Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có muốn liếm không? Liếm cho ra được không, bảo bảo?"

Trong nhà vệ sinh không có ai cả, Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến vào trong xong liền khóa chặt cửa. Dù có như vậy, Tiêu Chiến vẫn căng thẳng không chịu nổi, cứ cảm giác lúc nào cũng có thể bị người ta phát hiện.

"Sẽ có người vào đó... Sẽ bị người ta nhìn thấy đó....."

Lúc nãy Tiêu Chiến có ngồi trên bàn rửa tay hôn Vương Nhất Bác một lúc lâu, mặt ửng hồng một cách rất bất thường. Lúc này bị Vương Nhất Bác dỗ dành đang ngồi xổm trên mặt đất, ôm lấy eo Vương Nhất Bác, ngơ ngác nhìn vật to lớn trước mắt mình.

Vương Nhất Bác có vẻ đã thật sự say, nắm lấy dương vật vỗ vỗ lên chiếc má trắng nõn của Tiêu Chiến, cọ lên cọ xuống ở cánh môi anh, để lại từng vệt vừa đỏ vừa dính nước, chỉ thiếu điều ưỡn hông ấn thứ đó vào bên trong.

"Bảo bảo không muốn ăn à?"

Tiêu Chiến nuốt một ngụm nước bọt, xấu hổ tới mức yết hầu bay ra một tiếng rên rỉ. Từ trước tới giờ anh không từ chối bất cứ thứ gì Vương Nhất Bác đút đến bên miệng mình, nhưng lần này thì khác, quá gợi tình, không thể được đâu...

Thế là anh do dự cắn cắn môi, lên tiếng: "Anh không biết....ư ~!"

Vương Nhất Bác sớm đã nhìn ra anh đang do dự, bàn tay to lớn trước tiên chế ngự khuôn mặt xinh đẹp của đối phương, mở miệng người ta ra, trực tiếp nhét thứ ấy vào bên trong.

Quy đầu khiến khuôn miệng mỹ nhân bị nhét chặt cứng, hai cánh môi đang ưm ư theo bản năng liền ngậm chặt lại. Khoang miệng ấm nóng ướt át, sướng tới mức không tả nổi.

Nhất là khi Tiêu Chiến đáng thương nhấc mí mắt lên nhìn cậu, Vương Nhất Bác quả là cứng muốn chết luôn.

"Ư...ư......~ha...a.....ưm!!"

Đại mỹ nhân bị cậu đỉnh một cái liền nhắm hờ mắt lại phát ra âm mũi. Vốn tưởng Vương Nhất Bác để anh hôn hôn sờ sờ bên ngoài một lúc lâu, sau đó kéo tay anh để anh giúp cậu giải phóng.

Bây giờ chưa chuẩn bị xong đã ăn nguyên cả cây côn thịt, người cũng ngơ ngác cả ra. Hai gò má nóng hổi, bên tai kêu ong ong, ngậm lấy dương vật không biết nên làm thế nào.

Vương Nhất Bác xoa đầu anh, đá lông mày nói một câu: "Lúc liếm thìa không phải khiêu gợi lắm sao, bây giờ lại không biết làm rồi?"

Trái tim Tiêu Chiến đập binh binh, ngậm lấy vật kia cố gắng mở miệng, phát âm không rõ đáp lại:

"Biết mà..."

Đại mỹ nhân hơi thăm dò lùi về phía sau một bước, dùng miệng chậm rãi mút vào nhả ra hai lần như lúc nãy vừa mới liếm thìa. Cảm thấy ngồi xổm hơi mệt, bèn lắc mông quỳ luôn xuống đất, một tay bám lên đùi Vương Nhất Bác, miệng mút lấy bộ phận kia.

Rất chăm chú, biểu cảm vừa thanh thuần vừa gợi cảm, mút đến nỗi quai hàm thấy tê vẫn không chịu nhả ra, quả nhiên chỉ cần là đồ của Vương Nhất Bác thì đều thích ăn.

"Vãi... Anh biết mút quá đấy."

