Chap4: Tin đồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Park Chaeyoung, một bệnh nhân may mắn vừa vào bệnh viện đã hốt ngay vị trưởng khoa, tài sắt vẹn toàn của bệnh viện, nhanh chống được người bạn tốt Im Nayeon báo cho nguyên cái bệnh viện này biết, từ bệnh nhân cho đến bác sĩ, y tá, phụ tá và cả viện trưởng, giờ Park Chaeyoung và Lalisa thành người nổi tiếng luôn rồi.

Hai y tá hôm nay đến giúp nàng ăn sáng cứ cười mãi, mà nàng còn không biết chuyện gì, bộ Park Chaeyoung này buồn cười lắm sao? Sau nửa tiếng thì công việc cũng xong, lúc đi thì họ không quên để lại một câu.

- Cô Park, chúc mừng cô nha, bác sĩ La rất tuyệt đó.

Nói xong hai người đó đi ra ngoài, nàng trong đây đang load là chuyện gì vừa diễn ra thì, cùng lúc đó Lisa đi vào cũng đụng trúng hai người vừa đi ra, họ cũng nhìn cô cười cười như vậy và cô cũng không khác gì nàng. Cô nhìn bọn họ đi ra, rồi đi lại chỗ Chaeyoung.

- Bọn họ cười gì vậy? Lấy ghế ngồi cạnh giường.

- Hình như họ biết chuyện của chúng ta! Nàng nghi vấn trả lời

- Hong lẽ nguyên cái bệnh viện này biết hết rồi hả? Lisa nhìn Chaeyoung hỏi.

- Sao em hỏi vậy?

- Nay em đi xem mấy bệnh nhân khác, họ cũng y vậy đó, còn nói chúc mừng nha bác sĩ La nữa, hong lẽ thiệt vậy?

- Nhưng sao họ biết? Và thế là hai người nhìn nhau một lúc lâu với câu hỏi đó, trong đầu bỗng một tia sáng đã cứu họ, một khuôn mặt thân thiện hiện lên... Và....

- Yô yô quát sớp men..... Dạo này sao rồi. Hình bóng quen thuộc của người bạn thân chạy nhảy ngoài hành lang đùa giỡn với mấy y tá phía ngoài.

- Im Nayeon. Cả hai nhìn nhau nói.

- Cái tên nhiều chuyện đó, để em lôi hắn vào đây. Cô đứng lên vội chạy ra ngoài và rồi khi trở vào đã có Nayeon bị lôi cổ vào trong phòng ép cung.

- Ủa cặp đôi mới nổi, nổi tiếng òi hong quên tui đúng hong, lôi dô đây chi, nói lẹ đi, chứ tui còn quát sớp vài người nữa mới hết cái bệnh viện á. Ngồi chéo chân trên ghế, toả ra mình rất quý tộc.

- Thôi ca này để em xử, chị ngồi đó đi. Lisa nhìn qua Chaeyoung, thấy nàng cũng nhìn mình, nên biết thân biết phận.

- Im Nayeon, tôi hết cách với cậu luôn, có một cái bệnh viện à, mà còn chịu hong nổi với cái mồm của cậu nữa, sao không đi nói hết nguyên thành phố luôn đi.

- Thực ra tôi cũng muốn nói lắm, à không, chỉ là lỡ thôi, tôi gặp người quen tôi mới nói mà, chứ có phải gặp ai cũng nói đâu.

- Gặp người quen, cậu quen hết cái bệnh viện này rồi, vậy còn chỗ nào cậu chưa quen nữa.

- Tôi xin lỗi.......!

Lại là cái mặt này nữa, mỗi lần mà Nayeon làm cái gì quá mức khiến Lisa tức điên lên, đều làm cái mặt này, Lisa không thích người khác khóc trước mặt mình, nên mỗi lần Nayeon ứa nước mắt như vầy toàn tha cho.

- Rồi cậu đi đi, sau này đừng có mà nhiều chuyện.

- Bye bye. Nayeon biết thừa điểm yếu này của cô, nên toàn trêu cho đã, rồi diễn cho cố vào thế là được tha tội.

- Ủa rồi có nhiêu thôi hả? Nàng nghe cô kêu ngồi im, thì ngồi im, mà chuyện nó quá ngắn để nàng hiểu.

- Ừ xong rồi, giờ tới chị nè, quay đây em kiểm tra.

