Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nhau cũng đã được một tuần. 

- Vẫn còn giận nhau à? - Quốc Hy đưa cốc cà phê lên miệng nhấm nháp rồi hỏi nó. 

- Ừ! 

- Vì chuyện khi bữa à??? Sao Ylen không giải thích cho anh ấy hiểu! 

- Không cần thiết, Cold không cho tôi có cơ hội để giải thích.

- Định là bỏ nhau luôn đấy à??? 

- …. 

- Thế cũng tốt! Bỏ Cold rồi đến với tôi cũng được! - Quốc Hy cười xoà 

- Thôi! Đừng nói nhảm! Tôi phải đi làm đây! Cậu đi sau nhé! Hôm nay tôi có cuộc họp! – nó thở dài rồi đứng dậy. 

Quốc Hy nhìn theo bóng nó khuất sau ô cửa kính. Cậu nhóc vốn sống nội tâm, những suy nghĩ trong lòng không bao giờ bộc lộ cho ai biết, như lúc này, nói là vậy nhưng Hy biết rằng sẽ chẳng bao giờ nó đến với Hy, vì số phận đã an bày như thế… 

Đang suy nghĩ đăm chiêu, cậu nhóc không để ý rằng có một vật thể bay kì lạ đang tiến lại phía mình và rơi tự do trên đầu cậu nhóc. Hoàng hồn lại, cậu mới định dạng nó là cái gì….một chiếc mũ lưỡi trai…. 

- Sorry! Sorry! Anh không sao chứ??? Thằng nhóc em tôi nó phá quá, mong anh thông cảm….! 

một giọng nữ trầm cất lên, Quốc Hy nhìn sang. Một cô gái tóc ngắn, mặc áo sơ mi sọc xanh, gương mặt thanh tú với đôi mắt tròn to đen láy đang rối rít xin lỗi cậu nhóc. Bất giác, Quốc Hy thấy có dòng điện xẹt ngang người…. 

- Ơ…ơ….không sao!!!! 

Cô gái mỉm cười, lấy lại chiếc mũ và bước đi, cậu nhóc ngoái đầu nhìn lại, thì ra là hai chị em, có vẻ như là con gái của chủ tiệm cà phê này. Đôi mắt Quốc Hy hướng về bóng áo sọc xanh ấy với một ánh nhìn kì lạ… 

2 ngày sau… 

Quốc Hy đi làm bằng xe buýt. Một công tử đi làm bằng xe buýt. Đó quả là một chuyện lạ. Như hôm nay, cậu nhóc đang bước lên xe buýt để đến công ty… 

- Xin lỗi! Chờ tôi với bác tài ơi!- Ai đó đang chen chân lên chuyến xe buýt. 

Lại gọng nói ấy…Quốc Hy nhìn sang. Cô gái mặc áo sơ mi xanh….đúng là duyên phận…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net