8
Phương Ly Trần
Tee
Ngày mai đi chơi tông đồ là trắng
đen cậu nhé:)
Nguyễn Thanh Tuấn
Dzồi oke
Phương Ly Trần
Bò sữa càng tốt
Nguyễn Thanh Tuấn
Là sao
Tự nhiên bò sữa, thèm sữa hả?
Phương Ly Trần
Ý là một áo mà có 2 màu trắng đen
ấy
Là bò sữa còn gì
Nguyễn Thanh Tuấn
Ừ thì bò sữa
Ngủ đây
Phương Ly Trần
Ngủ ngon mơ xấu nhé
Nguyễn Thanh Tuấn
Ko có hỏi han gì hết nha
Phương Ly Trần
Ê mà cho hỏi cái
Nguyễn Thanh Tuấn đã offline
Phương Ly Trần
:)
_________________________________________
Phương Ly Trần
Alo nghe rõ trả lời
Anh Bui
Đây
Phương Ly Trần
Mai đồ đen trắng nhó
Áo chó đốm càng tốt
Anh Bui
Gì
Áo nào hiệu chó đốm?
Phương Ly Trần
Nãy giờ nói k ô nào hiểu ngay
nhờ
Kémmm
Áo 2 màu trắng đen thì gọi là chó
đốm
Anh Bui
À hiểu rồi
Phương Ly Trần
Mà chia tay tht à?
Bao năm cãi nhau ko sao tự dưng
sau concert đc mấy hôm lại chia
tay
Anh Bui
Chia tay trước đó rồi, diễn xong
mới thông báo
Phương Ly Trần
Với cương vị là người bị ăn cơm
nhiều nhất tôi cần bt lí do chính
đáng hơn
Anh Bui
Bữa trước nói rồi mà
A và Tee đều đã hết tình cảm với
nhau rồi
Phương Ly Trần
Mồm điêu vừa
Hết tình cảm v đứa nào sau chia tay
vài hôm hẹn t ra nhậu
Mặt đỏ hơn má hồng t nữa
Anh Bui
Thì tại quen lâu
Kết thúc thấy buồn buồn nên uống tí
Phương Ly Trần
Tí hả, v là tí á hả
Nói tht đi, còn tình cảm với nhau ko
Hay lúc đó giận quá mất khôn
Anh Bui
Ko
Lúc đó nói chuyện với nhau bth
Làm gì có tức giận ở đây
Phương Ly Trần
Tiếc quáaaa
Nết a chỉ có ô Tee chịu đc
Anh Bui
Đi ngủ
Lần nào nhắn cũng hỏi vụ đó
Phương Ly Trần
T nhắn tin chứ có ru ngủ đâu mà
ai cũng đòi đi ngủ
Anh Bui đã offline
Phương Ly Trần đã offline
________________________________________
Mối quan hệ của Thế Anh và Thanh Tuấn đã kết thúc từ vài tháng trước,lí do là gì thì chỉ bản thân họ mới rõ.Phương Ly và hội bạn của hai người thì muốn gắn kết lại mối quan hệ đó,dù gì quen nhau cũng gần 10 năm trời rồi mà.Từ ngày chia tay trở đi họ chỉ gặp nhau khi đi họp huấn luyện viên và giám khảo,tuy vậy nhưng chưa nói câu nào ngoài công việc
Vì không chỉ hội bạn của họ mong muốn cả hai quay về bên nhau mà còn có cả một số người trong Rap Việt năm nay nữa,hỏi sơ qua chỉ có ba người có thể đi cùng được.Những người đó là Karik,BigDaddy và Suboi
Tầm 4 giờ chiều thì họ bắt đầu đi đến điểm hẹn,mọi người dần dần có mặt đông đủ.Vì đi cùng taxi với Tất Vũ nên Thanh Tuấn phải chờ đợi và đến nơi thì là họ những người đi trễ nhất.Điều này không làm anh ngạc nhiên bằng trang phục,nhìn sơ qua thì đúng là trắng đen nhưng nhìn kĩ hơn thì phát hiện chỉ có hắn và anh là mặc sơ mi "bò sữa - chó đốm" như lời Phương Ly nói còn lại đều là áo đen quần trắng hoặc ngược lại.Hay khác biệt hơn là Hoàng Khoa,nổi bật với áo hoodie màu vàng
Hắn nhìn thấy sự trùng hợp của cả hai cũng mau chóng liếc mắt sang nhìn Phương Ly
"Thôi vào trong đi,đặt bàn hết rồi đó"
Bàn mà Phương Ly nói ở đây chính là bàn để đánh bi-a.Mọi người nhanh chóng vào bên trong,chia ra 1 bàn 2 đội đấu với nhau.Hắn và anh ban đầu không một chút nghi ngờ nhưng khi thấy bản thân được đưa vào cùng một đội với đối phương thì cả hai cũng ngờ ngợ đoán ra rồi,có vẻ như bọn họ đều đã tính toán kĩ lưỡng
"Như này đúng không nhờ?Lâu quá không chơi lại môn này"
Hắn để gậy sang một bên rồi đi đến cầm lấy tay của anh hướng dẫn đặt sao cho đúng,mặc dù có hơi ngượng nhưng anh cũng chẳng phản ứng gì.Nhờ sự chỉ dẫn của hắn mà anh đã xuất sắc thụt vào lỗ 2 trái liên tục,đến trái thứ 3 thì trật
Bình thường thì chơi hay lắm,không biết hôm nay bị gì mà hắn cứ hụt miết.Còn đâu "sở trường của anh là bi-a lỗ" nữa
"Đường xa mắt mờ rồi"
Những pha đánh của hắn làm cho mọi người cười nghiêng ngả,may mắn vào phút cuối hắn lấy lại được phong độ không thì quê chết.Ngồi nghỉ một lát thì họ kêu nước ra vừa uống vừa trò chuyện
"Vậy là sắp tới có Rap Việt à?"