Vương Nhất Bác lập tức bị anh mút mát tới mức phát ra một tiếng rên, bàn tay to lớn vỗ vỗ lên khuôn mặt non nớt của Tiêu Chiến, cố ý nói:

"Sau này cũng không cần đút đồ ăn cho anh nữa, đút kem thịt là được, đúng không?"

Tiêu Chiến ư ư một chút, lắc lắc mông muốn nói không đúng, nhưng lúc này trong khoang miệng không còn một khe hở, căn bản không nói ra được lời nào. Anh há miệng muốn nhả vật kia ra ngoài, kết quả lại bị người ta ấn gáy đỉnh vào sâu hơn. Liên tiếp làm cho mấy cái sâu đến tận yết hầu, hu hu bật thành tiếng khóc.

Nhưng anh càng rên rỉ, Vương Nhất Bác càng thở gấp hơn. Đụ vào miệng cũng mạnh bạo như lúc đụ vào hậu huyệt, sau một lúc đã bắn toàn bộ vào trong miệng Tiêu Chiến.

"Ư...ư...ưm..."

Lúc Tiêu Chiến được thả ra bèn thở hổn hển tới mức không ổn, cả người đều mềm nhũn ra ngồi trên chân Vương Nhất Bác. Anh mở miệng ra hít thở từng ngụm lớn, trong miệng, trên đầu lưỡi toàn là tinh dịch màu trắng đục, từ trong ra ngoài toàn là mùi của Vương Nhất Bác, muốn gợi tình bao nhiêu có gợi tình bấy nhiêu.

Vương Nhất Bác nhìn bộ dạng giống như đã bị chơi hỏng của anh liền cảm thấy bụng dưới bốc cháy, bắt người ta nuốt chỗ tinh dịch kia, sau đó lại thấp giọng hỏi anh:

"Ngon không?"

Từ đầu tới cuối Tiêu Chiến đều ngoan ngoãn ngửa cổ lên cho cậu làm, cả người mềm nhũn như không có xương ôm lấy đùi Vương Nhất Bác, nuốt chất nhầy trong miệng xong lại bắt đầu thở gấp.

Rõ ràng chẳng ngon chỗ nào, nhưng vẫn ma xui quỷ khiến nhỏ giọng nói:

"Ngon..."

"Cộc cộc.."

Đúng lúc này ngoài cửa truyền tới giọng của mấy cậu con trai, chắc là thấy hai người mãi không quay về, đến nhà vệ sinh tìm, thấy cửa đang khóa nên chần chừ không đi vào.

"Nhất Bác? Học trưởng Tiêu?"

Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến vừa chịu kinh hãi dậy, để anh súc miệng qua, đáp lời:

"Sao thế?"

"Sao hai người lâu thế, A Dũng uống ngất ngây rồi, chuẩn bị về thôi, cậu qua đây giúp tí việc đi..."

Vừa mở cửa ra, Tiêu Chiến mặt hồng tai đỏ tựa vào lòng Vương Nhất Bác, thần sắc trên khuôn mặt trắng nõn cực kỳ không tự nhiên, nhìn thế nào cũng thấy vô cùng khả nghi.

Ai có thể ngờ một phút trước khuôn mặt xinh đẹp này vẫn còn dính đồ mà Vương Nhất Bác bắn ra, dùng giấy thấm nước lau qua khóe môi, mới đi ra ngoài để gặp người khác.

...Nhưng người của đội bơi cũng không mù, nhìn Tiêu Chiến một cái đã biết là có chuyện gì.

Được, hai người này nhất định là lén lút làm bậy, lại bị bọn họ bắt được lần nữa.

Thế là bài viết thảo luận xem hai người họ có thật sự yêu nhau hay không trên diễn đàn lại nhảy lên cao thêm một bậc, lần này là do người nội bộ trong đội bơi không nhịn được nữa tự mình lên phát tiết:

Không nhịn nổi phải nói một câu. Trước đây tôi không thấy gì, nhưng từ khi Vương Nhất Bác với Tiêu Chiến yêu nhau, chúng tôi đã bắt được bọn họ lén hôn nhau mấy lần rồi! Tuy cái nhu cầu gì kia của con trai bên khoa thể dục chúng tôi cũng đúng là khá cao, nhưng mà con mẹ nó chứ, hai người họ đúng là quá giỏi làm luôn, mấy con chó độc thân như chúng tôi thấy xong quả thực là không chịu nổi... (ham muốn tình dục có phần hơi mạnh!)

...

Chuyện Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác yêu nhau cứ loáng thoáng truyền ra ngoài như thế, có một số người cũng bắt đầu mất kiên nhẫn rồi.

Tiêu Chiến lớn bằng từng này, trước giờ chưa từng có cảm giác nguy cơ trong chuyện tình cảm. Đại mỹ nhân mà, trước nay đều là người khác thích anh ấy, đuổi theo anh ấy.

Nhưng lần này ở bên Vương Nhất Bác rồi mới phát hiện, mình hình như cũng rất giỏi ghen, người khác chỉ cần chạm vào Vương Nhất Bác thôi anh đã thấy không vui, càng đừng nói tới việc có bao nhiêu người thích Vương Nhất Bác như thế.

Vóc dáng của sinh viên Câu lạc bộ bơi khoa thể dục thì không cần bàn, tuổi tác vừa nhỏ tính cách lại tốt, mỗi lần đi bơi thôi cũng không biết có bao nhiêu cô gái muốn trốn học đến xem.

Hôm đó giữa tiết học Tiêu Chiến xuống lầu đợi Vương Nhất Bác, lúc thấy Vương Nhất Bác và một cô gái khác đang nói cười vui vẻ đi về phía bên này, nụ cười lập tức vụt tắt.

Không phải nói là mua đồ uống mang tới cho anh sao? Sao lại còn có cả người khác?

Đại mỹ nhân nhẹ nhàng nhíu mày lại, Vương Nhất Bác vẫn đang nói chuyện với người kia, nhất thời không phát hiện ra. Sau khi thấy Tiêu Chiến bèn vội vàng chào tạm biệt cô gái đó rồi chạy tới trước mặt đại mỹ nhân, cắm ống hút vào cho người ta cẩn thận xong mới đưa lên miệng anh:

"Nào bảo bối, trà sữa matcha."

Tiêu Chiến nhận lấy trà sữa, không muốn uống. Đây là lần đầu tiên, đồ mà Vương Nhất Bác đưa cho anh anh không có khẩu vị.

Trực giác nói với Tiêu Chiến, ánh mắt cô gái vừa nãy nhìn Vương Nhất Bác không bình thường. Nhưng cô ta với Vương Nhất Bác cũng không làm chuyện gì thân mật mà, anh cũng không thể trực tiếp nói với Vương Nhất Bác là mình ghen chứ? Ấu trĩ chết đi được...

Thế là đại mỹ nhân chỉ nhàn nhạt nhìn sang hướng cô gái kia vừa đi một cái, lơ đãng hỏi: "Đó là ai thế?"

Vương Nhất Bác thuận miệng đáp:

"Cũng là người đội bơi đó, trước đây bị thương, bây giờ quay lại tập luyện. Tập xong nghe thấy em bảo muốn đi đến tiệm trà sữa, cậu ấy bảo cậu ấy cũng muốn đi, nên đi cùng nhau thôi."

Đội bơi không giống như đội bóng rổ, nam nữ toàn tập luyện chung một chỗ, nhưng mọi người đều bơi trong đường bơi của mình, cũng không liên quan gì. Trước đây Tiêu Chiến đi xem cậu tập luyện, Vương Nhất Bác đều bơi cùng anh Lương trong một đường bơi. Tập luyện xong liền đi luôn, cũng chẳng thấy cậu nói chuyện với cô gái nào bao giờ.

Từ lúc nào lại mọc ra một cô gái có thể đi tới tiệm trà sữa cùng nhau như vậy chứ?

Tiêu Chiến thu lại tầm mắt, đứng cao hơn một bậc cầu thang cúi đầu xuống nhìn Vương Nhất Bác:

"Quan hệ giữa hai em tốt lắm à?"

"Cũng tạm, sắp thi rồi, em mượn vở của bạn ấy. Bảo bảo, trà sữa matcha không ngon à?"

Tiêu Chiến không trả lời câu hỏi của cậu, mí mắt run run, nhẹ giọng hỏi: "Em mượn vở gì thế, sao không hỏi anh..."

Vương Nhất Bác không hổ là người bị Tiêu Chiến bẻ cong, bản chất vẫn là một cậu thanh niên có đầu óc của trai thẳng, nghe thấy liền a lên một tiếng, đưa tay ra vừa khéo ôm lấy eo Tiêu Chiến:

"Bảo bảo anh biết làm sao? Anh không phải là sinh viên nghệ thuật à?"

Phiến diện! Quá là phiến diện! Sinh viên nghệ thuật thì sao chứ, sinh viên nghệ thuật thì môn văn hóa vẫn có thể rất tốt mà!

Đại mỹ nhân cảm thấy mình sắp bị bạn trai niên hạ này làm cho tức chết, giận đùng đùng ném cho Vương Nhất Bác một ánh mắt: "Anh phải lên lớp đây."

Lúc anh cầm trà sữa matcha xoay người đi lên lầu vẫn còn nghe thấy Vương Nhất Bác đứng ở phía sau hét:

"Sữa phải uống hết lúc còn nóng nhé bảo bảo ơi!"

Ai là bảo bảo của cậu, uống cái gì mà uống, uống giấm no luôn rồi.

...

Chắc là do ban ngày chịu ảnh hưởng, Tiêu Chiến tan học xong ma xui quỷ khiến thế nào muốn đến câu lạc bộ bơi nhìn Vương Nhất Bác một cái.

Lúc đi trên đường còn băn khoăn mãi, cứ cảm thấy mình lòng dạ quá hẹp hòi. Nhưng sau đó lại rất nhanh tự thuyết phục chính mình: anh không phải là không yên tâm gì, chỉ đơn thuần là đem sự ấm áp đến cho Vương Nhất Bác mà thôi.

Trước khi anh đến không nói cho Vương Nhất Bác trước, tự mình quen đường quen lối đi thẳng vào bể bơi mà họ luyện tập.

Thò đầu vào nhìn một vòng, quả nhiên thấy cô gái kia cũng ở đó. Đang đứng bên cạnh ván nhảy, bấm giờ cho đồng đội.

Đúng lúc Vương Nhất Bác còn đang bơi, vẫn là đồng đội của cậu nhìn thấy Tiêu Chiến trước. Tới khi Vương Nhất Bác bơi về liền gọi cậu một câu:

"Này, kia có phải là anh dâu không, đến gặp cậu à?"

Vương Nhất Bác nhìn lên bờ một cái, đúng là thật.

Cậu tháo kính bơi xuống gọi Tiêu Chiến một tiếng:

"Bảo bối, sao tự nhiên lại tới rồi?"

Đại mỹ nhân vuốt mấy sợi tóc rối vương bên mai, đi tới trước mặt cậu khom lưng xuống nói:

"Lần trước A Dũng nói đó, huấn luyện viên của bọn em gần đây bận, anh tan học không có việc gì nên muốn tới xem xem, giúp em bấm thời gian..."

Cậu nam sinh đứng trước đường bơi của Vương Nhất Bác cũng nhận ra Tiêu Chiến, nghe thấy thế liền vội vàng niềm nở đưa đồng hồ bấm giây tới tay mỹ nhân, lúc nói còn có chút lắp bắp:

"Anh...học, học trưởng, anh giúp Bác ca nhấn giờ nhé, đúng lúc em cũng phải quay về luyện tập, vất vả rồi học trưởng!"

Tiêu Chiến nhàn nhạt cười rồi nhận lấy, cậu nam sinh đó liền đỏ cả tai mà chạy mất. Mỹ nhân lại ngoảnh đầu sang nhìn Vương Nhất Bác, hỏi cậu:

"Giờ em có bơi không đây?"

Bơi, nhất định phải bơi rồi, vợ yêu đích thân tới bấm giờ cho, còn không phải như được lắp thêm mô-tơ mà liều mạng bơi à?

