Chap 5 Quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đây là câu truyện kể về 3 năm về trước khi sans mới gặp y/n và mọi chuyện từ đó xảy ra
ĐẦU TIÊN LÀ DUSTTALE
----------------------------- ---------------------------------------
Bước đi trên nền tuyết lạnh lẽo với cái khuôn mặt lạnh lùng, kẻ được mệnh danh là tử thần của underground, nghe đến cái tên khiến ai cũng phải sợ hãi,đối với quái vật hắn như 1 kẻ điên ham muốn tăng level nên đã giết rất nhiều người ngay cả đứa em trai duy nhất của hắn papyrus cũng bị hắn giết.

Rời khỏi snowdin với nhiều lời bàn tán của quái vật, hắn gần như chả quan tâm gì, nếu là bình thường khì hắn đã giết bọn họ rồi nhưng hắn ko làm vậy vì hắn cảm thấy chán nản mọi thứ xung quanh hắn cứ như vậy mà trãi qua bình thường chỉ có GIẾT và giết điều này làm cho cuộc sống của gần như rất tẻ nhạt.

Bước được 1 hồi anh dừng chân lại trước mắt anh là 1 sinh vật anh chưa thấy bao giờ, thủ sẵn con dao trên tay, nhẹ nhàng bước tới gần anh nhận ra thứ sinh vật này ko phải quái vật mà là người, nhưng đã bị ngất, anh lẽ ra phải giết con nhóc này nhưng ko bởi theo anh nghĩ nếu con nhóc này chết thì có lã cuộc đời nhàm chán của anh sẽ quay lại.

Vò đầu suy nghĩ một hồi lâu anh quyết định sẽ mang con nhóc này về nhà, liệu con nhóc này sẽ mang cho anh thú vui mới hay lại chỉ là sự nhàm chán, đánh cược với điều đó anh sẽ ko giết con nhóc này.

Dịch chuyển về ngôi nhà, anh đặt y/n xuống ghe sofa rồi anh dịch chuyển lên phòng mình nằm và ngủ

----------------------------------------- vài 3 tiếng sau ----------------------------------------
-ư...ưm đây là đâu_y/n
Với sự nhạy bén anh liền thức dậy dịch chuyển xuống phòng khác để coi con nhóc loài người
-sup chào nhóc_*cười* DT sans
- waaaaaaaa maaaaaaaa _* hét lớn* y/n

-ma nhóc đừng nói thế chứ, ta đây đã cứu nhóc mà_dust
- cứu? _y/n
- phải tại ta thấy nhóc nằm bật gân giữa đường đi nên mới đem nhóc về đó
Mà dù một phần là ta nói dối

-nếu như thế thì tôi thật là thất lễ, cháu tên là y/n, cảm ơn chú đã giúp cháu _*cười* y/n
(Bạn cười như thế này)

"Thình thịch"
Cái cảm giác gì thế này, nụ cười này thật dễ thương làm sao, đây là lần đầu tiên có người với mình khi mình bắt đầu trở nên điên loạn,ủa mà khoan có gì sai sai?

-Nhóc....nhóc vừa mới gọi ta là gì cơ_dust

-dạ.....chú_y/n

-khoan hình như nhóc đang nhầm lẫn gì thì phải, sao lại gọi ta là chú, ta đâu có già vậy đâu_dust

-nhưng chú gọi cháu là nhóc nên cháu tưởng.....y/n

-đừng tưởng....hãy gọi ta là anh hoặc sans ko cô,dì, chú,bác gì hết, hiểu chứ_*trừng* dust

-vâng....anh...sans_y/n

-ưm///////  //////// đó...dễ nghe...hơn chưa_ *đỏ mặt* dust

Lại.....lại nữa rồi cái quái gì đang xảy ra thế này tại sao mình lại đỏ mặt chứ thật là nhục mà

-sans ko sao chứ sans đang đỏ mặt sans sốt ư?_y/n

-à ko ta ko.......dust

Ọtttttttttttttttttt

Hửm tiếng gì thế này ? Huh
- nhóc đói à _ *cười gian*dust
Hay cho lời nói nhóc đó chỉ gặt đầu đồng ý, có lẽ hiện giờ nhóc đang rất xấu hổ nhỉ ,heh cute

-nhưng nhóc ăn gì nhỉ ta mua cho _ dust

-sa...sans_y/n

-sao ?_dust

-em muốn nấu ăn _y/n

-nhóc nấu sao ? _ dust

- vâng , em muốn nấu ăn cho anh để cảm ơn_ y/n

Tôi nhìn chằm chằm vào y/n quả nhiên tôi ko thể nói ko với đôi mắt cún con đó

-haizzz được rồi nhưng nhóc đừng làm gì để bị thương đấy_ dust

-vâng_ y/n

Heh em ấy cứ thế bước lặng lẽ vào bếp,mà mình đang làm gì thế này có phải là mình quá thân với con người này ko dù mới gặp, ko dược ko được mày ko thể để con người dụ dỗ lần nữa, nhưng

