Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3
Nghe VNB nói TC lộ rõ vẻ kinh ngạc. "Người này là ai, tại sao lại nói vậy, người quen của mình sao" hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu anh
-- Cậu là ai vậy, sao lại đi theo tôi
-- Là ai quan trọng sao. Điều anh cần biết là em chấm anh rồi
-- Hả ( ngạc nhiên)
TC đơ người ko hiểu rốt cuộc người này là đang trêu đùa mình hay là đầu óc có vấn đề
-- Nhưng tôi đâu có quen cậu ( tò mò)
VNB lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp đưa cho TC
-- 5h ngày mai em sẽ cho người đến đón anh. Em muốn anh cùng em đến nơi này
TC vừa nghe cậu nói vừa cặm cụi ăn bánh đôi lúc ngẩng mặt lên dùng đôi mắt ngây thơ vô số tội nhìn cậu. NB nhìn thấy TC như vậy ko kìm được lòng mà cúi xuống cắn lấy miếng bánh còn đang trên miệng anh. Hai mặt áp sát vào nhau lại thêm môi của cậu chạm nhẹ vào môi anh, khiến anh ko tự chủ mà đỏ mặt vội vội vàng  vàng, tay chân lóng ngóng đẩy NB ra
-- Cậu làm j vậy
-- Tại anh thôi
-- Tại tôi cái j ( bực tức)
-- Ai biểu anh làm ra cái bộ mặt đáng yêu đó làm j ( NB cười nói)
-- Kệ tôi ai mượn cậu nhìn
VNB đang được đà làm tới liền vòng tay qua sau gáy anh kéo sát lại gần mình. Cánh môi cậu chậm rãi áp vào môi anh nhẹ nhàng nhưng nóng bỏng. Bị hành động của VNB làm giật mình TC định đẩy ra nhưng cánh tay NB siết chặt lấy gáy anh ko buông. Nhịp tim đập nhanh đến mất kiểm soát xung quanh im lặng đến mức có thể nghe được nhịp tim của nhau. Đập nhanh quá, ko lạnh mà run. VNB sau khi buông anh ra còn nói thêm
-- Em thích vậy đó thì sao

Nói xong VNB rời đi, cậu ko quên quay người lại nói vọng tới
-- Ngày mai gặp lại, bảo bối chúc ngủ ngon
Hình bóng NB đi khuất đã lâu mà TC vẫn chưa hoàn hồn " vừa rồi mới xảy ra chuyện gì. Nụ hôn đầu của mình. A, mất thật rồi lại với một thằng con trai, bao năm gìn giữ". TC giờ đây chỉ biết gào khóc trong lòng
-- " Cậu tốt nhất là đi chết đi"
VNB sau khi cưỡng hôn con nhà người ta thì vui vẻ lái xe về nhà miệng cười tủm tỉm ko ngớt. Lần đầu tiên người ta thấy cậu cười, thời điểm cậu cười cách đây cũng đã lâu lắm rồi, cũng đã 12 năm rồi
* Bên phía TC *
Đang ngồi ủ dột vì cái người lạ lùng kia thì điện thoại reo lên phá tan bầu ko khí tĩnh lặng nơi đây
-- Đã bảo mày chờ bọn tao cùng về mà sao quay đi quay lại mày chạy đi đâu rồi ( KD tức giận nói)
-- Uầy, tao đi dạo chút thôi tụi mày về trước đi tao tự về được mà ( TC đáp lại)
-- Thôi được rồi về đến nhà thì gọi báo cho tao một tiếng, về cẩn thận
-- Uhm ok
TC nói chuyện xong với KD, VB thì cũng đứng dậy ra về. Vốn dĩ ngày hôm nay cậu sẽ rất vui nếu ko có con người kia xuất hiện còn cướp mất nụ hôn đầu của anh. Nhưng có một điều TC ko thể hiểu được là tại sao khi gặp VNB lại có cảm giác vừa lạ vừa quen. Khó hiểu quá rồi
* 5h chiều *
Đang nằm lăn lóc trên giường thì dưới nhà có tiếng người nói râm ran. TC tò mò ko biết có chuyện j liền đứng dậy mở cửa sổ ra xem thì hoảng hồn nhìn dàn xe đang dừng trước cửa nhà mình. Nhìn thấy cảnh này TC mới sực nhớ đến lời nói của VNB ngày hôm qua liền lật đật bới tung khắp phòng tìm bằng được tấm danh thiếp
--" Chủ tịch tập đoàn Vương thị, VNB"
TC tròn mắt nhìn cái tên in trên đó. Người mà hôm qua cậu gặp là tổng tài tập đoàn Vương thị người nắm trong tay lực lượng kinh tế hùng mạnh nhất nước. Nhưng một người quyền uy, gia thế hùng hậu như vậy tại sao hôm qua lại làm mấy loại chuyện đó. Chuyện khó hiểu càng lúc càng nhiều hơn.
