Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Chương 6.1:

7:30 sáng, mặc dù không có tiếng nhạc du dương đánh thức, nhưng lâu dài Uông Ngạo Quần đã dưỡng thành thói quen thức dậy sớm, làm cho đồng hồ sinh học của anh đúng giờ sẽ báo thức.

Mở mắt ra, đập vào mắt là khung cảnh xa lạ.

Không hề trang trí, chỉ có những dụng cụ gia đình cần thiết sắp xếp trong căn phòng nhỏ hẹp làm cho anh hơi lắp bắp kinh hãi.

Uông Ngạo Quần trừng mắt nhìn, cảm nhận trên cánh tay có sức nặng cùng ấm áp.

Anh chợt nhớ lại bản thân đang ở chỗ nào.

Quay đầu lại, người nằm bên cạnh anh hai mắt nhắm chặt, lông mi dài in bóng mờ, miệng nhỏ hơi hé mở làm cho anh muốn hôn lên.

Uông Ngạo Quần vui vẻ nhếch khóe miệng, kéo chăn qua, tay còn lại thì quàng qua lưng cô, ôm hết cả người cô vào trong lòng.

Anh không cần làm theo quy định thời gian rời giường cùng đi ngủ của ba Uông, anh có thể tự do thoải mái ngủ đến khi tự nhiên tỉnh lại.

Cằm tựa vào trên đầu nhỏ của Tần Hàm, Uông Ngạo Quần điều chỉnh góc độ một chút, khi chuẩn bị đi vào giấc ngủ lại, một âm thanh kỳ dị hấp dẫn chú ý của anh.

Tiếng thở dốc dồn dập thoáng xuyên thấu tường mà truyền tới, tiếng làm nũng nữ tính cùng tiếng thở gấp cầu xin người đàn ông thoả mãn bản thân.

"Ừ a. . . . . . Lại sâu thêm một chút. . . . . . Lại đâm vào phía sau một chút. . . . . . A . . . . . Chính là chỗ đó! A a a. . . . . . Thật thoải mái. . . . . . Tuyệt quá. . . . . ."

Tần Hàm nằm trong ngực Uông Ngạo Quần nghe được "đồng hồ báo thức" vang, lông mày xinh đẹp theo bản năng nhăn lại.

Cô xoay chuyển trong ngực Uông Ngạo Quần, ý đồ tìm một chỗ có thể tránh đi tạp âm trong lòng, lại không biết động tác vặn vẹo của bản thân làm cho nguyên bản anh còn tự kiềm chế lại bị hai mặt giáp công, quái vật nào đó bị cô thức tỉnh.

Khuôn mặt Tần Hàm vùi vào trong ngực Uông Ngạo Quần, chân bị kẹp giữa hai chân anh, gián tiếp cọ xát vật nam tính của anh.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, một cảm giác kỳ quái xuất hiện ở trên đùi cô. *D~!~Đ#?#L/"/Q(:)Đ* Tần Hàm có cảm giác nhiệt độ bên người hình như càng lúc càng tăng, làm cho cô cảm thấy khô nóng. Mà vị trí ban đầu cô đặt chân giống như có cái gì đó ngăn trở cô, ý đồ bức cô lui ra.

Ghét, cô mới không chịu thua! Cô kiên trì vùi ở tại chỗ, không để cho cái thứ không biết từ nơi nào đến gây trở ngại giấc ngủ của cô.

Thứ trở ngại kia thấy cô không chịu lui ra, lại bắt đầu qua lại trên đùi cô, không ngừng cọ xát, dần dần lớn lên.

Cái thứ thô to kia ma xát dọc theo bắp đùi trong Tần Hàm, đến phía cuối cùng ngừng lại, bắt đầu đánh vào nhụy hoa non mềm của cô.

Tần Hàm rất muốn lấy tay đẩy cái thứ đáng ghét nào đó ra, nhưng chất dịch khác thường từ hoa nguyệt tiết ra tản ra bên ngoài, làm cho cô cảm thấy thoải mái, thậm chí còn chủ động tách hai đùi ra, làm cho cái thứ kia có thể trực tiếp đi vào hoa nguyệt mẫn cảm của bản thân.

"Tiểu Quý, lại dùng sức một chút! A. . . . . . Đâm chết em đi! Tùy anh. . . . . . A a a. . . . . ." Con mèo cái phát ra tiếng thét chói tai nhiều lần trước khi chết.

