56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện menu
doc truyen
TruyệnBần Cùng Quý Công ChúaChương 56
BẦN CÙNG QUÝ CÔNG CHÚA
56

Bên trong khách sạn cùng tấm biển của nó đơn sơ giống nhau, đại đường hẹp hòi âm u thỉnh thoảng có khách nhân nghèo túng du đãng qua. Thấy Mary, lễ tân rõ ràng sửng sốt một chút. Ăn mặc cùng khí chất của nàng một chút cũng không giống người tìm nơi ngủ trọ.

“Xin hỏi George · Wickham tiên sinh ở gian phòng nào?” Thời điểm hỏi cái này, nàng đem 10 đồng tiền đặt ở trên quầy.

Ánh mắt lễ tân phát ra ánh sáng tham lam, đè thấp tiếng nói nói, “307, ngài tự mình đi lên đi. Trước ngài vài phút, còn có hai vị thân sĩ cũng tìm đến Wickham tiên sinh. Tuy rằng bọn họ ăn mặc phi thường xa hoa, nhưng cho tiểu phí cũng không có hào phóng như ngài!”

Mary mỉm cười gật đầu, nhắc làn váy chậm rãi lên lầu. Hàng hiên trải thảm sớm đã vỡ nát, nhìn không ra hoa sắc ban đầu, sàn gỗ phía dưới cũng lỏng lẻo, khi người đi qua đặc biệt phát ra tiếng vang chi dát chi dát.

Mary thả nhẹ cước bộ, đi đến trước của phòng 307 đứng. Nàng nghe thấy được thanh âm cậu Gardner, động tác chuẩn bị gõ cửa dừng lại.

“Ledia thân ái, không cần bởi vì nhất thời xúc động mà hủy diệt cuộc sống của mình. Cùng một con bạc kết hợp là quyết định ngu xuẩn, hai người sẽ không hạnh phúc, cả đời đều muốn khắc khẩu cùng nghèo khó vượt qua!”

“Thượng đế a, mọi người là thân nhân của ta, chẳng lẽ không có thể chúc phúc chúng ta sao? Ta yêu Wickham, mặc kệ các người khinh thường hắn, ta cũng sẽ không ghét bỏ hắn. Nếu không thể trở thành vợ của hắn, ta sẽ thống khổ mà chết!” Ledia dùng tiếng nói bén nhọn quát to. Xem ra nàng là quyết tâm muốn cùng Wickham cùng một chỗ.

Mary không tiếng động thở dài, gục đầu xuống nhu ấn mi tâm.

“Wickham tiên sinh, anh tính làm sao bây giờ?” Tiếng nói Darcy trầm thấp vang lên.

Đồng tử Mary hơi co lại, lập tức đả khởi tinh thần gõ vang cửa phòng.

Wickham tiến đến mở cửa thấy rõ gương mặt của nàng, khóe miệng gợi lên một chút độ cong quỷ dị.”Cô rốt cục đến đây, Mary tiểu thư!” Hắn dùng điệu vịnh than khoa trương cao giọng nói.

Hắn luôn luôn chờ đợi mình đến! Mary từ đáy mắt hắn che kín ác ý thấy tin tức này. Nàng cũng gợi lên một chút mỉm cười quỷ dị, bình tĩnh mở miệng, “Đã lâu không thấy, Wickham tiên sinh.”

Nghe thấy thanh âm của nàng, Darcy lập tức đứng lên đi đến trước cửa. Hắn cao thấp đánh giá nàng, xác định nàng lông tóc vô thương mới nhíu mày hỏi, “nàng là thế nào tìm đến? Nơi này cũng không phải là chỗ nàng một thân đơn độc nên tới!” Ngữ khí của hắn nghiêm khắc trước nay chưa có.

Cậu Gardner cùng Ledia cũng thực giật mình.

Wickham thế này mới phản ứng lại, Darcy cũng không có đem hành tung của hắn nói cho Mary, vậy nàng là thế nào tìm đến? mang theo nghi vấn, đáy lòng hắn nổi lên một tia dự cảm điềm xấu. Mary rất thần bí khó lường, nhiều người muốn tìm đến hắn như vậy đều không có đầu mối, liền ngay cả Darcy cũng tiêu phí đại lượng tiền tài cùng thời gian, một nữ nhân như nàng thế nhưng chỉ so với hắn chậm một bước.

