#26 : Giao dịch ngầm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Mấy ngày nay đều không thấy mặt mũi của Lục Uy Thần, anh bận bịu từ sáng đến tối muộn. Hai ngày trước khi đi gặp mặt Long Bang, Lục Uy Thần đã dành trọn 48 tiếng đồng hồ để dạy cô cách dùng súng, láp ráp và nhận diện hàng giả. Anh thật sự rất chuyên tâm, xem ra chuyện này không hề đơn giản như mọi người tưởng. Bọn chúng là lũ ranh ma, mỗi lần giao hàng đều đổi địa điểm, thời gian giao hàng toàn là buổi tối, nơi gia hàng không là đồng vắng thì là khu chung cư cũ, đa số đều là những nơi vắng vẻ ít người qua lại. Chỉ khi có người muốn hợp tác với chúng hoặc gặp mặt mối làm ăn lớn thì kẻ đứng đầu của Long Bang mới lộ diện. Vậy nên lần này cô và Sam sẽ trở thành đối tác của bọn chúng.
Sáng sớm hôm sau Mạc Kỷ và Sam đã có mặt tại biệt thự của Lục Uy Thần. Cả bốn người cùng ngồi trong thư phòng để trao đổi và bàn luận cách thức gặp mặt Long Bang. Mạc Kỷ mở laptop ra rồi đưa cho cô và Sam coi nơi gặp mặt mà bọn chúng đã sắp xếp cùng một số hình ảnh xung quanh khu vực đó.
Thời gian là rạng sáng hôm sau, địa điểm là một nhà máy bỏ hoang nằm ngoài bìa rừng thành phố S. Cô và Sam cũng chăm chú nhìn vào tấm hình được chụp lại từ laptop.

- Bọn anh đã bố trí người xung quanh khu vực đó rồi. Hai người sẽ được trang bị vài thứ để bọn anh tiện thể quan sát theo dõi bọn chúng.

Mạc Kỷ nói xong liền đưa cho cô và Sam một đôi bông tai ngọc trai đơn giản mà họ gọi đó là thiết bị nghe lén, và một sợi dây chuyền với mặt dây trông giống như một con cú, nhìn sơ qua chẳng có điểm nghi ngờ gì nhưng đó chính là camera ẩn, họ sẽ nhìn thấy tất cả những gì hai cô thấy.

- Tôi không biết hai người bày binh bố trận như thế nào, nhưng tốt nhất phải là những người nhanh nhẹn có thể đến ứng phó kịp thời đấy. Một tiểu đội tinh anh thì càng tốt.

Sam vừa đeo bông tai vừa lên tiếng nhìn hai người đàn ông đang mặt mày nghiêm nghị cứng đờ kia vừa trêu chọc họ. Ngay cả Tịnh Dịch Nhiên và cô đều vô cùng lo lắng cho chuyến đi này, nhưng khi đối diện với ánh mắt đầy bồn chồn của Mạc Kỷ và Lục Uy Thần thì chuyện đó hai cô chỉ có thể giấu nhẹm vào trong.

- Được rồi vợ yêu. Anh nhất quyết sẽ bảo vệ em đến cùng mà.

Mạc Vu Kỷ lại giở cái thói trăng hoa nói lời đầy vương vấn, ngọt ngào của mình ra, anh đưa đôi mắt đầy diễm tình nhìn Sam, chắc rằng phải nhìn cô đến mòn mắt mới thôi.

- Này cái đồ thích nhận vơ kia, miệng lưỡi lươn lẹo. Em còn chưa gả cho anh đấy.

Sam nhíu mày quay sang liếc Mạc Vu Kỷ.

- Cái gì mà chưa gả? Không phải sớm muộn gì cũng về làm vợ anh sao? Bây giờ gọi trước để quen miệng thôi mà.

Sam lắc đầu bất lực nhìn Lục Uy Thần và Tịnh Dịch Nhiên, anh chàng này rất có chí khí, da mặt lại rất dày  cho nên mới dám đi tán tỉnh con gái nhà người ta như vậy.
Nãy giờ Lục Uy Thần và Tịnh Dịch Nhiên đều không nói gì, coi như rảnh rỗi ngồi xem cặp đôi này lời qua tiếng lại cũng bớt căng thẳng mấy phần.

- Đừng làm liều, nếu thấy bọn chúng có bất cứ dấu hiệu rục rịch đáng nghi nào thì hãy rút lui. Sẽ không tốt lành gì nếu hai người bị thương trong khi bọn tôi sẵn sàng cho nổ banh chỗ đó nếu không lấy được chứng cứ.

Lục Uy Thần đến cuối cùng mới lên tiếng dặn dò hai cô gái trẻ đang chuẩn bị 'làm nhiệm vụ' mà đáng lẽ ra mấy ngày trước động của Long Bang đã nổ thành từng mảnh trước khi có 'ai đó' thay đổi quyết định của anh vào phút chót. Suy đi nghĩ lại cũng là thấy cô lần đầu tiên xung phong lên tiếng rồi đưa ra kế hoạch mà cô gọi đó là bằng chứng chứng minh rằng xưởng vũ khí của anh 'trong sạch'. Xem như lần này Lục Uy Thần chào thua trước thái độ dõng dạc bất chấp của cô. Nếu cô muốn cùng anh giải quyết công việc này, anh sẵn sàng cho cô ra ngoài trao dồi một chút kinh nghiệm.

Tịnh Dịch Nhiên nhìn anh, trong lòng có chút bất lực trước sự mạnh bạo tàn ác này. Sinh mạng của hàng chục người chỉ có thể tuỳ thuộc vào một câu nói của anh mà biến mất, chuyện này thật sự không thể đùa.

Trong khi mọi việc đã được sắp xếp ổn thoã, rạng sáng hôm sau Sam và Tịnh Dịch Nhiên hoá thân thành hai cô gái trẻ tuổi trong giới Hắc Đạo đang trên đường đi gặp mối làm ăn lớn. Hai người đều mặc quần jean đen cùng áo khoác da đen kiểu cọ hầm hố, một cô nàng phương Tây cùng mái tóc vàng buông thỏng và cặp kính đen, để lộ nét kiêu kỳ của bọn tiểu thư nhà giàu lắm tiền. Người ngồi bên cạnh là một cô gái người Châu Á, mái tóc đen tự nhiên được dấu dưới chiếc mũ lưỡi chai đen, cả người lộ vẻ kỳ bí lạnh lùng. Cả hai cùng lái chiếc BMW xám đi vào khu vực đã hẹn sẵn.
Nhà máy bỏ hoang đã hen gỉ cùng vài miếng tôn bị bong tróc va vào ngọn gió khiến đêm khuya tĩnh mịch mang theo những tiếng rợn người, xung quang toàn là cây cối cao um tùm, còn phía sau nhà máy chính là ngọn núi cao chênh vênh. Muốn đi vào đây duy nhất chỉ có một con đường mòn nhỏ hẹp quanh co, cả hai cô đều được biết trước cơ địa xung quanh đây cho nên cũng không còn bỡ ngỡ, nhưng nhìn cảnh núi non hùng vỹ và rừng cây um tùm cũng không khỏi khiến người ta rợn người.

- Chúng ta đến sớm 15 phút.

Sam quay sang nói với Tịnh Dịch Nhiên, bắt gặp vẻ ngoài đầy ung dung của cô gái này thực không khiến Sam khỏi bất ngờ, xem ra cô gái này trước đây đã từng trải qua không ít chuyện lớn cho nên một mình đối chọi với hoàn cảnh này mà vẫn không lo sợ lung lay, Tịnh Dịch Nhiên đúng là càng lúc càng mang lại cho người ta cảm giác mới mẻ, cô nàng không hề yếu đuối như vẻ ngoài của mình.

- Hai người nghe rõ chứ?

Đôi bông tai phát ra giọng nói của Lục Uy Thần, xem ra họ đã bắt được sóng âm cùng với tần số của đôi bông tai kia.

- Rõ.

Hai cô gái sờ nhẹ vào bông tai rồi đồng thanh trả lời.
Một chiếc xe Jeep địa hình màu đen đậu cách xa chỗ hai cô khoảng 200 mét men theo đường núi, Lục Uy Thần và Mạc Vu Kỷ cũng trang bị đầy đủ súng và ống nhòm, về phần Lục Uy Thần, anh cũng không mặc âu phục lịch lãm nữa mà lại ăn bận rất đơn giản, thoải mái.

- Này anh chàng đẹp trai. Cái gã Lục Uy Thần nghiêm túc kia đâu rồi? Cậu như vậy nhìn rất ngon mắt nha, mau mau đá đít cái gã thích mặc âu phục trong người cậu ra đi. Tôi thích kiểu này cơ!

Một Lục Uy Thần nghiêm túc lạnh lùng trước đây trừ âu phục ra đều không biết mặc gì khác, vậy mà hôm nay có chút thay đổi thật làm cho người ta nhận không ra. Mạc Vu Kỷ cười khà khà khoái chí. Hình ảnh năng động này của Lục Uy Thần khiến anh trông giống như mấy cậu trai trẻ tuổi đôi mươi ngoài kia, thật làm cho Mạc Vu Kỷ hài lòng. Trẻ đi mấy trăm tuổi đấy chứ!

- Tôi thích phụ nữ, không thích đàn ông.

Lục Uy Thần lạnh lùng như băng ngàn năm không tan đính chính lại với Mạc Vu Kỷ. Mặt anh ta xuất hiện ba vạch đen, khí thế sa sầm. Tên này đúng là miệng lưỡi độc địa, người ta chỉ nói đùa vài câu cho bớt căng thẳng thôi mà!