"Ừ đúng rồi,sau hôm nay là về nhà cắm đầu làm beat"
"Làm beat ở đâu ấy nhờ?"
"Nhà tớ"
Thế Anh nghe xong cũng có chút bất ngờ,vì beat chưa làm nên cũng chưa ai viết lời nhưng nếu đã hoàn thành beat và lời cũng được viết thì có khi nào thu âm ở nhà của Thanh Tuấn luôn hay không?Lúc trước,hình như trong nhóm chat Hoàng Khoa đã từng flexing hộ anh về phòng thu đó thì phải.Trang Anh như đi guốc trong bụng hắn liền lên tiếng hỏi
"Vậy thu âm ở nhà ông luôn hả?"
"Chắc thế"
Nói chuyện một hồi thì trời cũng đã tối,mọi người rời khỏi đó đi đến một quán ăn.Như hiểu được ý đồ của họ cả hai mau chóng đi đến giành lấy ghế,như kiểu người đầu sông người cuối sông
Ăn uống no nê,kèm một chút cồn thì cũng đã đến lúc tiệc tàn.Mọi người đến đây đa số bằng taxi nên khi ra về đều phải đứng đợi,cũng chẳng biết có phải ông trời sắp đặt hay không mà hắn và anh đều về cuối cùng.Tài xế riêng của hắn cũng đã đến đón rồi còn anh thì đang không biết phải làm thế nào khi taxi mà mình đặt đã hủy đơn,điện thoại thì còn mỗi 5% pin
"Anh nhớ em đặt xe đầu tiên mà nhỉ?"
"Trục trặc chút thôi,em đang đặt lại"
"Vậy anh về trước nha"
"Vâng"
Hắn mở cửa xe ra muốn bước vào trong nhưng chẳng hiểu sao lại không thể
"Hay em đi cùng xe với anh đi,lúc trước em cũng có gửi anh địa chỉ nhà mới"
Thanh Tuấn thật sự rất muốn từ chối nhưng số lượng pin trong điện thoại lại không cho phép anh làm điều đó
"Ờ..cũng được,cảm ơn anh nha"
"Không có gì"
Hắn mở cửa sau cho anh bước vào rồi bản thân cũng mau chóng lên xe,cái cảm giác ngồi cùng xe ngượng ngùng như thế này làm cho họ nhớ đến thời điểm những ngày đầu gặp nhau.Địa điểm hiện tại cách nhà anh khá xa,ít nhiều gì cũng phải hơn 20 phút
"Tee.."
