Chap 4. Tôi muốn làm kim cương bạch liên hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng vậy

Ngay mới vừa rồi trong nháy mắt đó, Tô Liên Nhi cũng tại trong lòng làm ra cái quyết định.

Đi! mẹ nó ai công lược nam chính, làm cái gì nữ chính,  cái gì đồ vứt đi

Sống lại một đời, cô mới không làm cái gì giống kiếp trước bạch liên hoa

Cô muốn công lược năm vị anh trai, thu được kỹ năng và thuộc tính làm đóa kim cương bạch liên hoa xưng bá toàn cầu.

Nghĩ tới đây, cô tiếp tục làm viền mắt đỏ lên, quật cường ủy khuất nhìn trước mắt Tô Kỳ Viễn.

Mà từ trước đến nay lãnh khốc vô tình, đối mặt ngàn người truy sát mặt cũng không đổi sắc Tô Kỳ Viễn lúc này lại ngây ngẩn cả người

" Em ...." Hắn không thể tin nhìn trước mắt Tô Liên Nhi " Em nói là, em vừa mới nói Tô Khinh Khinh cướp đi người trọng yếu nhất của em không phải Tư Phong Lam mà là tôi?"

"Đúng " Tô Liên Nhi tiếp tục cắn môi, cố nén nước mắt, quật cường ủy khuất mở miệng" Ai kêu hôm qua, anh sau khi về nhà đặc biệt để khiến phòng bếp cho cô ta làm canh"

Tô Liên Nhi lúc này trong lòng tính toán. Rất nhiều người cho rằng làm bạch liên hoa chính là giả bộ đáng thương giả yếu đuối nhung kỳ thực không phải như thế. Làm bạch liên hoa cũng cần có học vấn có môn đạo có kỹ xảo.

Tỉ như cô bây giờ tình huống, nếu như trực tiếp giả bộ yếu đuối đáng thương sẽ chỉ làm Tô Kỳ Viễn cảm thấy Tô Liên Nhi đang diễn trò, quá giả tạo

Tô Kỳ Viễn là ai, là lính đánh thuê thủ lĩnh, sao dễ dàng như vậy  bị lừa xoay vòng vòng

Nguyên chủ điêu ngoa tùy hứng đẩy Tô Khinh Khinh đây đều là sự thật không thể chối cãi được, Tô Liên Nhi không có khả năng lập tức thay đổi những thứ này. Cho nên cô chỉ có thể tại nguyên chủ thiệt lập nhân vật trên cơ sở, để tiến hành cải tạo--

Đúng, cô chán ghét Tô Khinh Khinh

Nhưng không phải vì Tư Phong Lam mà bởi vì sợ Tô Khinh Khinh cướp mất anh cả 

Lúc Tô Liên Nhi có nhìn qua tiểu thuyết biết Tô Kỳ Viễn cùng với mấy cái anh trai sở dĩ đối với em gái Tô Liên Nhi như vậy thất vọng, một mặt bởi vì cô điêu ngoa tùy hứng nhưng càng nhiều hơn là vì cô làm nhiều chuyện xấu như thế chỉ vì Tư Phong Lam 

Đây mới là để cho lòng người lạnh ngắt.

Cho nên Tô Liên Nhi nói  mình khi dễ Tô Khinh Khinh là bởi vì anh trai, dạng này mới giải thích được hành động của chính mình cũng có thể cho Tô Kỳ Viễn cảm thấy cô rất quan tâm hắn

Qủa nhiên, Tô Kỳ Viễn nghe thấy cô nói vậy đáy mắt ý lạnh cuối cùng cũng có tia buông lỏng.

"Em..." Hắn có chút cảm thấy buồn cười" Cũng bởi vì anh dặn phòng bếp nấu canh cho Tô Khinh Khinh, cho nên mới tức giận như vậy?"

Tô Kỳ Viễn thật là kêu phòng bếp nấu canh cho Tô Khinh Khinh.

Nhưng đó là bởi vì Tô Khinh Khinh cùng Tư Phong Lam đêm đó quan hệ trực tiếp sốt cao, bệnh không dậy nổi.

Nhưng người làm trong nhà biết Tô Liên Nhi chán ghét Tô Khinh Khinh nên một ngụm cơm cũng không cho Tô Khinh Khinh ăn.

