Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Lời Ngoài Lề -
Hé lô 😘😘 Lại là Nhi đây. Có 1 thông báo là Nhi đã đổi tên thành Lười nhé. Lười nhân dịp đi tập trung nên muốn chia sẻ niềm vui nho nhỏ này với các bae của Lười.
***
Lười 1 lần nữa chân thành các bạn đã luôn ủng hộ Lười * cúi đầu * đã full 1 bộ truyện có tên Hạnh Phúc Cho Anh cùng Ta thích quậy Vương gia tránh qua một bên.
Lười đang viết 1 bộ mới là Mối Tình Của Tôi đặc biệt hài và có thể giải stress.
Mong mọi người vẫn sẽ ủng hộ.
Face : Phươngg Thảoo ( Khả Nhi )
🌸 Bình chọn và theo dõi nhé🌸

- Tiếp Tục -

Bước qua cổng trường thân yêu, nó hướng thẳng phòng hiệu trưởng mà bước đi. Dừng trước phòng, nó khẽ đưa tay lên gõ cửa.

Cốc..cốc

- Vào đi.

Chỉ đợi câu nói này của bác Nhật nó nhấc chân vào trong phòng. Bảo Nhật nhìn nó mỉm cười trìu mến

- Làm sao rồi? Con lại bày trò hại ai?

- Ôi bác, chỉ bác hiểu con thôi.

Nó tươi cười nhìn bác Nhật của nó.

- Thế lần này, ai là nạn nhân của con đây?

Bảo Nhật lấy 1 xấp hồ sơ học sinh ra đưa cho nó.

- Du Tử Châu ạ _ Nó mỉm cười ranh ma.

- Con chắc không? Bố con bé này cũng không đơn giản đâu.

Bảo Nhật nhìn nó, ánh mắt thoáng tia kinh ngạc

- Đến bác cũng nói vậy thì lần này con phải cẩn trọng hơn rồi. Nhưng bác ơi, lần này con cần bác giúp đấy.

Nó cầm trong tay hồ sơ học bạ của Du Tử Châu, cười 1 cách tinh quái. Đã bị nó chú ý, nhận định là mục tiêu thì đừng hòng thoát.

~~~ Lười thánh thiện ~~~

- Trật tự.

Cô Hoa bực mình quát cả lớp 10a2 đang trong tình hình không ra cái lớp học. Sau 1 hồi chỉnh lại bàn ghế hơi ra dáng cái lớp, cô Hoa mới lên tiếng

- Hôm nay lớp ta chào đón 1 thành viên mới chuyển từ 10b2 qua. Vào đi em Kha Thảo Nhi.

Nghe thấy cô Hoa gọi tên, nó mới bước vào. Không cần diễn tả cũng biết ánh mắt cả lớp hướng tới nó không mấy thân thiện đương nhiên ngoại trừ Lâm Trúc Anh đang trợn mắt há mồm bất ngờ.

- Tên Kha Thảo Nhi nha_ Nó cười nhẹ giới thiệu

Không nói cũng biết đa số sẽ ghét nó nhỉ? Nó xin cô Hoa xếp gần chỗ của cô. Lúc đi về chỗ ngồi, cô nhìn nó

- How to chuyển lớp!?

- À, hiệu trưởng là bác tao. _ Nó vừa lấy sách vở vừa đáp.

~~~~~ Lười Thánh Thiện ~~~~~

Giờ Ra Chơi

- Nhưng mà sao mày chuyển qua đây?
Cô quay ra hỏi nó.

Nó cười mỉm

- Du Tử Châu lớp này mà mày.

- Á đù, sao tao không biết nhở_ Cô hét toáng lên.

- Ít khi vào lớp học. Nó toàn đi điểm danh xong đi show.

Kha Thảo Nhi nhếch môi nói.

- Eo, mày đang dự tính chuyện gì đấy?

Cô không tự chủ mà run lên

- Mày đoán xem?

Nó vừa cười vừa tiếp tục những dự tính trong đầu.

Giờ Ăn Trưa

Nó cùng cô đi xuống căn tin mua đồ ăn. Đi được 1 hồi nó chợt dừng tầm mắt lại 1 nhóm đang hội tụ đông đúc.

