Chap 19
I will take it away before you stumble,I will stay by your side until you servive
Lảm nhảm thôi vào truyện nào
Ngày hôm sau...
???:Ưm...thoải mái quá
Có một cô gái xinh đẹp đứng ngoài ban công hít thở khí trời,trông cô vô cùng xinh đẹp,thanh tú.
Có ai đoán ra đây là ai không?
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Câu trả lời sẽ được bật mí ngay sau đây...
???:Bae Joohyun!!!! WHERE ARE YOU????
Joohyun hét lên làm 6 nhà còn lại kinh thiên động địa:Làm cái gì mà sáng ngày ra đã gọi ầm ĩ lên thế hả???? Kim Seok Jin???
Seok Jin:Đi theo anh đến chỗ này
Joohyun:Chỗ nào?
Seok Jin:Anh không thích chơi trò trả treo với em đâu,mau mặc quần áo vào
Joohyun:Đi đâu mới được? Đừng nói là bảo em đi làm đấy??? Em đã bị anh đình chỉ công tác 1 tuần rồi,hôm nay mới là ngày cuối...
Seok Jin:Không phải đến bệnh viện đâu...
Joohyun:Thế đi đâu?
Seok Jin:Đi rồi biết
Joohyun:Thế em không đi đâu.Anh không nói em không đi
Jin đột nhiên xuất hiện trước mặt cô trong bộ quân phục tạo nên vẻ lạnh lùng,khí chất cộng với khuôn mặt visual điển trai làm cho Joohyun thoảng thấy có chút gió lạnh khiến cô sởn da gà và trong đầu hiện ra hai chữ "khó hiểu"
Joohyun:Anh bị khùng à? Sao mặc thế này????
Seok Jin:Thế giờ có chịu đi hay không???
Joohyun:Ra ngoài chờ
Joohyun sau đó đi vào nhà tắm với vẻ mặt khó hiểu,Jin thì mỉm cười vì vợ mình quá cute hột me.Một lúc sau cô bước ra với quần jeans áo sơ mi trắng
Joohyun:Đi được chưa?
Seok Jin:Thế này sao được??? Không xứng với Jin đây
Joohyun:Em mệt anh quá cơ...Giờ có đi không thì em còn rủ Sooyoung và Seulgi đi chơi.Hôm nay hai đứa chúng nó rảnh
Seok Jin:Thôi được đi nào
Joohyun và Jin đi xuống gara,anh mở khóa xe,Joohyun mở cửa xe đi vào.Jin khởi động rồi chạy xe,chiếc BMW lướt qua các khu phố đông đúc,những con đường láng bóng và dừng lại trước trụ sở BTS
Joohyun:Sao anh đưa em đến đây?
Jaehyun nhìn thấy Jin liền chạy ra
Jaehyun:Lão đại,phu nhân
Seok Jin:Lôi tù nhân ra
Jaehyun:Vâng
Joohyun khá khó hiểu vì Jin nói lôi tù nhân ra là sao? Và người đó là ai? Một loạt suy nghĩ cần giải đáp hiện ra trong đầu
Seok Jin:Joohyun
Joohyun:Hả?
Seok Jin:Làm gì mà như người mất hồn thế? Đi nào
Joohyun nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ và đi theo.Vào trong phòng chính của BTS,Jin kéo ghế ra.Joohyun ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì Jin đã cất giọng:Em ngồi đi.Lần này tù nhân sẽ do em xử
Joohyun khó hiểu ngồi xuống,Jin ra lệnh lôi tù nhân vào.Khi tù nhân được lôi vào,Joohyun ngạc nhiên tột độ,Jin từ ân cần thành lạnh lùng,ánh mắt giết người
???:Xin hãy tha cho tôi
Joohyun sửng sốt:Đây...đây là...
Seok Jin:Em nhận ra hắn chứ?
Joohyun im lặng không nói nên lời:Sao anh lại...
Seok Jin:Hắn dám động đến em...anh phải giết kẻ dám động vào em
(Eunbi:Có ai nhớ chap 15,16 không ta???)
Joohyun:Sao anh lại lỡ làm thế với ông ta???
