58. Ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Duyên ghé đầu lại gần, hơi cong khóe môi.

"Nếu không tại sao đột nhiên lại tới đây gặp anh?"

"Em... em là do bị Hạ Hoa kéo tới đây, anh ta nói anh cứ nhất định muốn đóng mấy cảnh nguy hiểm, nên nói em tới đây để giám sát anh."

Tô San nói tới đây, lại vô cùng nghiêm túc nhìn hắn.

"Không phải là anh đã đồng ý với em sẽ để người khác đóng thế sao? Cuối cùng thì sao?"

Tạ Duyên: "......"

Hắn ngồi đó gắp mì bỏ vào chén, nghiêm túc nói.

"Mì này ăn ngon thật."

Thấy hắn lại bắt đầu giả vờ câm điếc, Tô San không khỏi hừ lạnh một tiếng, đặt đũa xuống, vẻ mặt rất nghiêm túc.

"Em đang nói thật lòng, em không hy vọng anh đóng những cảnh hành động nguy hiểm như vậy."

Chuyện gì đều cũng có lúc ngoài ý muốn, lỡ như thật sự xảy ra chuyện gì thì phải làm sao bây giờ.

Tạ Duyên hơi dừng động tác, thấy ánh mắt cô sáng quắc nhìn chằm chằm mình, trên mặt cô là vẻ nghiêm túc chưa bao giờ có. Lúc đầu cô ấy vẫn còn luôn né tránh hắn, đến bây giờ thì đã chủ động quan tâm đến an nguy của hắn, cảm giác bị trói buộc như thế này, hắn cảm thấy mình rất vui vẻ mà chịu đựng.

"Được."

Hắn nói xong lại cúi đầu ăn mì.

Tô San tất nhiên không tin hắn, quyết định phải nói Hạ Hoa tìm một người làm nội gián, không để cho Tạ Duyên chỉ nháy mắt liền để lời nói của cô từ tai này lọt sang tai kia.

Nghĩ vậy, cô lại nhìn chằm chằm hắn, thấy hắn chỉ gắp ba lần đã ăn hết mì trong nồi, lập tức lại thấy đau lòng thả thêm một vắt mì nữa vào. Trong khoảnh khắc này, cô có một loại kích động muốn Tạ Duyên đừng đóng bộ phim này nữa.

Sau khi ăn xong, trời bên ngoài đã tối hẳn. Tạ Duyên tự cầm nồi đi rửa sạch. Mấy người khác ngồi bên ngoài thấy hắn cầm nồi đi ra khỏi lều trại liền sôi nổi buông lời trêu chọc.

"Duyên ca, mặt mày hồng hào thế! Chắc là ăn no rồi chứ hả?"

Đám người Chung Toàn đang ngồi thành vòng tròn đánh bài, nhìn thấy Tạ Duyên bước đi như bay, cả đám lại cười ha ha.

"Nếu cậu có bản lĩnh thì cũng tìm một cô vợ về đây, cứ ghen ghét người ta thì có tác dụng gì!"

Phương Không lên tiếng cười nhạo, trên môi còn ngậm một điếu thuốc lá, ném xuống mấy quân bài.

"Ba thằng 5!"

"Tôi sao mà so được với anh ấy, người ta còn vì theo đuổi bà xã mà bất chấp mọi thứ, còn đi đóng cả phim thần tượng."

Chung Toàn vừa nói vừa ném xuống ba quân 8.

Nghe vậy, Đinh Nghị ngồi bên cạnh cũng buồn cười.

"Tôi còn tưởng Duyên ca tính chuyển sang con đường đóng phim thần tượng, ai dè hóa ra là như vậy."

Bầu trời tối đen sâu thẳm, trong lều trại rất nóng, nên mọi người liền mang một cái bàn nhỏ để ngoài trời, mắc thêm một bóng đèn, tất cả mọi người ngồi quanh cái bàn đánh bài, có khoảng mấy chục người bu quanh, nói cười sôi nổi, còn có phảng phất mùi khói thuốc lá, muỗi bay tán loạn.

