Chap 54 : '' Của nợ ''

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau. Bình minh của bọn nó là khi đồng hồ treo tường điểm mười giờ sáng hơn. Nắng ngoài cửa sổ chiếu chói chang, nhìn nhức hết hai con mắt. Bác Thành vẫn chưa dậy. Thấy bảo đêm qua còn làm một trận nôn, hành bác Thủy đi lên đi xuống để dọn.

Bọn con gái bước xuống tầng, chỉ thấy cả nhà có mỗi mình hai ông bà ở nhà. Hai người đang ngồi trên cái ghế mây ngoài hiên tắm nắng, trò chuyện cũng với mấy hàng xóm, toàn những câu chuyện xưa cũ. 

Bác Thủy đi chợ từ sáng đến giờ, vẫn chưa thấy về.  Xong tí còn rẽ qua bệnh viện thú y rước con Pu nó về - Pu là cái con Cẩu Vàng mà Chaeyoung ghét cay ghét đắng.. Vừa nghe nhắc đến cái tên "Pu" mà cô đã ghê hết cả người. Ôi giồi ôi cái em chó lông vàng nhà tôi . Chuyện là trong năm Lisa không ở nhà, con Pu chẳng còn ai tranh ăn nữa nên cuối cùng thì phì nộ quá mức, béo đến nỗi sụp cả mí, đi không nhìn thấy đường.

Trước hôm Lisa định về, bác Thành dẫn Pu đến cắt mí để em nó một lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời, để cho ngày Lisa về em nó nhìn thấy được "chị gái" về thăm. Đến lúc đó mới biết, để bệnh khỏi phải mất già nửa tháng. Lại sợ cắt mí xong đưa về nhà chăm sóc không được tốt bằng ở viện, Pu nó mà ăn linh tinh phải cái gì thì chết, cho nên, cả nhà quyết định gửi gắm Pu lại cho bác sĩ, khi nào tháo chỉ thì mới đón về. Rồi Chaeyoung thi lại, lịch chậm trễ nửa tháng, vừa hay kịp ngày Pu lành bệnh. Là hôm nay.

"Đi chơi. Đi chơi!!" 

Chaeyoung kiên quyết lôi bằng được cả lũ ra khỏi nhà trong hôm nay, không thể cứ ở nhà chờ chết được. Giờ con Cẩu chết bầm nó béo lên gấp đôi rồi, nếu mà nó vẫn còn thích cái trò đè lên người nhau như lần trước về thì đúng là ác mộng. Trước khi đi, mẹ Chaeyoung có dặn phải tự bảo vệ mình thật tốt, giờ chính là lúc cô thực hiện điều đó, chủ nhiệm đã dặn, phải nghe lời ông bà bố mẹ!!

**


Một vòng của Huế kể ra cũng nhỏ nhắn lắm. Địa điểm tham quan chỉ có vài cái nổi bật, nói ra ai ai cũng biết. Nhưng ở đây một tháng, chẳng lẽ lại đi hết trong một ngày?! - Cho nên, chiều nay, cả bọn chỉ mới lấy mấy cái xe đạp trong nhà đi dạo một xíu thôi - nhà Lisa làm homestay nên cũng có vài dịch vụ rất hữu ích, thứ đâu tiên kể đến là cho thuê xe đạp để chạy trong thành phố.

"Lấy sáu xe thôi, đi theo cặp. Hết xe thì nhà tao biết kiếm tiền thế nào đây được." 

 Chỗ xe chỉ có gần hai chục cái, một nữa đã được người ta thuê rồi nên giờ ở trong sân chỉ còn nhiêu đó thôi 

 "Thế đi, một trai một gái một xe. Giờ tao dẫn chúng mày đi cầu Tràng Tiền đầu tiên."

Nói xong Lisa nhảy lên sau xe Jungkook như lẽ tất nhiên. Jin kéo vội tay Jisoo , sợ cô lại chạy mất. Jimin cũng y xì, kéo vội Chaeyoung lại đứng gần mình - giờ hai người thân nhau hơn rồi, cậu chẳng sợ gì nữa, cứ bình bình tĩnh tĩnh mà tấn công. IU với Suga là deskmate thân thiết, tất nhiên là một xe. Chỉ còn lại đôi oan gia Jen - Tae với cặp Wendy - J Hope..

"Thôi mày lên sau xe tao. Nhăn nhó đéo gì.." 

Taehyung hất cằm, tay vuốt vuốt tóc. Nhìn con nhỏ này nhiều lúc ghét quá, chẳng hiểu sao lúc nào cũng nhăn nhó, làm như cậu thích đi với nó lắm ý. Đều là hi sinh vì anh em cả thôi, vì J Hope, nhìn tình duyên nó lận đận như thế cũng thấy thương thương.

"Hừ.. Ghét. Tao ghét mày nên nhăn nhó đấy. Sao nào?!!" 

Jennie khó chịu đặt mông xuống yên sau.Nào ngờ mới đi được nửa đường , Taehyung bất ngờ nhấn pê-đan,  thế là nửa mông còn lại của cô lọt ra phía sau. Toát cả mồ hôi lạnh. Cứ tưởng là sẽ ngã luôn rồi chứ, may mà bấu nhanh vào thịt Taehyung ..

"Đau đau... Bỏ tay ra!!!" 

Taehyung gào thét. Con lợn  phía sau bấu đúng hai bên lườn  " Bỏ tay ra. Bố mày khóc luôn bây giờ! Bỏ ra!!" Jen vẫn cấu  cật lực, lắm lúc lại nhéo mạnh một cái

 " Mẹ mày , tao khóc thật đấy. Đ đùa!! Huhuu."


Taehyung nhăn nhó như khỉ, đuôi mắt đúng là có chút nước nước như khóc.

Nhưng bọn bạn chết tiệt chỉ biết đứng đó cười vào mặt cậu. Mặc cậu đấu tay đôi với con nhỏ quái thai dị hợm này..

"Hứa. Mày sẽ bao tao hôm nay."

"Ok ok ok. Giờ thì bỏ ra. Tao mua cho mày ăn là được chứ gì!! BỎ RA!!"

Tiếng cười khùng khục của mấy thằng kia vang đậm bên tai. Đằng sau, khỏi nhìn cũng biết Jenniw đang bày ra bộ mặt thoả mãn quen thuộc mỗi lần nó được cho ăn no.

Chỉ khổ Taehyung  cậu. Tự dưng không hiểu sao dính nhầm vào cái kiểu oan gia hãm lờ này.

 Của nợ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net