Phiên ngoại (3): Motor nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Motor nhỏ...

.
.

.

Mùa hè vừa đến làm cho không khí trở nên oi bức không thôi, Tiêu Chiến ngồi trong sân vườn phía sau khu biệt thự ngắm nhìn hai bảo bối nhà mình đang vui chơi đến vui vẻ, tay anh không ngừng cầm chiếc quạt phe phẫy rồi lẩm nhẩm cảm thán trong lòng

Mùa hè thật quá oi bức, nếu như anh còn ở Trùng Khánh, quanh năm hưởng gió núi thì việc nóng bức của mùa hè không tệ đến như vậy

Nhắc đến mùa hè mới nhớ, Tỏa Nhi sắp tới cũng sắp vào lớp một rồi, đáng lẽ ra Tỏa nhi đã vào lớp một từ năm ngoái nhưng bởi vì bé con sinh vào tháng mười hai cho nên nhà trường xét về tuổi tác vẫn không đủ tháng để được đến trường, năm nay sau mùa hè oi bức này, Tỏa Nhi sẽ vào lớp một, sẽ trưởng thành thêm một chút

Nguyệt Nhi vì sinh vào mùa xuân nên hiện tại cũng đã được hơn hai tuổi, bà nội Vương vì cưng chiều công chúa nhỏ nên một hai không muốn bé con đi nhà trẻ sớm... chỉ khăng khăng muốn để bé con ở nhà với lý do... còn bé như thế đi nhà trẻ sẽ rất thiệt thòi

Đối với lối suy nghĩ của mẹ Vương cả Nhất Bác lẫn Tiêu Chiến không có ý kiến gì nhiều, dù sao bà nội Vương cũng rất cưng chiều hai bảo bối nhỏ của cả hai nên tất cả đều để cho mẹ Vương quyết định, đó chính là tạo niềm vui cho mẹ Vương không phải sao

Kể cả chọn trường học cấp một cho Tỏa nhi, Tiêu Chiến cũng một lòng để mẹ Vương tự tìm hiểu

Vương Nhất Bác vừa tan làm đã nhanh chóng rời Công ty trở về nhà. Từ ngày có gia đình nhỏ quá đỗi hạnh phúc, Vương tổng không có thiết tha với những cuộc vui ngoài lề, ngoại trừ những cuộc gặp gỡ đi ăn với đối tác ra tất cả thời gian còn lại hắn đều giành cho gia đình nhỏ

Vương tổng vừa bước vào trong nhà đã nghe tiếng thông báo của người làm là Tiêu Chiến cùng hai bé con đang ngồi chơi ở ngoài vườn, hắn gật đầu như đã hiểu rồi ra hiệu cho người làm đưa ra sau vườn hai chiếc motor mini cho hai bé con nhà mình

Tỏa nhi đang ngồi chơi rất vui vẻ với em gái, vừa trông thấy ba Nhất Bác đi làm trở về, bên cạnh còn có hai cái thùng thật lớn ắt hẳn chính là quà của hai anh em nên Tỏa nhi vui vẻ chạy tới bên ba Nhất Bác thật nhanh miệng không ngừng ríu rít

- Ba Nhất Bác về rồi a~

Nguyệt nhi vừa nghe anh trai lớn tiếng gọi ba, cơ thể mũm mĩm nhỏ xíu của bé cũng nhanh chóng bước thật nhanh tới bên Nhất Bác, miệng nở nụ cười rất tươi lộ cả đôi răng thỏ nhỏ xinh

- Ba ba

Vương Nhất Bác nhìn một màn này quá đỗi hạnh phúc, không ngờ hắn lại có phước phần may mắn khi có được người thương cùng hai bảo bối nhỏ đáng yêu đến như vậy

Hắn đưa tay xoa xoa đầu Tỏa nhi, đặt lên má bé một nụ hôn yêu thương rồi rời ra

Nguyệt nhi đứng một bên bĩu môi không cam lòng khi trông thấy ba Nhất Bác cứ ôm hôn anh hai nhà mình, hai cánh tay nhỏ xíu của bé đưa ra trước mặt Nhất Bác

- Ba ba, bế

Vương Nhất Bác cưng chiều đưa tay bế bổng công chúa nhỏ đưa lên cao chọc cho bé con vui vẻ cười tươi không ngớt

H bế Nguyệt nhi cùng Tỏa nhi đi đến bên cạnh Tiêu Chiến, nhìn thấy anh đang ngồi trên xích đu, tay không ngừng vung vẩy chiếc quạt nhỏ trong tay không khỏi buồn cười

- Bảo bối, trông thấy anh về sao không ra mừng

- Em không phải là con cún

- Vậy hai cục cưng của ba chính là hai con cún nhỏ có phải không?