Đang ngồi ngẩn người thì TL lên phòng gọi cậu
-- TC mở cửa
-- A tỷ có chuyện j vậy ( tò mò)
-- Hôm qua đệ ra ngoài rốt cuộc đã gây ra chuyện j tại sao lại có nhiều người đến nhà chúng ta như vậy
-- Ko có... đệ ko có làm j cả,chỉ có gặp phải một người rất bệnh hoạn thôi ( thành thật khai báo)
--Ko nói nữa xuống nhà thôi mọi người đang đợi đệ đó ( kéo tay TC)
TC xuống lầu thì nhìn thấy có rất nhiều người, tất cả đều mặc đồ đen đứng dạt sang hai bên cúi đầu chào khi cậu bước xuống. TC đảo mắt nhìn xung quanh hoàn toàn lạ lẫm nó ko còn là nhà của cậu nữa rồi. Rốt cuộc là chuyện j đây trời
-- Cậu Tiêu, Vương tổng bảo chúng tôi đến đón cậu ( một người lên tiếng)
-- Đón tôi ( tay chỉ lên trước mặt) nhưng đi đâu
-- Cậu cứ đi theo chúng tôi là được rồi còn đi đâu thì Vương tổng sẽ trực tiếp nói với cậu ( cúi đầu)
-- Nhưng tôi chưa chuẩn bị j cả
-- Ko cần chúng tôi đã chuẩn bị sẵn rồi. Bây giờ mời cậu ra xe
Hoang mang tột cùng TC ko biết nên xử lý thế nào thì TL lên tiếng
-- Đến cũng đến rồi đệ mau đi theo người ta đi
-- Nhưng...
Chưa nói hết đã bị TL ngăn ko cho nói nữa. TL biết nếu tối nay TC có chuyện ra khỏi nhà thì cô cũng sẽ có cơ hội ra ngoài. Cô thật sự nhớ TDT đến phát điên rồi. Mỗi giờ mỗi khắc đều nhớ thậm chí chỉ một mẩu tin nhắn nhỏ của người kia tới cũng đủ làm cô cười cả ngày
-- Đi đi, đừng nói nhiều ( đẩy TC)
-- Nhưng... a tỷ ( khó xử)
-- Đi chơi vui vẻ, ko tiễn ( vẫy tay)
TC lên xe, rồi được đưa tới một trung tâm mua sắm lớn gần đó
-- Vương tổng người đã được đưa đến ( cúi đầu)
-- Được rồi lui đi ( vẫy tay ra hiệu)
-- VNB cậu đưa tôi đến đây làm j ( TC xuống xe đi lại phía cậu nói lớn)
-- Đến nơi r nói bây giờ ko nói nhiều
VNB kéo tay TC vào bên trong sai người lấy những trang phục mẫu mã mới nhất ra cho anh thử. Một bộ, hai bộ, ba bộ... VNB đều lắc đầu ko thích. Cuối cùng sau một hồi tìm nát nơi này mới quyết định chọn lấy bộ màu trắng cho anh
-- Đẹp lắm rất hợp với anh. Chúng ta đi thôi sắp đến giờ rồi
Ko biết bản thân bị đưa đi đâu hỏi cũng ko ai trả lời. Bên cạnh thì VNB chăm chú ngồi nhìn anh nháo khóe miệng cong lên. Xe cuối cùng cũng dừng bánh trước một khách sạn. Đây là khách sạn lớn nhất thành phố là nơi tối nay sẽ tổ chức buổi tiệc kỉ niệm của tập đoàn Vương thị. VNB xuống xe đi vào trong cậu ko quên nắm tay TC kéo theo như sợ anh sẽ lạc mất mình. Lúc hai người đi vào mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào cả hai làm TC có cảm giác rất khó chịu. Tiếng xì xào bàn tán rộ lên
-- Người đó là ai vậy sao lại đi cùng Vương tổng ( một người lên tiếng)
-- Đẹp trai quá
-- Ngoài người nhà ra Vương tổng rất ghét có người đi bên cạnh mình mà
-- Thú vị thật....
Ngoài mấy câu nói đó ra hầu như khắp nơi đều ánh mắt hình viên đạn, tia lửa điện đáp xuống người TC vì với họ anh ko xứng đi cạnh VNB. NB biết chuyện này sẽ làm ảnh hưởng đến anh nhưng một khi đã quyết định dẫn anh đến đây thì cậu ko còn cơ hội để hối hận. VNB kéo anh lại gần mình hơn tay nắm chặt lấy tay anh ko muốn buông
Một ánh mắt sắc nhọn như dao nhuốm đẫm màu máu  đang bám chặt lấy TC. Hắn nở một nụ cười khiến người xung quanh hắn đều lạnh sống lưng. Môi hắn nhấp nháy
-- Cuối cùng cũng tìm được điểm yếu của mày rồi. VNB tao sẽ cho mày biết cảm giác mất đi người mày yêu thương nó đau đến mức nào
🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱
Vote cho mị nha😘😘😘


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net