BAD GIRL ( chap 26~>30 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đây là nhà hắn . Nhưng ... Tại sao lại đứa nó đến đây ??? 


Đang suy nghĩ thì lại bị cắt ngang bởi một âm thanh mà vừa nhìn thấy nó đã mếu máo . 


- Gâu gâu !!! 


Chú chó bẹc-giê to lớn từ trong nhà chạy ra , cứ hướnh đến thẳng chỗ của nó . Nó nhanh chóng lấy Nhật Anh ra chắn trước mặt mình miệng lập tức hét to . 


- Nhóc kêu nó tránh ra . Nhanh !!! 


- Tránh ra ... Tránh ra .. Xùy xùy !!! - Nhật Anh lập tức làm theo lời nó . Nhưng chú chó to gần bằng Nhật Anh vẫn cứ gầm gừ khiến Su tái mặt . Đc một lúc Nhật Anh liền ngẩng đầu lên nhìn nó , phụng phịu . 

- Con chó này nó không hiểu "tiếng người" ! Em không biết nói " tiếng chó " !!! 

Su mếu máo nhìn con chó đen thùi cứ gầm gừ , hăm he tiến về phía mình . Nó  lại càng đẩy Nhật Anh ra phía trước , Nhật Anh vẫn cứ vô tư chả biết gì , còn nó thì không ngừng kiếm đường chuồn . Nó thật sự không muốn bị cho táp đâu nha ..... 


Thằng Bi vẫn cứ đứng đấy , chờ đợi cái Su lên tiếng cầu cứu mình . Hắn không biết là cái Su lại sợ chó . 


Mắt nó đảo quanh , hướng ra cái cổng vẫn còn mở , chuẩn bị vắt giò lên cổ chảy thì chú chó bẹc-giê liền nhảy chổm về phía nó . 


- Ááá !!!


end chap 28

Fic : BAD GIRL


Au : Như Bu (Bu)


Page : https://www.facebook.com/pages/BAD-GIRL/240909706046333


Chap 29 : Lưng Chừng Hạnh Phúc . 




-Kiki ! Thôi nào ! Là bạn của tao .


Dườg như thằng Bi biết nói "tiếng chó" hay sao ấy , chỉ một câu ngắn gọn ấy mà con chó đã không nhúc nhích nữa , dù vẫn còn nhìn nó mà gầm gừ . 

-Huhu ! Xích nó lại đi!


Như vớ đc cái phao cứu sinh , cái Su lập tức bay qua núp sau lưng thằng Bi , bỏ lại Nhật Anh đứng bơ vơ một mình ! ( chị em thế đấy ==)


-Đó giờ "kiki" không quen bị xích ! - vừa nói thằng Bi vừa đưa tay ngoắc chú chó lại gần , xoa xoa cái đầu của nó - Không sủa nữa nhé ! Không phải người lạ , là bạn tao !



Thế là con chó ngoan ngoãn để yên cho thằng Bi xoa đầu . Vào đến trong nhà , con bé vẫn cứ núp sau lưng thằng Bi , Nhật Anh thì lon ton theo sau. Đôi mắt nó khẽ lướt nhìn xung quanh , chẳng thấy bóng dáng một ai !



-Mẹ thì qua ngoại , bố có lịch trực ở bệnh viện , dì giúp việc xin nghỉ về quê . Không có ai ở nhà cả ! - thằng Bi nói cộc lốc. 



Con bé gật gù , rồi lại trợn mắt lên kinh ngạc. 



Không có ai ở nhà... Vậy chở nó qua đây làm gì ?! 



Như nhìn thấu đc suy nghỉ của con bé , hắn lại hờ hững nói tiếp .


-Suy nghỉ "đen tối" gì đấy ! Tôi chở em qua đây để làm người giúp việc cho tôi. Nhật Anh thích ăn gì ?


-Ưm... Thịt bò xào ... Khoai tây chiên , đùi gà chiên,...


Nhật Anh ậm ừ một hồi rồi cũng luyên thuyên những món ăn mình thích. Tự dưng bây giờ Su muốn băm thằng nhóc em này cho cá ăn kinh khủng !!!!


