Ngoại truyện [Hậu cung nam sủng] #5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chốn Việt Quốc có một gia đình hoàng tộc đã làm vương từ rất lâu. Nhà Nguyên chính là gia đình hoàng tộc ấy, bất kể là nam hay nữ đều có thể đứng lên làm vương nếu đủ điều kiện.

Đến thời của Ngữ Nhi, cô chỉ là con gái thứ hai. Nhưng Đại công chúa thân thể yếu ớt, tư chất không phù hợp để làm một người cai quản đất nước. Dưới Ngữ Nhi có hai đệ đệ là Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử.

Tam hoàng tử không ham danh lợi quyền lực, không muốn làm vương. Tứ hoàng tử còn ham chơi, chỉ muốn ngao du thiên hạ.

Thêm việc Ngữ Nhi từ nhỏ đã được Thái Hậu dạy dỗ, còn được bà ưu ái dành phần lớn tài sản gia tộc cho cô.

Cho nên, Ngữ Nhi rất tiện đường lên làm Nữ Vương...

Đại Công Chúa cũng trở thành Quận Chúa, trước đây có ý với Từ Huân, cũng nhiều lần tính toán thu hắn về tay. Nhưng hắn lại trở thành Hoàng Quý Phi.

Đại Quận Chúa thất tình không nhìn nổi ân ái, cùng với Tứ Vương Gia - Trương Hoàng đi ngắm trời đất cho đỡ buồn.

Tam Vương Gia lúc này... Ở lại chiếm một góc giường của Nữ Vương tỷ tỷ nhà mình.

---------------------------------------

Không cần nói cũng biết, loạn luân chính là sai trái, là không thể chấp nhận được. Phải bài trừ!!

Nhưng mà cũng đâu phải hắn muốn làm đệ đệ của cô? Hắn tất nhiên không được chọn.

Đối với Trương Lịch, cuộc đời hắn rất trầm ổn. Hắn với Ngữ Nhi cùng huyết thống, nhưng hắn còn chưa từng một lần xem cô là chị mình.

Trước đây, Thái Hậu về gia tộc của người an dưỡng tuổi già cũng mang theo Ngữ Nhi bầu bạn. Một năm hắn không gặp cô quá hai lần.

Khi gặp lại cảm thấy lạ lẫm, tính hắn và Ngữ Nhi giống nhau ở chỗ là khá trầm và khó nói chuyện. Không cần thiết thì cả hai sẽ không giao tiếp với nhau.

Khi Thái Hậu mất, Ngữ Nhi trở về không bao lâu đã lên ngôi. Trương Lịch một lần vô tình nhìn thấy cảnh xuân của cô cùng với hai tên nam nhân mà lúc này đỡ trở thành Hoàng Quý Phi kia.

Một trận đó làm hắn đêm không thể ngủ, vấn vương mãi hình ảnh dâm mị kia. Hắn không khống chế được bản thân, càng cố quên lại càng hiện hữu mỗi lúc một nhiều. Thậm chí có lúc hắn đã tưởng tượng hắn thế chỗ hai tên kia.

Cũng dần dần, hắn có suy nghĩ xấu. Hắn muốn được đè Ngữ Nhi dưới thân mà làm.

Trương Lịch đã cố cân nhắc về quan hệ huyết thống, đáng tiếc là không có tác dụng.

Sau đó, đầu óc chập mạch. Hắn thật sự đã làm...

Lúc đầu Trương Lịch cảm thấy rất tội lỗi và chột dạ. Nhưng mà làm vài lần nữa, hắn đến cảm giác hối hận cũng không còn, thậm chí còn quên mất cái gì là cấm kỵ.

Trương Lịch buông cuốn sách trong tay xuống. Đôi mắt nhắm nghiền khẽ hé mở, ánh nến mờ ảo dần trở nên rõ ràng.

Đêm rồi, có nên thị tẩm không nhỉ?

--------------------------------------------

Vài hôm nữa là kết thúc hội đi săn.

Trương Lịch chậm chạp bước đi trên mặt cỏ. Hắn chỉ mong hôm nay mình đủ may mắn để ở cạnh Ngữ Nhi, chỉ có hai người bọn họ.

