Chương 14 : Kết Thúc và Khởi Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/ Tôi tỉnh lại sau khi một giấc ngủ dài /

Aaa! Đau
/ Tôi /

Em tỉnh rồi à , nằm xuống mà nghỉ ngơi đi!
/ Phong /

Ơ? Anh Phong anh đang làm gì ở đây vậy?
/ Tôi /

Ngốc ạ! Anh không ở đây thì ở đâu?
/ Phong /

Em ở đây bao lâu rồi anh?
/ Tôi /

Hai ngày rồi á
/ Phong /

Vậy à mong anh đừng nói cho ai biết vụ này nha
/ Tôi /

Ừm
/ Phong /

Woa gió mát nghê
/ Tôi /

Hahaa nè ăn cam đi ! Cho có Vitamin
/ Phong đút cho tôi /

Dạ cảm ơn anh
/ Tôi /

Hông có chii
/ Phong /

/ Nói rồi ngày tôi xuất viện cũng đến! Từ lúc tôi mở mắt ra khi ngủ một giấc mơ dài thì chả thấy Tuấn đâu cả! Tôi cũng ngại anh Phong nên không dám hỏi , nên tôi mong xuất viện về nhà có thể thấy ảnh ở đó /

Cuối cùng cũng xuất viện rồiiii
/ Tôi /

Vui thôi đừng vui quá mà chạy té nha!

/ Phong /

/ Tôi xoay người lại /
Dạ

/ Về nhà /

Cuối cùng cũng đến nhà! Yeah
/ Tôi /

Em lên phòng nghỉ ngơi đi ! Để đây anh lo cho
/ Phong /

Dạ vậy phiền anh!
/ Tôi nói xong liền chạy lên phòng /

Aaa! Nôn gặp anh Tuấn quá!

/ Tôi định gõ cửa thì thấy cánh cửa của anh Tuấn từ từ mở ra /

Aaaa Nhớ anh quá! Bố yêu!
/ Tôi bay lên người anh Tuấn/

Đại? Em tỉnh rồi hả? Em về rồi hả?
/ Tuấn vừa khóc vừa nói/

Ừm em về rồi!
/ Tôi /

Tốt quá! Anh xin lỗi! Anh xin lỗi tất cả vì anh mà có đống chuyện không hay xảy ra với em , anh xin lỗi em nhiều lắm!
/ Tuấn ôm chặt lấy tôi /

/ tốt quá! Anh ấy thay đổi rồi/
Lâu lắm rồi mới nghe anh kêu anh em

Tuấn : thế á! Thế anh yêu em anh yêu em anh yêu em anh yêu em ĐẠI
/ Tuấn thì thầm vào tai tôi/

Em cũng vậy! Em yêu anh Tuấn
/ Tôi /

/ Thế rồi Tuấn ẵm tôi vô phòng /

Eo ơi mới có mấy ngày mà nhìn anh râu ria rồi phờ phạc thế này! Không còn ra dáng người em biết gì hết
/ Tôi vừa sờ mặt Tuấn rồi nói /

Rồi từ từ em sẽ thấy thôi! Khi không có em ở đây anh đã nghĩ rất nhiều! Về những việc mà anh làm sai anh còn muốn tự tử để chuộc lỗi lầm ! Nhưng anh Phong ngăn anh lại
/ Tuấn /

Anh điên hả? Anh tự tử vậy rồi em ở với ai? Anh không yêu em hả?

/ Tôi vừa ôm Tuấn vừa khóc /

Thôi mà! Đừng khóc nữa, anh biết lỗi rồi nên giờ anh sẽ sửa sai và đối xử với em thật tốt! Nên nín đi nha! Vợ yêu
/ Tuấn vừa nói vừa cắn nhẹ vào tay tôi /

Vợ? Á ai thèm làm vợ anh chứ
/ Tôi xấu hổ rồi quay vô tường /

Không thèm cũng phải thèm! Anh thì thèm làm chồng em lắm rồi! À không mỗi làm chồng! Mà còn " làm bố em nữa "
/ Tuấn nhẹ nhàng nhấn mạnh " làm bố em " /

Aaa cái anh này! Điên quá đi mà!
/ Tôi /

/ Nói rồi tôi và Tuấn nằm chung trên cái giường nhỏ của phòng anh Tuấn /

Anh thích em thiệt không đó?
/ Tôi /

Không thiệt! Vì anh yêu em chứ không có thích
/ Tuấn /

Haha anh dẻo miệng quá đi!
Thế anh có vì em mà bỏ nghề yang hồ của anh không? Em không muốn thấy anh ôm đầu máu hay người đầy thương tích về cho em đâu;
/ Tôi /

Em khỏi lo! Vì em anh nguyện làm mọi thứ !
/ Tuấn /

Ayyy em có phước thế á!
/ Tôi /

Tất nhiên cục vàng của anh mà!
/ Tuấn hôn chụt vào trán của tôi /

Em sợ gia đình không cho phép chuyện của tụi mình quá!
/ Tôi /

Em có rời xa anh khi mọi người không cho phép không?
/ Tuấn /

Dạ có em sẽ đi thật nhanh để thoát khỏi anh!

/ Tôi giả bộ /

Aaa tàn nhẫn quá! Vậy mà nói yêu tôi không được anh không cho phép em rời xa anh đâu!
/ Tuấn ôm thật chặt tôi /

Aaa đau quá nè
/ Tôi /

Ơ! Em có sao không? Anh xin lỗi? Em có cần gì không? Đá chườm hay bla bla
/ Tuấn /

Em đau thôi mà! Anh đâu cần phải cuống lên chứ thật đáng yêu mà
/ Tôi /

Đáng yêu vậy em hài lòng không?
/ Tuấn /

Hài lòng chớ! Người đâu vừa đẹp trai vừa ngon lại còn thương em nữa nói chung quá nhiều ưu điểm khiến em kể hoài cũng không hết luôn!
/ Tôi /

Còn anh thì đang yêu một người xinh đẹp lại giỏi và hiền cực! Như một coi tiên thật sự! Không có góc nào để chê
/ Tuấn /

Aaa nằm ôm anh rồi tâm sự làm em thật không muốn ngủ mà!
/ Tôi /

Thế em đừng ngủ! Tụi mình vận động đi! Vận động tại đây
/ Tuấn /

Haha không có chuyện đó đâu!
/ Tôi /

Haha nếu em nói vậy thì được thôi! Nói chứ em không cần lo chuyện gia đình không cho phép
/ Tuấn /

Tại sao?
/ Tôi thắc mắc /

Vì anh đâu phải con ruột của cô em! Anh là con riêng của Ba anh!
/ Tuấn /

Ơ vậy sao? Có chuyện này hả?
/ Tôi /

Thế để anh kể cho nghe! Chuyện là hồi nhỏ ba anh và cô em điều yêu nhau! Và cả hai điều có con riêng hết nên hai người họ đồng cảm và yêu nhau lấy nhau đến giờ luôn đó! Em không biết chuyện này chắc em còn nhỏ quá đó
/ Tuấn /

Thế thì thật tốt! Tốt quá rồi
/ nói rồi Tôi chìm vào giấc ngủ hồi nào không hay /

Ngủ rồi sao? Dễ thương quá! Anh cứ tưởng chỉ mình anh yêu em thôi chứ , Nhưng thật tốt vì em cũng yêu anh , ngủ ngon nhé! Công chúa của anh
/ Tuấn /

® END ®


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net