- Mọi người vào vị trí, sẵn sàng hành động. Nên nhớ, không cần nương tay với bất cứ ai, theo sát hành động của bọn chúng.

Lục Uy Thần cầm bộ đàm lên rồi ra lệnh, Tịnh Dịch Nhiên và Sam cũng nghe thấy, xung quang đột nhiên vang lên tiếng sột soạt rồi lại im bặt như chưa có gì xảy ra. Xem chừng người của Lục Uy Thần đã vào vị trí sẵn sàng.

- Bọn chúng đang đến.

Mạc Kỷ nối máy với tất cả mọi người, hai cô gái cũng thả lỏng tinh thần để cử chỉ thoải mái nhất khi tiếp xúc với chúng.

- Anh Lục, có hai chiếc xe địa hình và một chiếc Mercedes 15 chỗ màu đen đang tiến vào khu vực. Cách người của chúng ta 200 mét về phía Tây.

- Tổng cộng có 9 người trên 2 chiếc địa hình, còn chiếc Mercedes đen dán kính tối màu cho nên không thể dự đoán được có bao nhiêu người trong đó.

- Chúng không có bất cứ dấu hiệu đáng nghi nào.

- Anh Mạc, không tìm thấy Zia trên hai chiếc xe địa hình. Còn lại đều là người của Long Bang.

Bộ đàm của hai người liên tiếp có người báo tin đến, Lục Uy Thần và Mạc Vu Kỷ người cầm ống nhòm quan sát người ngồi bấm máy tính trực tiếp nhận dữ liệu từ camera được bố trí trước ở xuyên suốt đường mòn đi vào điểm hẹn.
Từ phía xa đã nhìn thấy ba chiếc xe đang tiến vào sân trước của nhà máy cũ, Sam và Tịnh Dịch Nhiên từ từ bước xuống xe. Bộ điệu hầm hố xuất thần của hai cô nàng này thật không thể chê vào đâu được.
Trên xe bước xuống gồm một người đàn ông có một vết sẹo dài bên mắt phải, hắn là Long Lĩnh, kẻ cầm đầu Long Bang, theo sau hắn là bốn người đàn ông không to con nhưng mặt mày dữ tợn. Chiếc xe địa hình còn lại bước xuống năm người nữa, bọn chúng chia nhau đứng gác bao quanh nhà máy cũ. Chiếc xe Mercedes đã dừng nhưng vẫn không có chút động tĩnh gì.

- Xin chào, tôi là Long Lĩnh. Đã để hai mỹ nhân đây chờ đợi rồi.

- Long Bang các anh thường có thói quen đến trễ như thế này sao? Ấn tượng đầu tiên thực sự rất quan trọng đấy.

Sam đứng dựa lưng vào thành xe, nét mặt có chút mỉa mai khi nhìn vào Long Lĩnh.

- Thật không dám, cô Rosie đây chắc không biết lần hợp tác này vô cùng quan trọng đối với Long Bang chúng tôi. Mọi chuyện phải thật hoàn hảo cho nên mất khá chút thời gian, mong cô hãy lượng thứ cho lần đầu hợp tác giữa chúng ta.

Gã Long Lĩnh xem ra đúng là một tên cáo già sống lâu năm, cách nói chuyện chắc nịch rất khôn khéo.

- Còn đây là...?

Hắn quay sang nhìn cô gái đứng bên cạnh Sam, mái tóc đen dài và khuôn mặt thần bí dấu dưới mũ lưỡi chai.

- Vivian.

Tịnh Dịch Nhiên lên tiếng.

- Ôi, vậy đây có phải người đã giới thiệu cô Rosie đến đây gặp tôi không? Thật không thể tin được cô Vivian đây lại là người trong giới Hắc đạo. Lỗi của tôi, lỗi của tôi, đã bắt hai quý cô đây phải chờ đợi rồi.

Nói rồi hắn đưa tay ra có ý muốn bắt tay Tịnh Dịch Nhiên.

- Xin lỗi, tôi không có thói quen bắt tay người lạ.

Cô vẫn lạnh lùng, mắt chân chân nhìn vào nhà máy cũ, không ngó ngàng gì đến gã đàn ông trước mặt mình.
Hắn bị cô nàng lạnh lùng này bơ đẹp liền rút tay lại rồi hằng giọng nói.

- Được rồi, mời hai người vào trong.

Nói rồi Long Lĩnh dẫn đầu bước vào nhà máy cũ, Sam và Tịnh Dịch Nhiên đi theo, sau hai cô là bốn người đàn em của Long Lĩnh.




Hãy trả công cho mình vì đã bỏ ra nhiều chất xám để viết bằng cách nhấn VOTE nhé :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net