Chương 31: Giải quyết.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tỷ, tỷ tỷ ngươi đang nói cái gì đâu?" Lưu quý phi cười gượng một tiếng, trong mắt hiện lên một tia bối rối, " Có lý do gì mà đáng giá bản cung hy sinh đứa nhỏ của mình?"

" Ngươi là tự mình nói, hay là để ta nói?" Hoàng Hậu lạnh lùng liếc nhìn Lưu quý phi, tầm mắt lạnh như băng, làm người ta cảm thấy như bị nhìn thấu.

" Tỷ tỷ bản cung không có gì để nói cả." Lưu quý phi thẳng thắn nói.
" Tốt lắm." Hoàng Hậu cười lạnh, cùng Liên nhi nói hai câu.

Một lát sao, một người được dẫn vào, là Lưu ngự y là ngự y chuyên môn chiếu cố Lưu quý phi.

Nhìn thấy Lưu ngự y nháy mắt sắc mặt Lưu quý phi liền thay đổi.

" Lưu ngự y?" Nhìn thấy Lưu ngự y, Hoàng đế kinh ngạc, " Ngươi không phải cáo lão hồi hương sao?" Bởi vì hôm qua, Lưu ngự y lấy lý do không cứu đứa nhỏ thẹn với Hoàng đế, kiên trì xin cáo lão hồi hương, để lại đồ đệ của mình chiếu cố Lưu quý phi.

" Vi thần, vi thần....." Lưu ngự y quỳ trên mặt đất, mồ hôi chảy dài trên trán, ấp úng không dám nói.

" Ngươi không dám nói hay là để bản cung thay ngươi nói." Hoàng Hậu cười lạnh, nói " Đứa nhỏ trong bụng Lưu quý phi, vốn đã không bảo đảm. Trước đó Lưu quý phi sử dụng thuốc phá thai, cố ý ngã trước mặt Cảnh Phong, vì muốn giá họa cho Phong Nhi."

" Hoàng Thượng, nô tì oan uổng." Hoàng Hậu vừa dứt lời, Lưu quý phi liền quỳ xuống nói "Nô tì thật là không cẩn thận ngã xuống mới bị hư thai."

" Hoàng Thượng, cho dù là gan của vi thần có lớn,cũng không dám làm loại chuyện này." Lưu ngự y liên tục dập đầu nói.

" Hoàng Hậu nói như vậy, nhưng là có chứng cớ?" Nhìn Lưu quý phi khóc lóc, tâm Hoàng đế lập tức liền nhuyễn. Nữ tử này nói như thế nào cũng là ái phi của mình, hiểu biết nhiều năm, Hoàng đế nhịn không được bất công nàng.

" Nô tì tự nhiên là có chứng cớ." Hoàng Hậu nói sai người gọi viện thủ Thái y viện, Ngô ngự y đến.

" Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu...." Ngô ngự y hướng tới mọi người thi lễ.

" Hãy bình thân." Hoàng đế nói.

" Hoàng Thượng, lúc mà Cảnh Lăng Công Chúa bị thương, hiêu thuốc có thay Công Chúa chuẩn bị dược liệu, phát hiện có một số dược số lượng không đủ." Ngô ngự y nói, " Nên vi thần nghĩ, thừa dịp này, kiểm tra lại một lần số lượng dược liệu, thuận tiện cho việc mua thêm dược liệu mới." Ngô ngự y nói cầm quyển sách trong tay đưa cho Hoàng đế, " Đây là toàn bộ số liệu vi thần đã kiểm tra."

Hoàng đế tiện tay lật xem, bên trong toàn tên dược liệu và con số, làm cho người ta hoa mắt. Hoàng đế đem quyển sách đóng lại đưa cho Lý công công, hỏi " Hoàng Hậu muốn trẫm xem cái này là muốn nói cái gì?"

" Hoàng Thượng, nơi này còn một quyển." Hoàng Hậu nói xong, kêu Liên nhi đem một quyển khác đưa cho Hoàng đế nói " Đây là số lượng dược liệu do tối hôm qua nô tì cho người kiểm tra. Đem số lượng dược đã dùng cùng nhau tính toán lại thì phát hiện một chuyện rất thú vị."

