4. Bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện trong nhà vệ sinh nữ hôm đó kết thúc bằng việc Gwen nhặt trả chiếc mắt kính đã bị nứt cho cô gái bị bắt nạt, đỡ cô ta dậy và nhanh chóng rời đi để quay lại lớp học. Ngoài ra, Gwen còn đưa chiếc hoodie mình đang mặc cho cô gái đó để tạm che lại bộ quần áo đã ướt hết.

Gwen đã không nói gì nhiều với cô ta ngoài việc gọi cô ta đứng dậy, thậm chí là không một câu hỏi thăm. Bởi lẽ Gwen chưa bao giờ là kiểu thân thiện và ả cũng cảm thấy mình không cần thiết phải nhiều lời với người này, đằng nào thì cũng chẳng liên quan gì đến nhau.

Câu chuyện xảy ra giống như một viên đá cuội bị ném xuống hồ nước, chỉ gây ra chút gợn sóng rồi nhanh chóng chìm đi.

Đó là những gì Gwen nghĩ. Thế nhưng ả đã lầm.

Chỉ sau vài ngày, ả đã được gặp lại nhân vật chính của câu chuyện hôm đó.

Cô gái bị bắt nạt.

-

"Trong thành phố này còn chỗ nào mà tụi mình chưa đi đâu?" Kelsie nói trong khi tay vẫn còn lướt trên chiếc điện thoại.

Gwen, Kelsie và Mag đang cùng nhau ngồi ở căn tin trường, quanh một bàn được đặt cạnh cửa sổ lớn và tìm trên mạng một nơi nào đó để đi chơi cùng nhau. Đam mê chung của cả bọn luôn là tìm và khám phá những địa điểm mới, trải nghiệm những điều mới. 

Cũng đã một tháng rồi từ sau khi hết kỳ nghỉ hè, bọn nó không thật sự được đi chơi với nhau do đứa nào cũng bận rộn cho kỳ học vừa bắt đầu. Trong khi Gwen và Kelsie vừa học vừa làm thì Mag cũng phải dành nhiều thời gian sắp xếp công việc trong câu lạc bộ Nhạc cụ mà nó đang đảm đương vị trí chủ nhiệm.

"Quán cà phê này thế nào? Tao nghĩ nó sẽ hợp để chúng ta chụp ảnh đấy". Mag đưa cho hai đứa kia xem trang web với hình chụp một quán cà phê nọ với chủ đề "punk rock" mà nó vừa tìm được trên điện thoại. Không gian bên trong quán được trang trí với những màu tối làm chủ đạo và nhiều bảng đèn led xanh đỏ khá ấn tượng. 

Tuy nhiên, Kelsie ngay lập tức lắc đầu với đầy vẻ ngán ngẩm.

"Thôi. Mày không thấy quán này trang trí không khác gì cái quán chúng ta ghé qua tầm 2 tháng trước à? Gwen còn chụp hình rồi đăng lên instagram này."

Nói rồi, Kelsie ngay lập tức tìm trên điện thoại mình tấm ảnh của Gwen mà cô nàng vừa nhắc đến rồi đưa cho Mag xem. 

Quả thật là bọn họ đã từng đến một quán cà phê trông y hệt, hôm đó Gwen đã mặc một chiếc váy đỏ, áo khoác da bóng và còn mượn cả chiếc guitar điện của Mag để làm đạo cụ chụp hình. Thậm chí bức ảnh đó còn được gần 10 nghìn lượt yêu thích.

Mag tặc lưỡi, tiếp tục lướt tìm một địa điểm khác trên điện thoại mình. Ngay bên cạnh Mag là Gwen ngồi dựa vào vai nó trong lúc mắt dõi theo những gì nó đang xem. 