A. . . . . . Cô cũng muốn bị anh dùng sức đâm chết!

Tần Hàm khát khao khó nhịn, chân bò lên thắt lưng cường tráng của Uông Ngạo Quần, làm cho quái vật dưới quần anh ngẩng đầu, lấy môi hoa làm bút, không ngừng vẽ.

"Ừ. . . . . ." Ngón tay thon dài nhỏ nhắn cho vào trong miệng ngậm.

"Miệng của em cũng muốn?" Uông Ngạo Quần vui vẻ nhìn bộ dáng khát khao của cô.

"Ừ. . . . . ." Tần Hàm lè lưỡi liếm láp đầu ngón tay.

Cô cảm thấy ngứa. Lời nói của đôi mèo xấu xa cách vách làm cho cô không biết vì sao toàn thân lại thấy ngứa, rất muốn rất muốn có người giống như con mèo đực cách vách tận tình an ủi cô.

"Đổi cái này đi, sẽ làm em càng thích."

Uông Ngạo Quần kéo quần lót xuống, cự vật đỏ thẫm ngạo nghễ ngẩng cao đầu nhảy ra.

Anh lập tức cầm lấy cự vật đụng chạm cái miệng nhỏ nhắn của Tần Hàm, cái lưỡi lửa nóng lập tức liếm láp lỗ nhỏ trên đỉnh, chất dịch trong suốt tức thì chảy ra từ lỗ nhỏ.

"Ưmh. . . . . . Em thật giỏi. . . . . ."

Cảm giác được cái lưỡi của cô liếm láp thật sự là quá tốt đẹp, Uông Ngạo Quần nhịn không được muốn biết cảm giác mất hồn khi nhét vào trong miệng của cô sẽ như thế nào.

Cái miệng nhỏ nhắn của Tần Hàm bị cự vật thô to của anh nhồi vào, thẳng đến chỗ sâu trong yết hầu cũng không cách nào cất chứa hoàn toàn quái vật thô dài của anh.

Anh quá vĩ đại, làm cho cái miệng nhỏ nhắn của cô căng phồng đến đau xót, khóe miệng lộ ra đau đớn. Tần Hàm vì thế mà thanh tỉnh, khó chịu ngẩng đầu, trợn mắt, đập vào mắt là một cự long thô to nhét đầy trong miệng mình. Trước mắt là lông đen dày đặc, lại cố sức trợn mắt nhìn hướng lên trên, cô nhìn thấy một đôi mắt như hố sâu màu đen tràn đầy tơ máu.

Cô đang ngậm . . . . . Là cái gì?

"A a. . . . . . Bảo bối, em thật là giỏi...... Nơi đó thật chặt, kẹp chết anh rồi......" Tiếng nói của chàng mèo vang lên.

Lúc Tần Hàm đang kinh ngạc, lời lẽ dâm ô của con mèo đực cách vách lại xuyên thấu vách tường mà đến.

"Hàm, mau cử động đầu lưỡi của em....." Uông Ngạo Quần đong đưa mông tới lui, làm cho cự long mạnh mẽ qua lại trong miệng cô. "Miệng của em quá nhỏ, đến....." Anh kéo tay cô, đặt vào phía dưới gốc hai viên bi của anh "Đúng, là như vậy......"

Uông Ngạo Quần tràn ngập tình dục hướng dẫn. Giọng nói trầm thấp, ánh mắt dâm tà nhìn chằm chằm cô. Không biết tại sao, nhưng lại làm cho Tần Hàm không chỉ không bài xích lời nói của anh, phục vụ cự vật của anh, thậm chí còn khơi dậy lửa nóng dưới bụng của cô.

Nơi đó của cô trống rỗng hư không.....

"Ưmh ưmh. . . . . ." Môi của cô bị anh ngăn chặn, không cách nào nói ra khát vọng trong người.

Tần Hàm khổ sở lắc lắc mông, bắt lấy bàn tay to của anh, trực tiếp hướng về phía u cốc dưới thân xoa bóp.

"Xin lỗi, bé đáng yêu, anh quên nơi này của em cũng đói bụng."

Uông Ngạo Quần cười hì hì ngượng ngập, làm cho Tần Hàm không tự chủ được đỏ mặt, vội vàng cụp mắt xuống, chuyên tâm phun ra nuốt vào cự long của anh.

Ngón tay dài xâm nhập hoa nguyệt chờ đợi thật lâu, ngón tay của anh tùy ý khấy động bên trong vách tường non mềm của hoa nguyệt, chất dịch tiết ra ướt đẫm tay anh, tràn ra cửa huyệt động, nhiễm ướt ga giường.

"Nơi này của em thật là ướt." Làm cho anh rất dễ dàng hoạt động, "Em muốn anh như vậy, hử?"

Ngón tay dài của Uông Ngạo Quần linh hoạt qua lại trong u cốc, làm càn đào khoét vách tường non mềm mẫn cảm, kích thích làm cho cái mông trắng của Tần Hàm càng vặn vẹo lợi hại. Tần suất cái miệng nhỏ nhắn phun ra nuốt vào cự long của anh càng nhanh hơn.

"Đừng. . . . . . Không cần nhanh như vậy. . . . . ."

Cái miệng nhỏ nhắn của cô thật là lợi hại, làm cho anh nhanh chịu không nổi.

Tần Hàm giống như không nghe thấy, kích thích dâng trào làm cho cô hoàn toàn thuận theo nhu cầu của thân thể, đón ý hùa theo ngón tay của anh, tự nhiên đổi góc độ, làm cho ngón tay thon dài của anh có thể không gián đoạn ma sát chỗ mẫn cảm nhất của cô.

"Ưmh. . . . . ." Theo khoái cảm tích lũy, động tác ngậm lấy cự long của anh càng nhanh.

Ngay tại khoảnh khắc cô sắp leo lên đỉnh cực lạc, một dòng nhiệt lưu đột nhiên phun vào trong miệng cô, chất lỏng màu sữa chảy ra theo khóe miệng của cô.

Trở tay không kịp, Tần Hàm nuốt chất lỏng nồng đậm kia xuống. Đồng thời, cô cảm giác ngón tay của Uông Ngạo Quần rời khỏi cơ thể cô.

Hư không dày đặc lập tức chiếm lấy cô.

"A. . . . . ." Uông Ngạo Quần thở mạnh một ngụm, dựa vào bộ ngực mềm mại của Tần Hàm, đầu ngón tay xoa môi cô có cảm giác đậm đặc "Em nuốt rồi?"

"Đây là cái gì?"

Uông Ngạo Quần cười khẽ, "Bảo bối, em thật giỏi!" Anh dùng sức hôn má cô một cái "Em dùng miệng khẩu giao cho anh."

"?" Đây không phải là....... Cô kinh hãi trừng to mắt.

"Vận động buổi sáng sau khi thức dậy thật là thoải mái." Uông Ngạo Quần duỗi thắt lưng, một bên cảm thấy mỹ mãn. "Hàng xóm cách vách mỗi ngày đều tập thể dục buổi sáng như vậy sao?"

"Ừ. . . . . ." Anh không tiếp tục sao? Nếu anh không tiếp tục, cô phải làm sao đây?

"Rời giường có vận động sau khi rời giường, đi ngủ có vận động trước khi đi ngủ, thật sự rất tốt!"

Chân dài bước xuống giường, đi tới phòng tắm.

Anh thật sự đánh trống thu binh sao?

Tần Hàm ngồi dậy, cảm thấy giữa hai chân trống rỗng, càng vì vừa rồi rõ ràng sắp đến đỉnh cực lạc, anh đột nhiên lại thu tay lại, giống như ngã xuống từ trên đám mây, cảm giác tuyệt đối không dễ chịu.

Cô len lén chạm vào hai cánh hoa dưới thân, cảm giác điện giật lập tức chạy toàn thân, làm cho cô không khỏi than nhẹ.

Hu hu.... Cô muốn...... Cô thật sự rất muốn.....

Mặc kệ cô có còn là tác giả trong sáng vẽ tranh thiếu nhi; mặc kệ cô có phải đã bị đôi tình nhân mèo cách vách đồng hóa, thay đổi thành người có nhu cầu tình dục nam nữ mãnh liệt, cô chỉ muốn anh dùng lực hung hăng tàn phá trong cơ thể cô, làm một trận đã nghiền.

Tần Hàm đi theo sau Uông Ngạo Quần đi vào phòng tắm, tấm kính chiếu ra ảnh ngược của hai người. *D$iennnĐa>nnnL?eeeQ^^uyyyĐo[]nnn* Cô cảm thấy ngượng ngùng, nhưng càng khó có thể coi thường khát vọng chỗ sâu dưới bụng.

Nhu cầu còn đang chấn động trong cơ thể, giữa hai chân vẫn còn ẩm ướt, làm cho cô không khỏi kẹp chặt hai chân, áp lên người anh, tay cầm bàn chải đánh răng màu hồng của bản thân, một bên đánh răng một bên lén nhìn anh.

