Bước hai mươi bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chú làm cái chi trong nhà vệ sinh mà lâu quá chời quá đất vậy"

Người đẹp trai là ở trong nhà vệ sinh lâu sao? Em cũng đẹp trai mà sao em hông như chú?

'cạch'

"Oa, đẹp trai ghê"

Chú đi ra, mái tóc đen không rũ xuống như thường mà vuốt lên thấy trán, chừa vài cọng được vuốt keo dính vào nhau chỉa ngược hướng xuống dưới, mang bộ vest hôm bữa em tặng chú kèm theo chiếc đồng hồ Rolex mạ vàng đậm chất tổng tài bước ra khỏi nhà vệ sinh

"Chú đi lễ cưới ai sao ạ? Chú đi rồi ai chở em lên nhà Ae Rie?"

"Tôi đưa em đi mà, không lễ cưới nào cả"

"Gì? mọi hôm chú đâu ngựa ông ngựa bà vậy??"

"Gặp ba mẹ em thì tôi phải lịch sự chứ, phải không nào"

Chắc do em sai, tại chú lúc nào cũng đẹp nên em hông để ý giờ nhìn kĩ mới thấy chú đẹp còn hơn chữ đẹp nữa, người gì đâu sóng mũi còn cao hơn cây dừa nhà em

Lát sau chiếc xe của chú dừng trước cánh cổng nhà quen thuộc, đã bao lâu rồi em chưa về thăm Ae Ri và Soo nhỉ ? nhớ chết mất thôi! Cơ mà lỡ Ae Ri và Soo hông nhớ em thì sao..? em sẽ xách mông về nhà mẹ Jina hehe (。•̀ᴗ-)✧. Mẹ Jina xinh đẹp thương em hơn con ruột và chồng mẹ nữa chớ! em hãnh diện muốn chết luôn hà

"Mau vào nhà thôi baby, đứng ngoài trời lâu mồ hôi tuôn ra nhiều bé bi sẽ chết chìm trong đó mất" Chú vỗ vỗ mông em hối thúc, em từ lúc xuống xe tới giờ đầu toàn nghĩ về việc mẹ và ba có nhớ mình không nên cứ đi được vài bước rồi ngừng lại

Khác với những lần trước, lần này mẹ Ae Ri và ba Soo đứng sẵn trước cửa chào đón em, em vừa ngạc nhiên vừa vui mừng ôm mẹ Ae Ri cười toe toét, dụi đầu thỏ vào người mẹ, mẹ Ae Ri cười nhẹ ôm em vào lòng còn ba Soo với chú Kim thì như hai người đàn ông đích bự à nhầm đích thực, hai người bắt tay nhau chào hỏi vài câu rồi tất cả vào nhà.

Nhạt nhẽo ghê gớm -.-

"Mẹ Ae Ri lại đặt đồ sao? nhà mình đâu thiếu thứ gì ạ?"

Nhìn vào đống kiện hàng chất đống ở một góc nhà em mở to mắt thắc mắc, trước khi ám chú Kim như bây giờ thì ngày nào em cũng phải nhận hàng hộ Ae Ri hết á!! Mà một hai món thì đâu có sao? Mẹ Ae Ri đặt một lần hơn chín mươi chín món!!! Tổng số tiền phải trả là hơn ba mươi triệu won và lần nào cũng vậy!!! Mà em đâu có giàu? Nên phải đập ống heo trả tiền cho người ta rồi mẹ về lại phải đền cho em bé heo mới và cả tiền nữa

Một người mà tháng nào cũng cằn nhằn tiền điện tăng! Người đòi cắt sữa chuối của em để tiết kiệm tiền! Người đòi ba Soo phải cắt rượu để giảm chi phí lại một phát một thanh toán giỏ hàng chín mươi chín cộng trên shopee mỗi tháng một lần :)))

Em đã nhiều lần mở cuộc họp gia đình với ba Soo và mẹ Ae Ri, trong khi em đang miệt mài phân tích giá tiền tăng và số phần trăm tỉ lệ lên xuống của kinh tế thị trường hiện nay thì ba và mẹ lại liếc mắt đưa tình nhau!! Thật không thể tin được hai người lại làm vậy trước mặt em luôn đó! Đến khi chốt lại em chỉ nhận được câu 'Ba sẽ nói mẹ bé đừng lo nhé' :))) một câu thoại nói đi nói lại chỉ thay đổi địa điểm nói!

