Mitake

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bối cảnh: Takemichi và Mikey là người yêu của nhau. Hôm nay sinh nhật Chifuyu nên Touman tụ hội lại, tất cả đều còn sống.

_________

Cầm trên tay lon bia, Baji cười sảng khoái:

"Tới luôn đê! Không say không về!"

Cả đám hô to một tiếng, mỗi người nốc một ngụm bia. Gợi lên mấy chuyện con bò của nhau khi xưa, bọn hắn cười nắc nẻ. Tên thì say đến nỗi quên mất sĩ diện, đứng ra diễn tả lại những khoảnh khắc xấu hổ của anh em. Có tên thì bịt miệng để người kia không kể lại chuyện thời trẻ trâu.

Đám Touman cười ha hả với nhau, mãi mới có dịp sum họp vui vẻ thế này. Nhưng vui thì vui thế thôi, tới lúc dọn cũng cực lắm à!

Khuya, Draken, Chifuyu và Mitsuya đứng lên dọn dẹp. Chỉ mỗi họ là tỉnh táo nhất. Mấy đứa kia người thì ngủ quách một câu, người thì say tí bỉ.

"Oi Mikey, ngủ cái gì ?! Lo đem Takemicchi về kìa!"

Draken tới lay hắn dậy, còn chỉ vào Takemichi đang nằm bẹp ở đó mà nói với Mikey. Hắn gục gục vài cái rồi chầm chậm trườn đến chỗ cậu.

Chifuyu thở dài đến gọi cậu, chỉ thấy Takemichi say xỉn nằm lăn lóc trên nền. Định kêu lần nữa thì bỗng nhiên Takemichi vồ lấy Chifuyu, ôm chặt anh trong lòng, miệng nhỏ thủ thỉ chỉ mình anh nghe được:

"Ưm~ Mikey..."

Chifuyu: "..." Nhầm người rồi, mày đang hại tao đó...

Mikey đang bò dưới đất thấy cảnh này không khỏi nổi đoá, vụt tới đẩy Chifuyu ra. Đem bé người yêu vác lên, hắn liếc xéo anh một cái khiến Chifuyu đổ mồ hôi hột.

Hắn đem Takemichi một mạch tiến về phía cửa, Mikey đóng sầm lại không lời từ biệt rồi ra ngoài bắt taxi.

Về đến nhà, Mikey hùng hùng hổ hổ đem cậu ném lên giường. Takemichi ăn đau tỉnh hẳn, cậu chống người ngồi dậy lại bị Mikey đang ghen đè xuống.

Takemichi định hỏi Mikey bị gì nhưng khi ngước lên nhìn lại im bặt. Cái bản mặt đẹp trai đó cứ dí sát vào cậu, tiếng thở nhè nhẹ của đối phương cơ hồ nghe cũng rõ. Gò má Takemichi ửng đỏ, hơi thở của hắn vẫn phả vào trán cậu. Takemichi ngại ngùng quay đầu đi.

Mikey thấy cậu không chú ý liền xoay cái đầu nhỏ, bắt lấy gáy cậu mà đưa vào một nụ hôn.

Môi người kia áp lên môi cậu, đối phương liếm nhẹ cánh môi rồi mút. Sau đó hắn cắn vào môi dưới, ranh ma luồn đầu lưỡi vào khuôn miệng ấm nóng. Hơi thở Takemichi như bị đình trệ, miễn cưỡng cho Mikey càng quấy bên trong.

Hắn càng ngày càng lấn tới, tay luồn vào mấy lọn tóc vàng mà đẩy đầu Takemichi vào sâu hơn. Lưỡi của hắn cuống quýt lấy cậu, tha hồ làm loạn bên trong. Đầu lưỡi Mikey trườn khắp khuôn miệng, lẫn vào nước bọt của cậu. Hơi men của bia thoang thoảng trong miệng hai người.

Lồng ngực cậu phập phồng, tay vô lực đẩy hắn ra nhưng chẳng thành. Mắt Takemichi đỏ hoe, uỷ khuất mà đánh thùm thụp vào lưng hắn. Mikey mút thêm một lúc, tiếng chóp chép vang khắp căn phòng khiến Takemichi đỏ bừng mặt xấu hổ. Môi hắn mút lấy cánh môi nhỏ lần cuối rồi mới đành luyến tiếc rời xa.

Nhìn người dưới thân yếu ớt thở dốc, miệng nhỏ lại cố gắng hít lấy từng ngụm không khí khiến máu nóng trong người hắn đổ dồn xuống thân dưới.

