Chap 32 : Phát hiện mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Bọn nó đang làm cái đ gì thế.. Tao thấy sợ vl bọn mày ạ." Jennie  không chịu được, ngồi rúc lại sát sạt vào IU . Sáu đứa đang nhìn chằm chằm vào hết cái điện thoại của Jennie , chui rúc chật chội trên cái ghế sofa yêu thích của Jin .

Mãi lâu sau, đoạn video vẫn được livestream đều đều nhưng lại không có gì đặc biệt xảy ra. Mọi thứ đều chìm theo sự yên tĩnh đang sợ ở trong điện thoại. Những bình luận và phẫn nộ được gửi đến tới tấp nhưng vẫn không có gì thay đổi. Tất cả đều thắc mắc không hiểu cái wtf gì đang diễn ra nữa.

"Á Á Á Á á á á á á á á á á á á á á....."

Cả bọn đang còn lơ mơ vì đoạn livestream khó hiểu thì IU tự dưng kêu thét lên, nhảy ngược về phía sau ôm lấy chiếc gối trên ghế. Và chiếc điện thoại đáng thương của Jennie theo đó mà rơi "cộp" xuống đất.

"ĐM. Chuyện gì thế??" 

Jennie xót xa nhặt "đứa con" của mình lên, màn hình biến thành màu đen và đã chuyển sang chế độ khóa bàn phím luôn rồi. Ánh mắt tất cả đều nhìn IU  một cách khó hiểu. Còn IU , mặt mày trắng bệch, một tay ôm gối, một tay run rẩy chỉ vào chiếc điện thoại.

"Có....... có........" IUsợ đến phát khóc. Một câu cũng không thể thốt lên rõ ràng, chẳng ai có thể thể hiểu cô đang muốn nói đến cái gì.

"Mở điện thoại lên."  Wendy và một số đứa nhạy bén nhận ra được điều gì đó khác thường. Nhân Mã nghe vậy cũng hốt hoảng mở điện thoại. Nhưng rồi chưa kịp định thần, tụi nó đều giật mình. Ở phía ngoài hành lang kia, lúc nãy chỗ đó còn trống không không có một bóng người.

 Nhưng giờ đây lại lúc nhúc một đống ma ma quỷ quỷ. Nổi bật nhất là một hàng toàn những con ma áo trắng tinh tươm, tóc đen xõa xượi, còn có cả một hai con ma khác tóc xanh tóc đỏ.. Đặc biệt, còn có hai con quỷ lạc loài. Trên người chúng vẫn trang phục trắng, trên đầu cũng trắng bệch, trọc lốc không có một chút tóc nào. Đôi mắt bọn chúng đen kịt, sâu vô tận như hư vô.. Trên người trắng tinh loang lổ những vết nước đỏ sậm, không rõ là màu hay là... một cái gì đó khác nữa.

"Bọn nó cầm dao.." IU hốt hoảng chỉ vào điện thoại. Đúng là hai con quỷ đỏ trắng kia cầm dao thật.. lại còn dính đầy chỗ nước đỏ đó.. chảy tong tỏng từng giọt như trong mấy bộ phim về lũ quỷ khát máu.

Hai đứa quỷ đó chạy nhảy, lúc lên trước, lúc thì ngược về phía sau.. còn dí sát mặt vào cửa kính dòm ngó vào bên trong lớp. Một đứa trong chúng nó còn thì một tay cầm dao qua cửa sổ và khua khoắng về dãy bàn gần cửa sổ. Ánh mắt chúng vẫn đen đen như cũ nhưng lúc này tụi nó có thể mường tưởng ra ít nhiều sự vui sướng và điên rồ của con quỷ kì dị kia.. Và ngay bên dưới cái cửa sổ đó, bọn nó nhận ra loáng thoáng bóng dáng của ai đó đang cố thu mình lại một cách run rẩy sợ hãi.