Uông Ngạo Quần rất chuyên tâm đánh răng, gần như không chú ý đến hành động nhìn lén của cô, làm cho cô rất nhụt chí.

Len lén liếc nhìn cự long thô to dưới thân anh, anh đã khôi phục trạng thái ngẩng đầu, một chút mềm xuống cũng không có.

Tần Hàm thở dài, cầm lấy ly súc miệng.

Đều tại anh! Trêu chọc lửa dục người ta nổi lên lại không giúp người ta dập lửa, ngăn ngọn lửa lại.

Rửa mặt xong, Uông Ngạo Quần sờ sờ râu dưới cầm, hỏi Tần Hàm. "Ngày hôm qua có mua dao cạo râu không em?"

"A, đã quên!" Tần Hàm nghiêng đầu suy nghĩ một chút "Em có dao tỉa lông mày, có thể không?"

"Dao tỉa lông mày?"

"Anh chờ một chút, em lấy cho anh."  

  Chương 6.2:

Treo khăn lông lau mặt trở lại trên giá, Tần Hàm bước nhanh đi vào phòng. Một lát sau, trên tay cầm một con dao tỉa lông mày cán dài màu vàng đi trở vào phòng tắm.

"Cái này có thể không?"

Vật này thật giống dao cạo râu thời cổ đại.

Uông Ngạo Quần dở khóc dở cười nhìn Tần Hàm "Anh không biết xài cái này."

"Nó không khó." Tần Hàm làm mẫu cạo cạo hai cái trên dưới lông mày của bản thân "Anh nhìn này, cạo rất sạch sẽ, hơn nữa cũng rất an toàn, sẽ không cạo bị thương."

"Lợi hại như vậy?" Lông mày Uông Ngạo Quần hơi nhếch lên. "Vậy em cạo giúp anh đi."

"Em đến?" Tần Hàm kinh ngạc há to mồm.

"Ừ, em đến." Uông Ngạo Quần xoay người đối mặt cô, "Cẩn thận một chút nha."

"Ừm. . . . . ."

Tần Hàm cầm dao tỉa lông mày lên, chống lên vai anh, nhón mũi chân, bàn tay nhỏ nhắn cầm dao tỉa lông mày khẽ run, người khác nhìn vào đều sợ hãi.

"Tay của em đang run." Uông Ngạo Quần nhắc nhở cô.

Anh cũng không muốn bị cô hủy dung.

"Bởi vì anh quá cao, em nhón mũi chân cũng không được thăng bằng." Tần Hàm ngượng ngùng nói.

Người của cô chỉ cao 1m57, thấp hơn anh 30cm. Dù cô có nhón mũi chân, cũng không chắc có thể nhìn thẳng cằm của anh, càng đừng nói là vững vàng đặt dao tỉa lông mày trên mặt anh.

"Bé nấm lùn!" Uông Ngạo Quần xoa xoa đầu cô, "Anh ngồi trên bồn cầu." Anh ôm cô ngồi trên đùi anh. "Như vậy có thể chưa?"

"Ừm!" Tần Hàm gật đầu.

Như vậy thật sự cô đã có thể nhìn thẳng khuôn mặt đẹp trai của anh, có thể thoải mái tự nhiên cạo râu giúp anh. Hoa nguyệt của cô liền đụng vào cự vật đứng thẳng của anh, làm cho cô rất khó không chú ý nhu cầu cơ thể đang rục rịch.

Tần Hàm không được tự nhiên không ngừng xoay chuyển đổi tư thế, dần dần, cô cảm giác cự vật thô to lại càng dựng thẳng, biến thành tư thế mũi voi ngẩng đầu oai hùng, bừng bừng phấn chấn.

"Đây là phản ứng sinh lý rất bình thường." Uông Ngạo Quần bình thản ung dung, giống như quái vật đang đụng vào cô không có quan hệ gì với anh. "Mỹ nhân ở trong ngực, anh rất khó khống chế nó không nổi lên sắc tâm. Em không cần để ý nó, chuyên tâm giúp anh cạo râu là được."

"Ừm."

Mặc dù anh nói cô không cần để ý đến con quái vật nào đó, nhưng da thịt của cô lại có thể trực tiếp cảm giác được độ nóng của anh. Tình dục bên trong cơ thể cô còn chưa tụt xuống hết, lặng lẽ cháy thành ngọn lửa, kích động ngọn lửa sâu trong hoa nguyệt của cô, chất dịch động tình mãnh liệt trào ra, phút chốc đã ướt đẫm.

