Bài thơ: ÁNH TRĂNG MÙA THU (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngước lên thấy ánh trăng vàng,

Sáng ngời muôn hướng, dịu dàng hát vang

Chìm trong nỗi nhớ miên man,

Mong ngày trăng đến tựa ngàn sắc thu.


Và em có biết mùa thu,

Là mùa vang tiếng tôi ru chuyện tình?

Tình tôi có lấy riêng mình,

Là vầng trăng ấy một mình sáng soi.


Mùa thu chìm giữa đơn côi,

Như lời ru vẫn xa xôi đợi chờ

Nhìn trăng lặng lẽ xa mờ,

Như lời tôi hát: "Bao giờ thu trôi?"


Lòng em có thấu tình tôi,

Nguyện là mây gió mơ ngồi bên trăng?

Vầng trăng sáng chiếu cao vời,

Muôn đời tha thiết, vạn đời thiên thu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net