Trong lúc hỗn loạn dấy lên, bao nhiêu comments và các icon thể hiện cảm xúc đổ về như bão lũ. Ai cũng điên cuồng hỏi đang có chuyện gì xảy ra. Người thì nghi ngờ không biết có phải là bọn nó đang thực hiện một bộ phim ngắn về ma quỷ không nữa. Kẻ tin người nghi nên xảy ra một vụ tranh chấp lớn. Lũ ma quỷ kia cũng nhanh chóng đi khỏi dãy hành lang trước cửa lớp B-302, trả lại cho bọn nó một dãy hành lang yên bình không thể yên bình hơn. Mãi sau, đợi đến khi tình hình yên hơn và có vẻ an toàn, một đứa từ phía dưới cửa sổ mới đứng lên đi về phía cái điện thoại, cũng chính là cái đứa ở dưới cửa sổ bị dọa một phen hết vía ban nãy  - Chaeyoung .

"Ôi cái đ*t mẹ.. Con quỷ quay lại kìa!!!''

 Taehyung  giật mình chỉ về phía góc phải màn hình. Chỗ cửa sau đột nhiên xuất hiện một trong hai con quỷ đỏ trắng vừa nãy. Nó đang nhòm vào lớp, đúng lúc Chaeyoung  chạm tay cầm lấy điện thoại, che mất một nửa cái camera khiến màn hình bị mất một nửa. Tụi nó thề là con quỷ đó đã nhìn thấy Chaeyoung luôn. Ánh mắt cứ đau đáu nhìn về phía này không dứt. Cánh tay loang lổ đầy vết đỏ của nó rờ đến nắm cửa. May thay, cánh cửa đó là cánh duy nhất bị khóa.


"Á á á á á á á á á á á á á..." 

 Tiếng hét thất thanh của Jisoo khiến Chaeyoung  giật mình. Chiếc điện thoại phát ra một hai tiếp rộp rộp không rõ ràng, màn hình chính thức đen ngòm, chẳng nhìn thấy bất kỳ một cái gì cả.

Đoạn video cũng chính thức ngừng hẳn vào lúc đó.

Thật may, lúc đó Jisoo nhìn ra điểm khác thường cái bóng của cánh cửa đổ dài dưới chân mình. Ánh sáng tuy yếu nhưng cô vẫn có thể thấy rõ hai ô kính trên cửa bị một thứ gì đó che mất, hình dạng có cái đầu tròn tròn ở trên cùng như thể có người đứng đó. 

Và khi quay ra, cô nhìn thấy con quỷ đứng yên lặng ở đó, nhòm vào bên trong, còn cánh tay của nó thì đang cố gắng vặn cửa. Cô không nghĩ được gì nữa, chỉ biết hét toáng lên và nhích dần dần sang bên cạnh, tránh thật xa con quỷ kia, càng xa càng tốt. 

"F*ck...!!!"  Jin  gào lên rồi vớ lấy một cái balo dưới chân và nắm lấy Jisoo nhanh chóng đạp tung cửa trước chạy ra đầu tiên.

Jimin  cũng đứng bật dậy theo, vơ lấy cả balo của mình và Chaeyoung đeo lên người. Mọi chuyện xảy ra chỉ trong mất giây ngắn ngủi, hai tên con trai phản ứng quá nhanh. Còn Chaeyoung vẫn đang trong trạng thái mơ mơ hồ hồ, chẳng hiểu được đang có cái quái gì đang xảy ra. Cô ngơ ngẩn nhìn về cuối lớp, rồi tầm mắt cô rơi xuống con quỷ đó, thấy rõ mồn một luôn đối mắt đen ngòm của nó nhìn về phía mình.

"Đệt!!" 

Trong lòng Chaeyoung ầm ầm như có sóng. Chả nghĩ được gì nữa, cô chỉ biết cầm chắc điện thoại trong tay, chưa đợi Jimin ra hiệu đã chạy đến túm cậu phi như bay ra khỏi phòng. Trong tích tắc, cô còn nhìn thấy điện thoại của Jisoo rơi ở cửa sau, màn hình nhấp nháy sáng rất chói mắt, hình như có ai đó đang gọi đến. 

Cô hơi khựng suy tính nhưng thời gian cấp bách không đủ để hai người chạy vào rồi chạy ra nên cuối cùng vẫn là Jimin quyết định thay cô. Cậu kiên quyết kéo hai người cùng chạy, dù mắt cũng đã tia được lí do khiến Chaeyoung  dừng lại.

"Tẹo nữa quay lại lấy sau." 

Lúc đã chạy ra đến cửa, Jimin trấn an Chaeyoung đôi chút. Con quỷ chỉ cách hai người vài bước chân nữa thôi. Nếu không nắm bắt cơ hội chạy đi lúc này thì có thể chính kết cục của hai người cũng trở nên mơ hồ.