Tần Hàm rất muốn, nhưng lại không muốn anh phát hiện cô dâm dục như thế. Cô tỏ vẻ bình thường hoạt động cái mông, không ngờ lại bị anh hoàn toàn chế trụ.

"Không nên tùy tiện lộn xộn, nếu gây ra vết thương thì làm sao đây?" Anh thật sự rất yêu quý gương mặt đẹp trai này.

"Em cảm thấy ngồi xa một chút tư thế tay tương đối thuận." Tần Hàm mở to mắt nói dối.

"Phải không?" Uông Ngạo Quần nhếch khóe môi tà ác, "Sao anh lại cảm thấy bắp đùi ẫm ướt?"

"Cái gì?" Chẳng lẽ đã ướt đến trên bắp đùi anh rồi?

Tần Hàm theo bản năng nhìn xuống vị trí giữa hai chân, khoảnh khắc đầu ngón tay chạm tới hoa nguyệt mới đột nhiên nhớ tới động tác như vậy làm cho cô xấu hổ vô cùng.

Tầm Hàm hoang mang rối loạn ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy nụ cười tà ác vô cùng rực rỡ của anh.

"Nơi đó xảy ra chuyện gì?" Bàn tay xấu xa bắt lấy ngón tay nghĩ muốn thu lại, kéo về phía vị trí giữa đùi của cô. "Woa, thật ướt!" Anh khoa trương nói "Rất muốn?"

"Mới. . . . . . Mới không có. . . . . ." Gương mặt đỏ bừng muốn tránh thoát tay anh.

"Không?" Uông Ngạo Quần vẫn giữ chặt tay Tần Hàm, đẩy hai cánh hoa ra, đụng chạm vào chất dịch tràn ra ngoài u cốc của cô. "Thành thật nói cho anh biết, có hay không?"

Không để ý tiếng thở gấp của cô, ngón tay anh kẹp lấy đầu ngón tay cô, xâm nhập vào u cốc trơn ẩm.

"Anh...... Đừng như vậy!"

Tần Hàm lúng túng, dùng sức hất tay anh ra.

Anh thật là xấu xa, đáng ghét, luôn luôn mang cô đi làm những "chuyện xấu" cô chưa bao giờ làm qua, ý định làm cho cô biến thành con mèo cái cách vách.

Tần Hàm cuối cùng cũng biết nguyên nhân vì sao đôi mèo cách vách lúc nào cũng ì ạch ì ạch làm không biết mệt, lúc rời giường hay trước khi đi ngủ đều phải làm một lần. *Dien#!#Đan^:^Le?.?Quy+_+Đon* Khoái cảm ngọt ngào này một khi bị kích thích, liền khó có thể khắc chế thể xác và linh hồn trầm luân, làm không biết mệt.

"Em........ Em muốn giúp anh cạo râu. Anh không cần xằng bậy, không cần tùy tiện lộn xộn, sẽ bị thương."

"Anh không có muốn xằng bậy, là chỗ nào đó của em muốn cho anh xằng bậy!"

Uông Ngạo Quần cố ý dùng giọng nói trầm thấp dễ nghe của bản thân thì thầm bên tai cô, thổi hơi nóng vào trong lỗ tai cô, làm cho cô nhanh bị cảm giác tê ngứa thấu xương của anh làm hại.

"Không có, không có, em không có!"

Tần Hàm giống như đang phủ định luận điểm của anh, càng giống như đang dùng lý trí kiên định lập lại ba lần "không có."

"Có hay không, thử một chút thì biết."

Anh cầm lấy cự long thô to của bản thân, dưới ánh mắt mở to của cô, cọ xát lông mượt tinh tế dưới thân cô.

Tần Hàm cắn môi dưới, không biết là nên phủ nhận hay là nên thuận theo khát vọng bản thân mà mở rộng hai chân.

Không cần đợi đến cô làm xong quyết định, Uông Ngạo Quần đã tách hai đùi cô ra một góc 30 độ, tạo ra một khoảng rộng giữa đùi cô, để cự long thô to của anh có thể xâm nhập vào u cốc, cọ xát hoa nguyệt mềm mại của cô.

Tay của cô càng trở nên hư nhuyễn, không có cách nào làm động tác liên tục cạo râu trên mặt anh.