Vương Nhất Bác vừa hôn Nguyệt nhi vừa lên tiếng trêu chọc làm cho Tiêu Chiến ghét bỏ liếc xéo hắn không ngừng. Vương Nhất Bác nhận thấy thái độ có phần khó chịu của anh liền nhanh chóng tiến tới quan tâm

- Bảo bối em không khỏe ở đâu sao?

Được người thương quan tâm, Tiêu Chiến liền giở thói mè nheo không thua gì Tỏa nhi cùng Nguyệt nhi, anh đưa ánh mắt to tròn ngấn nước nhìn cậu khẽ đáp lời

- Nhất Bác, ở Bắc Kinh nóng quá a~

- Vậy sao không vào trong nhà bật máy lạnh lên ngồi cho mát, tự dưng chạy ra ngoài này làm gì rồi than nóng

- Ngồi trong nhà nhiều rất bức bối, em muốn hít thở không khí trong lành của cây cỏ nhưng quả thật ở ngoài này nóng quá chịu không nổi. Cảm giác rất khó chịu

Vương Nhất Bác nhìn một màn dẩu môi ủy khuất than nóng của anh không khỏi buồn cười liền nhanh chóng lên tiếng

- Sắp tới anh sẽ sắp xếp thời gian, cả nhà chúng ta cùng xuống nhà ông bà ngoại chơi hai tuần có chịu không?

Nghe nhắc đến nhà ông bà ngoại, Tiêu Chiến cùng hai bé con ánh mắt sáng rỡ chớp chớp nhìn Nhất Bác làm cho hắn cảm giác nhà mình mới nuôi một đám thỏ con trắng ngần thì phải

Hắn không nói gì chỉ gật đầu xác nhận làm cho cả ba vui vẻ cười tươi không ngớt

Vương Nhất Bác như chợt nhớ đến hai thùng quà mà hắn mới đặt mua trên mạng liền quay lại ra hiệu cho vệ sĩ đưa tới bên cạnh

Ánh mắt tò mò lẫn ngạc nhiên nhìn thùng đồ chằm chằm, Tiêu Chiến nhỏ giọng cất tiếng hỏi

- Đây là cái gì vậy Nhất Bác?

Vương Nhất Bác mỉm cười vừa gỡ bỏ thùng giấy vừa trả lời Tiêu Chiến

- Anh vừa mới đặt mua cho hai bé con hai chiếc motor nhỏ

Tỏa nhi vừa nghe đến motor, ánh mắt lấp lánh nhìn ba Nhất Bác rồi nhìn xuống chiếc thùng đang được ba gỡ keo dán kia ra.

Vương Nhất Bác lấy ra một chiếc motor nhỏ màu xanh lá cây có hai bánh phụ đặt xuống rồi ôn nhu nói với Tỏa nhi

- Chiếc màu xanh lá này là của Tỏa nhi, con chỉ cần ngồi lên, vặn nhẹ tay ga là có thể chạy được rồi

Tiêu Chiến có phần hốt hoảng với chiếc xe motor nhỏ liền không ngừng lên tiếng trách mắng

- Anh có biết đi motor rất nguy hiểm hay không? Vậy mà anh còn mua thứ nguy hiểm này về cho con chúng ta sao?

- Không nguy hiểm đâu... em yên tâm, động cơ thấp không thể chạy nhanh được với lại hai bên xe còn có bánh phụ nên Tỏa nhi sẽ không dễ dàng ngã được

Tiêu Chiến nghe hắn giải thích trong lòng vơi bớt một chút lo lắng, hắn trông thấy anh đã hòa hoãn hơn liền lên tiếng thúc giục Tỏa Nhi ngồi lên xe còn bản thân thì chỉ cách cho bé con sử dụng

Tỏa nhi với tố chất thông minh, vừa chăm chú nghe ba Nhất Bác chỉ bày vài lần bé con đã hiểu liền nhanh chóng thực hành. Khi xe vừa chạy được một quãng, Tỏa nhi thích thú nở nụ cười rất tươi rồi lại tiếp tục vặn tay ga chạy khắp nơi trên con đường nhỏ trong sân vườn

Nguyệt nhi trông thấy anh trai được chạy motor cũng có phần phấn khích, ánh mắt to tròn chớp chớp của bé nhìn ba Nhất Bác như chờ đợi