Dãy hành lang rộn rã trong âm vang của những tiếng bước chân uỳnh uỵch liên hồi. Sau đó, tất cả lại trở về khung cảnh ghê rợn lạ lạ khi bóng lưng của bốn người kia biến mất chỗ cầu thang, không rõ là bọn họ chạy lên hay lại đi xuống. Chỉ còn mình con quỷ đó đứng một mình ở chỗ cửa ra vào, cô độc và tĩnh lặng. Nó nhìn theo lối mà mấy người kia vừa bỏ chạy. Nó cũng không hề có ý định đuổi theo, thay vào đó, nó đi vào trong phòng học B-302.

Chiếc điện thoại của Jisoo vẫn không ngừng lóe sáng suốt từ nãy. Con quỷ tiến lại gần, chầm chậm, rồi với tay, gạt màn hình rồi áp lên bên đầu. Tên người gọi là: "Cục cứt số 1"..

"Alo alo.. Bên đó ổn không??? Đã xảy ra những gì rồi???" 

Vừa kết nối, giọng oang oang của Jennie  đã ào đến như lũ. Đồng thời, tình cảnh ở bên nhà tụi con trai cũng theo đó bùng nổ. Từ sau khi livestream bị đứt, trong lòng bọn ở nhà nóng như lửa đốt, gọi điện thoại cho bốn đứa mà chẳng ai bắt máy nên càng thêm bồn chồn lo lắng.

".." 

 Đáp lại Jennie là một khoảng yên tĩnh. Khiến cho ai nấy càng thêm bứt rứt, lo sợ, đã có cái quái gì xảy ra vậy.. Jungkook ra hiệu cho tất cả mọi người trật tự, khó khăn lắm mới gọi được cho một người, không thể để phí hoài tiền điện thoại được.

"Ê ê ê.. trả lời điiii!! Xảy ra chuyện gì rồi.. hay bị tụi ma quỷ đuổi theo??" 

Jennie  sốt ruộc bật cả loa ngoài lên, volum lên hết cỡ nhưng vẫn chẳng nghe thấy gì cả, đến nhịp thở nghe cũng quá đỗi mong manh.

"Haha..." - Một tiếng cười lên. Khẽ khàng.

"Đ*t.. Ha cái đ gì mà ha??" 

Jennie  thấy trả lời liền buông lỏng sự căng thẳng trong lòng mình xuống một chút, liền gấp gáp hỏi thăm nhưng lại bị IU giằng mất nói trước.

"Soo , thế nào rồi?? Ổn chứ?? Cần bên này qua viện trợ không?? Bọn ma quỷ kia có bắt được ai nữa không?? Tất cả an toàn chứ????..."

 Nhưng một lần nữa đáp lại là một khoảng câm lặng khiến không khí lại căng như dây đàn  "Này.. có ai đang nghe không đấy??? Nàyyyyyy!!!!!" Jennie  giằng máy lên và gào vào trong đó, sau rồi cô thở hổn hển vì kích động.

"Cừ rạp ni khoái.. khoái. Khứ khứ khoái.. Khư rạp ki noái.. nóai... "  Bên kia đột ngột lại trả lời, bằng một câu gì gì đó mà chẳng ai hiểu..


"Khoái khoái khứ khứ cái cê cê.. Điên rồi hả??" 

Jennie  thực cự bị chọc cho điên rồi "Não ủng thủy rồi hả con??"

"Khứ khứ máy ni khọc ri cạp nòiiiiii~~~..." 

 Mặc kệ tiếng  Jennie  đầu dây bên kia chửi rủa không ngừng, đầu này, thứ ngôn ngữ kì dị kia cứ tiếp tục. Một lúc sau, tiếng nói đó đột ngột ngừng lại. IU và  Jennie định bụng gào lên lần nữa. Nhưng rồi bên kia, một tràng cười man rợ khiến tụi nó chưa kịp làm gì đã tắt tiếng

 "Hahahaaaa... Moahhhaaaahaaaaaaa!!"

Tiếng cười đó sắc nhọn đâm vào tai như từng chiếc kim khiến cả lũ thấy như nghẹt thở. Trình độ cười này còn hơn cả con mụ phù thuỷ trong mấy bộ phim cổ tích xem hồi bé.