Tô Kỳ Viễn ngẫu nhiên về nhà trông thấy Tô Khinh Khinh quỳ gối ngoài nhà bếp khóc cầu cho mình một ngụm nước nóng uống.

Tô Kỳ Viễn đích xác là không thích đứa con tư sinh Tô Khinh Khinh này nhưng hắn vẫn cảm thấy không hẳn là dùng loại phương thức đối đãi với nữ nhân

Cho nên hắn mới khiến  phòng bếp kêu người cho Tô Khinh Khinh một ít đồ ăn.

Cũng bất quá thuận miệng nói một câu.

Nhưng không nghĩ tới chuyên này vậy mà để Tô Liên Nhi tức giận thành dạng này.

"Đúng vậy" Tô Liên Nhi quẹt miệng, mặt mũi tràn đầy ủy khuất" Anh trở về những ngày này đều không qua tâm tới em một câu, lại kêu người làm canh cho Tô Khinh Khinh! Tô Khinh Khinh đem chuyện này ở trước mặt em khoe khoang, em nhất thời giận mới đẩy cô ta vào đài phun nước"

Tô Liên Nhi nói đều là thật

Nguyên chủ Tô Liên Nhi vốn không biết chuyện nấu canh này là Tô Khinh Khinh hôm này"không cẩn thân " trước mặt Tô Liên Nhi nhắc tới chuyện này lại "trong lúc vô tình" lộ ra trên cổ dấu hôn bị Tư Phong Lam lưu lại mới khiến Tô Liên Nhi triệt để giận điên đẩy cô ta vào đài phun nước

Sau khi nói xong, Tô Liên Nhi nghĩ tới cái gì, có chút bứt rứt, bất an nắm chặt tay, lộ ra có chút thần sắc áy náy.

" Em lúc đó tức điên mới đẩy cô ta nhưng cái đó đài phun nước cũng liền sâu không tới 1m, em hồi nhỏ còn thường xuyên nhảy vào chơi, em nào nghĩ Tô Khinh Khinh không tới 1m đài phun nước đều cần người cứu ra..."

Tô Liên Nhi một hơi nói mấy cái trọng điểm--

Đúng, tôi đẩy Tô Khinh Khinh thế nhưng là cô ta trước ở mặt tôi nói này nói kia.

Hơn nữa tôi cũng không thật muốn thương tổn cô ta bằng không thì không phải đẩy vào đài phun nước đơn giản như vậy

Quan trọng nhất là Tô Khinh Khinh thật kỳ quái, 1m không tới đài phun nước làm sao lại không leo lên lại được?

Qủa nhiên nghe thấy Tô Liên Nhi lời nói này Tô Kỳ Viễn ánh mắt hơi trầm xuống.

Hắn không phải  Tư Phong Lam thằng ngu, lập tức cũng ý thức được trong chuyện có điều cổ quái

"Được, tôi đã biết" Hắn nhàn nhạt mở miệng, ngữ khí như cũ nhưng không có vừa rồi lạnh băng

 " Chuyện này cứ như vậy đi qua. Em sớm nghỉ ngơi chút đi"

Nói xong hắn liền chuẩn bị rời đi Tô Liên Nhi gian phòng, không nghĩ mới xoay người lại, góc áo mình bị kéo 

Hắn sững sờ, quay đầu, nhìn thấy Tô Liên Nhi bắt góc áo của mình.

" Em...em mới không sợ" Chỉ nghe thấy Tô Liên Nhi xoay đầu đi, đỏ mặt nhỏ giọng nói:" Chính là...chính là em gần nhất gặp ác mộng... cho nên anh, anh có thể hay không lưu lại bồi em ngủ?"

Nói xong , Tô Liên Nhi nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía Tô Kỳ Viễn, đôi mắt ngập nước mở to mang theo chút chờ mong cùng khẩn trương nhưng lúc đối diện ánh mắt của Tô Kỳ Viễn trong nháy mắt, cô giống như có chút sợ cấp tốc cúi đầu xuống.

Chỉ để lại một đôi tai bởi vì khẩn trương mà hơi hơi phiếm hồng

Tô Kỳ Viễn:"!"

Đệt

Bị sự dễ thương này mềm cả tâm rồi!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC