Chương 8: Chuẩn bị (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Cái hiện tượng gì thế này??? Không tin nổi cô ta lại có thể trở thành phu nhân tương lai của Duy Anh đấy nhé!!!" Cô trơ mắt nhìn nó!
- An Nhi! Cô mau dậy! Đi với tôi một lát!_ Nhật Linh kéo chiếc chăn ra khỏi người nó!
Cô kéo toanh cái rèm cửa ra, ánh sáng của mặt trời soi vào thật ấm áp! Riêng với An Nhi thì ánh nắng ấy làm nó chói mắt!!
*Giải thích/Bổ sung: ( Các Vampie ở học viện đều sử dụng một loại chất có thể khiến bản thân không bị ảnh hưởng bởi ánh mặt trời! Ngoại trừ dòng thuần như Duy Anh thì khác! Không cần vẫn có thể tự do đi lại dưới ánh nắng)
- Ư! Nắng...cho tôi ngủ thêm..._An Nhi nhăn nhó, quơ tay tìm chăn!
- Mau dậy cho tôi!!!!_ Nhật Linh hét lên, mắt cô đỏ chói, một pháp thần xuất hiện đánh vào tâm An Nhi khiến nó giật mình tỉnh cả ngủ...
- HẢ HẢ???_ An Nhi kêu lên
- Mau thay đồ đi!..._ Cô khoang tay dựa vào tường!
Nó ngơ ngác nhìn Nhật Linh! Ánh nắng chan hòa chiếu vào từng đường nét sắc sảo trên khuôn mặt cô! Từng lọn tóc đã được Nhật Linh uốn cong từ sáng sớm...
" Cô ấy đẹp thật ấy..."
- Mau đi..._ Nhật Linh nhìn nó tỏ vẻ khó chịu!
- Tôi biết rồi! Đợi tôi 15 phút!
....15phút sau!
Nó bước ra khỏi phòng! Trông cách ăn mặc xinh xắn mà giản dị vô cùng! Một chiếc đầm ren màu hồng nhạt, băng rôn màu trắng cột trên đầu, mang đôi giày thể thao trắng tinh! Khuôn mặt chỉ phủ nhẹ một ít kem dưỡng và tô son! Đi cạnh Nhật Linh lạnh lùng ít nói, cả hai xinh đẹp cùng nhau bước ra cổng chói đến tỏa sáng khắp trường...
- Ôi! Đó là An Nhi lớp trên và Nhật Linh khối AB không! Trời ơi họ đẹp quá..._ Nam Sinh 1
- Hai người đẹp trời ơi! Nhan sắc trời cho..._ Nam sinh 2
- Nghe nói An Nhi là huyết phó của Duy Anh đại nhân bên khối AB rồi đó!_ Một nữ sinh thì thầm
- Ừ! Bọn tao cũng nghe rồi! Sướng thật!_ Nữ sinh 2
- Xàm! Làm sủng vật của tên đó không sướng đâu! Tớ nghe đồn quá khứ của anh ta vô cùng kinh khủng! Có một thông tin bị rò rỉ là Duy Anh lúc trước cũng có một huyết phó! Cô ta rất xinh đẹp, nghe đâu tên En Ly.... Nhưng anh ta đã tự tay giết cô ta luôn đấy!_ Nữ sinh 2 ung dung kể!
- Tởm thật!_ Nữ sinh 3
- Vẫn chưa chắc là có thật mà! Kể ra cũng tội cho An Nhi_ Nữ sinh 4
- Ừ! Duy Anh nhìn như vậy sao có thể như những gì mày nói chứ_ Nữ sinh 5
- Ừ thì tùy! Tao đâu ép bọn mày_ Nữ sinh 2
- Haizzz! Tương lai An Nhi sẽ mù mịt lắm đây!_ Nữ sinh 6
- Mấy chị im lặng đi! Nói nhiều quá đi mất!_ Nam sinh 3
- Hứ!!!_ 6 nữ sinh đồng loạt bỏ đi!
-----------------
Nhật Linh chở nó phóng xe ra đường cao tốc...
- Chúng ta đi đâu vậy!?_ Nó đặt tay lên môi! Nhìn Nhật Linh!