Jin không trả lời Joohyun mà quay ra hỏi tên tù nhân:Mày có nhận ra đây là ai không?
???:Bác...bác sĩ Bae Joohyun
Seok Jin:Mày có biết cô ấy là ai không??
???:Dạ tôi có mắt như mù...xin phu nhân tha lỗi cho tôi
Seok Jin:Mày đã dám giở trò đồi bại với vợ tao đã thế còn nói dối khiến tao trách nhầm cô ấy.Tội này nên xử thế nào đây?
Joohyun im lặng,lương tâm của một người bác sĩ mách bảo cô không được giết người đành rằng ông ta đã làm điều xấu với cô nhưng...anh liên tục giục cô phải giết người.Phải làm sao thì mới vừa với lương tâm của mình mà hợp lòng người nữa
Jin liên tục giục Joohyun mau chóng xử lí ông ta,Joohyun bối rối chưa biết phải làm thế nào.Cô thở sâu,hai tay nắm chặt
Joohyun:Đem ông ta vào phòng chăm sóc y tế cẩn thận,sau đó còn phần sau để Jinie quyết định
???:Đội ơn phu nhân
Joohyun:Đi đi
Jaehyun lôi hắn đi mất,Joohyun lúc này nhắm nghiền mắt lại,thở dốc.Jin thì quá đỗi ngạc nhiên tại sao cô không giết hắn ta
Seok Jin:Sao em không giết hắn?
Joohyun im lặng
Seok Jin:BAE JOOHYUN TRẢ LỜI ANH
Joohyun bắt đầu khóc nhưng anh không nhìn ra vẫn tiếp tục tra khảo cô.Gì cũng phải có giới hạn,cô đứng dậy nước mắt đầm đìa
Joohyun hét thẳng vào mặt anh:Anh nghĩ sao mà bảo em giết người? Em là bác sĩ,em có lương tâm,em không thể giết người.Anh hiểu không? Lương tâm của một người bác sĩ không cho phép em làm thế.Đành rằng ông ta có lỗi với em nhưng em không thể nào nhẫn tâm giống anh được
Jin quá tức giận,nhưng điều đó chẳng làm ảnh hưởng tới Joohyun.Cô cùng với cái mặt đẫm nước mắt đi ra ngoài.Jin đấm mạnh vào mặt bàn,la hét ầm ĩ,Joohyun thì chạy ra khỏi trụ sở chính của BTS,mặc cho Jaehyun liên tục ngăn cô lại cô vẫn chạy ra khỏi khuôn viên BTS.Jaehyun nhìn Joohyun ái ngại, lo rằng cô và Jin đã có chuyện xảy ra
Joohyun đi dọc con đường vắng vẻ,đôi mắt sưng vù.Cô lang thang một mình dưới con đường chỉ có ánh đèn nhấp nháy,cuối cùng thì cũng đến một thị trấn nhỏ,cô đi sang đường...Đột nhiên có chiếc xe tải lao tới và...
"Rầm"
Có một người con gái nằm dưới đường,máu từ đầu chảy ra.Mọi người xung quanh đó liền chạy đến đưa cô vào viện
Jung gia...
"We're living like giants
Yeah Giants"
Seulgi chạy ra lấy máy mình,nghe
Seulgi:Alo chị
???:Cô có phải người nhà của chủ nhân số máy này không ạ?
Seulgi:Vâng đúng là tôi.Có chuyện gì sao?
???:Chúng tôi đang ở bệnh viện Taemin,cô gái này bị tai nạn
Seulgi:Cái gì cơ? Chị tôi tai nạn á??? Tôi...tôi sẽ tới liền
Seulgi lúc này hấp hối lấy đồ rồi chạy gấp ra khỏi nhà,Ho Seok nhìn thấy vợ mình như thế liền hỏi
Ho Seok:Chuyện gì vậy em?
Seulgi:Chị...chị Joohyun...
Ho Seok:Sao? Chị Joohyun làm sao?
Seulgi:Em phải đi đã
Ho Seok:Anh đi với
Eunbi:Hết rồi...xin lỗi ra hơi chậm nhé cho mình xin 1 vote từ mọi người nhé~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net