#15 : Bữa tiệc bí ẩn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm tinh mơ mang theo làn gió lạnh thổi qua khung cửa sổ của căn biệt thự lớn nằm biệt lập trên một con đồi.
Tịnh Dịch Nhiên từ phòng đi xuống tầng trệt đã nhìn thấy Lục Uy Thần vắt chéo chân trên sopha đọc báo và nhấm nháp đi trà nóng. Hôm nay anh mặc áo T-shirt trắng cùng quần âu đen. Mới sáng sớm đã ăn mặc chỉnh tề như vậy, xem ra hôm nay tâm trạng anh vô cùng tốt.

- Dậy rồi sao? Thức ăn để trên bàn đằng kia, em mau ăn đi.

- Cám ơn anh.

Cô bước đến bên bàn ăn rồi ngồi xuống, một dĩa bò bít tết nóng vẫn còn vương khói trên bàn. Từ lúc biết cô nấu ăn rất hợp với khẩu vị thì Lục Uy Thần đã giao cả việc đó cho cô, buổi sáng do anh đảm nhận, còn trưa và tối đều là cô nấu.
Dịch Nhiên ngồi trên bàn ăn nở nụ cười tươi rói nhìn anh, tướng mạo anh cao lớn lại mạnh mẽ, từ giọng nói đến cử chỉ đều trầm ấm uy quyền, vẻ ngoài lại hoàn hảo tuấn tú của một người đàn ông từng trãi chững trạc. Ngồi ngắm anh thật lâu cô mới nhận ra, hoá ra ông chủ của cô... lại là một người hoàn hảo đến từng chi tiết như vậy.
Cái này là không tính những lúc anh trở thành ma cà rồng.

- Đừng nhìn nữa, gần xuyên lủng tờ báo tôi đang đọc rồi.

Lục Uy Thần vẫn cầm tờ báo trên tay, mắt thì dán vào từng dòng chữ trong báo mà miệng lại nở một nụ cười hoênh hoang lên tiếng.
Dịch Nhiên đỏ mặt quay đi.
Nếu vậy... Xem ra anh đã đọc được mấy cái suy nghĩ bậy bạ của cô rồi. Thực sự mất mặt quá đi!

- Ông chủ! Cái này là...?

Cô thấy trên bàn có một tấm thiệp mời màu trắng trang nhã cùng dấu hiệu chim Hoàng Ưng bên ngoài nên mạn phép hỏi anh.

- Tiệc sinh nhật của một người quen. Em có muốn đi không?

Anh vẫn dán mắt vào tờ báo.
Cô còn chưa kịp trả lời thì anh lại lên tiếng.

- Mau chuẩn bị đi, đưa em đi mở mang tầm mắt.

- Nhưng mà...

Dịch Nhiên lưỡng lự lên tiếng. Nếu là hình chim Hoàng Ưng thì bữa tiệc này chắn chắn là của một người trong nhà họ Lục. Chỉ có điều duy nhất... người như cô căn bản không có quyền đến đó.

- Một chút nữa Sam sẽ đến giúp em chọn trang phục.

Anh gấp tờ báo lại rồi đứng bật dậy đi về phía cô. Hai tay yên vị trong túi quần, anh tự mãn lên tiếng.

- Em sẽ được biết thế giới của ma cà rồng là như thế nào. Mở mang tầm mắt cũng là một việc nên làm. Còn nữa, sau ngày hôm nay em sẽ nhận ra trên thế giới này căn bản chỉ có một người hoàn hảo duy nhất là tôi. Ngoài ra không có người thứ hai.

Tịnh Dịch Nhiên cứng họng, giống như bị sự kiêu ngạo của anh làm chặn đứng tất cả những lời cô muốn nói.
Lục Uy Thần rời đi để lại ánh mắt trợn tròn bị vô hiệu hoá của cô.

——

Trên sân trước của căn biệt thự là một chiếc Ferrari màu đỏ thẫm, cô nàng xinh đẹp phương Tây-- Sam, bước xuống xe. Mái tóc vàng xoã dài ngang lưng uốn cong tự nhiên, khuôn mặt được trang điểm kỹ càng khiến cô trở nên lộng lẫy xinh đẹp tuyệt trần. Đầm dự tiệc màu đen phi bóng dài chạm gót cùng một đường xẻ táo bạo từ đùi đi xuống để lộ ra đôi chân thon dài không tuỳ vết. Phía trên được thiết kế đơn giản như áo dây bình thường để lộ ra đôi gò bông ẩn hiện mờ nhạt dưới lớp vải phi bóng.

Người lái xe là Mạc Vu Kỷ, anh ăn bận có chỉnh tề hơn thường ngày, diện trên người bộ âu phục đen sang trọng quý phái, nhưng đâu đó lại toát lên phong thái đào hoa phóng khoáng.

- Uy Thần, Dịch Nhiên! Chào hai người.

Sam giơ tay chào Lục Uy Thần và cô.

- Người đã mang trang phục đến chưa?

Sam quay sang hỏi Lục Uy Thần, anh và Mạc Vu Kỷ đang ngồi trên ghế thong thả nhấm nháp ly rượu vang đỏ. Trông rất ra dáng hai ông chủ trẻ thành đạt nha.

- Đưa tới rồi. Ở trên phòng cô ấy.

- Được rồi, Dịch Nhiên. Mau lên phòng em chuẩn bị nào.