Kết quả Vương Nhất Bác vừa mới bơi đi được mấy giây, đuôi mắt Tiêu Chiến đã liếc thấy cô gái lần trước nói cười với Vương Nhất Bác đang đi tới. Nụ cười gai mắt, hỏi Tiêu Chiến:

"Anh là bạn của Nhất Bác à, học trưởng?"

Đại mỹ nhân nghe thấy cô ta hỏi vậy lại muốn nhăn lông mày, mím mím môi lại, nhàn nhạt nói:

"Không phải, tôi là bạn trai em ấy."

Cô gái kia bị anh làm cho nghẹn một chút, quan sát sắc mặt anh, lại nói:

"Vậy sao, chuyện khi nào thế? Trước đây không thấy nghe nói tới... Có điều con người anh Nhất Bác thật sự rất tốt, lần trước tôi ốm, anh ấy còn đặc biệt gọi cháo cho tôi ăn... Anh phải ở bên anh ấy thật hòa hợp đó, học trưởng."

Tiêu Chiến: "................"

Anh Nhất Bác? Gọi thân thiết thế làm gì, sến chết đi được. Vương Nhất Bác còn gọi cháo cho cô ta từ khi nào thế? Vương Nhất Bác mua cháo cho cô ta ăn?

Sao lại phiền thế cơ chứ!!!

Đại mỹ nhân từ nhỏ tới lớn đều chưa từng cãi nhau với người khác, ai lại cãi nhau với bảo bối xinh đẹp bao giờ? Thế nên cho dù trong lòng tức không chịu nổi, rất muốn đáp lại người ta một câu "mua cháo cho cô ăn là cái cóc khô gì, em ấy còn từng nấu cháo cho tôi đây này, bê tới tận giường dùng thìa múc lên thổi nguội rồi đút từng miếng từng miếng một đây này!"

Nhưng sự thật là, đại mỹ nhân nghe xong liền liếc Vương Nhất Bác đang bơi trong nước một cái, ngồi trên ván nhảy đong đưa chân, lấy chân chạm chạm lên mặt nước. Đúng lúc này Vương Nhất Bác đã bơi quay lại, anh cũng kịp lúc nhấn đồng hồ.

Vương Nhất Bác vuốt mặt, tháo kính bơi xuống, tay ướt trượt túm lấy mắt cá chân Tiêu Chiến hôn một cái:

"Nói chuyện gì thế?"

Tiêu Chiến nhỏ giọng hứ một tiếng, lấy chân đạp nhẹ lên cơ bắp săn chắc trước ngực bạn trai, giọng nói có nhẹ nhàng hơn nữa cũng không thể ngăn nổi ngữ điệu quái gở của mình:

"Nói anh lợi hại đó, anh Nhất Bác."

Đại mỹ nhân nói một chữ ngắt một chữ, nói xong liền cứ thế ngồi trên cao nhìn xuống cậu, môi mím lại, nhìn thế nào cũng thấy dáng vẻ không vui.

Vương Nhất Bác lần này cuối cùng cũng đã nghe ra mùi chua trong giọng điệu của anh, nhìn cô gái bên cạnh một cái, giống như đã hiểu ra gì đó, đột nhiên có chút buồn cười.

Sao lớn bằng từng này rồi vẫn còn bị một cô gái nhỏ chọc tức chứ? Đúng là bé con.

Cậu vẫy vẫy tay với Tiêu Chiến: "Anh qua đây, em nói với anh cái này."

Tuy Tiêu Chiến không vui, nhưng vẫn nghe lời đi xuống, bước đến khe hở giữa hai chiếc ván nhảy.

"Anh ngồi xuống, ngồi xuống nói."

"Làm gì thế, ướt cả quần rồi, a...!!"

Tiêu Chiến vừa mới ngồi xuống, Vương Nhất Bác đã móc lấy mắt cá chân anh kéo cả người anh xuống nước, một loạt động tác vô cùng trôi chảy, Tiêu Chiến căn bản không kịp phản ứng. Đầu vừa mới ra khỏi nước, Vương Nhất Bác đã hôn lấy anh, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai anh:

"Lớn bằng chừng này rồi, sao vẫn bị em gái nhỏ ăn hiếp thế, hửm?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net