***



-Đồ điên ! Thần kinh ! Biến thái ! Bệnh hoạn ! Tôi có nhờ mấy người "kèm" tôi học đâu , là mấy người tự nguyện mà ! Bắt tôi trả ơn ! Ừ thì trả ơn , nhưng tôi đâu có phải ô-sin ! Sao không kêu con người yêu của mấy người nấu cho mấy người ăn ? Chết này ! Chết này ! Đồ lăng nhăng , chết đi ! Sống chi cho chật đất !



Vừa mắng, nó vừa nện con dao xuống tấm thớt ! Mấy lát thịt bò tươi sống ban nãy đã bị nó băm vằm như thịt xay nhuyễn !?



Đối với nó bây giờ là vô cùng bất công ! Nó thì loay hoay một mình dưới bếp , còn hắn và Nhật Anh thì ung dung trên phòng....chơi game !!!! Ngày nghỉ mà nó cũng bị bóc lột sức lao động !!!


Sau khi loay hoay gần nửa tiếng đồng hồ , nó cũng gọt đc mấy củ khoai tây , mặc dù là hơi xấu tí ! Nhưng nó phải thừa nhận rằng , khi mở cái tủ lạnh nhà thằng Bi ra , nó đã phải trầm trồ khen ngợi. Lương thực , thực phẩm đều đc phân loại và sắp xếp gọn gàng . Nó tặc lưỡi , đúng là nhà giàu có khác , tủ lạnh mà cứ như cái "siêu thị mini" !


Từ đó đến giờ , nó rất ít khi nào vào bếp , mà có vào cũng chỉ là nấu mì gói !!! Trong mấy cái món mà Nhật Anh vừa kể , nó chỉ thấy có món khoai tây chiên là "tạm ổn" !?


- Á !


Đang định trở mặt khoai tây lại thì không hiểu sao dầu ăn lại bắn lên trúng tay nó ! Giật mình, nó vội bước ra xa , bỏ luôn đôi đũa qua một bên . Đang bần thần không biết phải làm gì thì tay nó đã bị người khác chụp lấy !?


Thằng Bi chau mày , vội quay qua tắt bếp rồi lôi xềnh xệch nó vào nhà vệ sinh .


Nó cứ như con rối , không biết làm gì ngoài việc cứ để thằng Bi rửa tay nó với nước để giảm nhiệt. 


-Có sao không ? Hết nóng chưa ? 


Thằng Bi vẫn cầm lấy tay nó săm soi . Nó khẽ liếc nhìn vẻ mặt đầy nghiêm trọng của thằng Bi . Dù là rất ít khi vào bếp , nhưng nó vẫn có thể biết đc là cái chuyện bị dầu bắn như thế vảy ra rất nhiều , không tới mức thằng Bi phải căng thẳng như vậy !!! 

Chợt nhận ra khoảng cách của cả hai lúc này rất gần , lại còn tay nắm tay ... Con bé vội rút tay lại , lắc đầu liên tục . 

- Không ... Không sao ... 


Không khí cứ ngượng ngùng rồi im lặng một hồi . Cuối cùng thằng Bi cũng lên tiếng . 


- Lên trên phòng với Nhật Anh đi . 

Thằng Bi hơi hụt hẫng khi nó rút tay lại ... Có trời mới biết , lúc vừa bước xuống bếp , xem nó làm ăn thế nào . Không ngờ lại như vậy . Định bụng hành hạ nó một chút nhưng lại phát hiện bản thân càng lo lắng hơn khi mà để nó ở dưới bếp !!! 


Nó lầm lủi bước lên phòng , nhìn thằng em say sưa chơi game mà Su chỉ muốn đá nó một phát . Căn phòng với gam màu xám rất gọn gàng , khác hẳn với suy nghĩ của nó , thậm chí còn ngăn nắp hơn phòng nó !!! (==) 

-Chị .. Chơi game với em đi .. 