Em bất lực từ bỏ ngay ý định đề nghị mẹ Ae Ri tiết kiệm (`ε')

"Thấy sale nên mẹ mua chút ít hà, Kookie đừng lo"

"Bao nhiêu zạy Ae Ri? Bé nghĩ nếu sale thì tầm ba mươi hay năm mươi thôi nhỉ?"

Em nhìn đống đồ xoa cằm nghĩ ngợi, sale thì cũng tầm ba mươi năm mươi ngàn won thôi chắc hông mắc lắm đâu ha? Tại sale mà

"Ừm, có ba mươi ba triệu bảy trăm tám chục ngàn won lẻ hai đồng à"

"???"

Em trợn mắt nhìn mẹ rồi lại quay qua nhìn ba Soo, như hiểu được ý trong mắt em, ba Soo chột dạ chạy vào nhà vệ sinh trốn

Ba Soo vô trách nhiệm! cho mua rồi hông dám đường đường chính chính face to face với em hả?!!

"Chời đất mèn đét ơi..bé xin mẹ mua cho bé lâu đài sữa chuối ở trung tâm thương mại mẹ hông mua cho bé mà mẹ xem mẹ kìa..hết thương bé rồi chứ gì.."

Em nhìn đống đồ rồi đánh mắt qua nhìn mẹ, đối diện với đôi mắt ắp nước đang nhìn mình đầy đáng thương, mẹ Ae Ri không kiềm được đi đến vỗ vỗ mông em rồi lùa em về ghế sofa như lùa vịt

"Không phải mẹ không thương bé mà vì lâu đài sữa chuối đó chỉ là mô hình quảng cáo thôi bé hiểu không?"

"Mô hình ạ? Sao bé hổng biết"

"Lúc đó bé dỗi mẹ đi ra xe rồi có nghe mẹ nói chi đâu mà biết, thôi thì Taehyung chồng bé vừa mua được một công ty sản xuất sữa chuối đấy, nói chồng bé tặng bé đi"

"Chú ấy mua hồi nào nữa vậy ạ? Hông báo bé một tiếng để bé mừng nữa! Chồng vô tâm"

"Haha đừng nghĩ vậy tội nó, nó đợi bé sinh xong thì làm quà bất ngờ ấy mà..đừng nói với Taehyung là mẹ nói bé biết nhé" Ae Ri đưa ngón tay trỏ trên môi nháy mắt mỉm cười nhìn em, em cũng đồng ý đưa ngón tay cái gật nhẹ đầu rồi thơm lên má Ae Ri

"Mà chồng bự của bé đâu rồi mẹ thấy hông"

"Cậu ấy ngoài vườn của ba con đấy, ra đó nhớ xịt thuốc chóng côn trùng nghe không"

"Dạ! Bé ra hái dâu cho mẹ làm canh dâu"

"Dâu sao mà làm canh?"

"Đâu có, ý bé là bé ra hái dâu để lát nữa bé làm bánh mẹ làm việc canh dâu giúp bé hông bị Hyungie ăn vụng"

"Cậu trai nghiêm túc đó mà lại ăn vụng á?"

"Hông chỉ ăn vụng hông đâu mà Hyungie còn đòi một ngày nào đó sẽ 'ăn vụng' luôn cả bé đó ! Chú đáng sợ quá" Em nói xong rồi đẩy cửa đi ra ngoài vườn, mẹ Ae Ri không nói gì chỉ che miệng cười tủm tỉm

'cạch'

Ba Soo sau khi cảm giác được mọi chuyện ỗn áp trở lại thì mở cửa bước ra mặt lấm tấm mồ hôi nói nhỏ

"Em dụ thằng bé đi lâu vậy vợ? Anh nóng muốn chết luôn rồi"

"Đứng im đó cho tôi!"

Vừa thấy ba Soo ra mẹ Ae Ri tắt ngay nụ cười, mặt đanh lại ra lệnh cho ba, người đàn ông đang thấp thỏm ở cửa nhà vệ sinh với vẻ mặt hoang mang không biết vì sao lại bị vợ mắng

"Chà sạch toilet rồi ra, không thì tối nay đừng hòng vào phòng"

"Ơ anh đã làm gì đâu?"

"Bỏ mặc đồng đội một mình chiến đấu với hiểm nguy còn bảo không sai?"

Như nhận ra lỗi lầm của mình, ba Soo sầu não ngậm ngùi cầm cây cọ toilet màu hường phấn đi ngược lại vào nhà vệ sinh bắt đầu chuỗi truyện tâm sự với toilet
































___________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net