#43 Volkath x Errol (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Hình như gã yêu em mất rồi, làm sao đây, em đi rồi gã phải tìm em ở đâu bây giờ?

2.

Sinh nhật gã năm nay chẳng còn em nữa, sao gã thấy buồn vậy nhỉ?

3.

Gã chia tay rồi, gã lăng nhăng, gã bạc tình lắm nhưng lại nhớ em.

4.

Mùa đông năm nay sao lạnh thật đấy, năm ngoái còn ấm áp lắm mà, gã chẳng thích cái lạnh này chút nào.

5.

Nhớ em quá, nhớ em, nhớ em, trong giờ học không biết gã đã ghi như thế bao nhiêu lần lên vở.

6.

Nghỉ tết rồi, năm ngoái gã không ở cùng em, năm nay cũng vậy.

7.

Valentine năm nay buồn thật, chẳng có em, à, lại nhớ em rồi.

Gã thành kẻ si tình rồi, như em vậy, mà em chắc hết yêu gã rồi.

8.

Gã chuyển trường, sắp thi giữa kì, đột nhiên lại chuyển, mệt thật đấy.

Cả quãng đường gã chỉ ngủ thôi, đến nhà mới gã liền xách đồ lên phòng ngủ, ngày hôm sau mới tỉnh, ăn liền một chổi từ mẫu thân thân yêu.

9.

"Đem qua tặng cho hàng xóm"

Gã mặt như đi đòi nợ đem hộp bánh qua nhà hàng xóm, nhấn chuông như có hận thù với cái chuông, người vừa mở của gã liền trợn mắt mà nhìn.

"V-Volkath?"

"Errol..."

Hai người đứng nhìn nhau như thế, mẹ của em bước ra.

"À hàng xóm mới nhỉ, ủa hai đứa quen nhau hả?

"Cũng xem như biết ạ"

Em ngượng ngùng gãi đầu.

"Vào nhà nói chuyện đi"

"Thôi cháu có việc, cháu xin phép đi trước ạ"

Gã rời đi không tin được nhà mình lại ở kế bên nhà em.

Nhìn cánh cửa đóng lại, gã ngẫm nghĩ.

'Gặp lại nhau xem như có duyên nhỉ, mình sẽ theo đuổi lại em ấy'

Gặp là là duyên phận, còn lại chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

10.

Gã lấy cớ qua ăn ké vì nhà gã đều đi rồi, để gặp em, cái lí do này gã còn dùng nhiều lắm.

"Này ăn nhiều vào, Errol con coi người ta ăn kìa, con ăn gì có chén à"

"Ấy cô, Errol ấy thích ăn trứng, cái đó em ấy ăn nhiều lắm"

'Anh còn nhớ à?'

"Vậy à, hèn chi mỗi lần nấu trứng kho hay trứng gì thằng bé ăn nhiều thế, con với thằng bé chắc từng thân lắm nhỉ"

"Vâng"

'Anh nói dối'

"Con no rồi" Em rời đi, gã nhìn theo hình bóng em rời đi, cảm thấy lòng hơi chua xót.

"Thằng bé lúc nào cũng kén ăn cả, có 45 kí à, ốm nhom"

'Ốm quá, hình như còn ốm hơn lúc trước'

11.

Gã lại qua nhà em, lần này gặp thêm cả Quillen.

"Sao mày ở đây?"

"Sao tao không được ở đây?"

"Mày không nên xuất hiện ở đây"

"Tại sao?"

"Đây là nhà tao!"

"Nhưng mẹ mày cho tao vào ok"

"sguekfbxnjshdnd"

"Thorne, con ra hốt thằng Qui vô dùm cô được không?"

"Mẹ anh mắng kìa, đi vô trong đi" - Thorne.

"Bỏ ra anh phải quánh chết thằng này"

"Thôi nào, tên đó bự con hơn anh đấy"

"Mà sao nhóc ở đây?"

"Em ở đây từ trưa rồi mà?"

Quặc quặc quặc...

"Sao mẹ cho thằng này với thằng kia vô nhà vậy?!" - Quillen

"Im mồm, con trai gì đâu mà nhiều chuyện, đi lên kêu em con xuống ăn cơm"

Sau khi ăn một ỷ thiên chổi của mẫu hậu đại nhân, Quillen đành phải xách đích lên lầu, hai ông dưới lại chào hỏi.

"Hello" - Thorne

"Lo qq"

"Cục súc thế? Sao mà Errol từng thích anh được nhể?"

Bữa cơm nhà Errol hôm đó rất đông vui khi có thêm sự góp mặt của Thorne và Volkath, chỉ có mẹ Errol và Quillen vui thôi, hai người họ chẳng vui tí nào.

Suốt bữa ăn đều có tia sét qua lại giữa hai bên, chỉ có mẹ cả hai vẫn bình thường, thảnh thơi. gắp đồ ăn cho cả bốn, còn nghĩ.

'Mấy đứa hoà thuận ghê, không ngờ có hai đứa con trai như hai đứa con gái, đứa nào cũng phải gả đi, haiz'

Sau đó cả hai vẫn bình yên đi về.

12.

