Rốt cuộc là muốn bao nhiêu? #1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cùng Thế Tân hưởng thụ, Ngữ Nhi bình tĩnh đưa anh về ra mắt. Không một ai ngạc nhiên nhưng lại có sự tức giận, muốn biết ai dám tức giận ấy hả?
Được rồi, có lẽ chuyện này là do cô sai, cô đã khiến Tư Trạch với Trương Lịch tức chết. Vốn dĩ theo cái lịch ngớ ngẩn kia thì đêm hôm qua nên là của họ chứ không phải anh hàng xóm may mắn nào đó hưởng lợi. Cho nên... Cô thấy có lỗi trước sự hờn dỗi của hai tên kia.

-"Ngoan nào đừng giận, tôi xin lỗi... Hôm qua đáng lẽ là của hai người."

-"Xin lỗi thì em có thể khiến cho tiểu huynh đệ của tôi không đau sao?"

-"Hừ, em xấu xa!!"

Trương Lịch rồi lại Tư Trạch, họ thay nhau đả kích lên tội lỗi của cô. Cuối cùng họ lại đưa ra quyết định.

-"Vầy đi, ngay bây giờ em đền bù, nếu không đêm nay lại có kẻ tức giận."

-"Được được, chỉ cần hai người đừng giận."

Ngữ Nhi đành nghe theo quyết định của họ, nhưng lại có cái mùi xấu xa ở đâu ấy.
Trương Lịch cười gian nhìn Tư Trạch, hai người tình đầu ý hợp đầy mùi gian tình. Nói chứ Ngữ Nhi đây là hủ nữ ngầm nhé. Nhưng mà... Họ cười cái gì? Không lẽ định giở trò?

Hai tên đó thì làm gì dám hờn với dỗi đâu, chẳng qua là muốn để cô chấp nhận điều họ sắp làm.

-------------------------------------

Ngữ Nhi tắm rửa sạch sẽ, bước ra khỏi phòng tắm mà vẫn đang cố lau tóc đang ướt. Nhưng vì mất cảnh giác một chút mà bị ai đó từ góc phòng xông ra, đem miệng cô bịt lại rồi đè lên giường trói cả chân tay. Sau khi chắc chắn cô không thể vùng khỏi dây thì vác cô lên. Ngữ Nhi một chút cũng không thèm vùng vẫy, vì cô đâu có ngốc, vùng làm gì cho tốn sức. Đợi đến phút cuối còn sức mới thoát được, đó là một suy nghĩ của một nữ nhân EQ cao cho hay.

Người bắt cóc không bịt mắt cô, cũng làm gì tổn hại đến cô cả. Hắn chỉ đem cô đến nhà kho, một nơi dùng để làm phòng khách nhưng mà vì không có khách nên toàn để mấy thứ dự trữ.
À mà nơi này là nhà chung của cô, nói thẳng ra là hoàng cung phiên bản biệt thự hiện đại được các phi tần kia góp phần vào mua, người thì góp tiền xây bể bơi, người góp tiền để làm vườn hoa,... Nhưng mà ai góp thì kệ hắn đi, cô đâu có góp đồng nào. Cũng đừng hỏi vì sao phải góp nhé, vì sự công bằng cả đấy.

Sau kho cô bị mang đến cái giường trong phòng, Ngữ Nhi hơi bị hoang mang. Cô không biết từ khi nào nơi này lại trở nên thú vị như vậy? Nhìn rất kích thích.
Trên tường bỗng dưng có mấy cái đồ treo, dùng để treo đồ chơi nào là roi, gậy, các thứ đồ chơi. Đằng kia còn một cái bàn để đầy dụng cụ, ra là trong nhà cô còn có người máu S nha. Nổi bật là căn phòng này toàn đồ màu đen.

Sau đó thì Trương Lịch từ phòng tắm đi ra, vậy là cái đám này là do em trai cô bày? Chưa hết, cái tên bắt cóc cô từ phòng mình qua đây giờ lộ mặt ra chính là Tư Trạch, xem ra hai tên này chơi với nhau nhiễm nhau cả rồi.

-"Bảo bối, chúng ta có thể rồi nhỉ?"

-"Cũng quá phô trương, còn bày đủ thứ."

-"Tôi cảm thấy chúng rất thú vị, chị có thấy thế không?"

Trương Lịch đi đến chỗ treo mấy cái cây roi. Chọn một cái đầy dây, hắn quất nhẹ lên tay vài cái rồi gật đầu ưng ý.

-"Tư Trạch, cậu mau cởi sạch bảo bối, để cô ấy chổng mông lên. Chúng ta sẽ có thể chơi."

-"..."

-"Ok ok."

Theo lời hắn, Tư Trạch nhẹ nhàng đem váy áo cởi ra rồi quăng luôn quần lót. Để cô đổi thành tư thế chổng mông lên.

-"Hai người thật biết bày trò, tôi cũng cảm thấy kích thích."

Trương Lịch đi đến gần, xoa xoa mông nhỏ căng mịn của cô. Không báo trước quất vào bờ mông một lần, Ngữ Nhi khẽ cong người miệng than lên vì đau.

-"A đau..."

-"Đau?"

Lại một phát nữa, Trương Lịch không thương xót dùng roi đánh một lần.
Thoáng chốc chỗ bị đánh đến hai lần đã đỏ lên.

-"Em thật hư, đêm qua để cho chúng tôi nhịn, lại dám đem về một nam nhân nữa. Em có phải là thấy bao nhiêu nam nhân như vậy không đủ? Hm?"

Trương Lịch thổi nhẹ vào gáy cổ cô, khẽ gặm vành tai. Ngữ Nhi vì nhột mà không ngừng rên lên, thân thể muốn né khỏi sự kích thích.

-"Ha... Nhột, em đừng... Trương Lịch."

-"Trên giường thì tôi không xem em là chị nữa đâu, bảo bối hư hỏng."

-"Này, tôi nghĩ ta nên cho bảo bối thử chỗ hậu huyệt. Cậu có muốn không em trai Lịch?"

-"..."

Tư Trạch một câu đùa khiến mặt Trương Lịch đen lại. Không phải vì hắn phản đối chuyện dùng hậu huyệt mà là vì mấy chữ cuối...

-"Khụ... Tôi sai rồi không dám gọi cậu là em trai nữa."

-"Hừ..."

-"Phụt..."

Ngữ Nhi khẽ cười. Thật thú vị nha~
Trương Lịch lại quay qua dùng đánh một cái không nhẹ lên mông cô.

-"Ách... Đau!"

Sau đó thì Tư Trạch đem một cái đuôi thỏ trắng cắm vào hậu huyệt, chết thật, chỗ đó cô còn chưa từng nghĩ đến. Nay lại bị em trai cùng tên kia sắp làm.

-"Đừng, chỗ đó không được."

-"Được."

-"Em..."

-"Đừng có gọi tôi là em, bảo bối nhỏ lại muốn bị trừng phạt?"

Dứt lời, hắn quất roi, không chỉ một lần mà là mấy lần liền. Cảm giác đau rát hiện rõ, Ngữ Nhi thở dốc.

-"Ha... Ư... Đừng đánh nữa, sai rồi. Tôi sai rồi..."

Chịu, nhà cô lại đẻ ra đứa hung dữ máu S như vậy. Cô không dám lại phản, Trương Lịch sẽ đánh hư cô mất.
Quăng roi qua một bên, hắn leo lên giường từ từ đến trước mặt cô.

-"Tư Trạch, cậu có thể dùng đồ chơi trên bàn."

Nói ngắn gọn một câu, Tư Trạch cười cười lấy trên bàn một đồ vật hình bầu dục nhỏ nhỏ có dây và đồ điều chỉnh, và đó không thứ gì lạ, thường có tên gọi là "trứng rung". Hắn đã nhắm vào món này lâu rồi, thật sự vô cùng muốn thử.
Tiến đến, hắn lấy trứng rung bật mức độ vừa phải. Để lên hoa huyệt, di chuyển nhẹ. Chưa gì đã thấy một chút nước dính lên đồ chơi, thật nhanh ướt.

-"Ha... Um... Thật ngứa, đừng cọ nữa."

-"Chưa được đâu nha~ Mới đây em đã không chịu nổi."

...

*Chap này chia làm hai, vì nó dài .-.
Mấy nay không ra chap do lười ấy, tội lỗi quá "((*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net