Hắn quay mặt ra sau để báo rằng đã đến nơi nhưng ngặt nỗi anh lại đang ngủ say sưa,dù gì hôm nay đi chơi bên ngoài cũng hơi mệt đã thế còn uống khá nhiều bia nữa,không gục mới là lạ.Mở cửa xe ra,hắn thử lay người anh để xem đã ngủ sâu hay chưa,kết quả thì mọi người cũng biết rồi đó
"Anh đưa Tee vào nhà rồi ra ngay,đợi anh tí nha"
Hắn không đưa anh ra khỏi xe ngay mà mò mẫm tìm chìa khóa,tìm được rồi thì đi mở cửa xong mới quay lại đưa anh ra.Để tay anh vòng qua cổ mình,hắn bế anh vào trong nhà rồi nhẹ nhàng đặt anh nằm xuống ghế sofa.Hắn chưa từng qua nhà anh lần nào nên cũng không rõ phòng anh ở đâu,đành để anh ngủ sofa tạm
Xong xuôi mọi thứ hắn để chìa khóa lên bàn cho anh rồi bản thân cũng mau chóng rời khỏi đây.Về đến nhà đặt lưng lên giường,việc cả hai chia tay cứ liên tục xuất hiện trong suy nghĩ của hắn,Thế Anh vẫn còn nhớ rất rõ ngày hôm đó
"Lát anh và em tới nhà thi đấu nhá,Tou vừa gửi tin nhắn vào group này"
Thanh Tuấn từ nãy đến giờ cứ ngồi lì trên sofa,dường như anh đang suy nghĩ điều gì đó rất quan trọng thì phải
"Anh,em có chuyện muốn nói"
"Chuyện gì?"
Hít một hơi thật sâu anh lấy hết can đảm để nhìn vào mắt hắn
"Chúng ta..dừng lại nha?"
Dù không biểu hiện rõ ra bên ngoài nhưng Thanh Tuấn biết câu nói vừa rồi đã đâm xuyên qua tim của hắn một nhát
"Lí do?"
"Chắc là sẽ khó tin đấy nhưng mà em hết tình cảm với anh rồi,em..cảm thấy nó chỉ vỏn vẹn ở mức tình anh em thôi"
Cũng phải mất hơn 2 phút hắn mới phản ứng trước câu nói của anh,hắn gật gù và không tỏ ra ngạc nhiên hay muốn níu kéo gì cả
"May thật,anh cũng thế"
Thanh Tuấn không chắc đây có phải là lời thật lòng của hắn hay không,Thế Anh là người rất giỏi che giấu cảm xúc và còn làm điều đó tốt hơn cả Thanh Tuấn nữa.Thừa nhận rằng họ rất hiểu nhau nhưng trong khoảnh khắc này họ không thể nào đoán được đối phương đang thành thật hay chỉ là sự ngụy biện
"Vậy thì mọi chuyện có vẻ dễ giải quyết hơn rồi,chúng ta vẫn là anh em mà đúng không?"
"Tất nhiên rồi"
Anh đi lên phòng kéo vali đồ đã chuẩn bị sẵn xuống
"Em đã có người đến chở rồi,không cần làm phiền anh"
Nói xong anh liền rời khỏi đây,cho đến lúc chiếc xe lăn bánh thì Thanh Tuấn mới hoàn toàn xả vai trở lại với cảm xúc thật của mình.Khi thốt ra những lời nói đó bản thân anh cũng đau không kém gì hắn
_________________________________________
Nguyễn Thanh Tuấn
E chia tay rồi
Touliver
Gì?
Đang yên đang lành tự dưng chia
tay
Chúng m cãi nhau hay như nào?
Nguyễn Thanh Tuấn
Ko
Là e tự nói muốn dừng lại
Touliver
Điên à Tee
Phải có lí do chính đáng chứ
Nguyễn Thanh Tuấn
Đến nơi e sẽ nói sau
Touliver
Ừ đc
_________________________________________
Sau khi anh rời đi,hắn nhìn hộp nhẫn trên tay mình mà thở dài,ngước lên nhìn đồng hồ hắn ném chiếc hộp sang một bên.Vốn là định đợi tiết mục cuối cùng trong concert Kosmik diễn ra xong hắn sẽ quỳ xuống trao nhẫn cho anh trước hàng nghìn người có mặt tại đó nhưng quả thật đời không như là mơ
Thanh Tuấn và Touliver đang ngồi trên khán đài,một phần để xem mọi người tập luyện phần còn lại là kể cho người anh của mình nghe về lí do thật sự
"Nhìn thái độ của em hôm qua anh không nghĩ là em hết tình cảm với nó đâu"
"Đúng là em chưa hết tình cảm nhưng mà nếu không làm vậy bố mẹ anh ấy sẽ buồn lắm"
Touliver thở dài một hơi,biết ngay là đằng sau có uẩn khúc gì đó mà.Không biết đã có bao nhiêu cặp đôi tan vỡ vì cái lí do này rồi nữa
"Gia đình cấm cản thì cứ âm thầm bên nhau thôi,sao phải chia tay"
"Anh không trong hoàn cảnh này anh không hiểu đâu,em đã suy nghĩ kĩ lắm rồi"
Lúc nói chuyện điện thoại với bố mẹ Thế Anh đến nay đã hơn 1 tháng,trong thời gian đó không lúc nào anh không nghĩ đến chuyện đó cả
"Dù gì cũng là quyết định của em anh không can thiệp vào nhưng em có biết nó chuẩn bị cả nhẫn để cầu hôn em vào đêm đó không?Lúc nó nói ra kế hoạch cho anh biết nó vui lắm,chắc bây giờ nó đang rất thất vọng vì kế hoạch không thành"
Thanh Tuấn biết chứ,anh đã vô tình thấy hộp nhẫn bên trong tủ đồ khi đang tìm kiếm áo khoác để mặc.Vì cảm thấy khá ưng ý với chiếc áo khoác của hắn nên anh mới lấy ra thử xem sao,vừa đút tay vào túi thì chạm vào chiếc hộp.Suốt đêm đó anh không thể chợp mắt được cũng là vì nó
Anh tựa lưng vào ghế ngước mặt lên nhìn vào khoảng không vô định,cũng có thể nói đây là cách anh ngăn nước mắt chảy xuống
"Biết làm sao được,coi như em là nhân vật phản diện đi"
"Anh đi xuống dưới trước,em cũng chuẩn bị xuống tập đi"
"Ờ mà nè,anh không được nói với bất kỳ ai về chuyện này đấy nhá?"