Mikey hôn xuống hõm cổ trắng nõn, tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc. Hắn rê lưỡi từ cổ xuống yết hầu người kia đánh dấu chủ quyền lên đó. Ban đầu chỉ là những nụ hôn phớt rồi dần dần chuyển thành những vết cắn ái muội.

Takemichi thở dốc từng đợt, hai tai bắt đầu đỏ lên. Mikey đưa tay vào chiếc áo thun mà sờ loạn, từng tiếng nấc của cậu hắn đều nghe rõ. Đến lúc hắn chạm đến hai đầu nhũ, Takemichi như có dòng điện chạy qua người mà khẩn trương đẩy hắn ra:

"K-Khoan đã! Mai tao phải đi làm... !"

Mikey chắc quan tâm? Hình phạt này là do cậu tự chuốc lấy. Hắn vạch áo cậu lên, dùng lưỡi liếm lấy hạt đậu nhỏ. Khoái cảm ập tới bất ngờ khiến Takemichi một phen run rẩy.

Thấy Takemichi che mặt xấu hổ, hắn không hài lòng mà cố định hai tay của cậu trên đầu. Tay kia tranh thủ day day điểm hồng còn lại. Gương mặt ngại ngùng của người dưới thân hoàn toàn thu vào mắt Mikey, hắn thoả mãn gặm cắn hạt đậu nhỏ trong miệng. Takemichi sụt sịt mũi, hai cánh môi mấp mấy những từ không rõ nghĩa.

Tay hắn mò đến giật phăng quần cậu ra. Takemichi vùng vẫy cố gắng thoát thân nhưng lực tay Mikey quá lớn, chỉ đành trơ mắt nhìn hắn lột sạch quần áo trên người.

Hắn nắn bóp eo cậu làm Takemichi nhột không thôi. Rồi Mikey trườn tay xuống nắm lấy vật nhỏ hồng hào. Mấy đầu ngón tay thô ráp của đối phương khẽ vuốt ve đầu khấc của cậu. Cả mặt Takemichi nóng bừng, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cảm nhận được hơi thở nóng rực của đối phương bên tai, Mikey kiềm chế đến đau.

Hắn dùng tay vuốt dọc thân vật nhỏ rồi tăng dần tốc độ. Takemichi sướng đến thần trí điên đảo, không nén được tiếng rên rỉ phát ra từ cuống họng:

"A... Mikey... ưm~"

Thấy cự vật trong tay lớn thêm một vòng, hắn hôn cái chốc lên đỉnh đầu rồi ngậm lấy. Cả người Takemichi tê rần, lưỡi của người kia cứ liếm rồi xoáy một vòng ở quy đầu. Đầu nhũ cậu được buông tha, bàn tay hư hỏng của ai kia lại lần xuống xoa hai túi tinh hoàn của cậu.

Người phía trên cứ dùng lưỡi trêu đùa cậu bé, lâu lâu lại mút mạnh một cái làm Takemichi xém bắn. Cứ mỗi lúc lên đến cao trào, Mikey lại xấu xa hoãn lại mọi động tác. Takemichi hai mắt ngập nước uất ức:

"Mikey... hức... muốn bắn..."

Hắn nhìn cậu mà cười cười:

"Không được nha, là do mày hư. Dám ôm thằng khác."

Takemichi nghẹn ắng bảo không có, cậu có ăn gan hùm cũng không dám.

"Chính tao thấy mày ÔM CHIFUYU." Nhấn mạnh hai chữ cuối, Mikey mặc kệ lời van xin của cậu mà tiếp tục công việc dang dở.

Bị hắn dằn vặt như vậy, Takemichi quyết định dùng chiêu cuối cùng:

"Hức... a... Manjirou~"

Mikey đình chỉ mọi hoạt động, mắt sắc bén nhìn bé người yêu. Cậu nuốt nước bọt một cái, cất giọng xin hắn:

"Manjirou~ Ha... Em muốn bắn...~"

"Coi như em biết điều."

Mikey vuốt từ gốc đến đỉnh, dùng lưỡi ngậm lấy vật nhỏ hồng hào. Vài phút sau, thân dưới Takemichi bỗng nóng bừng, cậu vô thức ưỡn ngực mà bắn vào miệng hắn. Đối phương vẫn còn ngậm lấy cự vật của cậu, chậm rãi nuốt chất lỏng đặc sệt xuống. Rồi hắn còn há miệng ra cho cậu kiểm tra nữa chứ!