Cô dường như không nghe thấy Nhật Linh đang nói, im lặng một lúc lâu cô mới nghe tiếng nó nói bên tai...
- Này! nhật Linh! Cô nghe không vậy?? Gió lớn quá làm cô ù tai rồi à! Nếu vậy mau đóng cửa sổ lại đi!
- Chúng ta sẽ đi mua đồ cho cô!_ Nhật Linh vẫn đeo chiếc kính mát to gần nửa mặt! Bình thản lái xe...
- Mua gì? Đồ tôi đâu có thiếu???
- Mua váy dạ hội!_ Nói tới đây Nhật Linh nắm chặt lấy tay lái!
- Dạ hội?..._ Nó bỗng nhớ lại những gì Duy Anh yêu cầu trước lúc hắn đuổi cô ở phòng y tế!_ Nếu vậy không lẽ...Anh ta muốn tôi dự vũ hội ở Thế Giới Vampie?
Nhật Linh im lặng lái xe, vờ như không nghe nhưng tâm lại tức giận đến bất thường....
- Đến nơi rồi! Cô mau xuống xe đi!_ Nhật Linh mở cửa xe, vẫn như trước, cô tháo kính!
- Oh...Cửa hàng này lớn thật đấy!!_ Nó đưa mắt nhìn thán phục...
- Mau vào đi!
- Vâng!
...
Vừa bước vào tiệm, mọi thứ xung quanh đối với An Nhi vô cùng lạ mắt! Nhưng chiếc váy xinh đẹp được treo gọn gàng trong tủ kính trong suốt, có cả những đôi giày được thiết kế vô cùng tinh xảo! Bên quầy chính được trung bày những thỏi son đủ màu sắc vô cùng đắt tiền và sang trọng!
Đến gần chỗ bà chủ đang đứng, Nhật Linh đảo mắt nhìn những chiếc váy dạ hội đẹp nhất tiệm đang được xếp gọn gàng trên một cái bàn lớn!
- Tôi chuẩn bị cho cô tận 50 mẫu! Nếu thích có thể bảo nhân viên lấy thêm!_ Bà chủ tiệm nở nụ cười hiếu khách!
- Đủ rồi! Không cần thêm đâu!_ Nhật Linh lạnh lùng nói...
Nó đứng cạnh Nhật Linh, đưa ánh nhìn hiếu kì nhìn những chiếc váy trước mắt!
- Chúng đẹp thật đấy! Chắc phải kì công lắm mới thiết kế được nhỉ?!..._ Nó nhìn Nhật Linh!
- Cô mau im lặng và đi thử đồ đi!_ Tôi đi mua một ít đồ, một lát sẽ quay lại đón cô!
- Ừm...tôi biết rồi! Nhưng giờ đã là 10giờ rồi đấy, mà phải thử tận 50 bộ! Về chắc chắn sẽ rất trễ, cô nhớ đến đón tôi sớm nhé!....tôi sợ phải ở một mình....
- Không sao! Tôi sẽ đến sớm, xong thì ở lại đợi tôi! Tuyệt đối đừng rời khỏi đây...sẽ chẳng ai bảo vệ cô được đâu!_ Nhật Linh mở cửa bước ra ngoài! Để lại âm thanh tĩnh lặng đến nặng lòng!
- Cô mau vào phòng thử đồ đi ạ!_ Một nữ nhân viên bước đến cúi đầu mĩm cười với nó!
- À vâng ạ!_ An Nhi đứng lên, lấy một bộ váy màu trắng được trang trí vô cùng giản dị nhưng dễ dàng toát lên vẻ đoan trang của nó và đi vào phòng thử!
....11giờ

....12giờ

....
-------------------
Cuối cùng An Nhi cũng chọn được cho mình một bộ váy ưng ý nhất! Nó ngồi trên chiếc ghế trong cửa tiệm, mắt nhìn ra ngoài phố....nhớ lại những ngày còn nhỏ, đầy đủ cha mẹ, gia đình ấm áp, nó được sống cuộc sống bình dị như bao đứa trẻ khác...
.....
"An Nhi tiểu thử!!! Cô làm ơn đừng chạy lung tung nữa, tôi mệt lắm... "_ Bà quản gia già hớt hải chạy theo cô bé nghịch ngợm đang chạy trốn khỏi mình...