"Yên tâm"
Trở về hiện tại,anh thức dậy vào sáng sớm và điều đầu tiên anh cảm nhận được là cơn nhức đầu đang ập đến.Anh ngồi đó nghĩ về những chuyện xảy ra hôm qua và việc mình về nhà bằng cách nào,lấy điện thoại từ trong túi ra thì không lên hình vì pin chưa được sạc.Thanh Tuấn chán nản đi lên phòng cắm sạc cho điện thoại của mình rồi lấy đồ vào nhà vệ sinh tắm rửa
Những ngày trước,sau khi chia tay hắn anh rất bình thường,không một chút nghĩ suy về chuyện đó nhưng từ khi tiếp xúc với hắn nhiều hơn thì anh lại có cảm giác rất lạ
Phải thừa nhận một điều là Thanh Tuấn rất thoải mái với cuộc sống không có hắn,không cần phải cân nhắc về việc ăn uống điều độ,không cần phải làm theo lời bất kì ai,uống rượu bao nhiêu tùy thích,hút pod ít nhiều tùy ý,không có hắn cũng không còn ai vỗ về anh những lúc yếu đuối
"Điều đó sẽ khiến em mạnh mẽ hơn..nhỉ?"
Được gặp lại hắn mọi cảm xúc được gọi là tình yêu bỗng chốc quay trở lại,hắn vẫn như thế,vẫn giữ nguyên sự ấm áp ấy dành cho anh,cứ như thể cả hai chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.Giờ đây Thanh Tuấn cảm thấy rất trống vắng,anh muốn trở lại thời gian trước để thay đổi quyết định của mình,dẫu biết hiện tại vẫn có thể quay đầu nhưng anh không đủ can đảm làm điều đó.Mặc dù có phần hối hận nhưng lỡ đâu Thế Anh tìm được người tốt hơn Thanh Tuấn thì sao
_________________________________________
Nguyễn Thanh Tuấn
1 giờ
Hmmmm...yên bình đến đau lòng nhỉ?
👍❤21.329
190 bình luận • 12 lượt chia sẻ
_________________________________________
Anh Bui
🚬❌💪
--> Nguyễn Thanh Tuấn:@Anh Bui 👌
Abcdef
Thất tình hả a ơi?
Xyz
JuStaTus hôm nay suy quá ko quen
________________________________________
Vậy là cuối cùng không có một phép màu nào xảy ra cả,nhận ra được sự lựa chọn của họ mọi người cũng dừng chuyện gắn kết lại
Cả hai vẫn chơi với nhau với tư cách là anh em,bạn bè,chỉ là về sau họ sẽ chẳng thể yêu thêm một ai nữa.Đơn giản là vì tình cảm của họ dành cho nhau chưa hề vơi đi chút nào,để gặp được một người khiến họ quên đi đối phương là một điều rất khó.Bố mẹ của Thế Anh cũng đã gợi ý cho hắn rất nhiều cô gái đẹp,giỏi ngoài kia nhưng thứ mà bố mẹ hắn nhận lại được chỉ là cái lắc đầu của hắn.Hắn cảm thấy thà sống một cuộc sống như "Forever Alone" còn hơn gạt bỏ cảm xúc thật yêu người mình không có tình cảm
"Yêu thêm một người có chắc là mình sẽ good lên hay là chỉ thêm đau đầu...."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net