Đầu Takemichi bốc cháy, cổ họng khô rát đến không nói nên lời. Cái tên chết bầm này!!! Nhìn bé người yêu tức đến nghẹn, Mikey phì cười. Ai cho đáng yêu như vậy chứ!

Hắn đi tới ngăn tủ lấy ra một chai bôi trơn, Takemichi tranh thủ trốn vào chăn. Mikey bước tới, nhìn cục bông béo tròn trên giường khiến hắn nghĩ đến dĩa omurice liền muốn ăn sạch. Hắn kéo chăn ra, đem Takemichi lật ngửa lại.

"Ơ ơ khoa-"

Mikey tách hai cánh mông cậu ra rồi đổ gel xuống, tiếp xúc với chất lỏng mát lạnh làm Takemichi run lên, vô thức bám vào cánh tay hắn.

Hắn xoa nhẹ vào nơi hậu huyệt ửng hồng, men theo vách thịt mà đưa từng ngón tay vào. Loay hoay một hồi cũng đã được ba ngón.

Hắn đi sâu vào hơn, nhanh nhẹn tìm thấy điểm gồ. Mikey cong ngón tay, thảy lên một chút. Takemichi giật nảy thút thít:

"A- Chỗ đó... đ-đừng! Hức..."

Từng đầu ngón tay của hắn cứ nhấp vào điểm nhạy cảm khiến cậu sướng đến cùng cực, chỉ biết nhỏ giọng rên rỉ.

Mikey nuốt khan một tiếng, bên dưới đũng quần đã trướng đến đau. Hắn khẩn trương thúc mạnh tay. Đợi đến khi nơi đó đã được nới rộng đủ, hắn mới kéo khoá quần xuống.

Đưa cự vật đến trước miệng huyệt, hắn nhẹ nhàng hôn cái chụt lên gò mà hồng hào:

"Tao sẽ nhẹ nhàng mà!"

...

Căn phòng vang lên tiếng va chạm da thịt, theo đó là tiếng rên rỉ thở dốc nặng nề. Trên giường là hai thân ảnh đang quấn lấy nhau, cậu thiếu niên tóc đen khóc lóc cầu xin mấy tiếng đứt quãng:

"A...! Hức.... chậm..."

Mikey thô bạo ra vào bên trong Takemichi, từng tế bào co bóp ôm trọn thân dưới khiến hắn sướng đến tê dại. Đúng là ban đầu hắn bảo sẽ nhẹ nhàng, chỉ tại bên dưới khít như vậy hắn làm sao chịu nổi?

Takemichi nằm sấp lại, tay bấu chặt vào ga giường chịu đựng từ cú thúc mãnh liệt. Miệng nhỏ cố gắng nhận lấy không khí bên ngoài.

Mikey vuốt ngược mái tóc ra sau, từng lọn tóc vàng dài bết vào cổ hắn. Nhìn cặp mông trắng trẻo đang nâng lên trước mặt mình, hắn tàn nhẫn hạ xuống một dấu tay. Takemichi giật thót thút thít, miệng huyệt lại càng mút chặt cự vật của hắn.

"Mẹ mày Mike- Ah!"

Chát

"Hức... biến thái... a... hức"

Chát

"Huhu đừng đ-đánh... nữa"

Chát

Takemichi uất ức chịu đựng, hai cánh mông sưng đỏ cả lên. Mikey nhìn vào thành phẩm của mình lại thêm thích thú. Hắn ra sức đâm rút mạnh hơn, cậu không theo kịp tốc độ của Mikey, chỉ biết mặc người phía trên làm càng.

Hắn lật cậu lại, cho Takemichi ngồi trên người mình rồi nắm eo cậu dập xuống. Takemichi khóc thét, cả người khuỵ về phía trước.

"Mày tự vận động đi."

Cậu khó khăn nhấp lên nhấp xuống, hai khoé mắt đỏ hoe. Ở thế này cậu mặt đối mặt với hắn nên Mikey có thể nắm trọn nhất cử nhất động của cậu. Hắn nổi tâm muốn trêu chọc Takemichi, tay chạm vào thứ đang nhô lên ở bụng cậu:

"Nè~ Cái của tao lên tới tận đây luôn đấy. Takemichi cho vào thật sâu a~"

"Muốn của tao tới vậy luôn sao?"

Takemichi mặt mũi đỏ bừng không dám nhìn hắn, xấu hổ bảo không có.

"Không cần ngại, để tao giúp mày."