Lúc Tạ Duyên đi qua, Chung Toàn đang cười ha hả khoái chí, đến lúc cảm nhận được mọi người im miệng nhìn ra sau lưng hắn, lúc này hắn mới cứng đờ người quay đầu lại, sắc mặt lập tức biến đổi.

"Duyên ca.... em.... em là đang khen anh thật là biết cách theo đuổi bạn gái, tuyệt đối không có ý gì khác!"

Là một diễn viên, tất nhiên rất giỏi trong việc điều khiển cảm xúc trên mặt, không có chỗ nào khiến người khác hoài nghi.

Tạ Duyên liếc nhìn hắn một cái.

"Vậy cho nên cậu chỉ có thể độc thân."

Chung Toàn: "......"

Tạ Duyên nói xong liền cầm cái nồi đi mất, để lại mấy chục người ngồi đó với vẻ mặt nín cười.

...

Ở trong lều trại, Tô San đang ngồi lướt di động, nhưng mãi cũng không có chút tín hiệu nào, thấy Tạ Duyên đã quay lại, cô không biết nghĩ tới điều gì, mặt đỏ bừng, ấp a ấp úng nói:

"Đêm... đêm nay, em ngủ ở đâu?"

Giọng nói tinh tế của cô vang lên. Nghe vậy, Tạ Duyên đang đứng chỉnh lại bóng đèn bỗng nhiên cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt rất đứng đắn.

"Đương nhiên là ngủ cùng với anh."

Tô San nghe thấy vậy lại cảm thấy không biết phải làm sao. Thực ra cô hơi sợ, hiện giờ cô còn chưa có chuẩn bị tốt.

Thấy khuôn mặt cô đỏ bừng một mảng, Tạ Duyên không nhịn được khẽ bật cười.

"Anh sẽ không ăn em."

Đối diện với ánh mắt trêu chọc của hắn, gương mặt Tô San càng nóng lên, quay đầu đi không thèm nhìn hắn nữa.

Mặc dù ở đây nguồn nước khan hiếm, nhưng do đoàn phim cũng khá có tiền, chi phí sinh hoạt thường ngày cũng không thiếu thốn. Tô San muốn đi tắm, Tạ Duyên liền đi nấu nước nóng cho cô, còn dọn ra một lều trại độc lập để cô tắm rửa trong đó, còn mình thì canh giữ ở ngoài lều cũng mặc kệ có bị muỗi cắn hay không.

Nguyên một đám người đánh bài thấy vậy thì cảm thấy như được mở rộng tầm mắt, không ngờ Tạ Duyên thường ngày luôn mang vẻ không màng tới nữ sắc mà giờ lại có thể ân cần săn sóc như vậy, quả nhiên nhìn người không thể nhìn bề ngoài.

Đến lúc Tô San tắm xong đi ra, cả người đều cảm thấy thoải mái, dễ chịu, cô còn cầm theo ra quần áo cần đi giặt. Thấy Tạ Duyên đang ngồi ngoài lều trại để làm thức ăn cho muỗi thì trái tim vô thức mềm nhũn, đi qua đó vỗ vỗ nhẹ xuống vai hắn.

"Anh cũng mau đi tắm đi, em sẽ đợi lát nữa giặt cả quần áo của anh luôn."

Tạ Duyên ngẩng đầu, thấy Tô San hiện đang mặc một chiếc áo thun ngắn tay cùng với quần ở nhà đơn giản, cánh tay dưới ánh trăng càng thêm mảnh khảnh, da thịt trắng nõn như phát sáng trong bóng đêm. Hắn muốn đưa tay nắm lấy tay của cô, cuối cùng vẫn nhịn lại, để tắm xong rồi nắm cũng được.

"Được!"

Sau đó hắn không nhiều lời lập tức quay về lều của mình lấy quần áo. Tô San đi theo sau hắn, chỉ cảm thấy xung quanh muỗi bay vo ve.

Quay lại lều trại, trong lúc Tạ Duyên đi tắm rửa, thì Tô San lại ngồi lướt điện thoại. Cuối cùng thì giờ cũng có một chút tín hiệu, cô thấy có rất nhiều người nhắn tin cho cô, chị Lưu còn gọi cho cô mấy lần, cũng có nhắn tin, ý nói cô cố gắng về sớm, bên phía đoàn phim cũng cần quay phim nhanh cho kịp tiến độ, còn có vài kịch bản chờ cô về để quyết định.