Chất dịch trơn ẩm không ngừng theo hai cánh hoa mấp máy không ngừng chảy ra từ cửa huyệt, tí tách chảy xuống, phát ra tiếng vang.

"Thấy không, nước của em nhiều đến dọa người."

"Mới không có. . . . . ." Cô làm nũng phủ nhận.

Nhưng mà âm thanh tí tách không ngừng truyền ra làm cho mọi phủ nhận của cô đều uổng công.

"Nói cho anh biết, em có bao nhiêu muốn anh?"

"Em. . . . . . Em không biết. . . . . ."

"Thật không biết?"

Đỉnh quy đầu sắt nóng cố ý chần chờ cọ xát ở miệng hoa nguyệt, đè ép cánh hoa mềm mại của cô. Chất dịch động tình càng chảy ra mãnh liệt, ướt đẫm cự long thô to của anh.

"Đừng như vậy. . . . . ." Để cho cô được một lần thoải mái đi.

"Đừng như thế nào?"

Tần Hàm cắn răng một cái, đột nhiên nhấc chân ngồi dậy, nhắm ngay cự long sắc nóng của anh, mạnh mẽ ngồi xuống.

Lần đầu tiên có hành động lớn mật như vậy cũng không đem lại kết quả hoàn mỹ. Hoa nguyệt của cô quá mức trơn ẩm, cự long vì vậy bị trượt ra ngoài, làm cho Tần Hàm bối rối rất muốn vùi mặt vào trong bồn cầu, trực tiếp để cho bản thân bị cuốn đi.

Uông Ngạo Quần không nhịn được cười khẽ. "Để anh tới cho."

Anh nâng eo nhỏ của cô lên, một tay đỡ lấy cự long thô to của bản thân, nhắm ngay hoa nguyệt mềm mại của cô, dũng mãnh đâm vào u cốc.

Khoảnh khắc khi anh lấp đầy cảm giác hư không trong cơ thể, Tần Hàm không tự giác bật ra tiếng thở dài thỏa mãn.

"Thật muốn cho em nhìn thấy biểu cảm hiện tại của bản thân." Uông Ngạo Quần có chút tiếc nuối nói.

Đáng tiếc phía sau bồn cầu không có gương, bằng không có thể để cho cô nhìn biểu cảm hiện tại của mình có bao nhiêu quyến rũ, có bao nhiêu phóng đãng, làm cho anh hận không để ăn sạch cô rồi nuốt xuống.

"Biểu cảm của em như thế nào?" Cô buồn bực nhéo nhéo hai gò má.

Mới vừa rồi là hoa hồng quyến rũ, hiện tại lại là hoa bách hợp trong sáng. Khí chất hai loại hoa như vậy, làm cho anh thật sâu mê muội.

"Không có gì."

Uông Ngạo Quần cúi đầu hôn đôi môi đỏ mọng của Tần Hàm, hai tay xoa nắn bầu ngực trắng tuyết, dưới thân thay đổi phương hướng đâm vào hoa nguyệt mềm mại.

Lửa dục hừng hực thiêu đốt trong cơ thể cô, cô theo tần suất của anh mà phập phồng lên xuống, vách tường bên trong co rút vây chặt cự long của anh, dụ dỗ anh không ngừng đi vào chỗ càng sâu bên trong.

Hoa nguyệt non mềm của Tần Hàm cắn nuốt toàn bộ cự long thô to của anh. Uông Ngạo Quần không khỏi nặng nề thở dốc, cắn răng gầm nhẹ, giống như đang trách sự ngọt ngào của cô làm anh trầm luân. Ngón tay thon dài ác ý vân vê bầu ngực mềm mại của cô, không chút thương tiếc xoa bóp.

"A ừ. . . . . ." Tần Hàm ngọt ngào nức nỡ, cả người run rẩy một trận, ngay sau đó dục vọng tràn đầy trời đất dâng lên. Cô run rẩy, giống như một bản nhạc cực độ vui mừng gần như chết qua một lần, triệt để bao phủ quanh cô.

Uông Ngạo Quần đã quen thuộc phản ứng khi Tần Hàm sắp lên đỉnh, vách tường thịt non mềm không ngừng co bóp càng làm cho cự long sắt nóng của anh không khống chế được xâm nhập càng thêm thô bạo.

Ngón cái nâng cằm cô lên, mút hôn cái lưỡi run rẩy. Một lần cuối cùng anh mạnh mẽ đâm vào, cùng cô lên đỉnh mây mưa.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net