Chương 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tử Đình

Thiên Nhã thầm nghĩ trong lòng, chẳng phải Tiêu Cửu Thành muốn giúp mình xoa đầu hay sao, vậy chui nhanh vào chăn là có ý gì, ở trong đó thì xoa đầu cho mình kiểu gì cơ chứ, nhưng dù trong lòng có khúc mắc thì Thiên Nhã cũng không muốn hỏi nhiều lời, chỉ tiến tới thổi tắt ngọn đèn rồi nằm vào trong chăn.

Nàng mới nằm vào chăn, tay chân Tiêu Cửu Thành dường như ngay lập tức tự động áp vào cơ thể ấm nóng của Thiên Nhã. Thiên Nhã vừa trùm chăn đã nhanh chóng khiến tấm chăn trở nên ấm áp hơn hẳn.

Tay chân lạnh như băng của Tiêu Cửu Thành đụng vào người khiến Thiên Nhã không thoải mái một chút nào nên liền véo vào chân Cửu Thành một cái, chẳng phải đã bảo nàng ta không được đặt chân tay lung tung lên người mình rồi sao,vậy mà nàng ta còn dám để.

"Aaaa...Đau quá...Ngươi nhéo ta..." Tiêu Cửu Thành đau đến rụt cả tay chân lại, vội vội vàng vàng xoa xoa chỗ bị đau, âm thanh kêu ca có chút đáng thương. Thiên Nhã thật không biết thế nào là thương hương tiếc ngọc mà.

"Ta đã nói rồi, ngươi không được để tay chân lạnh ngắt đụng vào người ta!" Làm thế thì chỉ có Tiêu Cửu Thành là thấy thoải mái thôi, còn nàng thì tê cóng hết cả người. Chưa kể trong lòng nàng vẫn còn đang oán trách Tiêu Cửu Thành chui rúc trong chăn không giúp xoa bóp đầu cho mình.

"Người ta lạnh mà." Tiêu Cửu Thành giở giọng làm nũng với Thiên Nhã.

Lúc trước Thiên Nhã ghét nhất là loại nữ tử nũng na nũng nịu, nhìn thấy nữ tử làm nũng là nàng lại cảm thấy chướng mắt, chỉ muốn bóp chết ngay tức khắc, cho dù hiện giờ trong đầu nàng không xuất hiện suy nghĩ muốn bóp chết Tiêu Cửu Thành nhưng nàng đối với điệu bộ làm nũng này của nàng ấy cũng thấy không được vừa mắt.

"Chuyện đó liên quan gì đến ta." Thiên Nhã lãnh đạm nói.

Tiêu Cửu Thành thở dài trong lòng, thầm nghĩ, xem ra bản thân mình phải cố gắng thêm nữa mới có thể  khiến Thiên Nhã cảm thấy thương hương tiếc ngọc.

"Thế thì ta giúp ngươi ấn huyệt xoa đầu." Đương nhiên là Tiêu Cửu Thành không dễ dàng bỏ qua cơ hội gần gũi Thiên Nhã đơn giản như vậy, với lại nàng cũng chưa quên là còn phải xoa đầu giúp Thiên Nhã, chỉ có điều nàng không ngờ Thiên Nhã đang ghim bụng chuyện này.

"Ngươi đang nằm thì làm sao mà làm? Thôi được rồi, cứ đi ngủ đi." Biết được Tiêu Cửu Thành cũng không phải là đã quên chuyện này khiến Thiên Nhã thấy dễ chịu một chút, mà nàng cũng không phải cứ khăng khăng bắt nàng ta phải làm thế, với lại khí trời hôm nay lạnh như vậy, thôi thì tốt nhất là cứ đắp chăn ngủ một giấc cho xong.

"Nằm thì cũng có thể giúp ngươi xoa bóp được." Tiêu Cửu Thành vừa nói xong liền chống nửa người dậy, sau đó nhích tới gần Thiên Nhã lấy nữa người trên che trên người Thiên Nhã, ngực nàng cũng vừa vặn ở ngay trước mặt Thiên Nhã, vải áo cọ cọ da mặt Thiên Nhã khiến Thiên Nhã cảm thấy hơi ngứa. Trên người Tiêu Cửu Thành lúc nào cũng đeo theo túi thơm, đeo đến thành thói quen, lâu ngày như vậy nên cho dù khi nàng ấy không đeo túi hương đi chăng nữa thì mùi hương trên túi thơm vẫn quấn quýt bên người nàng ấy, mà giờ phút này, Tiêu Cửu Thành cách Thiên Nhã vô cùng gần, mùi hương dày đặc trên người Tiêu Cửu Thành cũng vì thế trực tiếp xông thẳng vào mũi của Thiên Nhã.