Tín hiệu không tốt, Tô San gửi tin nhắn trả lời một hồi lâu mới gửi được, ý nói ngày mai cô sẽ lên máy bay trở về.

Sau đó cô lại lên mạng xem dư luận thế nào, phần lớn đều là tranh cãi của đám fan hâm mộ. Đặc biệt sau khi chương trình thực tế kỳ thứ hai được phát sóng, cư dân mạng liền náo động. Mà chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, Weibo của cô đã có thêm ba trăm vạn người theo dõi, khiến tổng số người theo dõi hiện giờ đã hơn một ngàn vạn. Có vẻ hiện giờ cô cũng khá được nhiều người yêu thích, nhưng đây cũng có thể là do công ty tạo ra.

Nhưng nếu quá mức nổi bật thì cũng không tốt lắm. Xem bảng xếp hạng hot search, thì thấy toàn là #Tô San Giang Dần, #Diễn xuất của Tô San, #Tô San Dương Chỉ Mục Dao, #Tô San chân dài,...

Cư dân mạng A: "Tô tiểu thư đúng là chuyên gia lên hot search, chắc cô ta bỏ tiền ra bao trọn bảng xếp hạng nguyên cả năm rồi phải không? *mỉm cười*

Cư dân mạng B: "Mỗi ngày cứ lăng xê diễn xuất không chán sao? Cứ thổi phồng như vậy còn muốn phồng tới mức nào nữa *nôn mửa*"

Cư dân mạng C: "Mấy con chó của nhà Dao Dao cứ việc sủa đi, diễn xuất của Tô Tô nhà tui có thể bỏ xa Mục Dao nguyên một con phố *mỉm cười*"

Cư dân mạng D: "Xem ba người này cùng xuất hiện trên chương trình kỳ này, không thể không thừa nhận, kể cả là về diện mạo hay khí chất Tô San đều hạ gục hai người kia trong nháy mắt *vừa cười vừa khóc*"

Cư dân mạng E: "A a a a a! Tô San vậy mà còn biết viết thư pháp, trên thế giới này sao lại có người hoàn mỹ như vậy, tui mặc kệ! Nữ thần là của tui *hôn hôn*"

Cư dân mạng F: "Thủy quân của Tô tiểu thư thật lợi hại, thế này khác nào chân thì giẫm nát Phạm Mộng, hạ gục Dương Chỉ, Mục Dao trong nháy mắt, tiếp theo có phải muốn một bước lên trời luôn hay không *mỉm cười*"

Cư dân mạng G: "Chỉ có một mình tôi chú ý tới sự ám muội giữa Tô San và Giang Dần thôi sao? Ánh mắt Giang Dần nhìn Tô San thật là ôn nhu a, couple này thật là ngọt ngào quá đi!"

Cư dân mạng H: "Không biết có ai chú ý hay không, Vương Trừng và Giang Dần toàn bộ chương trình từ đầu đến cuối đều không nói với nhau câu nào, thực sự hai người bất hòa sao?"

Do tín hiệu kém quá, Tô San cũng không lướt xem tiếp nữa, dù sao cũng chỉ là fan nhà này nhà kia tranh cãi với nhau, nhìn có vẻ chắc còn phải ồn ào mấy ngày nữa. Hiện giờ doanh thu phòng vé của "Loạn thế chi ca" đã đạt mức hơn 600 triệu, gần như là cao nhất trong số các phim ra mắt cùng thời điểm, nhưng có hai bộ phim khác mặc dù xếp hạng thứ hai nhưng cũng rất sát sao, tùy thời đều có thể vượt mặt "Loạn thế chi ca" để đi lên dẫn đầu.