Nói rồi hắn nâng mông cậu lên xong thả mạnh xuống. Takemichi hét toáng, vô lực dựa vào vai hắn. Mikey thoả mãn cười ha hả mà nắm eo cậu dập liên tục. Coi có dễ đánh không chứ!

Takemichi ấm ức cắn vào bả vai hắn một cái thật đau. Mikey dừng lại, nhìn sang cậu nở một nụ cười gian tà. Thế là cậu bị phang đến ngất.

Nhìn bé người yêu ngất đi, hắn tiến lại đầu giường lấy điện thoại cậu nhắn cho quản lí cửa hàng:

"Anh bị sốt nên mai anh xin phép nghỉ nhé!" Rồi lại tiếp tục công việc đang dở.

2 AM

Takemichi lờ mờ tỉnh dậy vì cơn đau âm ỉ từ phía dưới. Đập vào mắt cậu là cơ bụng săn chắc của Mikey. Hắn thấy cậu đã tỉnh dậy nên mè nheo:

"Takemitchy~ Nãy giờ mày ngất làm tao buồn lắm đấy..."

"Nên chúng ta làm bù nha!"

Takemichi khóc ròng, cầu xin Mikey tha cho mình. Đổi lại chỉ là những cú thúc sâu đến tận ruột. Hắn chăm chỉ cày cấy trên người Takemichi, lúc nào cũng rút ra gần hết rồi đâm thật sâu vào. Takemichi hai mắt lưng tròng nói không tròn vành rõ chữ:

"A... M-Mi...key! Dừng... x-xin mày..."

Hắn hôn cái chốc lên đỉnh đầu cậu, ôn nhu nói:

"Không nha."

Mikey dùng tay ngắt nhéo đầu vú sớm đã sưng lên rồi in một dấu răng lên đó. Takemichi chỉ biết chịu đựng cơn ghen của hắn. Mikey chơi ác liên tục thúc vào điểm G của cậu, đến lúc Takemichi sắp bắn thì dùng ngón tay chặn quy đầu.

Biết cậu sẽ vùng vẫy, hắn áp hai tay cậu lên đỉnh đầu. Liếm lấy những giọt lệ của người dưới thân, hắn bắt lấy môi nhỏ. Tiếng nước bọt vang lên chóp chép, lưỡi của hắn khuấy đảo cả khoang miệng. Nước bọt chảy xuống cằm của cậu, hô hấp cũng đình trệ. Chỉ đợi đến khi Takemichi gần như sắp ngất thì hắn mới buông ra.

Takemichi hai mắt đẫm nước, hai vành mắt cũng sưng lên, chiếc lưỡi đỏ hỏn thè ra nhận không khí. Mikey phấn khích ra vào như cây giã gạo, mấy ngón tay vẫn chưa buông quy đầu.

"Takemitchy... Ha... Gọi tên tao."

Đến nước này cậu chỉ còn có thể nghe lời hắn mà ấp úng:

"A... Hức... Ma..jirou.. Manjirou..."

Hắn vui sướng nhấp thêm vài cái rồi bắn vào trong, tay cũng buông tha cho cậu bắn cùng. Takemichi xụi lơ nằm trên giường lại bị Mikey xốc lên.

"Manjirou này sẽ cho mày biết thế nào là dục tiên dục tử nha~"

"K-Không... đừng..."

...

Trưa hôm sau, Takemichi tỉnh dậy với nỗi ấm ức. Hắn vẫn ác ôn giữ nguyên cự vật bên trong cậu. Takemichi chầm chậm rút nó ra khỏi cơ thể, chỉ còn một chú nữa thôi!

"A! Hức..!"

"Ể? Mới sáng sớm mà mày đã muốn vận động rồi sao?"

Cậu lắc đầu nguầy nguậy nhưng hắn nào nghe. Mikey đem cậu áp dưới thân rồi giã tiếp.

Đến 1 giờ chiều hắn mới đi tẩy rửa cho cậu. Takemichi ngồi yên cho hắn vệ sinh mà miệng sụt sịt.

"Mày cứ khóc vậy là tao đè đấy." Cậu chính thức im bặt

"Nếu có lần sau tao sẽ phạt nặng hơn. Nhớ cho kĩ."

Takemichi gục đầu lia lịa:

"B-Biết rồi..."

"Hửm?!"

"E-Em biết rồi... Manjrou..."

Chiều hôm đó Chifuyu cũng đến thăm hỏi Takemichi vì đã biết trước kết quả. Và anh đã bị Mikey ráo riết đuổi đánh.

_______________

Lần đầu tôi viết H nên không hay. Mong mọi người góp ý thêm!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net