Ngoại Truyện 1: Ý Niệm Kì Quái Của Tiểu Trí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đều nghe nói trong họa có phúc, cơ mà chuyện của Tiểu Trí bây giờ không biết có được coi là phúc không nữa. Từ sau lần tình huống thật của Tiểu Trí bị lộ ra, lời mời phỏng vấn của truyền thông cùng các đoàn làm phim đều bay đến tới tấp, chưa từng bị gián đoạn. Tiểu Trí đều nhất nhất không đi. Lý do rất đơn giản cũng vô cùng chân thật: Chiêu Đệ còn đang mang thai, anh muốn canh giữ bên cạnh cô, “một tấc không rời”.
Hành động và lời nói này liền được truyền thông công bố ra ngoài, lại mang tới một nhóm lớn người hâm mộ, theo đuổi, cảm thấy Tiểu Trí là một người chồng tốt, một người ba tốt, hiếm có khó tìm. Nhưng Tiểu Trí đối với tất cả đều không thèm để ý. Bây giờ, mỗi ngày anh đều dám mắt vào bụng của Chiêu Đệ, nhìn chằm chằm cái bụng Chiêu Đệ đang lớn lên từng ngày. Buổi tối, lúc anh giúp Chiêu Đệ xoa bóp ngực, còn vuốt ve bụng của Chiêu Đệ, nói chuyện với bảo bảo, đều có thể nhận thấy rõ ràng sự thay đổi của cơ thể Chiêu Đệ.
Bởi vì sợ thuốc mỡ tiêu vân thai (những vết nứt trên da khi bị mang thai ấy ạ) sẽ có ảnh hưởng đến thai nhi nên Chiêu Đệ thà rằng bụng mình khắp nơi đều có vân thai cũng không muốn bôi thuốc. May mà mỗi buổi tối, Tiểu Trí đều vuốt ve bụng cô hơn nửa giờ, đã giúp giảm bớt một chút sự sản sinh của vân thai nhưng dù sao vẫn sẽ có một vài cái vân lộ ra. Mỗi lần Tiểu Trí thấy những vân thai này, chân mày đều nhíu chặt đến mức “kẹp chết một con ruồi”. Có khi buổi tối đang ngủ, hoặc là ban ngày đang luyện đàn, anh cũng sẽ đột nhiên kéo áo Chiêu Đệ lên để xem xét phần bụng của cô.
Chiêu Đệ hỏi anh muốn làm gì thì anh lại phớt tỉnh nói là sợ những đường vân kia đột nhiên bung ra, sẽ làm cô bị thương.

Chiêu Đệ nghe được cũng chỉ có thể lắc lắc đầu cười khổ. Kể từ khi cô mang thai, Tiểu Trí thường thường sẽ có vài ý niệm kì quái. Cái ý tưởng sợ bụng cô nứt ra này cũng chỉ là một trong số đó mà thôi.
Kể từ khi bắt đầu có máy thai, dù Tiểu Trí có thấy khó nhịn đến thế nào đi nữa cũng đều chịu đựng, nhất quyết không đồng ý làm chuyện ân ái với Chiêu Đệ. Lý do là bảo bảo cũng có thể chuyển động, nếu không cẩn thận, mở cửa ra, thấy được người anh em của anh thì Chiêu Đệ sẽ bị thua thiệt. Anh nói là Chiêu Đệ bị thua thiệt, bởi vì người anh em của anh là thứ đặc biệt chỉ dành riêng cho Chiêu Đệ nhìn, không thể bị người khác thấy.
Đến giai đoạn sau của thời kỳ mang thai, vì bụng Chiêu Đệ thực sự quá lớn, tắm rửa gì đó đều không dễ dàng, nên Tiểu Trí đều phải tới giúp. Có một lần, Tiểu Trí đang giúp Chiêu Đệ lau thân thể thì đột nhiên phát hiện ra trên nụ hoa của Chiêu Đệ có từng điểm, từng điểm màu trắng. Anh còn đang tính muốn tiến lên, dùng miệng hút lấy, may mà Chiêu Đệ kịp thời phát hiện, ngăn anh lại. Sau khi học một khóa tiền sản suốt một thời gian dài, Chiêu Đệ đã biết đây chính là biểu hiện của việc về sau cô có thể tiết được nhiều sữa, bây giờ không thể hút, nếu không sẽ làm ảnh hưởng đến chất lượng sữa non sau này cho đứa nhỏ.
Nhưng sau khi cô giải thích như vậy với Tiểu Trí xong, Tiểu Trí lập tức cảm thấy không vui. Anh nói, người anh em của Tiểu Trí chính là của Chiêu Đệ, vậy sao nơi này của Chiêu Đệ lại chỉ giữ lại cho bảo bảo, nơi này cũng phải thuộc về riêng Tiểu Trí, chỉ Tiểu Trí có thể đụng, có thể hút mới đúng. Lúc anh nói, ngón tay vẫn từng chút từng chút điểm lên trên ngực của Chiêu Đệ.
Chiêu Đệ nhìn bộ dạng không phóng khoáng này của Tiểu Trí thì triệt để im lặng. Là ai buổi tối nào cũng nói chuyện với cái bụng của cô, nói là, bảo bảo ngoan, ba chính là ba của bảo bảo đây, ba thích bảo bảo nhất. Thế mà bây giờ cái người ba thích bảo bảo nhất này lại muốn tranh giành với bảo bảo sao.
Từ đó về sau, mỗi lần tắm, Tiểu Trí đều muốn tuyên thệ chủ quyền đối với thân thể của Chiêu Đệ. Tay đụng phải nơi nào thì sẽ lẩm bẩm một câu: Đây cũng là của Tiểu Trí, không phải của bảo bảo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net