Nó lắc đầu , bước tới cái giường gần đó ... Tay ôm lấy con sâu bông to bự . Tự dưng nó lại không hiểu bản thân mình muốn gì . Ánh mắt của thằng Bi , có đôi lúc khiến con bé không biết phải đối diện như thế nào . Nó đảo mắt nhìn quanh căn phòng , mấy tấm hình thằng Bu lúc nhỏ đc treo khắp phòng . Chụp hình gì mà chả cười , cứ lạnh tanh như đưa đám vậy . Nó bỉu môi rồi chợt nhìn thấy một con khủng long đc bọc một cách cẩn thận ở đầu giường . 

Mắt con khủng long mở to thao láo nhìn nó . Tự hỏi không biết ai tặng hắn ? Lại chợt nhớ đến có nhiều lúc hắn gọi nói là khủng long ... 

Nó lại tiếp tục lắc đầu để xua tan ý nghĩ ấy đi . Không biết trong ngày hôm nay nó đã phải lắc đầu bao nhiêu lần ?!! Thằng Bi đang quen cái Nhi đáng ghét ấy , hai kẻ đáng ghét quen nhau thật hợp . NGhĩ thế , nò liền ném con khủng long qua một bên , mặc dù nhìn con khủng long ấy dễ thương thật , tay ôm lấy con sâu bông , ngủ thiếp đi lúc nào không hay ... 

Ngủ ... nhưng nó vẩn có cảm giác ai đó nhìn mình rồi mỉm cười , cảm giác tóc mình đc ai đó vuốt ve , kéo thành từng lọn .... 



end chap 29


Cứ ngở tuần này k có chap cho mấy tình iu  Phải nó là đi học lại , hầu như không có thời gian onl :(( Thôi thì mọi người ý kiến giúp Bu nhé , Bu đang rất đau đầu vì vấn đề này . 

Bu sẽ vẫn tiếp tục post nhưng là 1 tuần một chap , đôi khi sẽ post trễ hẹn vì phải học cả hai buổi :(( Như thế sẽ khiến mọi người qen mất nội dung chap trước đấy . 

Hoặc là Bu sẽ tạm dừng fic . Khi nào hoàn tất chương trình học , Bu sẽ post típ . 

Fic : BAD GIRL


Au : Như Bu (Bu)


Page : https://www.facebook.com/pages/BAD-GIRL/240909706046333

Chap 30: Bước Ngoặt Làm Thay Đổi Bản Thân.

Khi lớn lên , ngoảnh đầu lại nhìn những điều đã trải qua ...

Vui có , buồn có !!!

Nhưng khóe môi lại bất giác nở nụ cười ?!

Vì bản thân đã sống hết mình , tuy sự "hết mình" không được hoàn hảo và trọn vẹn .

***

-Em sẽ làm ở gian này , chung với chị . Ở đằng kia là chỗ để menu , trên người em phải luôn có cuốn sổ và cây viết. Khi nào có người gọi , họ sẽ nhấn chuông .

Nó gật gù , đảo mắt xung quanh . Quán trà sữa nơi nó làm việc khá lớn , đc chia làm bốn gian.Gian của nó làm không rộng lắm , giữa các bàn có một lớp màn mỏng ngăn cách . Nơi đây đcthứ ánh sáng màu vàng nhạt bao trùm tạo nên cảm giác vô cùng ấm cúng và nhẹ nhàng. 

-Chị làm ở đây đc lâu chưa ? 

Nó khẽ hỏi người đang hướng dẫn cho mình. Đồng thời cũng có thể coi là đồng nghiệp . Chị ấy tên Mai , đang học đại học năm thứ nhất.

Chiều thứ hai , quán cũng không đông khách lắm . Thế là nó đc dịp trò chuyện với chị Mai . Dù chỉ lớn hơn nó có vài tuổi nhưng chị ấy khá chững chạc , không giống như những người mà nó quen biết .



Chị Mai không sống với gia đình , khoảng thời gian học cấp 3 chị ấy học nội trú , sau khi ra trường thì dọn về ở chung với ngoại. Dù không chính miệng chị ấy nói ra nhưng nó vẫn hiểu đc , gia đình chị Mai cũng không đc "trọn vẹn" !! Có lẽ , nó và chị giống nhau , nhưng chị trưởng thành và tự lập hơn nó rất nhiều....