“Ta tự nhiên có biện pháp của ta, đi vào rồi nói sau.” Chống lại con ngươi nâu của Darcy tràn đầy lo lắng, tâm Mary một mảnh mềm mại. Nàng nghiêng người vòng qua Wickham, lấy tư thái thân mật đứng ở bên người hắn.

Mày Darcy nhíu chặt chậm rãi buông ra, ý bảo nàng ngồi xuống. Đây là sô pha đôi hẹp hòi, dáng người Darcy quá mức cao lớn, hai chân Mary không thể tránh khỏi chạm vào đùi hắn, làn váy rơi ở trên đầu gối hắn lại nhẹ nhàng rơi xuống.

Đáy mắt thâm trầm của Darcy tràn ra một tia ôn nhu, cẩn thận thay nàng sửa sang lại làn váy, đã quên truy vấn nàng là thế nào tìm tới được.

Hành động như vậy thật sự là rất thân mật, hoàn toàn vượt qua nhận thức của Mary, nhưng nàng một chút cũng không chán ghét. Nếu cảm giác của nàng không có sai lầm, ở một giây trước khi thu được thư tín, hắn coi như định cầu hôn mình? Nhưng đáy lòng ngọt ngào rất nhanh đã bị chua sót thay thế, nay nhà Bennet đã xảy ra gièm pha như vậy, nói vậy hắn không bao giờ sẽ quật khởi ý niệm như vậy trong đầu. Trước mắt hắn có thể tận lực tương trợ đã nhớ đến một chút tình nghĩa cuối cùng, nàng phi thường cảm kích.

Nghĩ đến đây, Mary ôn nhu liếc mắt nhìn Darcy một cái. Không đợi hắn phát hiện ánh mắt của nàng, nàng xoay mặt nhìn lại Wickham, khuôn mặt tú lệ toát ra một tia thống khổ cố ý chế tạo.

“Anh muốn thế nào mới nguyện ý cùng Ledia kết hôn?” thanh âm của nàng cơ hồ là từ hàm răng nghiến ra.

“Mary, con còn trẻ, ánh mắt nhìn vấn đề không có sâu xa như người già chúng ta. Ledia tuyệt đối không thể cùng Wickham kết hôn…” cậu Gardner vội vàng ngăn cản.

“Vậy Ledia nên làm cái gì bây giờ?” Mary cao thấp đánh giá Ledia, phát hiện khóe mắt đuôi lông mày nàng đều lộ ra một cỗ phong tình quyến rũ, cảm thấy trầm xuống.”Thanh danh của nó đã bị hủy, nếu không lấy Wickham, nó sau này thế nào gặp người? Bốn chị em đều còn chưa có xuất giá, cũng sẽ bởi chuyện này mà đã bị rất nhiều ảnh hưởng! Vì vãn hồi danh dự, để cho bọn họ kết hôn là biện pháp tốt nhất.” tiếng nói của nàng tràn ngập áp lực.

Cậu Gardner không nói.

Đầu ngón tay Darcy khẽ nhúc nhích, muốn đem nàng ôm vào lòng an ủi, nhưng lý trí đúng lúc ngăn trở hắn.

“Mary, em chỉ biết chị sẽ vì em mà suy nghĩ! Em cùng Wickham sẽ nhớ kỹ ân tình của chị!” Ledia cảm kích nói.

“Hai ngươi nói xong sao?” Wickham vẫn không hé răng quỷ dị cười rộ lên. Hắn đối với vẻ mặt thống khổ của Mary phi thường mãn ý, nhưng cái này còn xa xa không đủ bình ổn oán hận đáy lòng hắn.

“Ai nói ta muốn cùng Ledia kết hôn?” Hắn đổ cho mình một ly Whiskey, chậm rãi uống một ngụm.

Ledia dùng ánh mắt không dám tin nhìn về phía hắn.

“Vậy anh mang nó bỏ trốn là muốn làm gì? Chỉ là vì đùa bỡn nó rồi đem nó ném xuống sao?” Mary trầm giọng chất vấn.

