Con ước ba mẹ sẽ trở về bên nhau!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện này mình còn dở lắm, mong các bạn thông cảm nha!

  Cả thế giới như sụp đổ trước mắt tôi khi cái ngày mà tôi thấy tờ giấy ly hôn có chữ kí của ba của mẹ trong đấy, tôi mất tất cả rồi thực sự mất tất cả rồi... Giờ tôi phải chọn theo ai!!!! Cái ngôi nhà ngập tràn tiếng cười ấy giờ mỗi nhắc tới nó, đối với tôi chỉ còn là một nỗi ám ảnh. Tôi luôn tự hỏi liệu ba có thấu hiểu được 1 chút chỉ một chút thôi cái sự tổn thương mà tôi phải chịu bây giờ. Ba bây giờ vẫn còn thương chỉ là là ba đã thay đổi người mà ba thương thôi. Tôi biết dù không có ba thì mẹ vẫn có thể cho tôi một cuộc sống tốt, đầy đủ, nhưng nó chỉ là sự đầy ắp về vật chất thôi, chỉ là bề nỗi sự lo lắng.  

  Đôi lúc tôi cần lắm, cực kì cần một người để chia sẻ, để thấu cảm, nhưng tôi sợ bị họ nhìn bằng ánh mắt thương hại. Hay chỉ đơn giản là khi tôi vừa nhắc về gia đình thì họ lại bắt đầu về câu chuyện gia đình của họ, có người đã dành cả đêm để kể tôi nghe về câu chuyện gia đình hạnh phúc của họ, đặc biệt là về ba. Câu chuyện ấy làm tôi đau tôi thực sự rất rất đau đầu kinh khủng, nhưng tôi vẫn cười vẫn nghe cho đến hết câu chuyện. Rồi bảo là thích thật!!! Thế là thôi tôi không dám mở lời để kể cho họ nghe một câu chuyện không mấy gì vui, làm một người đang vui trở nên buồn thì ác lắm, nhưng nói gì thì nói chứ sợ nghe lắm. Nên thôi tôi mang một nỗi buồn riêng tôi, chịu khó sống giả tạo tí cứ bình thường thì cứ vui vui cười cười. Nhiều người nhìn còn thấy hỏi sao vô tư được vậy chứ nào đêm về mới sống thật ôm gối, chùm mền khóc ròng. Nhiều khi muốn bỏ mặt tất cả muốn được gục ngã, nhưng tôi biết tôi bây giờ là một chỗ dựa nên tôi không thể nào gục ngã được, tôi phải mạnh mẽ, tôi còn rất nhiều thứ phải làm.Cuộc sống vẫn luôn thế, vẫn thay đổi và vận động từng giờ, từng ngày. Trong màn đêm vẫn mãi là bóng tối và ánh mặt trời sẽ xuất hiện mỗi sớm mai. Và tôi tin rằng, thử thách nào rồi cũng đến hồi kết, nỗi đau nào rồi cũng sẽ trôi qua và chẳng có điều gì là mãi mãi.
Nên tôi sẽ tốt lên mà,... Sẽ không còn những ngày chỉ gặp mấy cái ảnh quảng cáo về gia đình là mắt đã ướt nhòe!!!!
Dù gì thì con vẫn yêu ba, yêu mẹ... Cả hai phải hạnh phúc và mạnh khỏe nữa.  

  Khi cuộc sống vứt bạn một bầy cọp thì khi đi ra nhất định bạn phải là con đầu đàn. Biến điều bất hạnh làm động lực để phấn đấu thì bạn sẽ mạnh mẽ hơn bất cứ ai. Không ai có thể bên cạnh ta mãi cả, không sớm thì muộn cũng có lúc một mình ta chống chọi lại thế giới 7 tỷ người này thôi, lúc đầu bỡ ngỡ, lâu rồi cũng quen  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net