[ 3 ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỹ thiếu niên bị người khác đả động khiến em nước mắt đầm đìa sau lại chìm vào giấc mộng say.

Takemichi có tật xấu mỗi khi khóc xong liền ngủ thiếp đi, không ai có thể lay chuyển được. Chuyện ban sáng đã làm trái tim bé nhỏ của em tổn thương rồi..nên em chọn cách ngủ một mạch từ trưa đến chập tối.

Ngủ trong một thời gian dài, Takemichi không hề hay biết những đứa con không cùng huyết thống trời đánh đang tàn sát người trả mối thù cho em.

Em mà biết..không chỉ có mỗi Izana bị đòn mà cả bọn đấy..Takemichi không mắng đâu, chỉ tác động vật lý lên cái mông thôi.

Đàn em mà biết, cả thế giới mà biết..thì ối giồi ôi !!

Say giấc trên chiếc giường rộng lớn, êm ái. Xung quanh được bài trí một cách cổ điển với tông màu chủ đạo là be và xanh dương. Trong phòng được lót thảm lông cừu mềm mại, phòng còn thơm thoang thoảng hoa nhài. Hoa trong phòng cũng được Takemichi đích tay hái từng bông và cắm.

Không chỉ riêng phòng em mà tất cả phòng đều được em cắm cho một bình hoa. Mỗi người, mỗi tính cách khác nhau và mỗi loại hoa đều khác nhau. Việc tiếp xúc với hoa nhiều đâm ra bọn họ cũng có một thói quen khi đi làm là phải có một bình hoa đặt ngay góc.

Thiếu niên ngủ say đến mức không hề biết có người đang đột nhập vào xâm phạm quyền riêng tư.

Nam nhân rón rén, từng bước một mở cửa rồi tiến lại gần cạnh giường em. Gã cúi người xuống, áp gương mặt điển trai của mình gần em hơn. Mái tóc dài hai màu được tết bím có phần rối loạn.

Gã là Haitani Ran..

Chăm chú nhìn gương mặt đầy khả ái ngủ ngon mà không biết chuyện trời trăng mây gió gì cả. Cười nhẹ một tiếng, gã dùng bàn tay chai sần còn vương ít máu của mình chạm vào chóp mũi nhỏ xinh của em.

Cảm nhận được sự nhột từ mũi, em khó chịu hít hít mũi sau đó quay mặt sang chỗ khác. Gã phì cười, thầm khen con người này đáng yêu hết sức.

" Michi cưng..đến khi nào em mới nhận ra tình cảm của bọn tôi đây? "

Đôi ngươi Violet đượm buồn, Ran muốn nói cho người này biết gã đã yêu em rất nhiều nhưng lại sợ lắm..

Có ai lại đi yêu chính người ba nuôi, chính người đã vào sinh ra tử, cưu mang ngoài chúng đây..

Không biết từ khi nào nữa, cảm xúc của chúng đối với Takemichi đã đi lệch một cách không thể ngờ. Không phải quan tâm nữa mà là yêu, mà là thương..mà là muốn cùng nhau đi đến con đường đời, muốn cùng nhau đến già.

Một mong muốn quá đổi đơn giản nhưng đến biết khi nào mới đủ can đảm để nói ra đây.

Liệu em có từ chối và khinh thường bọn hắn không..

Nghĩ đến đây, Ran lại buồn.

" Michi..em muốn bọn tôi phải làm sao..? "

Đặt lên trán em một nụ hôn đầy tình yêu thương, Ran luyến tiếc rời đi. Gã không muốn tí nào cả, không vì trên người dính máu tanh tưởi thì đã leo lên giường ngủ khò khò với Takemichi rồi !!!

Gã nhớ có lần, hình như là Hanma đã từng bị Takemichi tát một cái muốn bay cái nết vì tội trên người dính máu mà còn hù dọa đêm khuya.

Cũng lần đó, bọn họ phải suy nghĩ 7749 cách nói dối đấy là máu giả, máu chó hay là siro, sơn đỏ.. đủ thứ chuyện.

Làm nhiều chuyện đến mức Takemichi phải lấy cái máy nói dối ra để thử nghiệm. Cái cảm giác bị điện giật tưng tưng mà không dám giật mình, cũng không dám tỏ ra mặt.

Đau khiếp !!

Đấy là lý do tại sao bọn kia vừa đánh nhau về liền đi tắm, tẩy rửa chất tanh và tắm sữa tắm thơm tho đàng hoàng..

Ran rời đi về phòng tắm rửa, một tí còn thơm thơm Takemichi nữa.

Một hồi lâu, Takemichi trong cơn mộng mị cũng tỉnh giấc. Gương mặt ngáo ngáo ngơ ngơ đáng yêu vô cùng. Thêm quả đầu ổ quạ nữa..cuti xỉu ra.

Ngáp ngắn ngáp dài một hơi, em vươn vai dọn dẹp mọi thứ sau đó đi tắm. Xuống làm đồ ăn cùng Kakuchou nữa.

Dù sau một giấc ngủ rất say nhưng Takemichi vẫn buồn vì chậu Lan..muốn tặng cho Ran và Rindou mà lại hỏng..

Thở dài buồn rầu, Takemichi nhanh chóng tắm rửa thay đồ. Chọn cho mình bộ Pijama rộng rãi, mát mẻ với họa tiết Pikachuuu.