Hôm nay, Jacob nghỉ học, Gwen cũng không rõ vì sao.  Gwen không khỏi nhớ tới những ngày khác. Vì không có lịch học chung, hầu như hôm nào Jacob cũng bám theo Gwen vào những giờ ăn trưa và giành giật với Mag lẫn Kelsie để được ngồi bên cạnh ả.

Nhìn chiếc ghế trống bên cạnh, ả đột nhiên cảm thấy khá trống trải trong lòng.

Đó là khi Gwen nghe một tiếng thịch và phía đối diện đột ngột xuất hiện thêm một khay cơm trưa ngoài ba khay có sẵn trên bàn của ba đứa nó. 

Sau đó, một bàn tay chìa ra, đẩy một hộp sữa dâu đến trước mặt ả.

"Xin chào". Giọng nói lí nhí đến mức suýt nữa Gwen đã không nghe được. "Sữa này cho cậu".

Ngước mặt lên, Gwen lập tức nhận ra chủ nhân của giọng nói.

Mái tóc đỏ. Chính là cô gái bị tạt nước ở nhà vệ sinh ngày hôm trước.

Gwen không khỏi nhìn sang Mag bên cạnh. Mag cũng có mái tóc đỏ nhưng là do nhuộm, tóc tự nhiên của nó có màu nâu nhạt. Nhưng không giống như màu tóc nhuộm đỏ rực rỡ của Mag, tóc đỏ của cô gái này không đều màu, có lọn tóc sẫm màu, có lọn lại chói hơn, như một mảnh đồng phủ đầy những lớp gỉ sét.

Gwen nhướng mày nhìn cô gái đang đứng trước mặt, rồi lại nhìn đến hộp sữa dâu vừa được đặt xuống bàn.

"Không cần đâu, cảm ơn". 

Gwen nói rồi đẩy hộp sữa lại cho cô gái kia. Nhưng cô ta cũng đặt tay lên hộp sữa, đẩy nó ngược trở lại. Bàn tay hai người giằng co qua hộp sữa trên bàn khiến Gwen cau mày. Cô ta cũng nhanh chóng ngồi xuống chiếc ghế còn lại quanh bàn, đối diện Gwen. 

Đó là khi Gwen bắt đầu mất bình tĩnh.

"Này". Gwen nói lớn. "Tôi không nhớ đã nói điều gì để cậu nghĩ rằng cậu được phép ngồi ở đây, hay là được đến gần chúng tôi".

Không, thậm chí là Gwen còn chưa nói được nhiều hơn 1 câu với cô ta.

Gwen đã quen với việc tất cả mọi người, đặc biệt là các nữ sinh, sợ ả. Ngoại trừ Mag và Kelsie là những người bạn Gwen quen biết từ những năm cấp 2, gần như không có ai dám đến gần và bắt chuyện với ả. Họ đều sợ ả.

Tất nhiên, nỗi sợ đó không hề vô lý tí nào, khi mà câu chuyện về Gwen tay không đấm ngã hai tên nam sinh là điều mà hầu như học sinh nào cũng biết. Đó là chưa nói tới hàng tá lời đồn khác như bắt nạt các nữ sinh, hẹn hò với anh chàng nổi tiếng nhất trường, suốt ngày ăn chơi ở các câu lạc bộ đêm,... 

Dù không một ai thật sự chứng kiến những chuyện này thì những lời truyền miệng  cũng đã quá đủ để tất cả mọi người chỉ mong có thể né xa Gwen hết sức có thể.

Gwen sẽ không bao giờ thừa nhận rằng thật ra, ả thích cái cách mà mọi người sợ hãi mình đến mức nào. Vì Gwen vốn là người thích được yên tĩnh. Mặc dù Gwen cũng tận hưởng việc nổi tiếng nữa, nhưng có quá nhiều người ngưỡng mộ và theo dõi cũng đồng nghĩa với việc sẽ có nhiều người cố gắng tiếp cận và tạo mối quan hệ với ả. 

