#46 Volkath x Errol (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đóng lại quyển sách với tiêu đề "Nhật Kí Tình Yêu Của Tôi", Volkath thầm cảm thấy thật may mắn vì tình yêu nhỏ của gã, gã vẫn bảo vệ được.

Nhìn trời đã sập tối, kim đồng hồ đã gần chạm 6h, sắp tới giờ em của gã về rồi.

Lấy chiếc áo khoác đậm màu trên giá treo, lấy chìa khoá xe trong tủ, gã bước vào gara, lấy xe lái đi trên con đường quen thuộc.

Trời đã râm râm sắp mưa, gã phải đi nhanh hơn, không thể để em đợi được.

Bên đường có một xe bánh nướng, gã nhìn thấy liền dừng lại, xuống xe mua vài cái bánh nướng, em thích ăn cái này lắm.

Bánh làm từ bột ngô, nếu thích còn có thể thêm nhân vào, gã ăn một cái, giòn, ngon.

Cất 3 cái bánh còn lại vào túi, gã nhanh chóng lái xe đi, chưa đến 5 phút sau, đã đến chỗ làm của em rồi.

"Anh" Vừa xuống xe, Errol đã nhào tới, em đứng đợi cũng vài phút rồi.

"Mùi gì thơm vậy" Errol ngửi thấy mùi bánh từ trong cái túi nhỏ, nhanh tay lẹ mắt, cái túi trên tay gã biến mất nằm gọn trong vòng tay của em.

Nhìn em ăn ngon lành mà không để ý đến gã, gã vươn tay kéo em vào lòng, dùng tay còn lại nhéo cho má em sưng lên, đến khi em vùng vẫy mới thôi.

"Đau đó" Khó chịu xoa cái má đỏ ửng của mình, em liếc mắt lườm cái con người đang cười đến là vui vẻ kia.

"Nhớ nay ngày gì không?" Em hỏi gã.

"Sinh nhật em chứ gì, anh không có quên đâu, bây giờ đưa em đi ăn"

"Tính nuôi em thành heo à?"

"Ơ thế em không phải heo à?"

"Anh!"

Volkath đương nhiên né được cái đá chân của Errol, gã quen rồi.

"Nhanh nào" Đưa em lên xe, gã đưa em đến một bờ biển, Errol thích biển lắm.

Hai người đi dạo trên bờ biển, mua thêm vài xiên nướng hải sản , hai người đi dạo dọc bờ biển, hôm nay trời đặc biệt mát mẻ.

"Quà sinh nhật của em chỉ có vậy thôi á hả" Hàng năm sinh nhật em Volkath đều bận, nên năm nay em mới hỏi như vậy.

"Tí nữa em sẽ thấy quà của anh" Gã thần thần bí bí nói.

Đến tầm 8h tối, em và gã vẫn ở bãi biển, đang ở trên một chiếc xe bò.

"Bao lâu nữa vậy?" Errol dã hơi buồn ngủ rồi, đợi cả tiếng vẫn chưa thấy quà đâu.

'Bùm bùm' Bỗng nhiên trên trời xuất hiện pháo bông, em bật dậy nhìn lên trời, bầu trời một mảng sáng rực, mắt em cũng sáng rực theo.

"Thích không"

"Thích"

Em dựa đầu vào vai gã, ngắm pháo bông trên trời, sinh nhật năm nay có gã rồi, tuyệt thật đấy.

----------

Góc cho đủ chữ :>

Volkath khi có ý định bắt cóc vợ về nhà vì không cua được và đây là quá trình.

Volkath:*Đang trèo cửa sổ phòng Errol*

Quillen:*xuất hiện từ sau lưng*

Quillen: Hi, tối zui zẻ

Volkath:chào bạn hihi

Volkath: tao qua bắt cóc em mày thôi*đã bắt được Errol*

Quillen:mày đứng lại thằng Volkath

Volkath: đố mài bắt được tao*lên ngựa*

Errol:*tỉnh dậy trong sự hoang mang*

Errol:anh là ai


Volkath: chồng tương lai của em

Errol:tôi ko có chồng

Volkath: tôi có vợ là được

Errol:nhưng mà anh là thằng nào

Volkath: em ko nhớ thì ko cần biết đâu, chỉ cần lưu giữ những kí ức hạnh phúc thôi

Quillen: thằng Volkath đứng lại cho kao!!

Errol: Volkath?!

Volkath: uk anh nè

Errol:anh thả tôi xuống

Volkath: zề kết hôn rồi anh thả em xuống :))

Errol:nooo

Volkath: ko chịu cũng phải chịu

Quillen: mài đứng lại cho tao

Errol:*sắp khóc*

Volkath: nín đi bé, dưỡng sức lên giường khóc

Quillen:*vẫn đang dí theo*

Thorne: đêm hôm còn dí nhau ngoài đường thế?*giữ Quillen lại*

Quillen:thả anh ra anh phải quýnh chết thằng Volkath

Thorne: chưa quýnh chết là bệnh rồi đó*xách Quillen lên vai*, đi về, lớn rồi ai cũng có cuộc đời riêng

Thorne: về rồi phạt tội 12h đêm chưa ngủ nè*nói nhỏ*

Quillen:thả raaaaaa

Errol: thả anh raaaaa

Hai người kêu gào trong vô vọng, sau đó à không còn sau đó nữa, chúc hai người cúc sẽ nở hoa.

Đây là một đoạn chat với bạn của tui, còn dài lắm, mà ghi chút cho đủ chữ thôi :>

Dạo này tôi cảm thấy bản thân mình bị cái gì đấy, không những bị rối loạn ngôn ngữ, mất gốc tiếng việt, và...

...nói chung là mỗi lần muốn viết truyện lại bị cái gì đó kéo ra, mà viết xong đọc lai cảm giác không phải mình viết :)), một chữ thôi

XÀM :))

Thôi tui phắn đây :))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net