Dù sao ở hội săn cũng còn có Thế Tân và Từ Huân, bọn họ cũng rảnh rỗi hơn lúc trong cung. Sẽ hiếm khi nào có thể thấy Ngữ Nhi ở một mình.

Đi một lúc cũng đến, Trương Lịch ở bên ngoài lều thẩn thờ một lát. Sau đó vén khăn màn đi vào bên trong.

Dò xét xung quanh một chút, hắn nhìn thấy Ngữ Nhi đang nằm trên ghế ăn trái cây.

-"Trương Lịch? Đệ tìm ta sao?"

-"Điện Hạ."

-"Gọi như bình thường đi, không cần để ý thân phận với tỷ."

-"Ngữ Nhi, ta nhớ tỷ."

Ánh mắt cô hướng đến hắn nhìn một chút, sau đó chuyển người ngồi dậy.

-"Đến đây."

Trương Lịch từng bước đi qua, vừa ngồi xuống cạnh cô đã dang tay ôm lấy.

Thân thể nhỏ bé vừa mềm vừa ấm, ôm rồi sẽ không nỡ buông ra.

Ngữ Nhi đưa tay vỗ vỗ lên tấm lưng hắn, tay còn lại xoa xoa mặt hắn.

-"Đệ tùy hứng thật đấy, bình thường không thấy đâu. Lúc thấy mặt thì chính là vừa vặn nằm trong lòng ta rồi."

Đối với đệ đệ của mình, Ngữ Nhi có phần nuông chiều.

Đại tỷ không thích cô lắm, cô cũng không biết cách nói chuyện đề trò chuyện cùng Tứ đệ. Trương Lịch là người duy nhất gần gũi với cô, chỉ là có quá gần gũi so với cần thiết...

-"Nàng có nhiều nam nhân như vậy, sẽ để ý đến đệ đệ của mình sao?"

Trương Lịch dụi đầu vào ngực cô, thấp giọng nói nhỏ.

Câu nói chứa phần nhiều ủy khuất, buồn bã. Lại trầm trầm mang theo chút gợi tình.

Ngữ Nhi còn chưa kịp nói lời an ủi ngọt ngào, hắn đã lại thêm một câu nữa đánh xuống.

-"Nàng không chủ động đi tìm ta."

-"Trương Lịch, đệ không phải đứa trẻ đâu..."

-"Ta là đệ đệ của nàng."

Một câu sáu chữ, chứng thực một điều rằng dù hắn không phải đứa trẻ, hắn vẫn nhỏ hơn cô.

Trương Lịch ngước mắt nhìn cô.

Sau đó hơi thở hắn ở bên cổ cô nhẹ nhàng thổi, còn nghịch ngợm đưa miệng đến hôn phớt qua.

Nếu Ngữ Nhi nói gì sai ý hắn. Trương Lịch sẽ cắn xuống.

Đệ đệ của cô đúng là khó chơi khó chiều mà...

-"Vậy... Về sau sẽ chủ động đi tìm đệ."

Kết quả, Trương Lịch nhe răng cắn xuống.

Không hài lòng, đây không phải điều hắn muốn nghe.

Đi tìm hắn là bắt buộc, không phải là hứa hẹn.

-"Ưm... Đau ta."

-"Nói lại, không thì ta không ngại để nàng mang vài dấu răng đâu, tỷ tỷ."

-"Ta... Yêu đệ..?"

Ừm... Cũng không phải điều hắn muốn nghe, nhưng mà so với điều đó thì câu này cũng không tồi.

-"Nàng nên nói là muốn côn thịt của ta, nhớ côn thịt của ta."

-"..."

Cái này cô không có nghĩ tới, tưởng hắn giận dỗi vì cô không chủ động tìm hắn.

Hoá ra dỗ dành lạc vấn đề cũng được. Có lẽ lăn giường là biện pháp tốt cho các cặp đôi đang giận dỗi, nhạt tình hay đang cãi nhau...

Kiến thức mới đã được tiếp thu, sau này sẽ cận lực áp dụng.

-"Đệ muốn?"

-"Không rõ ràng sao? Nàng nhìn một chút đi, tiểu đệ đệ phía dưới rất muốn gặp nàng."