Như vậy, sự sợ hãi e dè có tác dụng như một cái hàng rào ngăn người ta nhảy vồ đến ả.

Như thế này đây.

"Tôi tên là Jane Reyman."

Không ai cần biết cả. Không một ai...

Gwen đảo mắt.

"Thật sự rất cảm ơn cậu, Gwen, vì đã giúp đỡ và bảo vệ tôi khỏi bị bắt nạt trong nhà vệ sinh hôm đó". Cô ta hơi ngập ngừng và Gwen lập tức có linh cảm cô ta sắp nói ra cái gì đó nực cười. "Tôi có thể làm bạn với mọi người không? Như kiểu... gia nhập nhóm ấy?"

Và Gwen thật sự bật cười bởi câu hỏi đó, dù chỉ là một tiếng cười khẩy duy nhất. 

Ngay cả Kelsie và Mag cũng không nhịn được mà trố mắt lên.

"Tao vừa nghe điều gì đấy?" Kelsie ngay lập tức hỏi lớn. "Làm bạn với... tụi tao á?"

Nói xong, Kelsie và Mag đồng thanh bật cười. Gwen phải vỗ vỗ vào vai Mag mấy cái để ra hiệu cho cả hai đứa nó thì tiếng cười mới từ từ dứt đi. Đợi tụi nó im lặng hẳn, Gwen mới bắt đầu nói chuyện.

"Jane, nhỉ?" Ả không còn lớn tiếng nữa mà ngược lại, ả khá từ tốn và gọi tên Jane bằng giọng điệu thật dịu dàng. 

Sau cái cười khẩy kia, trên môi Gwen cũng hiện lên một nụ cười mỉm nhẹ nhàng. 

Jane đã từng có cơ hội nhìn thấy Gwen cười vào cái hôm chạm mặt nhau trong nhà vệ sinh, Gwen đã cười khi ả đỡ Jane đứng dậy. 

Người ta luôn nói rất nhiều về nụ cười của Gwen Anderson. Gwen nổi tiếng là do gương mặt quá mức xinh đẹp, nhưng đẹp nhất hẳn là khuôn môi đầy đặn, căng mọng với hai bên khóe miệng cong cong. Vậy nên Gwen cười lên rất đẹp. 

Giống như lúc này vậy, Gwen điềm tĩnh ngồi ở đó. Trên người ả mặc một chiếc sơ mi trắng phối cùng áo khoác blazer nâu nhạt và cà vạt đen đeo lệch, áo sơ mi và áo khoác ngoài đều được lật tay áo lên khỏi bắp tay. 

Mặc dù mặc những món quần áo nghiêm túc như blazer và sơ mi, nhưng ống tay áo lật lên, cổ áo cài nút thấp và cà vạt đeo lệch khiến dáng vẻ của Gwen phóng khoáng và thoải mái hơn nhiều.

Ả ngồi khoanh tay, nở nụ cười và nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng lại khiến cho Jane cảm thấy áp lực hơn bao giờ hết. 

Đúng là Gwen đã từng cười khi đỡ Jane đứng dậy trong nhà vệ sinh. Nhưng cũng nụ cười đó, Gwen cũng đã cười khi ấn tay lên cổ Amber, đè chặt cô ta vào tường trong khi thì thầm những lời đe dọa mà chính Jane cũng đã tình cờ nghe được khá rõ.

"Tôi nghĩ chúng ta có chút hiểu lầm ở đây". Gwen nói.

Gwen hiểu rõ ý định của Jane Reyman là gì.

Ban nãy, Mag và Kelsie đã tỏ vẻ "ngạc nhiên" khi nghe Jane nói muốn trở thành bạn với bọn nó, nhưng Gwen biết hai đứa nó đang đùa cợt Jane mà thôi. Thật ra, bọn nó đã quá quen với những tình huống thế này.

