35. Bạt tay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Sáng hôm sau, Mạnh Kiệt đến thì thấy cô đang ngủ còn hắn đang ngồi ngắm. Nghe tiếng động hắn ngước lên hỏi :

    - Có chuyện gì sao?

    - Chuyện đám cưới cậu có cần hoãn lại không ?

    - không cần đâu.

   - Vậy vết thương cậu.....

   - Không sao.

   - Umk tớ đi chuẩn bị nhớ cẩn thận .- mặt Mạnh Kiệt lạnh đi

  Um~~ tiếng rên nhẹ của cô kéo hắn về lại trái đất. Nhẹ nhàng sửa lại tư thế ngủ cho thoải mái. Cô ôm chầm lấy cái đùi của hắn tựa như cái gối ôm.

Chợp mắt cũng đã giữa trưa, nhìn con thỏ con nằm trên giường mở to đôi mắt nhìn xung quanh rồi quay qua :

     - Trưa rồi mà sao anh không gọi em dậy.

    - Gọi dậy chi ? Em nghỉ ngơi cho tốt mốt là đám cưới rồi đấy.

    - không được!

   - Không sao ! - tựa như hắn biết cô vì sao phản đối.

   - ..... 

   - Ngoan ! Anh không sao đâu. Vết thương nhỏ này sẽ nhanh lành thôi.

   - Haizzz! Rồi anh nằm đây nghỉ đi em đi mua đồ ăn. -

    Nhìn vẻ mặt cừu non của hắn khiến cô chịu thua mà cô vừa quay lưng thì lại biến thành một con sói già . Hắn nở một nụ cười phúc hắc Kkk

Sau bữa ăn, hắn nằn nặc đòi xuất viện. Cô cũng chỉ biết giơ tay đầu hàng. Dù có khuyên thế nào hắn cũng không nghe.

Dọn đồ hắn lại rồi cùng hắn ra ngoài. Hắn dặn cô :

- Em đứng đây đi, anh đi làm giấy xuất viện !

- Umk!

Đứng đó nhìn bóng lưng hắn đi cô bất giác thở dài. Hắn và cô liệu có hạnh phúc khi đối mặt với tên kia.

Trên vai cô bị ai đập nhẹ một cái. Quay người lại thì thấy tên Dương Hùng- người yêu cũ của cô. Hắn nhìn cô bằng ánh mắt chế giễu, nói :

- Thì ra cô theo đại gia thiệt ! nghe Dung Ân nói tôi con không tin ai ngờ là thiệt.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- GT :
+ Dung Ân là bạn thân cô nhưng sau đó cướp bạn trại cô rồi lăng mạ cô sau đó cũng không gặp nhau.

+ Dương Hùng bạn trai cũ cô bị Dung Ân quyến rũ xong bỏ cô. Con trai chủ tịch Dương Thiên Khánh tập đoàn Dương Thị

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Vậy thì sao ? Liên quan đến công tử Dương đây ? - Cô cười lạnh

- Bích Ngọc ! Tôi không ngờ cô là loại người như thế. May mà nhờ Ân Nhi chứ không biết khi nào mới thấy được bộ mặt thật của cô.

- Vậy theo Dương công tử tôi là loại người nào? - Nụ cười của cô càng tươi

- Bích Ngọc! Cô là loại người nào không cần nói tôi cũng biết ! - Dương Hùng nói .

- Nhưng thật sự tôi cũng không biết ! Dương.....

Chát... Tiếng bạt tay chói tai vang lên. Dung Ân khi nãy bước vào thấy cô đang nói chuyện với Dương Hùng nên đi đến.... Dung Ân tức giận :

- Bích Ngọc!! Chẳng lẽ cậu muốn câu dẫn Hùng.

Mặt cô xoay sang một bên, má trái đau rát. Khoé môi chảy máu. Nhẹ dùng lưỡi liếm chất lỏng đó. Đôi mắt cô đỏ ngầu. Quay đầu nhìn thẳng vào mặt Dung Ân cười lạnh :

- Haha. Nghe thật buồn cười.

❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net