Ngày hôm sau, Volkath được nhờ chở Errol đi học, Volkath chưa đi học đâu, tầm tuần sau mới đi học.

"Con đi với Thorne và Quillen được mà, bộ cái xe hơi này không đủ thêm một người à?"

"Dù đủ hay không thì cũng lén đi, cho anh con đi với Thorne, nhanh lên"

Errol bị mẫu hậu đại nhân đá đít lên xe của Volkath còn Thorne sau khi nghe câu đó đã cho người lái xe đi rồi.

"Đứng yên để đội nón"

Volkath đội nón cho em, dù không muốn cũng phải ngoan ngoãn đứng yên để gã đội sau đó em leo lên xe rất nhẹ nhàng, gã chỉ xém té thôi.

"Em ghét anh hả?"

"Không"

"Rõ ràng là ghét"

"Không có là không có, anh nói nhiều thế tôi xuống xe đi bộ giờ!"

"Thôi thôi ngồi yên, anh im"

Tính tình hiền lành bay mất rồi, cũng tại gã, rước về xong chắc vả không trượt phát lào - By Volkath.

13.

Hôm nay trời rất đẹp, nó không dùng để tả cảm xúc của hai anh em nhà Errol bây giờ.

Chuyện là hai tên ăn trực hàng ngày đều qua, sẽ không sao nếu mẹ cả hai không thích,14 đằng này mẹ của em và hắn định gả hai người đi luôn, điển hình là đây.

"Volkath, đẹp trai nhỉ, con với Errol đẹp đôi lắm đó"

"Thằng Quillen ấy, nhìn nó trẩu vậy thôi chứ dễ thương lắm đấy, con hốt nó dùm cô luôn đi"

"Mẹ!"

Tiếng kêu gọi trong vô vọng của hai anh em, còn hai thành phần được mẹ vợ tin tưởng thi cười tít cả mắt.

14.

"Sao Errol thích anh?"

"Ai biết, chắc thích qua cái mặt"

"Gu thằng đó cũng lạ ghê, nhìn anh như ông chú"

"Người ta gọi là menly:))"

"Ok:))"

"Rồi tính cua lại sao?"

"Cũng chả biết"

"Theo đuổi người ta mà kì vậy"

"Tao phải thay đổi từ một trapboy thành goodboy đó mài :))"

"Nhìn mặt ông anh là biết good rồi, very good luôn :))"

"Ừ :))"

"Hợp tác không?"

"Hợp tác?"

"Tôi giúp anh rước Errol về nhà, anh giúp tôi rước Quillen về nhà"

"Tao tự làm cũng được"

"Ừ, tự làm mà không biết ăn đấm mấy lần rồi".

"-.-||"

"Sao?"

"Hợp tác thì hợp tác"

"Rồi moi thông tin ra đây, tất tần tật về Quillen" - Lôi từ đâu một quyển sổ.

Sổ có bìa da, màu đen, nhìn bình thường vậy thôi chứ bên trong là 1/3 trang là hình Quillen, còn lại toàn là ghi chép về hắn.

Biến thái à? - Đó là suy nghĩ của Volkath, thôi chúng ta bỏ qua.

Hai anh con rể(tương lai) bàn luận trong phòng bếp của nhà mình, cô nhìn cả hai chăm chú tìm cách cưa đổ hai đứa con mình cảm thấy tình yêu thật đẹp.

Hai đứa con cô mà không mê hai đứa con rể (tương lai) này thì cùng lắm cô nhốt vào bao rồi đưa cũng được, cô quả là một người mẹ tốt.

15.

Errol thích đi ăn nhưng lại rất kén ăn, Volkath biết, nên cái gã cần biết là Errol thích ăn món gì, hỏi mẹ vợ (tương lai) là tốt nhất.

"Thịt gà, xôi, mì v.v" Số món ăn Errol thích đầu cả trang giấy rồi, Volkath phải học nhiều lắm đây.

"Con tính làm gì vậy?"

"Nấu ăn" Đừng nghi ngờ Volkath nấu ăn giỏi lắm đó.

À cho xin rút lại câu trên, đó là tả Volkath sau này.

'Gà chiên bóng đêm', 'xôi một sắc', 'mì xào bóng đêm'

"U là trời" Volkath đang ngồi vẽ vòng tròn trong góc phòng bếp, nhìn mà xót.

"Ăn xong ôm nhà vệ sinh không nhờ" Nhìn dĩa gà đen thùi lùi, Quillen cảm thấy mình không xứng đáng ăn cái này liền đưa cho Errol.

"Anh làm như em ăn được ấy, nay kêu đồ ăn ngoài chứ sao" Vâng Errol rất thẳng thắn từ chối ăn, bỏ thẳng lên phòng, Quillen cũng y chang, ăn xong chắc chầu trời rồi.

Lần đầu fail.

Không sao anh, thất bại là mẹ thành công, có công mài sắt có ngày nên kim.

Hành trình cua lại vợ của Volkath bắt đầu

_Còn_

Trong đầu tui là một cốt truyện rất sad, rất nghiêm túc, sao viết ra thấy nó hài vậy ಠ◡ಠ

Ủa cái tôi thích ngược đâu rồi, hello, ngủ rồi hả :))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net