" Nga?" Hoàng đế nhíu mày, " Chuyện gì?"

" Nô tì phát hiện." Hoàng Hậu cố ý vô tình liếc nhìn Lưu quý phi một cái, nói " Số dược liệu bị thiếu ngoại trừ các loại thuốc bổ ngự y sử dụng, còn có vài vị không được ghi lại. Mà này đó, nếu tập trung lại, lại tạo thành một thứ đó là thuốc dùng để phá thai! Hoàng Thượng, thử hỏi này trong cung, trừ bỏ quý phi muội muội, còn có ai sẽ cần thuốc này?"

Sắc mặt Lưu quý phi nhanh chóng hóa xanh, Lưu ngự y đang quỳ cũng run lên. Hắn thật sự không ngờ, Ngô ngự y lại kiểm tra dược liệu.

" Tiện nhân!" Hoàng đế tát Lưu quý phi một cái, " Uổng trẫm sủng ái ngươi, ngươi không chỉ bỏ đi của trẫm đứa nhỏ. Còn muốn hãm hại đứa nhỏ khác của trẫm! ngươi thật là ác độc."

" Oan uổng, nô tì oan uổng." Bị đánh một cái, Lưu quý phi ngược lại trấn định hơn, quỳ gối nói " Hoàng Thượng, hiệu thuốc thiếu thuốc nạo thai, cũng không thể thuyết minh là nô tì kêu Lưu ngự y làm. Có thể là trong cung phi tử ghét nô tì có thai nên muốn hãm hại nô tì!"

" Hoàng Thượng, nô tì có một biện pháp có thể chứng minh có phải Lưu ngự y lấy dược liệu hay không?" Hoàng Hậu cười nói.

" Phương pháp gì, nói nghe một chút."

" Hoàng Thượng chỉ cần làm cho các vị ngự y, xem thử các hòm thuốc bị thiếu thuốccó hay không lưu lại mùi ngưng hương hay không?" Hoàng Hậu nói, " Lưu ngự y mỗi ngày đều giúp Lưu quý phi bắt mạch, trên người tất nhiên sẽ lưu lại mùi của ngưng hương. Tuy rằng chúng ta không ngửi ra được, nhưng là các vị ngự y có thể nhận ra. Hoàng Thượng không ngại thỉnh cho các vị ngự y thử xem

Đều nói đến như vậy, Lưu ngự y cho dù muốn nói láo cũng đã không được.

" Hoàng Thượng thứ tội, Hoàng Thượng thứ tội...." Lưu ngự y sống chết dập đầu, " Hoàng Thượng, tất cả đều là do quý phi nương nương kêu vi thần làm. Vi thần vô năng, cái thai của quý phi, vốn là không bảo đảm....."

" Hoàng Thượng, hắn nói bậy!" Lưu ngự y còn chưa nói xong, Lưu quý phi liền vội vàng đánh gãy lời hắn, khóc kể nói " Đứa nhỏ của nô tì rõ ràng là rất tốt. Lưu ngự y mỗi lần đều nói, đứa nhỏ khỏe mạnh, nô tì căn bản không biết này đứa nhỏ là không bảo đảm. Là ngươi, nhất định là ngươi." Lưu quý phi chỉ vào Lưu ngự y, " Nhất định là ngươi cố ý hãm hại bản cung, biết bản cung sẽ đi tới ngắm hoa, cố ý đem thuốc phá thai nói thành thuốc dưỡng thai, lừa gạt bản cung. Đổ lỗi cho người khác! Hoàng Thượng lưu ngự y muông lòng dạ thú, thỉnh Hoàng Thượng nắm rõ.

" Quý phi nương nương." Cảnh Phong lạnh lùng lên tiếng, " Như vậy, ngươi hiện tại nhớ xem nhi thần có hay không đẩy ngươi?"