"Tút.. tút..." - Tiếng cười còn chưa dứt thì cuộc gọi đã bị tắt. Trong lòng sáu đứa liền rịn một nỗi lo lắng không thốt thành lời. Sống lưng bọn nó lạnh toát, hai bàn tay đổ mồ hôi như giữa trời mùa hè.

"Đi thôi. Chúng ta đến trường." 

Jungkook  đứng dậy đầu tiên, cậu nhanh chóng lấy chiếc áo mỏng bên cạnh khoác lên người. Khuôn mặt đầy nghiêm nghị, lạnh lùng và như thế, dường như càng khiến cho những góc nghiêng trên khuôn mặt cậu lúc này thêm hoàn hảo.

Không nói thêm gì nữa. Tất cả mọi người trong phòng đồng loạt nhất trí và đứng dậy. Ai chứ nếu đánh hơi thấy chuyện li kì đang bám dính và kêu tụi nó chú ý thì chẳng có ai trong tụi nó chịu bỏ qua dễ dàng..

***

"Đờ mờ.. Đồ ngu sii..." Chaeyoung tức tối véo chỗ thịt mềm mềm bên sườn Jimin khiến cậu thở hắt ra đau đớn.

Lúc này, hai đứa đang chen chúc trong một buồng vệ sinh nam bé tin hin ở tầng hai. Và buồng sát vách chính là một cặp khác  Jin - Jisoo . Không hiểu sao, khi bỏ trốn, hai thằng con trai chạy theo bản năng và rồi cùng quyết định chui tọt vào cái nhà vệ sinh nam đáng chết này để núp. Bọn con gái đang không hiểu gì, chỉ biết cắm mặt chạy theo nên cuối cùng cũng bị cuốn vào trong nhà vệ sinh đáng chết này!!

"Chịu khó chút đi.. Đợi qua một lúc nữa thì ra ngoài." 

Nén nỗi đau bên sườn xuống đáy lòng, Jimin cố gắng nói nhẹ nhàng nhất có thể để làm dịu tâm trạng bực bội của nhỏ. Bàn tay Chae vẫn chịu buông ra, cứ véo từ nãy đến giờ. Nhưng đau là một chuyện, lúc này, đứng sát cô như vậy, nhịp tim của cậu đột nhiên đập dồn dập như trống. Cậu tự hỏi không không biết con ngốc này có nghe thấy không.. Cậu nghe rõ đến thế cơ mà.

"..." 

Chaeyoung  im lặng, cũng không có cố tình gây sự nữa. Cô tỏ ra vô cùng nhẫn nại và bình tĩnh, hai tay dỏng lên nghe ngóng động tĩnh phía bên ngoài. Buồng vệ sinh cô và Jimin đang đứng là cái chỗ gần với cửa nhất nên mọi tiếng động đều rất rõ. Nhưng hai tay cô vẫn vô thức để trên người Jimin mà không hề hay biết, trong lòng lo sợ, cô càng níu chặt hơn, véo mạnh hơn nữa làm người kia không nhịn được mà mắt trợn càng ngày càng to trên đỉnh đầu cô.

"Đừng sợ." 

Jimin dịu giọng một cách dịu dàng lạ thường nhưng Chaeyoung lại chẳng hề hay biết. Hít lấy một hơi thật sâu, cậu đánh bạo cầm lấy hai tay kia, lấy nó ra khỏi người mình và nắm chặt. May.. đối phương còn đang trong cơn hoảng loạn nên không hề nhận ra hành động khác thường đó của cậu, làm mặt cậu đỏ ửng lên, tần suất tim đập lại tăng vọt lên.

"Cộp.. cộp.... cộp......." 

Không rõ là bao lâu sau, từ bên ngoài cửa loáng thoáng nghe thấy hai tiếng bước chân lệch nhịp, đan xen vào nhau. Cùng với đó là tiếng thì thào với âm điệu quá đỗi quen thuộc. Trong lòng bốn đứa giật thót lên, căng như dây đàn. Ai cũng đều hơi nghiêng đầu về phía cửa. Đoạn hội thoại kì lạ khiến bốn người càng nghe càng trợn mắt há mồm.

Cái quần gì đang xảy ra thế này???! Troll nhau à..





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net