Hiện nay thị trường phim điện ảnh chiếu rạp cạnh tranh rất khốc liệt. Nếu ở góc độ là một phim thương mại, Tô San cảm thấy phim chỉ đạt ở mức 60/100 điểm, bởi vì yếu tố tình cảm trong phim được khắc họa quá thô cứng, hơi đột ngột. Hơn nữa những bộ phim khác còn có một vài cảnh giường chiếu khá nóng mắt để làm chiêu trò marketing, bộ phim này của tụi cô chỉ có một cảnh hôn rất ngắn. Nhưng thôi, cũng không còn cách nào khác, Tạ Duyên không đồng ý đóng thì biết sao, nhưng giờ nghĩ kỹ lại thì thật may là lúc đó hắn không đồng ý đóng.

Nghĩ có lẽ hắn đã tắm xong rồi, Tô San đặt điện thoại xuống, đi ra khỏi lều, lúc này Tạ Duyên cũng vừa lúc tắm xong. Tô San liền cầm quần áo của hắn thay ra đem đi giặt, Tạ Duyên cũng ngồi yên bên cạnh, lấy một cái quạt nhỏ phe phẩy đuổi muỗi giúp cô.

Có một người trong đám đang đánh bài bên kia không nhịn được gào lên.

"Duyên ca, hôm nay anh không làm vài ván sao?"

Nói xong, cả đám bên đó lại cười ha hả. Bọn họ coi như được mở rộng tầm mắt, không ngờ Tạ Duyên khi yêu đương thì như thế này, hình tượng của anh ấy xây dựng từ trước tới giờ sụp đổ hết rồi.

Tạ Duyên cũng không thèm để ý tới bọn họ, vẫn yên lặng ngồi quạt quạt cho Tô San, trong tầm mắt chỉ dung nạp duy nhất hình bóng của cô.

Đến lúc Tô San giặt giũ xong xuôi, liền để hắn mang đồ qua khu phơi quần áo để treo lên, sau đó quay về lều trại nghỉ ngơi. Lúc đi về thì thấy mọi người vẫn vừa đánh bài, vừa thi thoảng hút thuốc lá, còn Hạ Hoa thì ngồi gần đó ngồi đánh máy, hình như đang làm tài liệu gì đó.

Quay về lều trại, Tô San cảm thấy hơi mệt, giường gỗ trong lều không lớn cũng không nhỏ, ở trên có trải một tấm chiếu. Nghĩ tới việc ngủ chung với Tạ Duyên, cô lại cảm thấy hồi hộp, không được tự nhiên.

Chắc nhận thấy cô chuẩn bị muốn đi ngủ, Tạ Duyên lấy chăn ra giúp cô trải lên giường, dặn dò:

"Buổi tối sẽ lạnh, nhớ rõ đắp chăn."

Nhìn hình bóng cao lớn của hắn, Tô San hơi mím môi, nhẹ giọng hỏi.

"Anh... không phải anh nói sẽ ngủ cùng với em sao?"

Tạ Duyên bật chiếc quạt máy lên, điều chỉnh góc độ giúp cô, sau đó xoay người ôm cô vào trong ngực, vuốt ve đầu cô, thấp giọng nói:

"Em ngủ đi, anh sẽ ngủ chung với Hạ Hoa."

Buổi tối đúng là sẽ hơi lạnh, Tô San ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn, thần sắc hơi phức tạp.

Trên người cô phảng phất hương thơm sau khi tắm gội, xương quai xanh trắng nõn ở dưới ánh đèn mờ mờ trở nên phát sáng, thân thể nhỏ nhắn mềm mại, ánh mắt Tạ Duyên tối sầm lại, sau đó nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, ho nhẹ một tiếng.

"Anh đi đây, nếu có chuyện gì thì cứ qua tìm anh."

Nói xong liền cầm một chiếc ly trên bàn chuẩn bị rời khỏi.

Tô San hơi chớp chớp mắt suy nghĩ chốc lát, bỗng nhiên tiến lên một bước, nhẹ nhàng nắm lấy một góc vạt áo của hắn, khiến người nào đó lập tức dừng bước, quay đầu lại nhìn cô với vẻ khó hiểu.

Mặt đỏ lên, cô cúi đầu, giọng nói nhỏ nhẹ tinh tế.

"Anh.... ngủ ở đây đi, em... tin tưởng anh."







.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net