Vương Nhất Bác cưng chiều gỡ bỏ keo dán của thùng giấy thứ hai rồi lấy ra một chiếc motor vespa nhỏ màu đỏ tươi đưa ra trước mặt bé con làm cho bé con hào hứng cười tít mắt

- Của con... của con

- Phải rồi... chiếc này của Nguyệt nhi

Vương Nhất Bác nhẹ nhàng đặt chiếc xe xuống mặt đường rồi bế Nguyệt nhi để bé ngồi vững trên xe, Vương Nhất Bác ngồi một bên chỉ cho bé cách sử dụng một cách chậm rãi và dễ hiểu nhất

Sau khi tự mình thực hành cùng chạy kiểu nhấp nháp vài lần cuối cùng Nguyệt nhi cũng biết cách sử dụng, bé con hào hứng chạy xe rượt đuổi theo anh trai Tỏa nhi nhưng nhìn cách sử dụng có phần thành thạo của anh trai làm cho bé có chút không cam lòng cố gắng tập chạy nhanh hơn một chút

Tiêu Chiến nhìn theo hai bé con nhà mình không ngừng lên tiếng dặn dò

- Hai đứa chạy chậm thôi, cẩn thận kẻo ngã

Vương Nhất Bác nở nụ cười hạnh phúc tiến tới xích đu ngồi bên cạnh anh, cánh tay hắn đặt sau lưng anh khẽ siết chặt lấy eo Tiêu Chiến kéo anh lại sát người mình

Tiêu Chiến nhìn cậu nở nụ cười hạnh phúc không ngừng lên tiếng trêu chọc

- Sao không có quà cho em. Anh có hai bảo bối nhỏ liền quên luôn em rồi sao?

Vương Nhất Bác cưng chiều tiến tới bên tai dùng môi cắn nhẹ rồi thì thầm

- Quà của em dành đến tối anh sẽ cho

Ánh mắt lưu manh của Nhất Bác nhìn mình chằm chằm làm cho Tiêu Chiến như hiểu ra ý đồ của hắn , anh đưa tay gõ nhẹ lên trán người kia

- Sao lúc nào cũng muốn hành em như vậy hả? Anh cũng thật độc ác rồi đi

- Anh độc ác nhưng làm cho em sung sướng anh cũng cam lòng

- Lưu manh

- Không thích sao?

Tiêu Chiến liếc ánh mắt lườm Vương Nhất Bác một cái, hắn buồn cười với thái độ của anh liền đưa môi mình tiến tới hôn lên cánh môi Tiêu Chiến, hai đôi môi xoay vần mút chặt không buông

Cả hai đang đắm chìm trong không khí lãng mạn, tiếng động cơ của motor nhỏ càng chạy đến gần cả hai, Tỏa nhi với ánh mắt to tròn nhìn chằm chằm hai baba của mình đang đắm đuối hôn nhau rồi nghiêm nghị lên tiếng

- Ba Nhất Bác, giữa thanh thiên bạch nhật mau buông papa của con ra

Tiêu Chiến nghe tiếng trách mắng nho nhỏ của Tỏa nhi liền nhanh chóng rời môi Vương Nhất Bác, đôi má có chút xấu hổ mà phiếm hồng lên một mảng

Vương Nhất Bác mặt tỉnh tai ngơ không có gì là xấu hổ nhìn Tỏa nhi chằm chằm rồi nghiêm nghị cảnh cáo

- Ba hôn người ba yêu thì liên quan gì đến con. Sau này con có người yêu rồi cũng sẽ như vậy thôi

- Con sẽ không có người yêu, con sẽ ở bên cạnh papa Tiêu Chiến suốt đời luôn a~ chỉ cần ba Nhất Bác đừng bám dính đến papa của con nữa a~

Vương Nhất Bác với ánh mắt âm trầm tự mình ăn giấm của con trai nhỏ làm cho Tiêu Chiến hết sức buồn cười liền lên tiếng giải vây đánh lạc hướng Tỏa Nhi

- Tỏa Nhi ngoan, con chạy xe giỏi như vậy có muốn đưa cả xe motor về quê ông bà ngoại biểu diễn cho ông bà ngoại xem không?

- Dạ có nha

- Vậy thì con tập luyện thêm đi

Tỏa nhi vui vẻ gật đầu đồng ý liền khởi động xe chạy đi, trước khi rời khỏi hai baba của mình, bé con còn không quên nhìn ba Nhất Bác

- Ba Nhất Bác không được hôn papa nữa đó. Con mặc dù là chạy xe nhưng vẫn có thể quan sát ba nha

- ???

.
.
.

./. Hợp Đồng Thế Thân


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net