" Không, Lục điện hạ không có đẩy nô tì." Lưu quý phi nói, nếu tiếp tục đổ tội cho Lục hoàng tử, nàng liền phải đối mặt với hai bên, " Là do nô tì lúc đó trong bụng đột nhiên quặn đau, hết sức đau đớn, không cẩn thận đụng vào Lục điện hạ, nô tì mới nghĩ là Lục điện hạ đẩy nô tì, hại nô tì ngã, mất đi đứa nhỏ. Là do nô tì quá mức thương tâm, mới không nhớ rõ tình huống lúc đó, oan uổng Lục điện hạ. Hoàng Thượng, tất cả là âm mưu của Lưu ngự y. Hắn muốn làm cho hậu cung rối loạn, phủi sạch đi tội danh hại chết hoàng tự."

" Hoàng Thượng, vi thần oan uổng." Lưu ngự y nói, " Vi thần cùng quý phi không cừu không oán, tại sao lại hại nàng?"

" Hoàng Thượng, nô tì tận mắt gặp Lưu ngự y thu người khác hối lộ." Lưu quý phi nói, " Chỗ ở của hắn chắc chắn còn lưu lại hối lộ."

" Kiểm tra!" Hoàng đế ra lệnh, liền có người đi kiểm tra phủ đệ của Lưu ngự y.

Không bao lâu tất cả tài vụ của Lưu ngự y đều bị trình lên.

" Này trâm cài tóc trẫm nhớ rõ là của Lệ phi." Hoàng đế cầm lên cây trâm cài tóc, Hoàng đế nói " Này vòng tay cũng là."

" Nguyên lai là Lệ phi tỷ tỷ thông đồng cùng Lưu ngự y hại nô tì." Lưu quý phi khóc nói, " Hoàng Thượng ngươi nhất định phải thay nô tì làm chủ."

" Người đâu, truyền Lệ phi." Hoàng đế nói.

" Hoàng, Hoàng Thượng." Không bao lâu, thái giám liền trở lại, quỳ gối, run run nói " Lệ phi nương nương nàng, nàng treo cổ tự tử, tự sát."

" Ngươi nói cái gì?" Hoàng đế hung hắn vỗ long ỷ tay cầm, đứng lên."

" Lúc nô tài đến, Lệ phi nương nương đã tắt thở." Thái giám dâng lên một bức thư, " Là nô tài phát hiện ở trên bàn."

" Trình lên đây." Hoàng đế nói.

Nhận lấy phong thư, Hoàng đế liếc nhìn. Nội dung đại khái là bảo Lệ phi bởi vì ghen ghét Hoàng Thượng độc sủng Lưu quý phi, lén mua chuộc Lưu ngự y, phá đi đứa nhỏ trong bụng Lưu quý phi. Hiện tại sự tình bại lộ liền tự sát.

" Này độc phụ, trẫm thật sự nhìn lầm nàng." Trong mắt Hoàng đế hiện lên một tia phức tạp cảm xúc, nhìn Lưu quý phi còn quỳ trên mặt đất, " Ái phi, là trẫm hiểu lầm ngươi, ái phi đứng lên đi, chuyện này trẫm sẽ cho ngươi một cái công đạo."

Hoàng đế xử lý Lưu ngự y cùng Lệ phi. Lưu ngự y phán xử tử hình, Lệ phi thì không thể hạ táng ở trong hoàng lăng. Về phần Lưu quý phi Hoàng đế không nói gì cả, chỉ là làm cho nàng hồi cung, tĩnh dưỡng.

*

Thật sự đáng tiếc." Đi ra ngoài, Cảnh Lăng thở dài, không vừa lòng với kết quả như vậy, " Làm nhiều như vậy, vẫn là bị nàng phủi sạch quan hệ."

" Công Chúa không cần cảm thấy quá đáng tiếc,." Oanh Nhi nói, " Ít nhất người cũng giúp Lục hoàng tử rửa sạch oan uất."

" Giúp đỡ Cảnh phong, không cần ta ra tay cũng được." Cảnh Lăng nói, " Khẳng định mẫu hậu sớm đã có chủ ý."

