Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng giờ hẹn.. mọi người đã tập trung đông đủ, người quan trọng nhất ở đây cũng bắt đầu lên tiếng.

- Tôi đã đánh vào vai kẻ bắt cóc, thật trùng hợp khi ba tôi cũng bị đau vai. Tôi không biết điều này ám chỉ gì...

- Không đâu Taehyung, ba sẽ không làm vậy.

Taegu phản đối khi anh có ý nói đến ba, vì Taegu tôn trọng ba, không để bất kỳ ai xúc phạm ba trước mặt mọi người.

- Không, ý em không phải vậy. Em đã cho người điều tra, ngày hôm qua ba đã bị đám người lạ mặt đến đánh mà không rõ lí do, và những kẻ đó hiện đang ở đồn cảnh sát. Chắc chắn một kẻ nào đó  đã sai những tên này đánh ba để tạo bằng chứng giả, đem hết những nghi ngờ của chúng ta dồn hết vào ba. Nhưng, có một điều, ba bị bên vai trái còn kẻ đó bị bên vai phải và suốt buổi tiệc ba luôn ở bàn trên để tiếp đãi khách, ba chạy ra cũng vừa lúc kẻ đó biến mất, việc ba là chủ mưu thật quá vô lí.

Taehyung mỉm cười, nụ cười khinh bỉ, anh tiếp tục nói:

- Và những kẻ biết tôi đã dùng cây đánh mạnh vào vai tên đó chỉ có thể là những người tham gia buổi tiệc đã chứng kiến, việc SeHa thấy tôi vẫn chưa xác nhận được vì tôi chỉ nhớ rằng lúc đó khung cảnh rất vắng.

- Vậy tức là SeHa và Nayoon có bằng chứng ngoại phạm. Nayoon đến trễ, không chứng kiến và SeHa là một người xa lạ, đã thế còn giúp chúng mình tìm bảng số xe, nếu là cậu ta làm thì cậu ta giúp mình làm gì chứ, sẽ tự hại bản thân sao?_Taegu

- Không, không Taegu à. Sao anh không nghĩ rằng, làm vậy mọi người sẽ tin và loại ra những người bị tình nghi? Dù gì muốn biết rõ ràng thì phải bắt mấy tên đó khai ra. Chúng ta đến đồn cảnh sát thôi.

Bầu không khí bắt đầu căng thẳng đi, có lẽ đối thủ đã quá xem thường trí thông minh của Taehyung và cũng không cảnh giác mẹ cậu ấy, bà ấy cũng đã giúp một ít cho việc tìm kiếm này. Chiếc xe đen láng bóng, sang trọng chở những người vừa có mặt ở khu nhà lớn đến đồn cảnh sát. Quả thật đã có 5 tên bị bắt giam ở đây.

- Xin chào, nói cho tôi biết ai đã sai khiến các người làm việc này?

Taehyung chống vào thanh cửa sắt, nhìn thẳng vào mắt bọn chúng.

- Tôi...tôi không biết...

Một tên trả lời, giọng nói có phần sợ hãi vì nhìn vào mắt anh.

- Khốn kiếp, có nói không?

Taegu tức giận, nếu không có thanh sắt chắn ngang thì chắc chắn anh ấy đã lao vào và cho bọn đó một trận tả tơi.

- Bình tĩnh đi Taegu. Nayoon à, cô có nghĩ là ai không? _Taehyung

- Không, không. Làm sao tôi biết được chứ? _Nayoon cười gượng

- Gì thì giải quyết nhanh đi, tôi  và Sinya có việc bận_Sayeong

- Vậy hai người đi đi. Dù gì tôi nghĩ hai người không liên quan.

- Vậy thôi đi nhanh nào SinYa.

- Ừ.

Cả hai vội vã bước đi, sau khi hai người đã khuất dạng, Taehyung bật cười lớn, dù là nụ cười tự nhiên, không có ác ý gì nhưng vẫn có một người đang run lên vì sợ.

- Nayoon à, trời nóng lắm sao? Sao cô toát mồ hôi thế này?

Taehyung bước gần tới Nayoon, vỗ mạnh vào vai phải, lập tức cô khuỵu xuống vì nhói, mọi chuyện đã dường như sáng tỏ.

- À tại tôi thấy không khỏe_Nayoon

- Vai phải cô đau sao?_Taehyung

-...

- Không phải vậy chứ, tại sao lại trùng hợp thế này. Có phải là cô làm không?_Taehyung

-...

- Hahaaa, đủ rồi, nên dừng ở đây đi. Cậu thông minh thật Taehyung, nhưng người bắt cóc không phải cô ấy, là tôi. Người sai khiến những tên đó cũng là tôi. Giờ thì cứ bắt tôi đi, cô ấy vô tội.

SeHa lên tiếng, cởi lớp áo của mình ra, bên vai phải có một vết thương nặng, đã được băng bó.

- Vậy mau bắt hắn ta lại đi cảnh sát_Taegu

- Se..Seha...?_Nayoon

- Cẩn thận. Tôi không bảo vệ em được nữa rồi. _Seha

Còng sắt được còng vào tay SeHa, nhưng hắn ta không có vẻ sợ sệt mà thay vào đó là sảng khoái.

- Taehyung...tôi biết tiếp theo cậu sẽ làm gì. Hãy bảo vệ Nayoon giúp tôi. Con chíp, nó khiến chúng tôi căm nín._SeHa

Taehyung thật sự đã hiểu rồi, tất cả mọi chuyện và kẻ chủ mưu. Anh còn biết được bước tiếp theo kẻ đó sẽ làm gì và nhất định anh sẽ ngăn chặn được.

...

- Khốn kiếp, con chíp định vị nói SeHa bị bắt rồi, hắn ta chịu thay cho con nhỏ đó.

- Con đó chết đi cho rảnh nợ, dù gì cũng hết giá trị lợi dụng. Nó làm chúng ta mất đi một trợ thủ đắc lực.

...

Taegu đưa mẹ Taehyung về nhà , Taehyung thì nói sẽ đưa Nayoon về cho cô ấy yên tâm vì từ nãy giờ cô ấy xanh xao quá.

- Ra khỏi đồn cảnh sát rồi, cô vẫn an toàn. Không sợ bị bắt đâu.

- Tae...Taehyung..

- Tôi thắc mắc, tại sao SeHa lại chịu tội thay cô? Anh ta thật thông minh khi đoán ra những việc tôi sẽ làm và tự tạo một vết thương ngay vai để chịu thay cô. Có phải anh ta thích cô không? Việc thích Ami chỉ là giả dối.

- ...

- Còn nữa, có thêm một lí do tôi nghi ngờ cô. Mẹ tôi nói lúc Ami ra ngoài kẻ bắt cóc đã kêu cô ấy, và cô ấy là người cảnh giác nên không bao giờ bước tới khi kẻ đó là người lạ, chắc chắn đó phải là người thân thuộc với Ami, tôi không nghĩ đến ai ngoài cô, hành động của cô đã quá rõ ràng.

Nayoon không nói mà lấy điện thoại ra gõ bằng văn bản đưa cho Taehyung xem, anh đã hiểu, chắc chắn có con chíp trong người Nayoon và ép cô phải căm nín, kể cả SeHa. Bởi vậy lúc nãy dồn đến mức đường cùng nhưng thay vì khai báo hết thì lại tiếp tục nói dối.

- Nếu tôi và SeHa nói, thì con chíp sẽ truyền qua hết và quả bom gần Ami sẽ phát nổ. Tôi không muốn..

Taehyung cũng lấy điện thoại ra và trao đổi bằng tin nhắn.

- Lí do cô và SeHa làm vậy?

- Chắc anh đã biết kẻ chủ mưu. Gia đình Sayeong lừa bịp gia đình tôi, làm ba mẹ tôi phải nợ số tiền khủng, Sayeong đã bắt tôi về phe cô ta, nếu không cô ta sẽ công khai hết mọi chuyện cho báo đài, công việc của ba mẹ tôi gây dựng đó giờ sẽ hoàn toàn sụp đổ. Còn SeHa, anh ấy là một người tốt, anh ấy là em họ SinYa và rất nghe theo lời chị mình. SinYa đã kể sai mọi chuyện về Ami, bêu xấu cô ấy làm SeHa hiểu nhầm. Và tôi đã giải thích tất cả, cũng chẳng hiểu sao từ lúc đó anh ấy bắt đầu quan tâm tôi hơn nữa... chắc vì anh ấy hiểu cho hoàn cảnh của tôi...

- Cô sẽ gặp nguy hiểm nếu bọn chúng biết vì cô mà SeHa bị bắt, SinYa sẽ không thể tha. Và họ sẽ chuyển Ami đi nơi khác, đó là lí do họ gấp gáp rời đi.

- Phải, tôi chỉ còn con đường chết..

- Hãy tin tôi, tôi sẽ bảo vệ cô. Đó là điều SeHa mong muốn.

Nayoon nhìn anh rồi gật đầu, giờ chỉ có nước đánh liều. Cô dẫn Taehyung đi tới chỗ của Ami, nhưng anh luôn đi có khoảng cách để không ai phát hiện.

Giờ chỉ còn có Taehyung là người cứu rỗi SeHa và Nayoon khỏi con đường tội lỗi này. Cô mong sẽ không quá muộn, mong rằng Ami sẽ không bị gì và không bị chuyển đi.

- Nhanh đi nào Taehyung. Tôi biết anh sẽ làm được._SeHa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net