 Trong suốt thời gian bọn nó học ở St.Francis, đã có ít nhất hàng chục người như Jane Reyman, bày trò xu nịnh, tiếp cận và mong muốn trở thành một phần trong nhóm bạn của ba đứa vì những danh tiếng mà bọn nó tạo ra ở trường.

Mag là Chủ nhiệm câu lạc bộ Nhạc cụ 3 năm liên tục, số đông học sinh trong trường đều ngưỡng mộ và yêu quý nó. Và nghe đâu Mag còn có đai đen karate với cả tá huy chương thi đấu các loại. Một tay đấm chính hiệu.

Kelsie chỉ là một hotgirl, không học quá giỏi cũng không biết đánh đấm, nhưng lại có mạng lưới quan hệ rộng khi mà người yêu của cô nàng là Hội trưởng Hội học sinh và nhiều thành viên trong Hội cũng là bạn thân thiết với cô nàng. Đó là chưa kể đến gia đình của Kelsie rất khá giả, thể hiện rõ ràng qua những món đồ xa xỉ mà cô nàng vẫn mang trên người hằng ngày.

Và Gwen, không cần phải giải thích gì thêm.

Trở thành một phần trong nhóm của Gwen, theo nhiều người suy nghĩ, sẽ cho bọn họ được thơm lây. Cả Mag, Kelsie và Gwen đều là những gương mặt được nhiều người theo dõi và yêu thích nhất trường. Danh tiếng là một lợi ích không phải bàn cãi.

Nhưng đặc biệt hơn hết, người ta nghĩ mình sẽ nhận được "sự bảo vệ" từ bọn nó.

Ít ai dám kiếm chuyện với những người nằm trong vòng quan hệ của Gwen, dù là động tay chân hay giở những trò mồm mép. Đã có quá nhiều câu chuyện được kể lại về những kẻ cố thách thức ba cô gái này và phải nhận lấy kết cục thê thảm. Vì vậy mà ngay cả đám queen bee xấu tính và số đông nam sinh cũng phải e dè. Chỉ cần có mối quan hệ với Gwen, bọn họ sẽ không cần phải lo sợ mình sẽ trở thành nạn nhân của những trò bắt nạt của bất cứ ai.

Tất nhiên, đó là những gì mà mọi người nghĩ.

Đó là điều mà những đứa nông cạn... như Jane Reyman sẽ nghĩ.

"Tôi không biết cậu đang trông đợi gì, Jane". 

Đây chắc chắn là lần đầu tiên Jane phải rùng mình khi nghe tên mình phát ra từ miệng người khác, dù người đó đang nói với một giọng điệu hết sức bình thản.

"Là cái nào nhỉ? Danh tiếng, hay sự bảo vệ khỏi những trò bắt nạt? Cậu nghĩ chúng tôi có khả năng để cho cậu những thứ đó à?" Gwen tiếp tục hỏi, và Jane có thể thấy nhịp tim mình đột ngột tăng nhanh. Là do cô đã bắt đầu hoảng loạn.

Jane không thể trả lời câu chất vấn của Gwen, cô giữ im lặng và cúi thấp đầu, không thể nhìn thẳng vào Gwen hay bất cứ ai khác xung quanh bàn.

"Kelsie, Maggie, các cậu nghĩ sao?" Gwen khoanh tay, ngã lưng vào chiếc ghế ả đang ngồi và đưa tay ra hiệu cho hai người bạn của ả.

"Chắc chắn là không rồi. Cậu thật sự nghĩ là cậu có thể đi đến bên cạnh bọn tôi, đưa ra yêu cầu và trông đợi bọn tôi sẽ ngay lập tức kết bạn với cậu à? Đó là cách cậu giao thiệp ấy hả?" Mag nói lớn, rõ ràng là nó không quá kiên nhẫn với những trò thế này. Trong lúc đó, Kelsie chỉ cười mà không nói gì thêm.

"Tôi không muốn danh tiếng hay gì khác. Tôi chỉ thật sự muốn làm bạn..."

