Chương 18: Đưa người đi giấu (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đưa người đi giấu...

.
.

.

Vương Nhất Bác mở cửa xe sau đưa Tiêu Chiến vào trong. Cơ thể anh vì lạnh mà run rẩy, ôm chặt lấy hắn không buông.

Hắn vẫn ôm anh bước vào trong xe rồi mới đóng cửa lại. Tiêu Chiến vẫn giữ nguyên tư thế ngồi trên người hắn

- Tiêu Chiến... em nên thay quần áo ra, em ướt hết rồi

Tiêu Chiến như con mèo nhỏ ướt sũng đang làm nũng với hắn, dụi chiếc đầu nhỏ vào cổ hắn khẽ lắc lắc

- Mèo con ướt nhẹp rồi này

Tiêu Chiến thả lỏng tay mình ra, trợn to đôi mắt nhìn hắn

- Sao cứ ví người ta như thú vật vậy hả? Hết thỏ rồi qua mèo... đồ ấu trĩ

Vương Nhất Bác cưng chiều khẽ vuốt tóc anh

- Em thay quần áo ra đi, anh đưa chiếc áo khoác măng tô cho em mặc, anh đưa em về căn nhà ở ngoại ô chịu không?

Tiêu Chiến gật đầu không nói gì, anh trườn qua bên cạnh rời khỏi người Nhất Bác

- Cậu quay người lại đi

Tiêu Chiến ngại ngùng, anh không muốn thay đồ mà bị hắn nhìn chằm chằm như thế, mặc dù cả hai đã... nhưng lúc đó là do hắn không tỉnh táo cho nên không nhớ gì. Nhưng bây giờ cả hai đang rất tỉnh táo không phải sao?

Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến đỏ mặt có vẻ ngại ngùng nên hắn cũng quay người mình lại để cho anh thay quần áo được tự nhiên hơn

Tiêu Chiến trông thấy Nhất Bác đã quay mặt qua hướng kia liền yên tâm cởi áo phông ra, anh với tay lấy chiếc áo khoác trên tay hắn mặc vào.

Anh lại tiếp tục cởi giày rồi tới quần dài sau đó là qua quần nhỏ, Vương Nhất Bác chờ đợi hơi lâu tưởng là anh đã thay xong quần áo nên mới quay mặt qua lên tiếng

- Tiêu...

Tiêu Chiến vì giật mình, tay đang cầm chiếc quần nhỏ kéo ra chưa hết chân mình làm Nhất Bác nhìn thấy hết cảnh xuân tình. Trong lòng hắn có chút khô nóng khó chịu, muốn đè thỏ con ra mà khi dễ

Anh thấy hắn cứ nhìn mình chằm chằm liền đưa tay kéo hai vạt áo che lại, trên người anh chỉ có chiếc áo khoác dài của hắn, bên trong hoàn toàn không mặc quần áo

Vương Nhất Bác vì không chịu nổi cơn khô nóng đang hình thành trong cơ thể nên dứt khoát kéo anh ngồi lên đùi mình, hai chân anh quỳ hai bên hông của hắn. Vương Nhất Bác đưa tay cầm hai vạt áo khoác kéo ra hai bên, thân hình trần trụi của Tiêu Chiến hiện ra trước mắt, hắn quét mắt từ trên xuống dưới, hành động quá đỗi tự nhiên của hắn làm cho khuôn mặt anh có chút ngại ngùng mà đỏ lựng.

- Nhất Bác

- Anh muốn em... thỏ con... cho anh có được không?

Tiêu Chiến không nói gì, anh thả hai tay đang nắm vạt áo khoác ra rồi vòng tay qua cổ hắn ôm chặt, anh khẽ vươn lưỡi liếm lên tai Nhất Bác

Vương Nhất Bác nhận được tín hiệu đồng ý liền vui mừng, hắn nhanh chóng tìm đến môi anh mà hôi, hai đôi môi vừa chạm vào nhau liền quấn quýt không muốn tách rời, Vương Nhất Bác khẽ luồn chiếc lưỡi ấm nóng của mình vào trong miệng Tiêu Chiến mà càn quấy, tiếng mút lưỡi vang lên trong không gian chật hẹp của xe ô tô.

Hắn đưa tay cởi chiếc quần của mình ra, nhếch mông kéo xuống. Tính khí thô cứng bật dậy khẽ cọ vào kẽ mông anh

- Ưm... hưm

Vương Nhất Bác tiếp tục di chuyển nụ hôn qua tai anh mà liếm mút

- A... ưm... Nhất Bác~

- Ngoan nào thỏ con, anh sẽ phục vụ em tận tình...

Hắn rời nụ hôn ra khỏi tai anh, khẽ đưa tay xoa xoa bụng nhỏ của Tiêu Chiến, thì thầm bên tai

- Anh muốn nơi đây có bảo bảo của anh được không?

- Ưm... em muốn... aaa

Anh chưa kịp nói hết, Nhất Bác đã đưa lưỡi mình ra liếm lên hạt đậu bé xinh trên ngực Tiêu Chiến

- Nhất Bác, bên này cũng muốn... ưm

Tiêu Chiến sung sướng rên khẽ, anh ưỡn ngực mình đưa tới miệng Nhất Bác như muốn được phục vụ nhiều hơn.

- Được... chiều em ... bảo bối

Hắn di chuyển đầu lưỡi của mình qua hạt đậu còn lại, tay không yên phận ôm chiếc eo nhỏ của anh mà xoa nắn rồi trượt xuống nắm lấy tính khí nhỏ hồng của Tiêu Chiến tuốt lộng

Tiêu Chiến sung sướng vì một lúc được phục vụ hai nơi làm anh chỉ có thể ngửa cổ mà rên rỉ

- Áa... Nhất Bác...

