưới, Conan tranh thủ nhặt lên khẩu súng gã làm rơi, cầm lên chĩa về phía hắn, tư thế cầm súng đúng tiêu chuẩn, lạnh lùng nói: "Tình thế thay đổi rồi."]

(Tam quan quả nhiên vẫn đầy chính nghĩa.)

(Đứng trước hung thủ nhưng vẫn muốn thuyết phục hung thủ từ bỏ hành động.)

(Quá là thiện lương rồi.)

(Hình thể của tên này to quá, Conan hẳn là rất đau.)

(Oa, Ran lợi hại quá, không hổ là quán quân karate cấp thành phố a.)

(Haiz, vẫn phải để Kudo ra tay sao?)

(Tên này rõ ràng đang chơi trò mèo vờn chuột với cậu ấy a, cmn.)

Trong không gian, mọi người đều có chút lo lắng cho đứa trẻ bé nhỏ trên màn ảnh, nếu không phải bản nhân 'Conan' đang ngồi trong đây, bọn họ thật sự sẽ nghĩ đứa bé sẽ chết. Các cảnh sát cũng bất ngờ, không nghĩ ra lúc họ ngất lại có chuyện nguy hiểm đang phát sinh gần đó như vậy, nỗi áy náy tràn ra, các vị cảnh sát đều hận bản thân quá vô dụng.

Kudo Shinichi lạnh nhạt nhìn màn ảnh, cứ như những nguy hiểm bản thân cậu đã trải qua chỉ nhỏ bé không đáng nhắc tới vậy, điều này khiến có vài người ẩn ẩn tức giận không nhẹ.

["Được rồi, phiền ông đưa cho tôi cái thẻ nhớ đó." Conan gằn giọng nói, bỗng cả tòa tháp bị cúp điện tối om, một chiếc trực thăng bỗng bay từ dưới lên, phát ra ánh đèn pha chói lòa. Mắt bị ánh sáng mạnh chiếu tới, Conan theo phản xạ đưa một tay lên che chắn, Irish chớp lấy cơ hội cướp súng trên tay thiếu niên, đưa tay bóp chiếc cổ mảnh khảnh của cậu, ghì chặt cậu xuống bậc thang, họng súng dí sát vào đầu. "Tình thế lại thay đổi rồi." Irish cười gằn, đối mặt với cặp lam mâu không chút sợ hãi của thiếu niên dưới thân, ánh mắt của hắn khẽ nheo lại.

Điện thoại của Irish vang lên, hắn thả tay khỏi cổ đứa bé, nghe điện thoại, đằng sau, conan ngồi dậy, đưa tay lên xoa xoa cổ, cổ họng bị bóp chặt bây giờ đã có chút đau đớn. Gin ngồi trong trực thăng, xác nhận Irish đã tìm thấy thẻ nhớ, yêu cầu hắn giơ cao thẻ nhớ lên và tiến lại gần. Trong trực thăng, tay bắn tỉa đã đưa họng súng ra ngoài, đợi mục tiêu đi đến vừa tầm bắn, Gin ra lệnh một tiếng, một viên đạn chuẩn xác bay ra, phá hỏng chiếc thẻ nhớ đồng thời bắn vào ngực Irish, máu tóe ra, gã ngã xuống ngay trước ánh mắt hoảng hốt của Conan.

Gin xác nhận rằng Irish sẽ không sống được, đang tính lái trực thăng rời đi, hắn lại nhìn thấy sau vật cản chân cầu thang, lấp ló một bàn chân của một người khác.

"Này, cố gắng lên, Irish. Không sao đâu, không trúng vào chỗ hiểm, chỉ cần thoát khỏi chúng, anh sẽ được cứu chữa." Thiếu niên cắn răng dùng hai tay nhỏ gầy hết sức kéo Irish vào sau vật cản để trốn. Thiếu niên chính là người như vậy, không cần biết là người tốt hay người xấu, đứng trước một sinh mạng đang gặp nguy hiểm, thiếu niên sẽ tìm cách cứu giúp. 

"Thì ra là như vậy? Chẳng trách Vermouth lại thích cậu." Thanh âm Irish mang theo thở dốc, hắn mỉm cười nhìn sang thiếu niên đang khoác tay hắn lên vai muốn đưa hắn đi, ánh mắt hắn giống như đang tìm kiếm gì đó từ cậu bé trước mặt.

Chiếc trực thăng vòng ra phía sau hai người nã súng, Irish vòng tay ra, dùng tấm lưng rộng lớn gắt gao đem tiểu thám tử bảo hộ trong lòng, hắn đã tìm thấy ánh sáng, hắn phải bảo vệ thứ ánh sáng này.

"Irish!!!" Conan kinh ngạc thốt lên, lam mâu là ảnh ngược vẻ mặt đau đớn của Irish, viên đạn bắn trúng vào chỗ hiểm, hắn dùng hơi thở cuối cùng của mình nói với thiếu niên: "Kudo Shinichi, cậu phải theo đuổi đến cùng." Thanh âm tràn ngập cầu khẩn và hi vọng, hi vọng thứ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net