40. Thất tịch (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỗi năm Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đều trải qua hai lần đón lễ tình nhân đó là Valentine và Thất tịch. Mọi năm Vương Nhất Bác lịch trình đầy ú ụ mà cứ đến ngày này cậu lại vứt hết việc sang một bên sau đó là nửa tháng đến cả tháng làm việc liên tục. Anh từng đọc một bài viết trên Weibo, người đó nói rằng " Dường như thời gian một ngày của Vương Nhất Bác là 48 tiếng" điều này càng khiến anh đau lòng nhưng biết sao được bảo bối nhà anh là minh tinh lưu lượng đấy. Đáng lý hôm nay Vương Nhất Bác sẽ nghỉ nhưng hoạt động này bắt buộc phải quay luôn nên cậu đành ở lại Hồ Nam

Như thường ngày, Tiêu Chiến sẽ tới bệnh viện làm việc. Việc đầu tiên chính là phải tới xem bệnh nhân vài hôm trước vừa mổ và xem xét số liệu như nhịp tim, huyết áp. Trác Tuyền thấy Tiêu Chiến vừa đi ra khỏi phòng liền chạy tới nói là trưởng khoa tìm

Trưởng khoa rất thân thiết với anh nên cuộc nói chuyện cũng rất nhanh chóng chủ yếu là trưởng khoa sắp xếp anh tham gia công tác y tế tại Vũ Hán thời điểm xuất phát là tuần sau. Nghe nói Vũ Hán đang có một vài ca bệnh dịch nên anh nghĩ bản thân phải cẩn thận. Virus của bệnh dịch này thông qua thức ăn tiến vào dạ dày con người sau đó phá hủy dạ dày rồi mới lan tới ruột. Vì Tiêu Chiến là bác sĩ ngoại khoa nên biện pháp mà giới y học đề xuất là cắt vùng bị bệnh giống như cắt ung thư

Vì tuần sau xuất phát, trưởng khoa cho anh nghỉ 2 ngày để chuẩn bị. Về đến nhà đã là buổi trưa, Nhất Bác chắc đang chạy show chưa về, anh định làm nốt vòng tay cho cậu. Đây là vòng tay màu đỏ để cầu bình an, trên tay anh cũng có, thế là anh cặm cụi ngồi trên sofa làm vòng

.

.

.

Vương Nhất Bác bơ phờ đứng trước cửa nhà. Cậu chạy đi chạy lại giữa ba thành phố lớn, cả người mệt mỏi. Hôm qua Tiêu Chiến có nhắn tin cho cậu nói hôm nay phải trực không về khiến cậu không muốn vào nhà. Hay đến bệnh viện tìm anh nhỉ? Không được anh cảnh cáo mấy lần rồi tiếp tục sẽ bị ném ra sofa ngủ mất

Vương Nhất Bác bước vào nhà, giơ tay tìm đèn bật lên. Cậu đi đến bếp định uống nước thì thấy bóng dáng đang gục xuống bàn ngủ

"Chiến ca"

Cậu lay người Tiêu Chiến. Rõ ràng là bảo không về mà lại gục ở đây. Con thỏ dối trá này phải phạt!

"Ưm.. Cún con về rồi!"

"Sao lại nằm đây ngủ? Lại không bật đèn"

"Lúc đấy vẫn sáng mà. Mấy giờ rồi?"

"23:13"

"Ưm... Muộn vậy! Anh hầm lại cơm cho em"

Tiêu Chiến đặt thức ăn vào lò vi sóng. Nhất Bác tắm xong ra ăn ngay sau đó tự giác dọn dẹp. Vào đến phòng, Tiêu Chiến đang cặm cụi làm gì đó, cả người quay lưng về phía cửa. Cậu lại gần tựa cằm lên vai anh

"Cún con, cho em. Thất tịch vui vẻ"

Tiêu Chiến đưa cho Vương Nhất Bác vòng tay. Cậu nhìn vòng tay rồi nhìn tay anh. Hóa ra là vòng đôi!

"Cảm ơn bảo bối "

"Em không có quà tặng anh à?"

Tiêu Chiến mặc dù biết Vương Nhất Bác không có thời gian mua quà nhưng vẫn thử mè nheo với cậu. Cậu búng mũi anh rồi quay ra mở tủ cạnh giường

"Nhẫn?"

"Là nhẫn cùng kiểu với em"

Vương Nhất Bác đeo vào cho anh rồi giơ ngón tay mình lên. Lúc quen Vương Nhất Bác anh biết chiếc nhẫn này là cậu giành tiền mua lúc còn ở Hàn Quốc nên cậu vô cùng trân quý nó, đến cả Dương Thần Thần cũng không có

Anh kích động ôm cổ cậu rồi tự dâng hiến môi cho cậu. Cậu đưa tay giữ chặt gáy anh, tay kia luồn vào trong áo xoa nắn vòng eo. Tiêu Chiến bị hôn đến đỏ như tôm luộc, môi sưng mới tách ra

"Cún con, làm không? "

Anh đưa tay vuốt ve vật dưới quần cậu. Ngay lập tức chỗ đó thành một túp lều nhỏ. Vương Nhất Bác rên khẽ

"Shtt... Anh đang chủ động hả?"