- Có thích không bảo bối

- Ưm... có

Tiêu Chiến vì động tác tuốt lộng nhanh chóng của hắn làm cho anh không chịu nổi, tính khí co giật bắn thẳng vào tay hắn

Tiêu Chiến mệt lả dựa lên ngực hắn mà thở dốc

Vương Nhất Bác luồn hai tay vào trong áo khoác, tìm đến cánh mông căng tròn của anh mà xoa nắn. Hắn lại tìm đến môi anh mà khuấy đảo. Hai tay hắn banh hai cánh mông anh... tính khí thô trướng của hắn vì kiềm nén nảy giờ mà căng hơn một vòng, đầu khất khẽ cọ cọ vào kẽ mông anh.

Nhất Bác dùng ba ngón tay khuyếch trương cho Tiêu Chiến... sau khi cảm thấy đủ rộng, hắn liền rút tay của mình ra thay thế bằng tính khí của mình... cậu đưa tính khí của mình để ngay tư mật của anh nhưng chưa đi vào, đầu nấm vẫn khẽ hôn lên hậu huyệt non mềm

Tiêu Chiến vì có chút ngứa ngáy muốn được nhiều hơn, anh ngước cặp mắt sũng nước nhìn hắn

- Nhất Bác, mang nó vào đi?

- Mang ai vào, nói cho rõ bảo bối

Nhất Bác muốn trêu chọc thỏ nhỏ một chút

Tiêu Chiến khó chịu vặn vẹo eo của mình

- Em muốn bảo bảo của anh vào bên trong em... A...

Chưa kịp để anh nói hết câu Nhất Bác đã dùng hai tay nâng eo anh lên, một đường thúc mạnh làm cho Tiêu Chiến giật nảy mình

- Đau sao? Bảo bối

Tiêu Chiến ngước cặp mắt sũng nước lên nhìn cậu khẽ gật đầu

Vương Nhất Bác cưng chiều hôn lên trán anh

- Ngoan, thả lỏng một chút sẽ không đau nữa

Tiêu Chiến nghe lời hắn thả lỏng cơ thể của mình. Vương Nhất Bác nhìn anh mỉm cười hài lòng, khi cả hai gắn kết lại, cảm giác được trở thành của nhau thật hạnh phúc

- Anh... động đi... em khó chịu

- Tuân lệnh thỏ con

- Anh chậm thôi... em chịu không nổi... ưm

Hai tay Tiêu Chiến vịn lấy vai hắn, ngửa cổ mà rên rỉ. Nhất Bác càng hăng,hắn luân động nhanh hơn, cảm giác như mình đụng trúng một điểm gồ lên bên trong vách thịt mềm mịn kia làm cho Tiêu Chiến khẽ rùng mình.

Vương Nhất Bác biết là mình đã tìm ra được điểm khoái cảm của Tiêu Chiến... hắn cố tình mài qua mài lại chứ không đâm thẳng vào trong

- Chỗ đó... qua bên trái một chút... ưm

- Chỗ nào bảo bối... chỗ này... hay chỗ này

Trông thấy Tiêu Chiến có vẻ gấp gáp hắn càng xấu xa cứ chọc cho thỏ nhỏ giận như thế làm cho Tiêu Chiến không đạt được khoái cảm liền giận dỗi

Thấy mình có hơi quá đáng, Vương Nhất Bác hôn lên mắt Tiêu Chiến dỗ dành

- Ngoan đừng giận... cho em... tất cả bảo bảo đều cho em

Hắn nhắm đến điểm G của Tiêu Chiến mà đâm mạnh làm cho anh sung sướng đến đê mê

Vương Nhất Bác luân động mạnh mẽ thêm vài chục cái, sau khi đã đạt đến khoái cảm hắn sung sướng cong người, tính khí co giật phun ra một dòng tinh dịch nóng hổi vào bên trong Tiêu Chiến. Anh cũng thoải mái mà bắn thẳng lên bụng của hắn

Vương Nhất Bác cưng chiều dang tay ôm Tiêu Chiến vào lòng càng chặt, hai tay hắn khẽ xoa xoa tấm lưng có chút gầy của anh lâu lâu trượt xuống cánh mông anh mà xoa nắn

- Ưm... em mệt... Nhất Bác

- Được, anh chở em về nhà của chúng ta.

Vương Nhất Bác đặt Tiêu Chiến nằm xuống ghế kéo áo khoác choàng qua che kín cơ thể của anh sau đó nhẹ nhàng ôn nhu hôn lên trán người trong lòng

- Bảo bối, ngủ đi, lát tới nơi anh gọi em dậy

Tiêu Chiến nhắm mắt khẽ gật đầu. Anh có chút mệt nên muốn ngủ. Ngoài trời, mưa cũng đã giảm bớt một chút, không khí lạnh bao trùm cả màn đêm nhưng không thể làm giảm đi sự ấm áp ở trong xe lúc này

Vương Nhất Bác nhanh chóng mặc lại quần áo rồi trèo qua ghế lái khởi động xe rời đi. Sau trận mây mưa hôm nay, trong lòng Vương Nhất Bác đã có quyết định ích kỷ cho bản thân mình... hắn muốn đưa người này đi giấu làm của riêng một mình hắn mà thôi.

Tiêu Chiến là của riêng một mình Nhất Bác

.
.
.

./. Hợp Đồng Thế Thân


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net