Cùng làm với nó còn có một anh tên Khánh , học cùng lớp với chị Mai . Anh ấy có vẻ khá nhút nhát , nhưng khi tiếp xúc lại có cảm giác dễ gần và thật thà. Mọi việc nặng nhọc như di chuyển , khiêng vác bàn ghế đều một tay anh làm .


-Em xinh quá ! Có số điện thoại không ? Cho anh đi. 


Một đám con trai mặc đồng phục lớp 12 đang dán mắt vào menu , nghe bạn mình lên tiếng liền tập trung nhìn nó .


-Anh dùng gì ạ ?


Nó cười , lấy trong túi ra cuốn sổ với cây viết , nhang chóng lảng sang chủ đề khác , tâm tư cố gắng xem như không có gì !!!

Đè nén !!!


-Làm gì kiêu thế em ? Cho anh số điện thoại rồi anh kêu nước !



-Đúng rồi đó !!!


Một vài thằng khác cũng lên tiếng hùa theo . Tên con trai ấy vừa cất lời vừa dùng ánh mắt mà nó cho là vô cùng "dâm đãng" , nhìn nó một lượt từ trên xuống dưới ....


Dù biết là phải xem như không có gì , nhưng từ đó đến giờ , nó chưa từng lâm vào hoàn cảnh như thế này!!!
Tiếng chuông khẽ vang lên , giúp nó nhanh chóng phục hồi lại vẻ bình thản , giọng nói cũng trở nên cứng rắn hơn nhưng vẫn giữ đc phép lịch sự .


-Anh Khánh , giúp em phục vụ bàn này . Xin lỗi ! Mọi người cứ thoải mái xem xong menu rồi gọi nhé ! Tôi có việc phải qua bàn khác .


Nó rảo bước đi , thở hắt ra một hơi , như trấn tĩnh lại bản thân mình.


-Sao rồi ? Em cứ xem như không có gì . Chuyện vừa rồi , sau này em sẽ gặp nhiều .


Chị Mai lên tiếng khi thấy vẻ mặt xụ xuống của nó. Nó tròn mặt nhìn chị , như không hiểu hàm ý trong lời nói vừa rồi cho lắm. Một lúc sau chị mới kể cho nó nghe .


-May cho em là đám con trai ấy không "dai" quá mức. Lần đầu đi làm , chị làm tiếp thị bia ở một nhà hàng. Làm đc 3 ngày , chị gặp phải mấy ông chú say xỉn , phát ngôn bừa bãi , tay chân lại không an phận. Chị giận quá , sơ ý làm đổ bia lên người ông ta... Thế là 3 ngày làm việc của chị đi toi . Chị còn bị quản lí mắng là làm "cao" ! Thế mới biết , kiếm ra tiền thì khó , tiêu tiền thì dễ . Đi làm công cho người ta làm sao lên tiếng phản kháng , chống đối ? Chính vì có những người như vậy nên người ta mới hiểu sai về cái nghề tiếp thị bia . Mất công việc không hẳn là to tát , mà suy nghỉ lệch lạc mới nguy hiểm ! Em cũng đừng lo , nếu khách mà "quá đáng" thì không yên với chủ quán đâu !


Nó khẽ gật đầu , củng không nói gì thêm . Nếu lúc ấy , nó giận quà cho thằng đó một trận thì sao nhỉ . Từ bây giờ có lẽ nó nên học lại cách kiềm chế bản thân mình , không nên cứ bốc đồng hệt như một đứa con nít . ....

Khi nói chuyện với Sam và Ty , nó mới biết rằng dì đã biết trrước , nó sẽ không nghe lời dì mà vẫn đi làm như ý mình . Cũng chính vì vậy mà dì đã ủng hộ và giúp đỡ nó . Nò phải thay đổi bản thân mình , ít nhất ...là để dì có thể an tâm ... 


end chap 30

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net