" Nhưng là Oanh Nhi cảm thấy biểu hiện hôm nay của Công Chúa vô cùng phấn khích." Oanh Nhi cười, " Oanh Nhi đều bị mê hoặc đâu."

" Thật sự?" Trong mắt Cảnh Lăng hiện lên một tia hào quang.

" Vâng." Oanh Nhi gật gật đầu, " Oanh Nhi thích Công Chúa như vậy, cơ trí, dũng cảm. Lúc ở trong đại điện Oanh Nhi cảm thấy cả người Công Chúa sáng lên đâu."

" Có thể nghe được những lời này của Oanh Nhi, ta cảm thấy mãn nguyện đâu." Cảnh Lăng mỉm cười, " Hồi cung đi, Oanh Nhi."

" Tốt."

" Hoàng tỷ." Cảnh Phong gọi lại.

" Còn có việc?" Cảnh Lăng hỏi.

" Mẫu hậu làm cho ta nói với ngươi, biểu hiện hôm nay của ngươi thật phấn khích." Cảnh Phong nói, " Mẫu hậu còn nói, cảm ơn ngươi cố gắng như vậy. Nếu không phải ngươi nói ra ngưng hương, nàng còn không nghĩ đến phương pháp này đâu. Dù sao, chuyện này công lao của ngươi lớn nhất."

" Nga?" Cảnh Lăng sờ sờ cằm, nhìn Cảnh Phong, " Hoàng tỷ giúp ngươi nhiều như vậy, ngươi là nên tỏ lòng biết ai ta sao?"

" Này khẳng định có." Trong mắt Cảnh Phong hiện lên một tia giảo hoạt, " Hoàng tỷ hồi cung có thể thấy được."

" Kia bản Công Chúa thật sự mong chờ."

" Khẳng định hoàng tỷ sẽ thích." Cảnh Lăng cười nói một câu, cười cười nhìn Cảnh Lăng bước đi.

Một bàn tay đặt lên bả vai Cảnh Phong. Cảnh Phong không có quay lại, " Mẫu hậu, người không muốn cùng Hoàng tỷ trò chuyện sao?"

Hoàng Hậu lắc đầu, " Như vậy đứng ở xa nhìn nàng là được rồi. Nàng trưởng thành, cũng thông minh."

" Hôm nay biểu hiện của hoàng tỷ xác thực làm cho nhi thần kinh ngạc." trong mắt Cảnh Phong hiện lên một tia kiên định, " Xem ra nhi thần phải cố gắng thật nhiều, không thể để cho Hoàng tỷ cười nhạo."

" Ngươi có này phân tâm là tốt rồi."

" Chính là đáng tiếc hôm nay mẫu hậu cùng hoàng tỷ cố gắng như vậy, lại vẫn bị Lưu quý phi phủi sạch đi." Cảnh Phong thở dài.

" Phong nhi, mọi chuyện hôm nay Hoàng Thượng đều thấy tất cả." Hoàng Hậu thản nhiên nói, " Hoàng Thượng cũng không phải người mù."

" Ý của mẫu hậu là..."

" Chuyện này ngươi không cần quan tâm, ngươi chỉ cần biết, này trong cung khắp nơi đều là cạm bẫy, mọi việc đều phải cẩn thận."

" Vâng." Cảnh Phong gật gật đầu.

Cảnh Lăng trở lại Công Chúa điện, khắp nơi đều trải thảm đỏ.

" đây là cái gì?" Cảnh Lăng hỏi Liễu nhi.

" Khởi bẫm Công Chúa. Đây là Lục điện hạ phái người đem đến." Liễu nhi cung kính hồi đáp, " Lục điện hạ nói, có này thảm đỏ, cho dù Công Chúa đi đường bị ngã, cũng sẽ không bị thương. Lục điện hạ còn nói: Chúc Công Chúa một tháng sẽ không bị thương."

Oanh Nhi " phốc xuy" một tiếng bật cười.

" Này cái tên chết tiệt!" Trong mắt Cảnh Lăng tràn đầy lửa giận, " Hắn dám cười nhạo bản Công Chúa ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net