“Cô nói đúng vậy, ta vì đùa bỡn cô ta. Còn nhớ rõ ta từng nói qua sao, Mary tiểu thư? Cô nhất định sẽ hối hận, ai bảo cô xen vào việc của người khác! Ta thực bội phục ngươi vô tư tín nhiệm cùng duy hộ đối với Darcy, nhưng cô sẽ không nghĩ tới bởi vậy liên lụy người nhà của cô sao?” Wickham thấp cười rộ lên, trong tiếng cười tràn ngập tự đắc cùng ác ý.

Biểu tình Ledia không dám tin biến thành nghi hoặc. Nàng lăng lăng nhìn lại Mary.

Darcy cũng nhanh nhìn chằm chằm Mary, hắn không nghĩ tới nguyên nhân chuyện này nguyên cho lại là mình, nàng là vì bảo hộ mình mới thu nhận trận tai họa này. Ngực của hắn kịch liệt phập phồng, đáy mắt thâm thúy cuồn cuộn tình cảm mãnh liệt mà quay cuồng mạnh mẽ nào đó.

“Wickham tiên sinh, mục đích của anh đã đạt tới! Ta hiện tại quả thật phi thường hối hận. Nhưng ta nghĩ anh sẽ không làm loại chuyện cố sức lại không chiếm được nửa điểm ưu việt này. Nói đi, anh muốn điều kiện gì mới bằng lòng cùng Ledia kết hôn?” Sắc mặt Mary nhìn như tái nhợt, nội tâm lại một mảnh bình tĩnh.

Wickham đem rượu uống một hơi cạn sạch, lo lắng một lát sau nói, “Muốn ta cùng Ledia kết hôn cũng có thể, các ngươi ra đồ cưới 5000 bảng Anh, đem toàn bộ nợ nần của ta trả, sau đó hàng năm cho ta 100 bảng Anh lãi. Điều kiện này cũng không tính hà khắc, phải biết rằng, có vài cô gái đồ cưới một vạn bảng Anh đang chờ gả cho ta đâu.”

Thật đúng là dám nói a! Đáy mắt Mary ngưng kết một tầng hàn sương.

Ledia tràn ngập hy vọng nhìn nàng.

“Thực có lỗi, chúng ta chỉ sợ không thể thỏa mãn điều kiện của anh. Đồ cưới Ledia là 1000 bảng Anh, lại nhiều hơn không có.” Nàng lạnh giọng nói.

“Năm chị em các cô không phải một người một ngàn bảng Anh đồ cưới sao? Chẳng lẽ không thể vì hạnh phúc của em gái làm ra một chút hy sinh?” Wickham nâng cằm.

“Mary, em cầu chị, đem đồ cưới cho em mượn đi, em về sau sẽ trả lại cho các chị!” Ledia thế nhưng bị hắn kích động, giữ chặt tay Mary đau khổ cầu xin.

Mary cơ hồ bị ích kỷ cùng ngu xuẩn của nàng tức nở nụ cười. Nàng dùng ánh mắt đạm mạc lạnh như băng ngạo nghễ nhìn nàng, thấp giọng hỏi, “Đưa hết của chúng ta, em có cái gì? Wickham có thu vào ổn định sao? Em sẽ làm công việc quản gia quản lý tài sản sao? 5000 bảng Anh còn chưa đủ nửa năm tiền đánh bạc cho hắn. Em có biết cha vì đồ cưới của chúng ta tồn bao nhiêu năm? Mười năm! Chúng ta đem đồ cưới đều cho em mượn, em muốn chúng ta bao lâu không kết hôn? Mười năm? Hai mươi năm? Hay là cả đời? Vì một người hạnh phúc, sẽ hy sinh mọi người hạnh phúc sao? Huống chi một nam nhân vì tiền mà cùng em kết hôn, hắn sẽ cho em hạnh phúc sao? Ledia, dùng đầu óc của em cẩn thận suy nghĩ!”

Ledia bị quở trách á khẩu không trả lời được. Cậu Gardner đối với nàng thất vọng xuyên thấu, một câu cũng không muốn vì nàng nói.