Có vẻ như xảy ra chuyện gì đó?

- Ê, mày ra hóng coi.

Nó khuề tay bảo cô đi ra. Cô uất hận trừng mắt nhìn nó nhưng chân vẫn không tự chủ mà hướng tới đó hóng chuyện. Một lúc, cô hớt hải chạy về

- Là Du Tử Liên mày ơi. Đám bạn của Du Tử Châu đang ăn hiếp em ấy.

- Đúng dịp đấy. Mày gọi điện cho Thiên Phong bảo qua đây đi.

Nó hơi mỉm cười, chen vào đám đông kia, mở giọng hớt ha hớt hải

- Ôi chời ơi, đám mắt xanh mày đỏ này đứng vướng chỗ đi của người ta quá à.

Bọn kia khinh miệt nhìn nó:

- Lại cái con xấu xí này._Con 1

- Trông ghê thật. Còn vác cái mặt đi học được à_ Con 2

- Muốn làm gì? Con vịt cứu con chó à ?_ Con 3

- Nhìn lại mình xem. Các người đã xấu rồi nhưng biết không? Còn xấu kì cục nữa kia. Xấu trong tiềm thức xấu ra, xấu từ cái sơ khai non nước á. Xấu từ mầm non xấu sang trung cấp xấu sập đất bể bờ xấu nát nhà thờ xấu dơ bệnh viện xấu đập Phy sát cô xấu solo không đối thủ. Chời đất ơi, xấu mà xấu xanh cả bầu trời, xấu di dời không cần giải toả , xấu lan toả 100 km trên giờ. Xấu còn xấu bại hoại dân gian, thi tang dương thế, xấu ế con gái sơ sinh, xấu điêu linh con trai mới đẻ, xấu mộc ghẻ bóng gió mới dậy thì.

Nó nhẹ cười 1 cách tự nhiên ( Trích Minh Dự )

- Mày..mày ...cái con khốn nạn này.

Con thứ 2 tức giận đưa tay lên cao..đang định đánh xuống..thì chợt dừng lại giữa không trung...

- Làm gì?_ Thiên Phong từ ngoài chạy vào giữ chặt cổ tay của ả kia. Trừng mắt nhìn...

- Anh Phong..con này chửi tụi em.

Con 3 lên tiếng, giọng run run, đầu cúi xuống.

- Tự cô đắc tội với em ấy. Có thì chịu. Đừng than vãn với người khác. Cút chưa?

Thiên Phong lạnh lùng lên tiếng đuổi người. Ba người kia uất hận bỏ chạy.

Đám đông giải tán..

Nó cầm tay Du Tử Liên kéo tới 1 cái bàn bảo em ngồi xuống. Cô đi gọi đồ, anh đi theo xách đồ. Du Tử Liên hơi ngại ngùng, hướng nó nói bằng giọng li ti:

- Nãy em cảm ơn chị ạ.

Nói 1 hồi hai má của em ủng đỏ. Nó đấu tranh tư tưởng dữ dội

" Chồi ôi, đáng yêu quá. "

Nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh, vỗ vai em nhẹ nhàng

- Không sao. Em hay bị bắt nạt vậy à?

- Cùng không hẳn ạ_ Du Tử Liên run run nói

" Xem ra em ấy vẫn không dám nói."

- Nhi ơi là Nhi. Nghe em gọi phát là anh bay từ nhà xí qua đây đấy.

Thiên Phong đặt đống đồ ăn xuống trực tiếp hướng ghế ngồi cái bịch. Cô cũng từ từ quay lại ngồi xuống bên cạnh nó.

- Được rồi. Phong, em có chuyện nhờ anh đây..
#Còn
#By_Lười

~ Thêm vào thư viện để hóng chương mới ~
~ Bình chọn nếu các tình yêu thấy hay ~
~ Inb hỏi chỗ nào không hiểu ~
~ Bình luận để góp ý kiến ~
~ Theo dõi để xem thông báo~
Chú ý
Đủ 40k read và 1,4k bình chọn mới có chương mới nhé các bae 😘 🍓🐷.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net