ký ức của law ( p2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~~~~~~~~~~~~~~ Thông báo ~~~~~~~~~~~~~
Xin nhắc lại lần nữa phần chap này sẽ có mấy phần liên quan tới phim vì mình xin phép gộp ý tưởng trong phim và thay đổi lời nói trong nhân vậy nếu ai không thích xin bỏ qua
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cậu từ từ chạy xuống nhà xem thử bọn chúng đi chưa . Cậu nhìn qua nhìn lại luôn cảnh giác 
( May thật bọn chúng đi rồi ) law nghĩ thầm
Cậu vội chạy vào phòng thí nghiệm để tìm ba mẹ cậu . Đập vào mắt cậu là 2 thi thể đang nằm bất động ở sàn nhà lạnh leo với chất lỏng màu đỏ chảy ra đầy sàn nhà lạnh lẽo ấy

...BA.....!!!!! MẸ.....!!!!
Cậu vội chạy lại ôm họ khóc
Law: Ba !!! Mẹ!!! 2 người sao vậy ? Sao sao cơ thể lạnh quá vậy nè ? Sao sao m....á......u... nh....i....ề...u... V.....ậ.....y...??? * Nhìn vào tay*
Ba mẹ: .........
Law: sao 2 người ko nói gì hết?
Ba mẹ: .........
Law: làm ơn nói với con 2 người là ổn đi làm ơn mở mắt nhìn con đi . Michi đang chờ ở trên phòng ấy ba mẹ lên với con để đón em ấy đi nhanh lên rồi mình chạy ra khỏi nơi này nha . Con xin ấy..
Ba mẹ: .........
( Cậu gào khóc lên trong vô vọng nhưng đáp lại cậu là sự im lặng đến đâu lòng )
( Đúng rồi còn mọi người cậu chạy vội ra ngoài với niềm hi vọng sẽ có ai đó giúp cậu )

Trên đường cậu chạy khắp nơi để tìm ai đó khi cậu lướt qua chỗ kia bỗng cậu đứng sững lại quỳ xuống nhìn trước mặt cậu là 1 nhà sơ và bạn bè cậu đã bị chúng giết hại rất thảm thương

~~~~~~~ trước khi sự việc xảy ra ~~~~~~~~
Sơ : law Con cùng mọi người chạy trốn mau ở đây nguy hiểm lắm

Law: còn gia đình con thì sao?? Con đi rồi họ thì sao ?
Sơ : .... Họ sẽ ko sao đâu ta tin chắc vậy mà . Nào mình đi thôi
Law suy nghĩ 1 hồi
Law: sơ với mọi người đi trước đi . Con sẽ tìm ba mẹ con sau đó đuổi theo mọi người
Sơ : như vậy sẽ nguy hiểm lắm!!!.
Law: ko sao đâu mọi người đi trước đi
Sơ: thôi đc rồi ta với mọi người đi trước và ta sẽ cầu nguyện cho con và mọi người sẽ bình an
Law cười : cảm ơn sơ nhiều

Mới trước đó gặp họ sao giờ họ lại thanh ra vậy ?
Cậu gào hét trong vô vọng lần nữa . Bỗng cậu nhớ ra còn MiChi em gái của cậu đang ở nhà và con bé là tia sáng cuối cùng của cậu . Cậu chạy nhanh về nhà cậu thấy 1 luồn khói đen ở phái nhà cậu.
Cậu suy nghĩ ( khói sao ko lẽ?? Không được . Không chắc không phải phía nhà mình )
- KHÔNG PHẢI MÀ!!!!!!
( Cậu vừa chạy vừa gào hét lên ) Nhưng niềm hi vọng cuối cùng của cậu đã bị dập tắt )
Cậu đứng trước cổng nhìn vào thấy nhà mình đang cháy
- Kết thúc rồi ... Mọi chuyện kết thúc rồi ...
- KHỐN KHIẾP ! * Gào hét *
- Tại sao ? Tại sao ? Mọi chuyện ra nông nỗi này mới thấy mọi người còn đây sao giờ ai nấy cũng đi bộ tôi lại vậy. Tại sao? ....

~~~~~~~~~~~~ Hết chap 7~~~~~~~~~~~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net