Trước đây Thiên Nhã từng biết trên người Tiêu Cửu Thành có mùi hương, nàng đối với mùi hương trên người Tiêu Cửu Thành không thích cũng không ghét, cũng không biết liệu có phải vì nàng càng ngày càng quen thuộc với hương thơm trên người Tiêu Cửu Thành hay không mà giờ phút này lại cảm thấy hương thơm nhàn nhạt thanh thoát trên người Tiêu Cửu Thành rất dễ chịu.

Chỉ có điều nàng cảm thấy tư thế này của Tiêu Cửu Thành quả thực quá thân mật rồi, khiến nàng có chút không thoải mái trong lòng, đặc biệt là quần áo trong khá rộng rãi, lại thêm tư thế nửa nằm của Tiêu Cửu Thành làm cho áo yếm màu đỏ bên trong người Tiêu Cửu Thành cứ như ẩn như hiện trước mặt nàng.

Thiên Nhã chưa kịp mở miệng cự tuyệt thì Tiêu Cửu Thành đã đưa tay lên đầu Thiên Nhã, bắt đầu xoa bóp đầu giúp Thiên Nhã.

"Tư thế như vậy không khiến ngươi khó chịu sao?" Thiên Nhã hỏi, cái tư thế này của Tiêu Cửu Thành, nàng nhìn thôi cũng đã thấy mỏi cho nên Thiên Nhã cảm thấy Tiêu Cửu Thành vì xoa đầu cho mình mà cứ mãi giữ tư thế này thì không bao lâu sẽ bị tê mỏi mà thôi.

"Thế này so với chịu lạnh vẫn còn tốt hơn." Tiêu Cửu Thành hồi đáp, tư thế này rõ ràng là nàng cố ý bày ra, nàng hiển nhiên biết rằng ngực mình chỉ cần nhích thêm một chút sẽ áp vào khuôn mặt Thiên Nhã. Bộ dạng này nhìn vào liền cảm thấy vô cùng thân mật, vả lại hiếm khi Thiên Nhã không bài xích tư thế này cho nên Tiêu Cửu Thành thầm suy tư, việc này có thể hiểu thành Thiên Nhã cũng không bài xích mình có vài cử chỉ thân mật một chút đâu nhỉ? Nghĩ đến đó, Tiêu Cửu Thành càng thêm vui vẻ trong lòng. Nàng nghĩ, cứ để Thiên Nhã từng giờ từng phút từ từ làm quen với những hành động thân mật của mình, vậy thì sau này có hành động thân mật gì thì Thiên Nhã có lẽ cũng sẽ không cảm thấy quá ác cảm.

Dù tư thế của Tiêu Cửu Thành trên người nàng có chút quỷ dị nhưng được xoa bóp ấn huyệt trên da đầu quả thật rất dễ chịu cho nên nàng quyết định nhắm mắt lại, coi như là nhắm mắt làm ngơ đối với tư thế này, tập trung hưởng thụ cảm giác dễ chịu sảng khoái này.

Tư thế này của Tiêu Cửu Thành quả thật rất nhanh đã khiến tay nàng bị mỏi, thực ra mà nói thì trước đây nàng chưa từng xoa bóp cho ai cho nên cũng không lường trước được trường hợp này. Vì lý do khách quan này, nàng đành cố dùng cùi chỏ để nâng cơ thể đang càng ngày càng hạ xuống lên, và thế là khuôn ngực mềm mại kia chậm rãi đụng vào khuôn mặt Thiên Nhã, mọi chuyện cứ vậy diễn ra một cách vô cùng tự nhiên như không có gì xảy ra. Thế nhưng nội tâm Tiêu Cửu Thành nào có bình yên được như biểu hiện bên ngoài, nó đang hô mưa gọi bão, cùng với các cơn sóng biển dâng trào trong lồng ngực, dù sao nàng cũng là thiếu nữ vừa tròn mười sáu tuổi, đâu phải không biết xấu hổ mà chủ động đem ngực cố ý áp lên Thiên Nhã, chuyện này thật sự khiến người ta xấu hổ đến cực điểm mà, có điều, nếu đó là Thiên Nhã thì nàng ngay cả xấu hổ cũng không cần.

Đang nhắm mắt hưởng thụ kỹ năng xoa bóp đầu của Tiêu Cửu Thành thì nàng cảm thấy có gì đó mềm mại chạm vào da mặt mình, nàng mở to mắt nhìn, quả nhiên nhìn thấy khuôn ngực của Tiêu Cửu Thành đụng vào mặt mình, dù không quá đè xuống khiến nàng không thoải mái nhưng vẫn là cảm thấy có chút khó chịu kỳ quái, muốn bỏ qua cảm giác này nhưng vẫn không thể bỏ qua được.

Tiêu Cửu Thành không để ý thấy được hành động này, mọi ý nghĩ của nàng đều đang tập trung cao độ ở vị trí ngực nàng và mặt Thiên Nhã chạm vào nhau, thậm chí nàng còn không tự giác mà mơ tưởng đến một cảnh vô cùng đáng xấu hổ, chính là ở trong tư thế này, Thiên Nhã chỉ cần hé miệng một chút là có thể ngậm chỗ kia của mình vào trong miệng, một màn này cứ tự động phát đi phát lại trong đầu nàng. Tiêu Cửu Thành đối với hình ảnh tưởng tượng này của mình cảm thấy vô cùng ngượng ngùng nhưng lại mơ hồ có chút chờ mong trong lòng, đến nỗi cảm thấy có chút hưng phấn lạ kỳ, do đó Tiêu Cửu Thành kẹp chặt hai chân lại theo bản năng, tất thảy đều là do phản ứng của bản năng.

Nàng vốn nghĩ Tiêu Cửu Thành chắc là phát giác được điều này, thế mà sao ngay cả một chút phản ứng cũng không có, chẳng lẽ để nàng mở miệng nhắc nhỏ, vậy thì có chút không được tự nhiên, cho nên nàng đành nhẫn nại chờ đợi thêm một lát, chờ Tiêu Cửu Thành nhận ra rồi chủ động xích ra. Thế nhưng nàng cố gắng chờ đợi lâu như vậy mà Tiêu Cửu Thành vẫn chẳng có phản ứng gì, dường như không hề để ý đến hành vi ái muội này.

Thiên Nhã không thể tự nhiên lại chủ động dời mặt mình đi, vả lại vì ngực Tiêu Cửu Thành áp lên mặt nàng nên chỉ cần nàng dịch chuyển khuôn mặt đi một chút thì mũi nàng cư nhiên đụng trúng ngực Tiêu Cửu Thành, mà nói ra thì thật là khéo, vị trí mà chóp mũi Thiên Nhã đụng trúng lại là nhụy hoa của Tiêu Cửu Thành, chỉ cách nhau một lớp áo trong và một cái yếm mỏng. Lúc đầu, nửa người Tiêu Cửu Thành lộ ra khỏi chăn thì cảm thấy có chút lạnh, nhụy hoa bên trong yếm cũng vì vậy mà cứng lại, mà đầu ngực vốn là vị trí vô cùng mẫn cảm, giờ lại bị chóp mũi Thiên Nhã nhẹ nhàng cọ trúng nên trong nháy mắt cảm giác vô cùng mãnh liệt tê dại từ đầu ngực truyền tới khiến thân thể bên dưới của Tiêu Cửu Thành dường như mềm nhũn ra, thiếu chút nữa là khiến Tiêu Cửu Thành muốn dùng cả người mình đè sấp lên trên người Thiên Nhã.

"Đừng ấn nữa, ta buồn ngủ, muốn đi ngủ." Thiên Nhã nói, nàng cảm thấy Tiêu Cửu Thành cứ giữ mãi tư thế này để xoa đầu giúp mình thì hiển nhiên sẽ không được dễ chịu, bản thân nàng cảm thấy tư thế này khiến người ta có cảm giác khó chịu vô cùng, cho nên nàng chủ động kết thúc chuyện xoa bóp này dù nó làm nàng cảm thấy dễ chịu.

"Vậy cũng được." Tiêu Cửu Thành bị cảm giác vừa rồi làm cho kinh hãi một phen, chỉ là một hành động vô thức của Thiên Nhã đã có thể làm thân thể nàng có phản ứng mãnh liệt đến thế, điều này khiến nàng bối rối đến mức không biết làm thế nào.

Thế là Tiêu Cửu Thành rời khỏi người Thiên Nhã nằm xuống giường, yên vị tại vị trí của mình.

Thấy Tiêu Cửu Thành rời khỏi người mình nằm xuống, Thiên Nhã thở dài một hơi, nàng ngẫm nghĩ, chẳng lẽ nữ tử thân thiết đến như vậy cũng là chuyện bình thường sao?

Hiển nhiên Thiên Nhã thả lỏng quá sớm rồi, nàng không lường trước được Tiêu Cửu Thành vừa nằm xuống chưa được bao lâu đã tiếp tục áp sát thân thể vào mình, nàng ấy đặt một chân lên trên chân nàng, một cánh tay để ngang ngực nàng, hành động này không hề giống như cử chỉ vốn có của các nữ tử nhà quan văn từ trước đến nay. Trên đời này làm gì có tư thế ngủ của tiểu thư khuê các nào lại không thận trọng đến thế. Dù suy nghĩ là vậy nhưng lần này Thiên Nhã không đẩy Tiêu Cửu Thành bám trên người mình ra nữa.

"Tiêu Cửu Thành, ngươi  ngủ chung với người khác đều ngủ như thế này sao?" Thiên Nhã lãnh đạm hỏi, nghĩ đến chuyện trước kia Tiêu Cửu Thành cũng từng ngủ chung thân thiết như thế này với bạn thân của nàng ấy, trong lòng nàng mờ hồ có chút không vui, cũng giống như nàng không muốn nhìn thấy Tiêu Cửu Thành cư xử thân mật với người khác hơn nàng vậy. Nàng thiết nghĩ có lẽ nàng đã đem Tiêu Cửu Thành cho vào phạm vi bạn thân của mình nên không cho phép Tiêu Cửu Thành được có bạn thân nào khác, nếu không phải vậy nàng cũng không muốn Tiêu Cửu Thành trở thành bạn thân của mình nữa.

"Từ khi đại tỷ đi lấy chồng, cũng là từ khi ta được chín tuổi thì ta không còn ngủ chung với bất kì ai khác nữa. Ngoài đại tỷ của ta thì Thiên Nhã là người duy nhất ta thân thiết như vậy." Tiêu Cửu Thành trả lời một cách thật lòng.

"Ngươi thân thiết với ta làm gì?" Độc Cô Thiên Nhã trước giờ luôn muốn hỏi rõ vấn đề này.

"Ta cũng không biết nữa, chỉ là rất thích thân thiết với Thiên Nhã, không có lí do gì cả." Tiêu Cửu Thành vừa cười vừa nói, thật ra nếu là trước đêm hôm qua thì nàng chắc chắn không biết nguyên nhân vì sao, còn bây giờ thì trong lòng nàng đã có đáp án rõ ràng, chỉ có điều thời điểm hiện tại chưa thích hợp để nói điều này với Thiên Nhã.

"Bộ dạng khi ngủ của ngươi như thế này ngươi không thấy không ổn sao?" Thiên Nhã hỏi, cơ thể nàng bị Tiêu Cửu Thành áp chặt khiến nàng thấy rất nóng nực.

"Thiên Nhã đâu phải người câu nệ tiểu tiết như thế, với lại, nằm sát Thiên Nhã ngủ vừa dễ chịu vừa ấm áp." Tiêu Cửu Thành vừa nói, tay của nàng cũng vừa khoác lên trước ngực Thiên Nhã, bộ ngực của Thiên Nhã đầy đặn, ngạo nghễ ưỡn lên, vừa ấm vừa mềm khiến trong lòng nàng nổi lên dục vọng muốn xoa nắn vuốt ve nó, nhưng chỉ đành đè nén xuống cảm giác vừa mới sinh ra này.

"Nhưng mà ta rất nóng, nhất là tay của ngươi đặt trên ngực ta, ta ngủ không được dễ chịu." Thiên Nhã vừa nói, cũng vừa đem cánh tay Tiêu Cửu Thành ở trước ngực mình dời đi.

Tiêu Cửu Thành cũng chỉ có thể rụt tay về, có điều Thiên Nhã không có nói chân mình đặt trên đùi nàng không thoải mái cho nên nàng tiếp tục kê chân mình trên đùi Thiên Nhã, chỉ cần như vậy thôi cũng đã đủ cho Tiêu Cửu Thành thập phần thoả mãn. Dẫu sao hôm nay cũng đã thành công ngủ cùng Thiên Nhã, trong lúc vô tình còn được cùng Thiên Nhã thân cận một chút, mà tư thế bây giờ cũng có thể xem như vô cùng thân mật. Chân trái Tiêu Cửu Thành dán vào đùi phải của Thiên Nhã, chân phải đặt cạnh đùi phải của Thiên Nhã, chân tâm (vị trí giữa đùi =))) cũng vừa đúng áp lên chân Thiên Nhã, tư thế này nhìn kiểu gì cũng thấy mập mờ.

Faye: Tiêu Cửu Thành nhận vị trí dê cụ số 2 thì không ai dám nhận số 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net