Mộng đỏ (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khuôn miệng máu cong lên cười dịu , cậu đưa mắt nhìn Taiju và Mucho vẫn chưa hoàn hồn , đôi mày nhăn lại , họ tuy đã theo cậu 2 năm qua nhưng vẫn không có gì tốt đẹp , ngày đêm cậu đều muốn làm thỏa mãn bản thân mà ra lệnh họ làm tình với mình , ra lệnh họ làm chuyện phạm pháp , giết người , tâm trạng không vui thì lấy họ ra làm bao cát cho cơn hưng phấn giảm đi !!! Cậu thật đáng ghét phải không ?

" X...xin lỗi hai người...em....em...yêu... hai người lắm "

Taiju và Mucho quay đầu nhìn nơi khác để cho cậu không thấy những giọt nước mắt xấu hổ của bản thân chảy ra . Xin lỗi gì chứ? Họ yêu cậu , cậu muốn giết họ cũng được , mấy cái kia có là gì đâu chứ ?
Takemichi nhìn lên trần nhà cũ nát , cậu nhớ lại gì đó xa xăm rồi bất giác mỉm cười . Cơ thể run lên một lát rồi ngừng lại , cậu nghĩ rằng máu của mình sắp bị vắt cạn đến nơi rồi !!!

" Em....sẽ kể cho...các anh nghe ...đừng hỏi gì nha.....hức "

Ai cũng gật đầu im lặng nghe cậu nói , đàn em Hắc Xà vốn đang tức điên vì cậu bị như thế , nhưng khi nghe cậu sắp kể chuyện thì họ liền dừng tay xếp hàng đứng nghiêm túc không gây ra tiếng ồn , có người thì bật khóc rồi tự chùi nước mắt , có người thì tự lấy tay đấm vào ngực để tim không được quẹn nữa . Vua của họ....cứ như sắp rời xa thế giới này rồi vậy !!!

" Em hồi đó....cứ nghĩ rằng...mình yêu con gái....nhưng rồi....sống lại...gặp các anh lần nữa....em thích...hức..thích cái cách mọi người nhìn em....em yêu cái cách....mọi người ôm em....em yêu các anh lắm....nhưng....bản năng kia...hức...không cho phép...em ở cạnh mọi người ...hức....em....em rất sợ...đã có lúc em muốn mình chết đi...nhưng sợ không được gặp mọi người nữa ....em ích kỉ quá phải không ? "

Ai cũng rơi nước mắt lắc đầu , cậu không ích kỉ gì cả !!! Con người ai cũng vậy , đều ham muốn một cái gì đó của riêng bản thân , cậu đúng cơ mà ?

" Em....hai năm qua..cứ nghĩ mình đã có tất...hức cả...nhưng....giờ nhìn lại...mới thấy mình chẳng có thứ gì...tình yêu....gia đình...hạnh phúc....không có cái gì hết....em...buồn lắm....chỉ muốn...trách tại sao ông trời lại cho em được...hức sinh ra "

Sanzu và Ran đứng im nhìn bé cưng của mình đang khóc nghẹn ở trong lòng Shin , họ ước gì người bị bắn là mình , họ ước có thể chuyển hết đau khổ của cậu qua cho bản thân . Bé cưng , xứng đáng có được hạnh phúc hơn bất kì ai !!

Sợi dây chuyền ở cổ cậu đang đeo bỗng nhiên bị đứt làm hai mà rơi ra , Takemichi thở hắc mím môi , tay chậm chạp đưa ra nhặt lên mở nắp nhìn vào tấm hình lần cuối , ngón tay trắng vuốt nhẹ qua các thiếu niên hạnh phúc ngồi xung quanh cười rạng rỡ . Takemichi đặt lên một nụ hôn dài , đôi mắt nhắm lại làm nước mắt trong suốt chảy ra càng nhiều , cảm nhận sự mát lạnh từ sợi dây bạc chuyền đến miệng khiến cậu đau khổ đến tột cùng . Cái chết này đúng là quá sa sỉ rồi !