-"Nhưng ta vừa... Ừm... Lúc nãy... Từ Huân..."

Trương Lịch nghe liền hiểu, chỉ dùng ánh mắt âm trầm nhìn cô. Tay hắn lại không như vẻ mặt kia, rất hư hỏng.

Hắn dùng lực nhẹ nhàng đẩy cô nằm xuống, lòng bàn tay ấm nóng giữ lấy một bên đùi tách ra.

-"Bên dưới còn ngậm tinh dịch người khác... Phải không? Dâm đãng như vậy, rất hại thân. Chỉ muốn làm nàng không đứng dậy nổi, tỷ tỷ..."

Môi hắn đặt trên phần thịt mềm mại bên trong đùi hôn xuống, Trương Lịch lè chiếc lưỡi nóng ẩm ướt của mình lướt nhẹ qua làn da trơn nhẵn.

Một màn kích thích trong mắt, xúc cảm trên da vô cùng rõ ràng. Ngữ Nhi hô hấp nặng nề, cô mím môi.

-"Không muốn làm nữa... Hôm sau được không?"

Trương Lịch im lặng không nói, nhưng hắn không đồng ý. Đôi mắt đen của hắn như có mị lực, Ngữ Nhi không thể nào nói ra lời nào chối hắn.

Cuối cùng, khi ngơ ngẩn vì ánh mắt ấy mà đến lúc phía dưới có dị vật chạm vào cô mới có thể bừng tỉnh.

Không dừng được rồi...

-"Ướt... Ta có thể tưởng tượng được, nước trong miệng nhỏ là dâm dịch của nàng cùng tinh dịch của nam nhân khác."

Đầu ngón tay hắn ướt đẫm chất dịch kia, Trương Lịch đưa mắt nhìn hai đầu ngón tay, cảm thấy có chút khó chịu.

-"Không được rồi... Ta phải moi hết thứ này ra. Phía dưới này phải chứa cả tinh dịch của ta nữa."

Hai ngón tay lần này đút vào bên trong, cố gắng moi ra cho bằng hết thứ dịch nhầy trắng đục.

-"Ách... Ưm..."

Vừa làm cách đây không lâu, bên trong đã mềm hơn so với lúc bình thường. Còn có phần mẫn cảm hơn, dễ dàng có thể cảm nhận ra.

-"Bị làm cho mềm ra rồi, nhưng độ co dãn của miệng nhỏ tốt thật, còn hút được ngón tay ta. Làm sao để tỷ tỷ của ta bớt thèm gậy thịt đây."

Mỗi khi hắn gọi cô một tiếng tỷ tỷ mà lại đang đè cô dưới thân. Trong lòng bỗng có một cảm giác kì lạ, vừa kích thích vừa tội lỗi.

Sức của Ngữ Nhi đã yếu đi nhiều, thân thể mềm nhũn ra. Run rẩy theo bản năng kẹp hai chân lại.

Tóc đã rối loạn xạ, còn ướt một tầng mồ hôi mỏng trên da.

Trương Lịch moi lấy một lúc, dù có ra hết hay không thì hắn cũng không buồn moi nữa.

Dù sao côn thịt mới là nhân vật quan trọng, hắn từ lớp y phục lôi ra một côn thịt đang sừng sững đứng.

-"Một... Một lần thôi."

-"Một lần? Hmm..."

Đầu cự vật đã đứng trước miệng huyệt như súng đã lên nòng.

-"Để xem như thế nào đã, nàng một lần không đủ."

Trương Lịch đẩy hông một cái, miệng huyệt đầy thịt không mở miệng ra làm cự vật trượt một cái.

-"Dùng tay của nàng mở cái lỗ nhỏ này ra."

Hai ngón tay Ngữ Nhi ở dưới hạ thân mình tách mở miệng huyệt.

Cự vật lại lần nữa đẩy một cái vào bên trong. Những cái miệng thịt nhỏ ở trong huyệt ra sức mút lấy nó, vừa nóng vừa trơn.

Trương Lịch đưa đẩy hông, gậy thịt ở bên trong liên tục ma sát tường thịt. Tiếng nước lép nhép cứ mỗi nhịp lại phát ra.