Nói rồi Sam khoác tay cô kéo đi.
Trong căn phòng ngủ rộng rãi được trang trí đơn giản lại vô cùng nữ tính.
Trên móc có treo một cái đầm màu trắng cùng vải voan đen đẹp mắt, đầm dài tới đầu gối, từ eo trở xuống đều có trang trí hoa văn đen bằng ren. Phần vai được làm bằng vải voan trắng tựa như trong suốt. Chiếc váy nhìn thoạt qua không bắt mắt nhưng lại rất đơn giản thanh nhã.

- Em mau mặc vào đi. Chị phải tốn cả ngày trời mới lựa được đấy.

Nói rồi Sam đẩy cô vào phòng thay đồ.

- Em.. xong rồi.

Tịnh Dịch Nhiên mở cửa bước ra, làn da trắng hồng của cô nổi bật trong chiếc váy đen trắng nhã nhặn, nếu đầy đặn hơn một chút có lẽ sẽ đẹp hơn nữa. Cô ngại ngùng nhìn Sam. Sam đang ngồi trên giường liền đứng phắt dậy đi đến bên Dịch Nhiên, dùng tay chỉnh chỉnh vài thứ trên chiếc đầm rồi mỉm cười thoã mãn nhìn cô.

- Rất đẹp. Mắt thẩm mỹ của chị quả không bao giờ sai mà!

-...

Tịnh Dịch Nhiên không nói gì, cô chỉ mỉm cười ngại ngùng ngắm nhìn mình trong gương. Quả nhiên người đẹp vì lụa, ngay cả cô cũng không nhận ra người trong gương chính là mình.
Ở bên ngoài đã chờ sẵn một người chuyên viên trang điểm, việc làm cuối cùng để biến cô trở thành thiên nga thật sự.
Sam đứng sang bên cạnh nhường chỗ cho người trang điểm, Dịch Nhiên ngồi xuống ghế hồi hộp nhắm mắt lại.

- Khuôn mặt này cũng không cần trang điểm nhiều. Bởi vì đã có nét sẵn rồi.

Người trang điểm nói với Sam sau đó bắt tay vào việc của cô ta.

30 phút đồng hồ trôi qua——

- Xong rồi đây.

Sam và Dịch Nhiên từ trên cầu thang đi xuống, nhan sắc của hai cô gái không khỏi khiến cho Mạc Kỷ ngơ ngẩn. Một người xinh đẹp kiểu gợi cảm chững trạc, người còn lại là kiểu đoan trang thanh nhã. Hai cô gái sánh bước trên đôi giày cao gót, màu váy đen trắng hoà hợp đến không ngờ.
Mạc Kỷ bỏ ly rượu vang trong tay đi đến trước mặt Sam, căn bản đã bị siêu lòng trước cô gái phương Tây này.

- Vợ tương lai. Em lúc nào cũng xinh đẹp như vậy.

Sam mỉm cười đi đến đặt tay lên cổ áo của Mạc Kỷ.

- Anh chỉ được cái dẻo miệng.

Hai người này... Hình như có gian tình đâu đây.
Dịch Nhiên đang ngỡ ngàng trước cử chỉ tình cảm của hai người trước mặt thì Lục Uy Thần đi đến bên cô.

- Mạc Vu Kỷ đối với cô gái xinh đẹp nào cũng có thái độ như vậy, em đừng quá ngạc nhiên.

Cô ậm ừ gật đầu với anh.

- Nhưng mà Sam chính là vợ sắp cưới của cậu ấy.

Lục Uy Thần thong dong ngắt quãng khiến cô giật mình, mà chuyện động trời như vậy cô đến cuối cùng mới biết. Hoá ra Mạc Kỷ trông ăn chơi hào hoa như vậy, cứ tưởng cả đời cũng không yên vị nằm trong chậu, bây giờ lại xuất hiện vợ sắp cưới. Ông trời thật biết trêu người mà!

Lục Uy Thần có vẻ không quan tâm đến gương mặt đầy kinh ngạc của cô.

- Bảo bối, đêm nay em thật sự rất xinh đẹp.

Từ đầu tới cuối mới mở miệng khen người ta một câu, mà lời anh nói ra lại lạnh lùng như băng ngàn năm không tan ở Bắc Cực. Nhưng ánh mắt đầy diễm tình của lại anh nhìn chằm chằm vào cô, Dịch Nhiên chỉ mỉm cười hoà nhã mà ngại ngùng nhìn anh.
Lục Uy Thần như chợt nhớ ra điều gì đó, anh đi lại bàn mang lại một hộp quà nhỏ màu xanh ngọc. Tuy thoáng qua nhưng Dịch Nhiên lại để ý thấy tên người gửi gồm ba chữ
' Lục Trân Hỷ '

Anh lấy bên trong ra một chai nước hoa Pháp cỡ trung Dior Addict 2 không chần chừ mà xịt khắp toàn thân cô.

- Hôm nay em sẽ xuất hiện dưới danh nghĩa là người của tôi, không phải sủng vật, tôi không muốn đám tạp nham kia dán mắt vào em và coi em như món khai vị của họ. Nên nhớ ngoài tôi, Mạc Vu Kỷ và Sam thì không ai biết em là con người.

Bữa tiệc sinh nhật này... rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì đáng kinh động đây? Tại sao thái độ của Lục Uy Thần lại nghiêm túc như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net