Chaeyoung ngoan ngoãn quay qua để Lisa tháo băng đầu ra kiểm tra vết thương rồi đến tay đang bó, xong xuôi thì cô lại phải đi ra ngoài kiểm tra bệnh nhân khác, cô không có nhiều thời gian bênh cạnh nàng, chủ yếu chỉ có buổi tối và chiều thì giành thời gian cho nàng nhiều chút xíu. Thời gian cả hai ở cạnh nhau không nhiều, nhưng khoảng thời gian ít ỏi lúc cô ở bênh chăm sóc cho nàng, đã làm nàng yêu cô nhiều hơn bởi sự ân cần, ôn nhu và chu đáo của cô đối với mình. Còn Lisa thì có lẽ ngay từ lúc nhắn tin hay gọi điện, thậm chí là gặp mặt nhau đã say đắm, người con gái tên Park Chaeyoung, bởi tính cách trẻ con và sự chân thật của người con gái này rồi.

———————

Ngày qua ngày cứ trôi, hôm nay đã là ngày thứ mười ba Chaeyoung ở trong bệnh viện rồi, vết thương ở đầu thì đã bình phục hẳn còn tay phải thì hôm nay mới được tháo ra, lúc tháo băng ở cánh tay, nàng cũng gần quên đi cảm giác dùng tay phải là như thế nào rồi, lâu ngày không sử dụng cũng không quen lắm.

Còn có một ngày nữa là Chaeyoung phải bay lại về Hàn, nên cũng có chút không nỡ rời xa cô nhưng mười ba ngày ở đây thời gian gặp Lisa chỉ đếm trên đầu ngón tay, thật sự nàng không muốn rời xa cô một chút nào.

- Nghĩ gì mà nhìn chị thẫn thờ vậy, nhớ em à? Lisa từ ngoài cửa đi vào.

- Chị muốn xuất viện.

- Chị xuất viện thì được rồi, nhưng chị định ở đâu? Lisa lúc đầu hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ nàng lại không muốn ở cũng cô nữa.

- Nhà em!

Nghe câu nói của nàng xong, làm cô đứng bất động ở đó.

- Lisa... Lalisa em nghe chị nói không vậy?Nàng thấy cô đứng hình thì nói lớn.

- Nhà em á. Lisa tự lấy tay chỉ vào mình hỏi ngược lại.

- Ừm... Không được hả.

- Không phải, tất nhiên là được, vậy em làm thủ tục xuất viện cho chị. Lisa khó hiểu đi ra ngoài.

————————

Đến tối thì cô đưa nàng về nhà mình, trên đường đi Lisa cứ cảm thấy Chaeyoung hôm nay cứ lạ lạ, mà cô hỏi thì nàng không chịu nói, nên nó khiến cô hơi tức trong lòng.

Lisa ở chung cư, nên lúc đi lên thang máy chỉ có hai người, mà cả hai cứ vậy càng khiến không khí thêm nặng nề thêm. Vừa bước vào nhà Lisa đã phá vỡ bầu không khí yên lặng này.

- Em quên lấy đồ của chị rồi, để em xuống dưới lấy. Vừa quay đi đã bị bàn tay ai kia giữ lại.

- Khỏi cần lấy chị muốn mặc đồ của em.

- À... à... ờ... Cô khó hiểu nhìn nàng, rồi cũng đi lấy cái áo sơ mi và quần jean ngắn đưa cho nàng.

- Nè chị tắm đi, em đi chuẩn bị bữa tối.

Việc ai người nấy làm, Lisa thì chuẩn bị bữa tối, còn Chaeyoung thì đi tắm, đến lúc nàng ra thì cô cũng vừa xong và xém làm rớt đồ ăn vì..... Nàng không có mặc nội y, nó cứ mập mờ như vậy cô xém xịt máu mũi tại chỗ rồi, mà cũng trách bản thân cô, ai bảo không chịu đưa cho người ta làm gì giờ ráng mà chịu đi.

Một bữa ăn thôi, sao đối với cô khó khăn quá vậy nè, nguyên bữa ăn toàn nhìn vào chén không dám ngước mặt lên nhìn. Ăn uống xong xuôi rồi dọn dẹp chén đĩa, giờ đến lượt Lisa đi tắm còn nàng thì ra sofa ngồi xem TV, nói là cô đi tắm chứ thật ra là trấn tĩnh lại bản thân, rửa mặt bằng nước nóng, nước lạnh gì rửa hết, mà cái cảnh đó cứ hiện lên trong đầu cô, quá trình tắm kéo dài đâu đó cũng cả tiếng đồng hồ. Vừa bước ra khỏi phòng tắm, đã thấy nàng nằm trên sofa chăm chú xem TV nên cô cũng đi lại, mà ai ngờ thân thể cô chưa khô đi một hồi lại trượt té lên người nàng, thế là gì đến cũng đến môi chạm môi......

———————

Tranh thủ đăng chứ tui sắp thi giữa kì rùi :(
Vote cho tui nhoa 🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net