" Đừng...k...khóc....nếu em...có xảy ra....chuyện gì...hức ....hãy hứa với em....đừng buồn....đừng nghĩ quẩn....em...hức....em.....huhu...em yêu các anh lắm....yêu nhiều lắm đấy "

" Em im đi , em phải sống....e...em mà dám bỏ tôi , là tôi không tha cho em đâu " Kazutora hét lên , những người còn lại cũng gật đầu đồng ý

Khuôn mặt cảm nhận nhiệt độ ấm truyền đến , đôi mắt mệt mỏi nhìn người trước mặt chỉ bằng nữa đôi mắt , môi đỏ máu cười nhẹ nhìn hắn đang khóc đến mức đau lòng

" X...xin em...đừng bỏ tôi....tôi hứa sẽ ngoan....không gây khó chịu cho em nữa..." Izana , vị Vua cứng đầu , nhu nhược giờ đây lên tiếng cầu xin cậu , Takemichi chả biết làm gì ngoài rơi nước mắt và phát âm thanh bị khàn nghẹn ở cổ

" Các anh....có muốn nghe....hức em hát không ? "

Bên ngoài xe cấp cứu đã đến , bác sĩ vội vã đưa xe đẩy chạy vào , Takemichi thấy ai cũng gật đầu mà siết chặt sợi dây ở tay nhắm mắt lại ngâm nga nốt bài hát ngày xưa mẹ hay hát cho cậu nghe , mỗi lần đánh nhau , cậu đều hát chúng để cho tinh thần trở nên bình ổn hơn đôi chút . Tạm biệt thế giới này nhé !!

Mẹ ơi !! Con đến với mẹ đây !!!

" Tôi là một anh hùng nhỏ

Không phải anh hùng của mọi người

Mà là chỉ của riêng em...

Tôi sẽ bảo vệ em , bảo vệ nụ cười xinh đẹp ấy

Xin em đừng buồn , xin đừng khóc

Tôi không phải là kẻ mạnh , nhưng tôi sẽ làm tất cả mọi thứ cho em

Tôi không thể làm em cười , vậy tôi sẽ không bao giờ để em rơi nước mắt

Tôi là anh hùng , là chỉ của riêng em

Mong em hãy vui , hãy hạnh phúc nhé

Xin lỗi !

Xin lỗi....

Nhưng tôi nghĩ mình điên rồi

Nó là ma quỷ , là tàn ác cướp đi nhân tính

Tôi không còn là anh hùng , không còn nữa

Tôi không cố ý , tôi không phải kẻ xấu đâu

Tôi sẽ bảo vệ em , bảo vệ tương lai của em

Dù cho tim có dần lạnh lẽo , dù bàn chân có dẵm lên gai nhọn

Dù tay có dập nát đi chăng nữa thì tôi vẫn sẽ thực hiện lời hứa

Tôi sẽ chiến đấu một mình với nó , tất cả sẽ ổn thôi !!! Thật đấy

Đừng sợ , đừng sợ nhé

Hãy tin tôi , người anh hùng lần cuối này

Vậy nên....

Em không được khóc , không được buồn , cũng không được hận

Là do tôi muốn , là do tôi làm , là do tôi tự nguyện dâng hiến sinh mạng

Hãy vui , hãy cười , hãy hạnh phúc

Tôi ở phía sau che chở cho em

Đừng sợ , tiểu công chúa của tôi "

Bài hát như du dương ở không gian hổn loạn , cơ thể ai cũng cứng đờ mà cà nhấc chạy theo nhìn cậu , Takemichi nhắm chặt đôi lắm , giọt lệ cuối cùng chảy dài xuống cổ , bàn tay cầm sợi dây chuyền bạc thả lỏng làm rơi nó xuống đất , môi cong cười lên thỏa mãn .

Em đi đây !!! Xin lỗi vì đã thất hứa....

______

Bài hát đó là mình dựa vào cuộc đời của Take và nghe nhạc mà viết ra , nó chỉ mang lại cảm giác thấu hiểu cho phần tình cảm và bản năng kia mang lại cho Take khổ như thế nào
Mọi người đừng quá để tâm 😔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net