Tuy đã gần tứ tuần nhưng em vẫn còn trẻ con nhắm..tuổi ở một nơi, tâm trí, tâm hồn, thân thể vẫn ở tuổi 18. Do một phần là song tính nhân nữa nên cơ thể em có chút mềm mại cũng là điều đương nhiên thôi.

Chọn cách mặc rộng rãi, thoải mái xíu vì em không muốn ai thấy body ngon mọng nước này..

Nhanh chóng bước xuống nhà thì đã thấy mọi người đã đông đủ. Em nở nụ cười tươi thật tươi để chào hỏi.

" Mấy đứa về rồi à, đói lắm không để ba đi nấu "

" Kakuchou nấu hết rồi, chỉ đợi mỗi Takemichi xuống ăn thôi "

Em ồ lên xong lại bị Izana lôi kéo xuống bàn ăn. Như một vị thần ánh sáng, tất cả các món ăn từ trong bếp sớm dọn ra bàn ăn.

Nhìn muốn lóa cả mắt, món nào món đấy đều rất bắt mắt và đẹp. Toàn món khoái khẩu của Takemichi thôi.

Em trố mắt nhìn Kakuchou, quả nhiên Kakuchou vẫn đáng yêu và bé bỏng nhất trong mắt Takemichi.

Mọi người nhanh chóng ngồi xuống bàn, không ai phải tranh ngồi cùng em cả vì có lịch xếp cả rồi. Hôm nay là ngày của Mutou và Kisaki ngồi bên trái và phải em.

" Waoooo, Kaku-chan nấu hết đó sao. Mấy đứa có ai phụ Kaku-chan không đó? " Takemichi nhìn một loạt xong hỏi.

Hỏi đúng câu khiến ai cũng rén..

Định chợp miệng nói dối nhưng Hanma đã bị chậm sau Kakuchou một bước.

Mặt Kakuchou đổi ngay thành dáng vẻ yếu đuối, ủy khuất..

" Chả ai phụ Kaku-chan cả..bọn họ chỉ có phá với phách thôi "

" Chồi ôi thương Kaku-chan của tui quá đi. Mấy cái đứa này, không biết phụ gì cả. Phạt mấy đứa hôm nay rửa bátttt !! "

Takemichi nhìn một lượt xong phán..

Ôi như sét đánh ngang tai ~

Kakuchou đạt ý nguyện liền nhếch mép cười một cách khinh bỉ tặng bọn kia.

" Dừa lòng tao lắm, ai biểu ngu ! " Kakuchou thầm nói trong miệng.

" Ơ kìa Michi ớii "

Ran định mở mồm kêu liền bị Kisaki gắp trái ớt bỏ vô họng khiến gã la oai oái.

" Dám làm phiền Michi ăn à, cho mày chừa "

Kisaki không liếc mắt nhìn Ran tức giận một cái mà chỉ chăm chú nhìn chiếc má bánh bao đang nhai nhai đồ ăn của Takemichi.

" A..hong có chịu, Michi cưngggg "

Ran không chịu thua liền xuất chiêu mỹ nam ỏng a ỏng ẹo..nhưng không thành rồi.

Mồm vừa mở ra liền bị đứa em trai yêu dấu của mình bỏ nguyên miếng chanh chua vào..tức không nói nên lời á.

Miếng ăn là miếng tồi tàn dữ vậy à, ăn không được cái làm trò quỷ quái..

Takemichi trên bàn ăn được chăm sóc từ a đến á không cần phải động tay động chân.

Tôm được Kisaki bóc vỏ.

Cá được Mutou lấy hết xương.

Thịt được Izana xé nhỏ và tách xương.

Cua được Kakuchou tách từng thớ thịt ra riêng.

Rau được Kokonoi gắp từng ít.

Củ cải, củ cà rốt được Sanzu thổi nguội để một bên.

Đồ chua để lấy lại vị đã được Rindou đặt sẵn trên bàn.

Nước cam cũng được Mocchi chuẩn bị.

Nước lọc không quá lạnh cũng chẳng quá nóng cũng được Shion làm.

Từng cuốn rau với thịt nướng cũng được Hanma cuốn..dù nó xấu vãiii.

Ran tuy quạo nhưng được cái rất chu đáo, phần bánh ngọt đều do gã chuẩn bị. Không biết có ăn vụng không nữa..

Takemichi bị cảnh này làm sợ..sợ ngang á. Đủ thứ, dù đã bị vài lần như thế nhưng không có quen..khác gì em bị động đâu.

Cái gì cũng đến tay mấy anh..

Takemichi sầu, Takemichi hong có nói !!

Miệng nhỏ ham ăn được dồn hết cái này đến cái kia đến mức phình to như một chú chuột Hamters.

" Ừ..ừ..ai..ai..ó "

Nhai nhiều đến mức nói không trọn vẹn câu..

" Mày từ từ coi, Michi ăn không có kịp kìa Kisai "

Sanzu nhắc nhở Kisaki..

Buổi ăn bất ổn đến từ nhà Hanagaki. Tuy ồn ào nhưng lại ấm áp đến lạ thường.

Ăn đến no bể cả bụng luôn.

Ăn xong, dọn dẹp xong, rửa bát xong thì cũng nhau ra phòng khách xem phim và trò chuyện.

Takemichi ngồi chính giữa xoa xoa bụng nhỏ đã no..bỗng em chợt nói một câu khiến cả đám câm nín..

" Khi nào mấy đứa lấy vợ á? "

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Author : Zycarot

Hé nhô, lại là Zy siêng năng chăm chỉ đây !!

Bình chọn nhé ? iu nhắm :❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net