Darcy mím môi, dường như muốn mở miệng, Mary tay mắt lanh lẹ cầm bàn tay của hắn, ở lòng bàn tay hắn viết ‘NO’. Darcy hiểu ý, thích hợp bảo trì trầm mặc.

“1000 bảng Anh đồ cưới cùng 100 bảng Anh một năm, này là tất cả chúng ta có thể cho.” Mary nhìn chằm chằm nhìn về phía Wickham.

Wickham liếc mắt nhìn Darcy một cái, thấy hắn ngồi yên không để ý đến, đáy lòng phi thường tức giận. Hắn trào phúng nói, “Một chút như vậy đã nghĩ để cho ta cưới một con đàn bà ngu xuẩn lại phóng đãng? Các người nghĩ đến thật đẹp!” Hắn hoàn toàn vạch ra ngụy trang tao nhã, lộ ra chân diện mục thô bỉ tham lam.

Tâm Ledia đều phải nát. Nàng quả thực không thể tin người yêu sẽ dùng từ đáng sợ như vậy hình dung mình. Nàng bổ nhào vào bên chân hắn, khẩn cầu yêu thương cùng ôm ấp của hắn.

Wickham phiền chán đạp nàng một cước, đứng lên đẩy ra cửa phòng, “Các người có thể đi rồi! Mang theo 5000 bảng Anh lại đây ta lại cùng các người đàm phán.” Hắn một bộ dáng nắm chắc thắng lợi, bởi vì hắn biết Ledia căn bản không rời được hắn, chẳng sợ hắn dùng tàn nhẫn ác độc thương tổn nàng.

Cậu Gardner cùng Mary bắt lấy Ledia, đem nàng cứng rắn kéo xuống lầu.

Wickham không cam lòng, hướng về phía bóng dáng của nàng hô, “Mary tiểu thư, cô vì bảo vệ Darcy trả giá thảm thống như vậy, hắn lại đối với cô cùng người nhà của cô bỏ mặc! Ta thật sự là thấy đáng thương cho cô!”

Mary quay đầu khinh miệt nhìn hắn một cái.

Darcy dừng bước, xoay người gằn từng tiếng nói, “Wickham, ta đối với anh dễ dàng tha thứ đã đạt tới cực hạn. Nam nhân gia tộc Darcy chưa bao giờ là thân sĩ nhân từ thiện lương, hy vọng anh có thể thừa nhận trả thù của ta.” Hắn phá lệ mỉm cười với Wickham, sau đó xoay người nhanh rời đi.

Tâm Wickham nháy mắt lạnh thấu. Không có người so với hắn càng hiểu biết nam nhân gia tộc Darcy giấu ở sau lưng phong độ thân sĩ hoàn mỹ là tàn khốc. Tài phú của bọn họ là từ máu tươi cùng bạch cốt chồng chất mà thành, hàng năm nô lệ chết ở gieo trồng viên của bọn họ nhiều vô số kể, bọn họ chưa bao giờ sẽ vì một chút chuyện này mà nhíu mày. Nếu chân chính chọc giận Darcy, hắn quả thực không có biện pháp sống sót ở Anh quốc.

Wickham biết mình tính sai, hắn sai đánh giá sai tầm quan trọng của Mary đối với Darcy. Nhưng nếu hắn để ý nàng đến mức không để ý nguyện vọng của lão Darcy triển khai trả thù với mình, hắn vì sao không thay Ledia trả bút đồ cưới này? Đây tuyệt đối là biện pháp tốt nhất cứu lại danh dự Mary không phải sao?

Sắc mặt Wickham trắng bệch nhìn ra cửa phòng, lo lắng muốn chạy nhanh thoát đi Luân Đôn. Nhưng hắn rất nhanh liền đánh mất ý niệm này trong đầu, quyết định cược một phen, cược Darcy cuối cùng sẽ thỏa hiệp bỏ tiền.

Bọn họ hiện tại bất quá là phô trương thanh thế mà thôi, rất nhanh sẽ lại tìm tới cửa cầu xin hắn tha thứ! Thành anh em đồng hao, Darcy chẳng những đối với ta không có cách nào, còn có thể cung cấp nuôi dưỡng ta cả đời! Hắn nói cho chính mình như vậy.
Contact - ToS - Sitemap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net