" Không đâu! Cháy tuyệt đối không dừng lại... Mẹ không về cháu không dừng!"_An Nhi đáng yêu chạy xung quanh vườn hoa, mặc cho quản gia tội nghiệp đã chạy gần đứt hơi!
" Nào nào! Nhi Nhi ngoan nào, đừng quậy nữa!.."_ Một người đàn ông cao ráo, lịch lãm, mặc một bộ vest đen tựa như vừa đi làm về bế cô bé lên âu yếm...
" Baba.!!_ An Nhi thốt lên vui mừng!_ " Mẹ đâu baba?? "
Vậy ra người này là cha của An Nhi...
" Baba đi làm cả ngày mệt mỏi, quên mất chở mẹ rồi!!! Còn đợi baba kêu người đi đón mẹ về nhé!? "_ Ba cô bé hốt hoảng đặt chiếc cặp xuống và móc từ trong túi ra một chiếc điện thoại!
" Không đâu!! Con muốn ba đưa con đi đón mẹ chung cơ...!! "_ An Nhi nhõng nhẽo khóc òa lên!
" Rồi rồi! Baba đồng ý được không? Bé cưng mau nín đi! "
"Yêu baba nhất!!! "_ An Nhi ôm choàng lấy cổ cha mình, nở nụ cười vui vẻ!...
Cha ANn Nhi nắm tay đưa cô nhóc ra xe, hôn lên tráng và khẽ nói!
" Con biết hôm nay là ngày gì không?_ Cha nó mĩm cười!
" Ngày gì vậy baba? "
" Là ngày kỉ niệm 9 năm ngày baba và mẹ cưới nhau đấy!! "
" Oa!! Thích thế!! Baba đã mua gì cho mẹ chưa?? "_ An Nhi víu lấy gấu tay áo của cha!
" Haha!! Đương nhiên rồi con gái! " _ Ông xoa đầu An Nhi...
Chiếc xe của cha nó băng qua con đường quốc lộ rộng lớn, dừng lại trước công ty của mẹ...
" Anh làm gì mà đến muộn thế?? "_ Mẹ An Nhi cỏ vẻ không vui...
" À à... Anh bận mu ít đồ, anh xin lỗi... "
" Không sao! "_ Mẹ nó cười hiền lành_" Ủa! Con gái của mẹ! Con đi với baba hả? "
Mẹ An Nhi chạy đến ôm lấy nó...
" Dạ đúng rồi! "
" Con gái ngoan! Hôm nay con muốn ăn gì nào? Hay con muốn ăn vặt? "
" Con muốn ăn cơm chiên!! Cơm mẹ nấu là ngoan nhất!! "
" Được được!! An Nhi ngoan mau lên xe, gia đình chúng ta đi siêu thị nhé? "_ Mẹ An Nhi dắt nó lên xe...
....
- Cô ơi! Cô!! _ Giọng của một nữ tiếp viên vang bên tai nó!
Dường như bị đánh thức bởi tiếng gọi, suy nghĩ mơ hồ của An Nhi bị cắt ngang từ đó! Khi quay lại, mắt cô ngấn lệ...
- Ơ...
- À... Tiệm chúng tôi hôm nay đóng cửa sớm.. Phiền cô...
- Nhật... Nhật Linh đã đến chưa?? _ An Nhi lau nước mắt...
- Cô gái lúc nãy ạ?
- Phải phải! Là cô ấy! _ An Nhi mĩm cười...
- Cô ấy hình như vẫn chưa đến...
- Thế giờ làm sao đây?!... _ An Nhi khó xử
"Lúc nãy cô ấy bảo mình không được ra ngoài nếu không có cô ấy... Nhưng mà...bên ngoài đẹp, đông người và trong lành như vậy! Không lẽ lại có chuyện gì sao? "
An Nhi thầm nghĩ...
- Được rồi, tôi sẽ ra ngoài đợi cô ấy đây! Cô gói váy vào cho tôi đi!!
An Nhi đứng lên, đưa chiếc váy của mình cho cô nhân viên! Sau khi tính tiền, cô mở cửa...lãnh đạm bước ra ngoài...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net