"Nghe này, Jane". 

Jane lắp bắp muốn trả lời những câu hỏi của Gwen và Mag, nhưng chưa kịp nói hết câu thì Gwen đã ngắt lời cô. Ả vẫn giữ nguyên nụ cười khốn nạn trên gương mặt.

"Cậu có thể xem chúng tôi là một đám hotgirl tụ tập cùng với nhau chỉ để gia tăng danh tiếng của mình, hoặc để hùa nhau đi dọa nạt người khác. Sao cũng được. Nhưng chúng tôi không giống thế. Chúng tôi cũng sẽ không được cậu bất cứ thứ gì mà cậu đang trông đợi đâu". Gwen nói. "Nên đừng làm phí thời gian của chúng tôi".

Dứt lời, Gwen đẩy hộp sữa dâu trở về tay cô nàng tóc đỏ.

Ả vẫy tay chào rồi xoay lưng bỏ đi, Mag và Kelsie cũng nhanh chóng đi theo phía sau.

Riêng Kelsie không quên buông một tiếng cười đầy cợt nhã trước khi rời đi.

Chỉ còn lại Jane ngồi đó, siết chặt hộp sữa trong tay.

-

Cuộc trò chuyện với Jane đã phá hỏng tâm trạng cả ngày của Gwen. Ả chưa bao giờ thích nói chuyện với người lạ, đặc biệt là những người lạ nông cạn.

Gwen chỉ mong mình sẽ không phải gặp phiền phức nhiều hơn một lần trong ngày. 

Nhưng chỉ vài tiếng sau, khi đang đứng ở hành lang và soạn sách vở từ tủ đồ của mình để chuẩn bị cho môn học cuối cùng, Gwen lại đụng phải người một trong số những người mà ả không muốn gặp nhất.

"Sao em không đem mớ tài năng này của mình vào câu lạc bộ Mỹ thuật thay vì phí thời gian bằng việc vẽ bậy lên cửa tủ đồ nhỉ?"

Mặt ngoài cửa tủ đồ cá nhân của Gwen được chính ả vẽ trang trí bằng màu acrylic và sơn xịt, là hình vẽ một đóa hoa hồng đen được cách điệu khá đẹp mắt trên nền màu xanh neon. Nhiều giáo viên không hài lòng với việc này và từng nhắc nhở Gwen, nhưng dù sao thì nội quy trường không hề nêu rõ là cấm việc vẽ lên tủ đồ, hình vẽ của Gwen cũng không ảnh hưởng đến ai, nên cũng chẳng ai bắt ả xóa hình vẽ đi được. 

Vì vậy mà giữa một hàng dài những tủ đồ màu xám ngắt tẻ nhạt, tủ đồ xanh - đen của Gwen trở thành nổi bật nhất.

Và ngay lúc này, có một bàn tay nam giới đang chống lên cửa tủ đồ sát cạnh tủ đồ của Gwen. Không cần phải nhìn thêm thì Gwen cũng thừa biết chủ nhân bàn tay và giọng nói đáng ghét vừa rồi là ai.

"Anh là trẻ con đấy à, Harric?"

-

Một số lời nhắn thôi ạ.

Chúc mọi người năm mới vui vẻ, nhiều may mắn nhé!

Mình định đăng vào mùng 1 như món quà đầu năm nhưng lo ăn chơi quá nên quên mất. 

Nhưng mà mình sẽ cố gắng để đăng ít nhất 1 đến 2 chương mỗi tuần và nhanh chóng hoàn thành bộ truyện này để triển khai vài dự án mới nữa. Mọi người yên tâm là đợt này không drop đâu vì mình đã vạch plot sẵn rồi, phân chia tình tiết cho mỗi chương luôn, chỉ còn viết thành văn thôi.

Mọi người vote và bình luận để mình có thêm động lực nha!

Iu quá chời :)))



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net