"Không thì sao"

Tiêu Chiến đẩy ngã Vương Nhất Bác xuống giường rồi ngồi lên người cậu. Vương Nhất Bác nhìn anh tay cầm eo nhỏ bóp nhẹ

"Vậy anh phải tự làm đấy. Em không giúp đâu"

Tiêu Chiến cởi áo Vương Nhất Bác ra rồi ném xuống đất. Anh đưa lưỡi liếm yết hầu cậu, vừa liếm vừa hôn vừa mút nhẹ. Vương Nhất Bác sướng như điên. Anh dùng lưỡi bắt đầu lần mò tới cơ ngực của cậu. Vương Nhất Bác là đại ngôn cho hãng son nên Lưu Hải Khoan đã đưa cho cậu vài thỏi nghiêm cứu. Tiêu Chiến với thỏi son trong tủ bôi lên môi rồi hôn khắp người cậu. Cả người cậu toàn sắc son đỏ tươi. Cơ bụng bị Tiêu Chiến cắn vài phát rồi lại liếm rồi hôn

"C...cởi quần "

Tiêu Chiến vươn tay một lúc đã tháo xong dây lưng quần rồi lột toàn bộ. Anh nhìn thứ vừa bật ra kia. Hình như to hơn

Tiêu Chiến lột sạch quần áo của mình, tay cầm lấy tay Vương Nhất Bác để chỗ tiểu huyệt

"Giu...giúp anh...chút đi mà ~"

Vương Nhất Bác đã muốn đè anh ra đâm chết rồi lại còn làm dáng vẻ mê người này. Cậu đưa từng ngón vào tiểu huyệt anh. Vì chưa được bôi trơn nên Tiêu Chiến bị đau, anh nhíu mày rên rỉ

Đợi đến khi dạo đầu đã gần như xong, Vương Nhất Bác dựa lưng vào giường bảo anh tự làm. Tiêu Chiến mắt đỏ hoe nhìn cự vật, đưa lưỡi liếm vài cái rồi đem nó nhét vào tiểu huyệt của mình. Anh không quên ưỡn người đưa đầu ti nhỏ đến miệng Vương Nhất Bác cọ cọ. Cậu ngay lập tức liếm đầu ti, bàn tay vừa bóp vừa đánh mông Tiêu Chiến

"A"

"Đau sao?"

"Không.... Anh... không biết làm..t..tiếp"

"Shtt, nhún nhảy trên người em"

Tiêu Chiến lập tức nghe theo lời Vương Nhất Bác. Tay đặt ở cơ bụng cậu tìm điểm tựa rồi bắt đầu nhún nhảy. Tư thế này khiến cự vật của Vương Nhất Bác đâm sâu hết cỡ khiến anh hét liên tục

"A...a...thật sâu...cự..cự vật thật...to...an..anh sẽ bị...đâm hỏng"

"Vậy thì bỏ đi. Hỏng rồi ai phục vụ em"

Tiêu Chiến bóp chặt cự vật của Vương Nhất Bác làm cậu rên lên. Ánh mắt ủy khuất, dùng cả gò má cọ tới cọ lui trên mặt cậu lấy lòng, bên dưới vẫn tiếp tục tiếng ' bạch bạch'

"K...không đâu...hức"

Vương Nhất Bác nhìn anh rồi cầm chặt eo anh ra sức đâm vào

"A...a...lão công...đâm hỏng luôn đi"

"Con thỏ dâm đãng này...cho anh chết"

Vương Nhất Bác đâm liên tục vào tuyến tiền liệt khiến Tiêu Chiến thích như điên. Bàn tay hư hỏng sờ vào chỗ đang giao hoan, thi thoảng sẽ sờ hoặc búng hai hòn bi to tướng  bên cạnh của Vương Nhất Bác

"Shtt...thao chết anh"

"Ư...ưm...hức...thao chết thỏ đi"

"..."

"Anh...muốn thỏ con"

"Cho anh"

Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến đâm vào hồi lâu sau đó phóng toàn bộ bên trong anh. Tiêu Chiến mệt lả người dựa vào lồng ngực Vương Nhất Bác nghe tiếng tim cậu đập mạnh

"Thất tịch vui vẻ, thỏ của em"

"Thất tịch vui vẻ, cún con"

Mọi người tưởng hết rồi ư nhưng không sau đó Vương Nhất Bác mần Tiêu Chiến đến gần sáng mới dừng với đủ loại tư thế. Và đương nhiên bác sĩ Tiêu không xuống giường được

___________
Thất tịch vui vẻ🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net