------------------- vài phút sau -----------------------
-Sans _y/n

-nhóc nấu xong rồi à_dust

- vâng _y/n

(Đồ Ăn)

-Ồ nhìn có vẻ ngon đấy chứ_dust
( ngậm 1 miếng)
- ngon thật đấy_dust

-thật sao ạ_*vui* y/n

-ưm...ừm đừng có làm vẻ mặt hớn hở thế chứ_dust

Chúng tôi ăn cùng nhau trong sự tĩnh lặng, cả 2 bên hoàn toàn ko biết nói gì với nhau
-y/n_dust

Phá tan bầu ko khí tĩnh lặng tui lên tiến
-ta có thể hỏi nhóc 1 câu ko_dust

- vâng ?_ y/n

-nhóc có bao giờ nghĩ rằng 1 kẻ ác hay kẻ đã đánh mất thời gian đều có thể trở thành người tốt và làm lại quá khứ_dust

Mình lại hỏi quái gì thế này câu trả lời tất nhiên là chỉ có 1

- sans cho dù em ko hiểu ý anh nói nhưng em ko nghĩ 1 người đã đánh mất tương lai có thể trở về quá khứ đâu_y/n
- đúng nhỉ he..he _ dust
Mày đúng là thằng ngu sans sao mày có thể nghĩ ngốc như vậy sao mày lại trong chờ câu trả lời đã quá biết như thế

- nhưng nếu như họ thật sự cố gắng thì ác cũng thành tốt dù thời gian đã mất nhưng họ  có thể làm lại từ đầu để tạo dựng tương lai mới ko phải sao sans_y/n

Đây là lần đầu tiên mình nghe câu trả lời như thế này đa số những kẻ mà mình hỏi đều chọn YES or NO
Nhưng em ấy lai khác biệt hoàn toàn

- heh nhóc ta nghĩ ta thích nhóc rồi đấy _ dust

- vâng ? _ y/n
---------------------------------------     -------------------------------------------
Mọi thứ cứ thế trôi qua, khoảng thời gian ta sống với y/n cứ như ước mơ, ngôi nhà u ám đầy màu xám cũng trở thành ngôi nhà có tiếng cười tiếng nói, ta cứ mong khoảng thời gian này là mãi mãi nhưng mọi thứ đều ko như ta mong đợi.

Bước về ngôi nhà ta gọi tên y/n nhưng ko ai trả lời

-y/n em đâu rồi _ dust

Ko có ai lên tiếng cả

-Y/n em ở đâu_dust
Bước vào phòng khách, tìm kiếm khắp nhà nhưng ko thấy em ấy, y/n rốt cuộc em đang ở đâu

Ta chạy khỏi nhà tìm kiếm khắp mọi nơi ơ snowdin , waterfall..........lục lọi hết ngóc ngách ở underground, nhưng tung tích của em ấy chỉ bằng 0 . Liên tục tìm kiếm em ấy suốt 3 năm việc mất em ấy khiến tôi trở cuồng sát hơn bao giờ

Ánh sáng của tôi biến mất khiến cuộc sống của tôi trở nên vô nghĩa, nhưng bỗng dưng cái hố xuất hiện dưới chân tôi làm tôi rơi vào 1 timeline khác, có vẻ việc tôi làm đã khiến cho vòng thời gian bị mất cân bằng nên tôi bị cuốn vào vòng thời gian khác

Sau 1 hồi tmf hiểu tôu đã biết nơi mà mình rơi xuống là undertale, việc này gần như ko khiến ta bận tâm,nếu ko nghe nghe thấy tiếng em, việc này khiến tôi gấp rúc chạy theo vọng nói của em, tiếng cười đó,âm thanh đó ko ai khác chính là em, nhưng đó ko phải tiếng cười cho tôi mà là em cười cho kẻ khác UT sans, nụ cười đó rạng rỡ gấp đôi khi em ở với tôi, biểu cảm đó khác với khi em ở với tôi, đó ko phải biểu cảm hồn nhiên như trước mà là tình yêu, em thích hắn ta ko phải tôi, điều này khiến cho tôi tức điên lên, tức tốc xông lên nhưng họ đã ngăn tôi lại.
"NHỮNG NGƯỜI GIỐNG TÔI"

BAD SANS

( xin lỗi các bạn vì phần chuyện này mình viết hơi đột ngột nên hơi bj dở và hay lập Lại từ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net