#84 Tachi x Hayate

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở sâu trong ngọn núi sương, nơi rừng sâu hiu quạnh, người ta đồn rằng nơi đó, có một kẻ điên, một tên điên xấu xí.k

Em giết người, ăn người, giết bất cứ cái gì mình thấy, mọi người ai cũng kinh sợ em...

Nhưng cái bộ dáng sợ hãi này là thế nào?

Nhìn thiếu niên trong lưới, nếu hắn không nhầm thì em chỉ tầm mười bảy mười tám, gương mặt em ngoài tưởng tượng của hắn lại đẹp đến bất ngờ, mặc dù có vài vết sẹo trên đó nhưng cũng chẳng dấu được nét đẹp kia.

Hắn tiến lại gần em, nhìn bộ dáng co lại vì sợ hãi của em mà lòng đau như cắt, hắn vươn tay khẽ xoa gò má của em, nhìn từng khúc xương hiện rõ trên mặt mà không khỏi thương xót, lúc này thay vì sợ hãi, em lại nắm lấy tay hắn.

Vì ấm, ở bàn tay hắn em cảm nhận được một cảm xúc rất ấm, em rất thích.

Nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của em mà trong lòng hắn thoả mãn, dâng lên một sự chiếm hữu điên cuồng hắn chưa từng biết đến.

"Thưa ngài, cần phải giết hắn"

Người kia chỉ vừa dứt lời liền không nói gì nữa, những người ở phía sau thắc mắc nhìn gã rồi lại sợ hãi hét toán lên ngay sau khi cơ thể hắn đổ xuống với trái tim đã bị móc ra.

Bọn họ hoảng sợ nhìn người vốn khi nãy còn bình thường nay lại ra tay giết người mà không nhịn được hét lên.

"Thành chủ sẽ giết ngươ- ực" Ngay lập tức tên đó cũng chết, bằng cách móc tim.

"Nhắm mắt lại nào, ngoan~" Hắn nhẹ giọng nói với em, em cũng ngoan ngoãn mà vâng theo.

Hắn đứng dậy, bộ dáng nồng nặc sát khi, hắn nở một nụ cười nhẹ nhàng, đám người cảm thấy không ổn liền chạy tán loạn nhưng...

...chưa đến một phút sau, xác trải thành đường.

Hắn lau đi máu trên tay rồi bước lại gần em, lúc này em đã mở mắt, ánh mắt tràn đầy tuân phục hắn, Tachi mỉm cười hỏi.

"Bé con, em tên gì?"

"H-Ha, Haya, Hayate"

"Ngoan ta là Tachi, sau này sẽ bảo vệ em"

.
.
.

Người lên núi Sương tổng cộng hai mười, khi trở về chỉ có hai và mười chính tim người được gửi lên hoàng cung.

Hoàng đế rất tức giận nhưng khi biết người làm ra chuyện này là Tachi thì dù giận cũng chẳng thể làm gì vì nếu lỡ tay, hắn móc tim cả dòng tộc.

Thời gian trôi qua, có một tin đồn lan ra, mà nó cũng không hẳn là tin đồn, hoàn toàn là sự thật.

Tướng quân Tachi, nuôi một kẻ điên trong nhà

Sau đó trước hoàng cung đã có vài chục xác người xuất hiện, hoàng đế vì quá sợ hãi liền ra lệnh, bất kì ai nói chuyện gì liên quan đến kể kia và người bên cạnh hắn, đều sẽ bị tử hình.

Thời gian trôi qua, chuyện sẽ không có gì nếu như tên hoàng đế không nhìn thấy gương mặt của Hayate, sau đó gã đã cho người đến bắt em đi, rồi hãm hiếp.

"Airi"

"Dạ, có"

"Chuẩn bị hoả thiêu"

Airi rùng người trước sát khí mà hắn toả ra, không biết tên hoàng đế kia ngu tới mức nào lại dám đụng tới sư phụ của cô, gã rõ ràng muốn chết.

Hắn rời đi, cô cũng đi dặn người, chuẩn bị mồi để đốt xác.

.

.
.

"Ng-ngươi làm phản! Đó là tội nặng!"

Hoàng đế khó khăn nói ra từng chữ, hắn nghe mà môi khẽ nhếch lên.

"Ai bảo ngươi, đụng đến đồ của thằng này, đụng đến đồ của thằng này, chỉ có chết"

Trong mắt hắn, gã nhìn rõ sự tức giận cùng tơ máu, gã chỉ mượn chơi một chút mà dám giết gã, dám phản quốc.

Muốn dùng chút sức lực cuối cùng để mắng hắn ai ngờ chưa nói được câu nào gã cảm nhận được lục phủ ngũ tạng bị rút ra, Tachi hắn đang rút ruột gã.

"Ngươi dám đụng đồ của ta, thì dùng cái mạng để đền"

Sau đó hoàng đế bị rút nội tạng, móc tim, trả thành thật sự là xác rỗng, gã được treo lên trước toà thành cho tất cả chứng kiến, từ đó đất nước đổi vua.

.
.
.

"Ngươi xử hắn rồi~"

"Ừm"

"Ưm, đừng liếm~ ư a~"

Hayate bất lực nằm để Tachi liếm phía sau của mình, dù khá khó chịu nhưng cũng rất sướng.

"Ưm"

Hắn trao cho em một nụ hôn, khoá chặt môi nhỏ không cho phát ra tiếng động, em cũng tuân phục theo.

Đặt em ngồi lên đùi mình, hắn si mê nhìn vào đôi đồng tử đang phát quang kia, môi em khẽ nhếch lên nói ra những lời mị hoặc.

"Lão công~ em thương anh nhất~"

Mỉm cười thoả mãn với từng lời nói của em, gã lại tiếp tục dày vò em. Hắn không nhận ra chín cái đuôi dần hiện ra ở phía sau em, trên đầu em cũng hiện ra hai cái tai cáo, đôi mắt thì đỏ ngầu.

Em buông từng lời mị hoặc vào tai hắn sau đó để hắn dày vò mà mỉm cười thoả mãn, kế hoạch của em, hoàn hảo.

Thế gian đồn rằng, có một tướng quân, bị một hồ ly mê hoặc đến mức giết đi hoàng đế hiện tại để lên ngôi, để bảo vệ cho hồ ly kia, cho tới khi chết, hắn vẫn không nhận ra người kia là hồ ly.

Có một vị hồ ly, đã hủy hoại nhiều quốc gia nhờ sắc đẹp của mình, vị tướng quân không phải người đầu tiên và cũng không bao giờ, là người cuối cùng...

_End_

Miochina

Gặp lại vào thứ bảy, bye bye, lặn đây.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net