-"Ưm... Quá nhanh, đệ chậm... Ah... Ha... Hức..."

Con người hắn trầm tính nhưng Trương Lịch lại cuồng bạo ngầm.
Luôn cảm thấy hắn không biết thương hoa tiếc ngọc, mạnh bạo và tàn nhẫn. Nhưng hắn không đến mức như vậy, hắn vẫn biết cách tiết chế bản thân mình, hắn mạnh bạo nhưng không khiến Ngữ Nhi đến mức bị đau.

-"Tỷ dâm như vậy, thích phải không?"

-"Chậm lại...Ưm... Ha..! Chậm... Chậm thôi... Không chịu nổi."

Phía dưới bị đâm đến mức hai chân cũng không thể tự chủ được phải khép vào để giảm lực ma sát của cự vật. Nhưng hắn làm gì để cô dễ chịu như thế?

Trương Lịch bắt lấy hai chân cô để trên vai hắn. Còn nhếch mép cười khiêu khích.

-"Không thể như vậy đâu, sức chịu đựng của tỷ không tốt chút nào."

-"Hức ưm... Đừng nhanh như vậy... Ra... Ra mất..."

-"Ồ, không được."

Hạ thân Trương Lịch dừng động nhanh, lúc này lại làm vô cùng chậm.

Mỗi lần thúc như được bấm nút tua chậm, lại cố tình vài lần thúc vào điểm mẫn cảm để Ngữ Nhi không thể dễ chịu.

Trương Lịch thì giải trí và thư thái thôi rồi. Đây là ức hiếp quá đáng...

-"Trương Lịch, đệ..."

-"Sao thế? Nàng muốn ta làm chậm mà?"

-"Không cần... Nhanh đi, nhanh cho ta ưm... ưm..."

Đôi mắt cô như phủ một tầng sương, hắn làm cô ức chế phát khóc rồi!!

-"Nhanh như thế nào? Ta tưởng nàng không thích ta làm nhanh."

-"Thích... Đều thích mà..."

-"Phải không?"

-"Ừm... Ta khó chịu... Ha... Ưm..."

Mông nhỏ ngậm gậy thịt lắc lắc đẩy đẩy, chỉ hận không thể khiến gậy thịt chọc loạn vào điểm ngứa bên trong.

Nghị lực của Trương Lịch rất lớn, cho nên không dễ gì mà cho cô ngay được.
Hắn bèn đòi hỏi một phen nữa.

-"Hôn ta, tỷ tỷ của ta hôn tốt ta sẽ dùng côn thịt làm nàng thoải mái đến đi không nổi nữa."

Ngữ Nhi kéo lấy vạt áo hắn, túm cổ áo kéo hắn lại gần.
Gấp gáp hôn xuống, mút lấy môi hắn hôn cắn ngấu nghiến. Cô nhắm chặt mắt, dùng toàn lực vào việc hôn môi.

Đến khi môi Trương Lịch bị hôn đến sưng đỏ ướt át toàn nước bọt.

-"Xem kìa, nếu nàng lỡ miệng cắn một cái thì không xong đâu."

Gương mặt lấm tấm mồ hôi, đôi mắt mông lung hờ hững và đôi môi mọng nước trước mắt hắn trong rất mê người. Trương Lịch phì cười, bèn mút lấy cánh môi cô một cái nữa.

Ừm, môi nhỏ rất ngọt ngào, ngon miệng. Cũng không thể ăn hiếp cô mãi được, thoã mãn nhu cầu hôn rồi thì cũng nên giúp cô thôi.

-"Động, động đi. Ta hôn đệ rồi."

-"Được, không phụ lòng nàng."

Trương Lịch đưa đẩy hông, phía dưới lại lần nữa ma sát với nhau.

Thoải mái đến mơ hồ, Ngữ Nhi không nhớ mình làm tới bao giờ. Nhưng Trương Lịch không làm chỉ làm một lần. Dù cho cô đã không còn làm nổi nữa thì hắn vẫn bắt cô ngậm cự vật, bắt cô khép đùi lại cho hắn làm tiếp.

Mệt đến mức sau đó Ngữ Nhi đã đi không nổi ba ngày liền...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net